Chuẩn Hoàng Cự Xà hấp hối, dù chưa bị mất mạng, nhưng cách cái chết cũng không xa nữa.
Chém giết Chuẩn Hoàng Cự Xà, thời gian phải lâu hơn Đồng Mãng nhiều, có thể thấy sinh mệnh lực ương ngạnh của yêu thú chưa đổi hình quả thật không phải võ giả nhân loại có thể so sánh.
Giờ phút này, sáu vị Chuẩn Hoàng dưới mặt đất bị Thần Cơ tiên sinh, Yến Vân Thành công kích đã chạy ra cách Huyền Thiên ngoài vạn mét, nguyên một đám như chó nhà có tang, trong chốc lát liền thuấn di ra ngoài trăm dặm, không dám dừng lại.
- Huyền Thiên ngươi cái tên tiểu súc sanh này, ngươi đã gây họa, ngươi gây ra đại họa rồi, Hoàng giả của bảy đại thế lực Hoàng phẩm chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!
Có một phương hướng, từ đằng xa truyền đến.
Có Chuẩn Hoàng sau kh chạy trốn buông xuống ngoan thoại.
Xa xa, Chuẩn Hoàng, Vương giả thiên tài đang quan chiến nhìn lại hướng nói chuyện, có người nhận Chuẩn Hoàng chạy trốn kia:
- Là Chuẩn Hoàng Đằng Viêm của Liệt Hỏa Vực Đằng gia.
Ân --?
Bao phủ bên trong Lôi Đình, ánh mắt Huyền Thiên lập tức nhìn về hướng Đằng Viêm thuấn di mà đi, chỉ có thanh âm truyền đến, Đằng Viêm đã sớm ra ngoài hơn hai trăm dặm rồi.
Huyền Thiên trong cơ thể chợt nổ bắn ra một mảnh kiếm quang sáng chói, lập tức, thân thể của hắn, phá không mà đi.
Nháy mắt sau đó, Huyền Thiên xuất hiện ở chỗ Đằng Viêm.
- Làm sao có thể! Thuấn di một cái thậm chi đã được 160-170 dặm?
- Ôi trời đất ơi, tốc độ thuấn di của Huyền Thiên có thể so với Hoàng giả được rồi. . . !
- Trong thiên kiếp vậy mà thực lực trở nên cường đại như vậy, đây quả thực là quái thai, biến thái trong biến thái!
. . .
. . .
Chúng cường giả quan chiến chợt như tạc mở nồi vậy, thanh âm kinh hãi liên tục vang lên.
Thực lực Huyền Thiên ở bên trong Lôi Đình vốn còn mạnh hơn cả Chuẩn Hoàng, tốc độ thuấn di ít nhất ngay lập tức hơn trăm dặm, hơn nữa hắn dùng Kiếm Trận Vạn Kiếm phá không, tốc độ nhanh hơn, trong chốc lát đã là 160-170 dặm.
Vốn sáu Chuẩn Hoàng này đã chạy thoát rồi, bởi vì tốc độ của Chuẩn Hoàng quá nhanh, Huyền Thiên muốn đuổi cũng chỉ có hy vọng đuổi theo người gần nhất.
Nhưng Đằng Viêm chạy thoát còn lắm miệng, Huyền Thiên đã chém hai đại Chuẩn Hoàng, không quan tâm chém nhiều thêm một Đằng Viêm hắn.
Thuấn di hai cái, Huyền Thiên liền đuổi theo ra ngoài ba trăm dặm, lúc này, Đằng Viêm mới thuấn di ra hơn bốn trăm dặm, khoảng cách Huyền Thiên cách hắn chỉ còn lại hơn trăm dặm thôi.
Thấy tốc độ Huyền Thiên nhanh đến mức đố, Đằng Viêm lập tức thần sắc giật mình, hận không thể tát cho mình một bạt tai, Huyền Thiên sở dĩ đuổi theo hắn, hiển nhiên là bởi vì sáu người đào tẩu, chỉ có hắn thả ra một câu ngoan thoại.
Ý niệm xoay chuyện, lại qua một lần nháy mắt, hai người đồng thời thuấn di về trước, nhưng khoảng cách lại bị thu nhỏ đến chỉ trong vòng vài dặm.
Đằng Viêm lập tức biến ảo phương hướng, Huyền Thiên tiến thẳng về trước, hai người đi khác hướng, khoảng cách lại bị kéo ra, nhưng Huyền Thiên lập tức điều chỉnh, tiếp tục đuổi tới Đằng Viêm.
Đằng Viêm lần nữa biến ảo phương hướng, thuấn di trốn chết, hắn hiển nhiên không phải là lần đầu bị người thuấn di đuổi giết, lúc này hắn mới thuấn di hơn nghìn thước, mà Huyền Thiên thuấn đi về trước hơn một trăm dặm, hắn lại chuyển phương hướng, thuấn di đến chỗ hắn.
Huyền Thiên khẽ động, lôi kiếp trên bầu trời cũng đi theo di động, lôi điện vô tận bổ xuống dưới, ở trong lôi kiếp, lực lượng của Huyền Thiên vô cùng vô tận, đuổi đến khiến Đằng Viêm kia như là chó nhà có tang vậy.
Bất quá, khoảng cách của hai người cuối cùng không cách nào tới gần trong vạn mét, đuổi theo ra hơn nghìn dặm, Huyền Thiên liền ngưng truy kích, an tâm độ kiếp.
Yến Vân Thành và Thần Cơ tiên sinh đuổi theo, Yến Vân Thành đứng ở khu vực bên ngoài lôi kiếp nói:
- Đằng Viêm nói không sai, Huyền Thiên lần này thật sự là gây đại họa, chúng ta tốc tốc về Tịch Dương Lâu, nếu không Hoàng giả của bảy đại thế lực Hoàng phẩm này vừa tới thì có độ kiếp nữa cũng xong mất.
Vốn là chém thiếu chủ của bảy đại thế lực Hoàng phẩm, còn có đông đảo thiên tài hậu bối, cơ hồ một mẻ hốt gọn thiên tài hậu bối kiệt xuất nhất của bảy đại thế lực Hoàng phẩm.
Sau lại liên tục chém giết Chuẩn Hoàng Đồng Mãng của Vạn Sơn Vực Đồng gia, cùng với yêu thú Chuẩn Hoàng của hắn.
Tuy rằng Hoàng giả là tồn tại đỉnh tiêm của Trung châu nhưng rất ít lộ diện.
Nhưng Huyền Thiên náo chuyện đến lớn như vậy, hoàng giả có cao quý hơn nữa cũng phải hiện thân rồi.
Sắp dẫn xuất Hoàng giả, hơn nữa là Hoàng giả của bảy đại thế lực Hoàng phẩm, cho nên, Huyền Thiên lần này có thể nói là gây ra đại họa rồi.
Tuy rằng gây họa, nhưng Huyền Thiên cũng không có gì hối hận cả. Những thế lực Hoàng phẩm này tự cho là cao cao tại thượng, ức hiếp người khác thì cho rằng thiên kinh địa nghĩa, người khác phản kháng lại cho rằng đại nghịch bất đạo, điểm này, chỉ thích hợp dùng cho những võ giả khác, đối với Huyền Thiên hoàn toàn không thích hợp.
Huyền Thiên đã bị ức hiếp, quyết sẽ không nén giận, hắn sẽ đánh lại ngay!
Ai dám ức hiếp hắn, hắn liền hung hăng đánh mặt người đó!
Kiếm! Đại biểu chính trực, bất khuất! Kiếm khách! Thì không nên có trái tim mềm yếu!
Kiếm! Là hung khí! Kiếm khách! Là hung nhân!
Một vị kiếm khách chính thức, bị chọc giận, rất nguy hiểm!
Huyền Thiên chính là một vị kiếm khách chính thức!
Bất quá, kiếm khách chính thức không chỉ có chính trực bất khuất, gặp phải nguy hiểm liền ngây ngốc huyết chiến đến chết, có địch nhân không cách nào đối kháng nhất định phải tránh lui, có thể lui thì nên lui mới là bản sắc của đại trượng phu.
Hiện giờ Huyền Thiên căn bản không cách nào chống lại Hoàng giả cho nên, Yến Vân Thành nói đúng, phải mau trở về Tịch Dương Lâu. Chỉ có dưới sự che chở của Yến Cô Thành thì mới không sợ Hoàng giả thôi.
Thần Cơ tiên sinh, Yến Vân Thành ở bên ngoài phạm vi lôi kiếp, thuấn di về phía Đông chỗ Thiên Huyền Kiếm Tháp, Huyền Thiên thì mang theo lôi kiếp kinh khủng tới cực điểm kia đi theo cách hai người hơn trăm dặm, theo sát mà đi.
Chạy đi trong độ kiếp, thiên hạ này sợ rằng chỉ có một mình Huyền Thiên thôi.
Huống chi Huyền Thiên không chỉ là chạy đi, hắn một bên độ kiếp, một bên còn cảm ngộ tinh túy của lôi chi áo nghĩa trong thiên kiếp nữa.
Lôi kiếp là do Thiên Địa đại đạo trực tiếp diễn hóa mà ra, bên trong có lôi chi áo nghĩa tinh khiết nhất, huyền diệu nhất, so với lôi chi áo nghĩa trong Lôi Đình bình thường càng thêm tinh thâm, huyền ảo.
Cho nên lôi chi áo nghĩa mà Huyền Thiên lĩnh ngộ có chút khác nhau với người khác, càng thêm cao cấp hơn nữa.
Mặc dù lĩnh ngộ lôi chi áo nghĩa đến tam giai, tứ giai... Thậm chí là thất giai, bát giai... dù đã trở thành Kiếm Đế, cũng không thể lĩnh ngộ ra Lôi Đình kiếm khí mà Huyền Thiên thi triển, đây là áo nghĩa lực lượng cấp độ bất đồng.
Lôi chi áo nghĩa bình thường, không vượt qua cánh cửa kia, căn bản không cách nào đụng chạm đến áo nghĩa tinh hoa mà Huyền Thiên chạm vào được.
Hơn nửa canh giờ sau, thiên kiếp của Huyền Thiên chấm dứt, Huyền Thiên đối với lĩnh ngộ lôi chi áo nghĩa lại tinh thâm hơn một chút, đạt đến cảnh giới nhị cấp đỉnh cao. Lôi Đình Kiếm Hồn lại nhích đến gần mi tâm hơn một chút, nhưng vẫn không cách nào sánh được với Hỗn Độn nguyên thần nhị cấp cả.