- Không lâu đợi. . . Không lâu đợi. . . !
- Chỉ cần Tịch Tịch cô nương có thể xuất hiện, chờ bao lâu cũng đáng giá...
Huyền Thiên nhìn đám vương giả thiên tài ngây ra như phỗng hoàn toàn hạ thấp mình trước mặt Yến Tịch Tịch nhưng ánh mắt Yến Tịch Tịch lại không thấp, không tìm thấy người mình vừa ý.
Trái lại Đồng Nghệ, Kỷ Xuyên, Trâu Liệt, Đằng Thanh bốn người thấy Yến Tịch Tịch, trong ánh mắt đều lộ ra thần sắc hưng phần, hoàn toàn bất đồng vẻ mặt cao ngạo khinh thường vừa rồi nhưng vẫn bảo trì thần sắc bình tĩnh, thần thái tự tin luôn hiển hiện.
Không nói thực lực, vẻn vẹn là tâm tính, vương giả thiên tài Tây Huyền Vực có thể so sánh với lại bốn Đồng Nghệ, Kỷ Xuyên, Trâu Liệt, Đằng Thanh cũng không có mấy người.
Yến Tịch Tịch ngồi xuống một vị trí trong đình đài, hai thị nữ đem đàn cổ đặt ở trước bàn Yến Tịch Tịch.
- Tiểu nữ tử nguyện tiếp tục đàn một khúc, vì các vị rửa phong trần, các vị có muốn nghe không?
Tuy là câu hỏi nhưng những ngón tay ngọc của Yến Tịch Tịch như gốc hành tây đã phủ lên dây đàn.
- Nghe Tịch Tịch cô nương đàn một khúc còn khoái hoạt hơn sống mười năm, vì sao lại không muốn?
- Muốn nghe...Đương nhiên là muốn nghe...
Không ít vương giả thiên tài hưng phấn lên tiếng.
Yến Tịch Tịch mỉm cười, cong ngón búng ra, đột nhiên một tiếng đàn vang lên cùng sát khí lập tức lan tràn tứ phương.
Lúc này đây tiếng đàn Yến Tịch Tịch gảy hoàn toàn bất đồng cảm xúc dịu dàng bình thản trước đó, mà là lộ ra sát phạt chi ý kịch liệt. Ý cảnh cả hai khác nhau nhưng trong tay Yến Tịch Tịch thì hoàn mỹ vô cùng.
Sát phạt chi ý vô cùng chân thật khiến cho phía sau lưng không ít vương giả thiên tài lạnh run, tựa hồ bốn phía đang ẩn dấu một tuyệt thế thích khách chuẩn bị một kích tất sát, sát ý vô biên tràn ra.
Đột nhiên, tốc độ đánh đàn của Yến Tịch Tịch nhanh lên, sát phạt chi ý không hề như là thích khách ẩn núp, càng giống hai đại kiếm khách đang so kiếm.
Tuy rằng không nhìn thấy kiếm khách so kiếm, nhưng mà chúng vương giả thiên tài thì cảm thấy phi thường chân thật, trong mắt không ít vương giả thiên tài đều xuất hiện ảo giác, tựa hồ ở hư không phía trước bị từng đạo kiếm cương khủng bố xé rách ra.
Theo tiếng đàn càng ngày càng dồn dập, trong lòng chúng vương giả thiên tài bay lên một cỗ chiến ý, hơn nữa càng ngày càng kịch liệt, một cỗ nhiệt huyết hào khí tự nhiên sinh ra.
Giờ phút này Huyền Thiên minh bạch Yến Tịch Tịch vì sao bắt đầu trước, còn muốn gảy một bản, hiển nhiên là những vương giả thiên tài Tây Huyền Vực sau khi gặp nàng đã không có cốt khí, biến thành loại nhu nhược, không có chiến ý, đã rơi vào ôn nhu hương.
Đồng Nghệ, Kỷ Xuyên, Trâu Liệt, Đằng Thanh. . . ngoại vực thiên tài đang nhìn chằm chằm. Lúc này tại Đại Hội Thiên Tài, Yến Tịch Tịch chính là muốn thử xem hậu bối thiên tài Tây Huyền Vực có thể chống lại bốn người này hay không, vì thế mới phải nâng cao chiến ý cùng hào khí của vương giả thiên tài.
Không bao lâu, tiếng đàn dừng lại, vương giả thiên tài Tây Huyền Vực trên cơ bản đều đã có một loại khí khái nam tử, hào khí ngàn vạn, không hề mê đắm nữa.
Yến Tịch Tịch nói:
- Hoan nghênh các vị tới tham gia Đại Hội Thiên Tài, mọi người có biết tiểu nữ tử tại sao phải triệu tập mọi người cùng một chỗ tổ chức Đại Hội Thiên Tài này không?
- Ách. . . Không phải Tịch Tịch cô nương muốn chọn. . . Tuyển. . . !
Có vương giả thiên tài ấp a ấp úng nói.
Trước mặt Yến Tịch Tịch lại nói rằng lần này Đại Hội Thiên Tài là đại hội tuyển chồng của nàng thì hơi khó nói.
Tất nhiên, đây chỉ là suy đoán, Yến Tịch Tịch chưa từng nói qua đây là đại hội tuyển chồng, Tịch Dương Lâu cũng không có thanh minh điều đó.
Thấy mọi người ngừng lại, Yến Tịch Tịch nói:
- Mọi người đều chỉ nghe nói một ít lời đồn đãi nhảm về tiểu nữ tử nhưng lại không biết, năm nay là một năm đặc thù, bởi có một đại sự sắp sửa phát sinh.
- Là chuyện gì?
Có vương giả thiên tài cả kinh hỏi.
Trong đôi mắt Huyền Thiên cũng sáng ngời, chẳng lẽ lần Đại Hội Thiên Tài này còn có mục đích khác?
- Một đám hai lúa, ngay cả chuyện lớn như vậy cũng không biết.
Đồng Nghệ thản nhiên nói.
Sắc mặt Yến Tịch Tịch khẽ biến nói:
- Đồng huynh đã đáp ứng tại Đại Hội Thiên Tài chỉ nhìn không nói, tiểu nữ tử mới đồng ý để các ngươi tới, hiện tại vì sao không giữ lời? Nếu như Đại Hội Thiên Tài Tây Huyền Vực không hợp pháp nhãn của Đồng huynh thì mời Đồng huynh rời đi.
- Ha ha. . . !
Đồng Nghệ nhàn nhạt cười cười, nói:
- Đồng mỗ nói lỡ lời, sau này quyết không lặp lại, chỉ nhìn không nói. . . !
Đồng Nghệ tươi cười, Yến Tịch Tịch cũng không thể trực tiếp đuổi đi, nàng không hề để ý tới Đồng Nghệ, ánh mắt rơi vào vương giả thiên tài của Tây Huyền Vực nói:
- Các vị có từng nghe nói mỗi cách ba trăm năm, Đan Đế Dược Viên của Thiên Huyền Vực sẽ xuất hiện một ít khe hở, có thể đi vào một lần hái thuốc.
- Đan Đế Dược Viên? Lại đến thời điểm mở ra?
Tô Cảnh Dương, Mã Hóa Nguyên và các vương giả thiên tài kinh hô lên.
Hiển nhiên, đối với Đan Đế Dược Viên, bọn họ đã từng nghe nói qua mà không biết cụ thể thời gian mở.
Đan Đế Dược Viên, ba trăm năm mới mở ra một lần, tuổi thọ vương giả mới qua hai trăm năm, vì thế trừ đi một tí Hoàng phẩm thế lực biết rõ thời gian cụ thể mở ra Đan Đế Dược Viên thì Vương Phẩm thế lực cơ bản không biết được.
Bởi vì chỉ có Hoàng phẩm thế lực mới có tư cách tiến vào Đan Đế Dược Viên, cùng Vương Phẩm thế lực tương quan không lớn tự nhiên sẽ không chú ý thời gian mở ra cụ thể của Đan Đế Dược Viên.
Mà đám vương giả ngồi ở nơi này đều dưới ba mươi tuổi, rất nhiều người ngay cả Đan Đế Dược Viên đều chưa nghe nói qua, nhưng mà nghe được bốn chữ này, tựa hồ cũng có thể minh bạch, Đan Đế Dược Viên này cũng không đơn giản, có thể lấy phong hào "Đế", đây chính là cấp bậc so với hoàng giả.
- Đan Đế Dược Viên?
Lý Dật Phong nghe vậy nhíu nhíu mày, nói:
- Ái dà... Danh tự rất quen thuộc, tựa hồ sư phụ lão Ma của ta tại thời điểm nào đó đã nói với ta.
Yến Tịch Tịch gật nhẹ đầu, nói:
- Mọi người đều biết, linh dược thành thục bình thường chiếm đa số qua ba trăm năm vô cùng hiếm, mà Đan Đế Dược Viên ba trăm năm mới vừa mở, bên trong có đại lượng linh dược ba trăm năm trở lên. Mỗi một lần dược viên mở ra thời gian có hạn, linh dược mới không cách nào hái hết. Tuy rằng đại lượng linh dược đều bởi vì linh khí khô kiệt mà chết đi.
- Nhưng một ít linh dược ở nơi có được linh khí sung túc thì sẽ tiếp tục còn sống sót, vận khí tốt có thể sẽ hái được linh dược vượt qua sáu trăm năm. Nếu như vận khí của ngươi rất mạnh thì ngay cả linh dược chín trăm năm thậm chí là linh dược Vương ngàn năm cũng có thể hái đến, mỗi lần Đan Đế Dược Viên mở ra chính là thời điểm Trung châu có khả năng xuất hiện Linh Dược Vương ngàn năm.
Linh Dược Vương ngàn năm?
Trong lòng Huyền Thiên đột nhiên nhảy lên, nếu là có Vương Linh linh thảo ngàn năm, hắn có thể luyện chế thành cực phẩm Vương Linh đan, chế tạo ra cửu phẩm linh thân thể, một lần hành động bước vào vương giả cảnh.