- Ngươi ----
Hướng Thiên Tiếu sau khi qua nửa ngày, mới kinh hô một tiếng, sau đó hạ giọng nói:
- Ngươi bước chân vào Thiên giai cảnh bát trọng? Chém. . . Chém giết Luyện Huyết Giáo Chủ?
Ánh mắt của Mạc Thiên Ky và La Khiếu Dã theo thanh âm Hướng Thiên Tiếu cũng trở nên kích động.
Huyền Thiên nhẹ gật đầu.
Hướng Thiên Tiếu lần nữa đè thấp thanh âm, nhưng lại vô cùng kích động nói:
- Ngươi còn lấy được Bảo Khí Vương giai?
Huyền Thiên lần nữa nhẹ gật đầu, hơn nữa, vỗ vỗ Thôn Thiên Đại bên hông.
Hiện giờ Thôn Thiên Đại đã là vật phẩm của hắn, không hề chủ động phát ra khí tức, cho nên nhìn qua không khác gì túi bình thường cả.
La Khiếu Dã nói:
- Chúng ta cũng đã lấy được một kiện Bảo Khí Vương giai, là một kiện nội giáp loại hình phòng ngự, ở trên người Thiên Tiếu, không biết Bảo Khí của ngươi có tác dụng gì?
Huyền Thiên nói khẽ:
- Thu người. . . Chỉ cần thu vào, Vương giả cũng có thể trấn áp!
Đông. . . !
Nghe nói như thế, Mạc Thiên Ky và La Khiếu Dã còn tốt một chút, nhưng Hướng Thiên Tiếu thiếu chút nữa đã lòi cả mắt.
Nói đùa gì vậy? Vương giả cũng có thể trấn áp?
Huyền Thiên lại mang theo vui vẻ gật đầu, cho thấy lời nói không ngoa, nói:
- Âm Dương Giáo Chủ, Tàng Vạn Tuyệt, Văn Nhân Chân Nhất bọn họ có lẽ không dùng đường với các ngươi a, không biết bọn hắn đã lấy được cái gì?
Hướng Thiên Tiếu nói:
- Khi chúng ta đến thì Âm Dương Giáo Chủ đã đến, về sau Tàng Vạn Tuyệt và Văn Nhân Chân Nhất từ trong cửa đá đối diện đi ra, nếu chúng ta đã thu được Bảo Khí Vương giai, xem ra ở bốn phương tám hướng đều có một kiện Bảo Khí Vương giai rồi, chỉ có điều, không biết bọn hắn đạt được Bảo Khí Vương giai là cái gì thôi!
Huyền Thiên nhìn thoáng qua quan tài trên tế đàn, lại nhìn cường giả xa xa, tò mò nói:
- Tất cả mọi người tại chờ cái gì thế?
Huyền Thiên đã đến, bọn người Âm Dương Giáo Chủ, Tàng Vạn Tuyệt, Văn Nhân Chân Nhất. . . tự nhiên đều thấy được hắn, Huyền Thiên có thể cảm nhận được vẻ lăng lệ ác liệt trong ánh mắt bọn hắn, thậm chí mang theo sát cơ, nhưng lại không có ý động thủ.
Hắc Bạch Thánh Tử đứng ở bên cạnh Âm Dương Giáo Chủ, ánh mắt nhìn Huyền Thiên gần muốn phun ra lửa. Phi thường cừu thị, không khó biết được, nếu như Tàng Vạn Tuyệt, Văn Nhân Chân Nhất và Âm Dương Giáo Chủ liên thủ, hẳn là hết sức dễ dàng.
Trong lăng mộ này lên trời không đường, xuống đất không cửa, đúng là nơi tốt để giải quyết ân oán, kết quả mọi người tề tụ một chỗ, lại bình an vô sự, quả thật khiến Huyền Thiên có chút kỳ quái.
Hướng Thiên Tiếu chỉ vào quan tài trên tế đàn nói:
- Trong quan tài kia có động tĩnh gì đó, có người nói Bất Tử Vương còn sống, không người nào dám ở chỗ này hành động thiếu suy nghĩ cả!
- Cái gì --?
Lần này là đến phiên Huyền Thiên chấn động.
Bất Tử Vương còn sống, Huyền Thiên biết, nhưng hắn đã rời khỏi Thần Châu đại địa rất lâu rồi, về sau, càng là phi thăng lên Thần giới, từ mấy trăm năm trước, cũng đã trở thành Chí Tôn một phương Thần giới.
Ý niệm của hắn trong Bất Tử Vương Lăng còn là ý niệm Vương giả năm đó hắn ở Thần Châu, bởi vì Bất Tử Vương một mực chưa chết, cho nên đạo ý niệm kia vẫn còn bảo lưu lại.
Bất Tử Vương hiện giờ đã là Bất Tử Thần Vương của Thần giới, bởi vì giới chi quy tắc hạn chế, cho nên không được hạ phàm, Huyền Thiên tự nhiên rõ ràng, trong quan tài không thể nào là Bất Tử Vương được.
Thế nhưng mà. . . Nếu như trong quan tài có người, vậy sẽ là ai?
Huyền Thiên tự nhiên rất khiếp sợ.
Mạc Thiên Ky cũng nhẹ gật đầu, nói:
- Quan tài kia ngẫu nhiên sẽ truyền đến động tĩnh, không biết có thứ gì, theo bí mật mà Thiên Tinh Các ghi lại, tế đàn này là nơi để rời khỏi Bất Tử Vương Lăng, năm đó cường giả chạy ra từ Bất Tử Vương Lăng là thông qua tế đàn để rời đi, nhưng hiện giờ bị quan tài đè lại, mà bên trong lại có động tĩnh gì đó, cho nên cũng không dám vọng động, tất cả đều chờ đợi. . . !
Huyền Thiên thật muốn nói không thể nào là Bất Tử Vương, bởi vì Bất Tử Vương đã đến Thần giới, đã trở thành Chí Tôn một phương, nhưng lời nói đến bên miệng lại nuốt trở vào, bởi vì hắn không có cách nào giải thích, bọn hắn ngay cả Thần giới có hay không còn không biết, Huyền Thiên làm sao giải thích vì soa hắn biết chuyện của Bất Tử Vương ở Thần giới. . .
Huyền Thiên ánh mắt như kiếm nhìn chằm chằm vào thạch quan kia, trong nội tâm thì thầm:
- Thật ra là ai?
Là một người? Hay là một cỗ thi thể như thây khô lông xanh?
Ánh mắt Huyền Thiên lướt qua bọn người Âm Dương Giáo Chủ, Tàng Vạn Tuyệt, Văn Nhân Chân Nhất, Hắc Bạch Thánh tử. . . lúc này, Bạch Hải Hiên cùng với một ít cường giả Thiên giai, cũng đi ra tử cửa đá mà Huyền Thiên đi ra. . .
Huyền Thiên trông thấy Bạch Hải Hiên, lại nghĩ tới Thiên Kiếm Trang Chủ, Luyện Huyết Giáo Chủ chết ở dưới tay hắn.
Ngoại trừ cường giả Thiên Châu, giống như vô luận là cường giả của Thần Châu đại địa, hay là Âm Dương đại lục, Vô Biên Hải Vực về cơ bản đều là vì Bất Tử Vương Lăng mà chạy đến, ở lại bên ngoài Bất Tử Vương Lăng chỉ là một ít cường giả Thiên giai cảnh sơ kỳ.
Bỗng nhiên, trong đầu Huyền Thiên lóe lên linh quang, danh tự một người hiện lên trong đầu hắn: Tàng Thiên Ca!
Tàng Thiên Ca đã lấy được truyền thừa của Bất Tử Chi Thân, mà Bất Tử Vương cũng là người thừa kế của Bất Tử Chi Thân, nhưng Tàng Thiên Ca lại chưa tới Bất Tử Vương Lăng. . . Điều này sao có thể chứ?
Tin tức của Thần Châu đại địa về Tàng Thiên Ca nói hắn tiến nhập vào chiến trường Thượng Cổ, sau đó không còn tin tức gì truyền ra nữa, hiện giờ Bất Tử Vương Lăng mở ra, mà Tàng Thiên Ca thân mang Bất Tử Chi Thân lại không thấy, thật sự là có chút kỳ quái!
Huyền Thiên trong nội tâm hiện lên một ý niệm kinh ngạc: người trong thạch quan này không phải là Tàng Thiên Ca đấy chứ!
Nếu thật là Tàng Thiên Ca thì sao hắn lại không xuất hiện trong Bất Tử Vương Lăng, sao lại tiến vào quan tài? Huyền Thiên khó hiểu.
Chính vào lúc này, trong thạch quan lại truyền tới động tĩnh.
Bất luận cường giả nào trong mộ điện đều thần sắc cả kinh, nhìn thạch quan trên tế đàn, không ít người trong ánh mắt đều có chứa vẻ sợ hãi.
Đúng là như thế! Bất Tử Vương bản thân chính là một nhân vật truyền kỳ, hiện giờ mặc dù qua ngàn năm, nhưng quan tài kia vừa vang lên, chúng cường giả vẫn không ngăn được nghĩ ngợi lung tung.
Bạch Hải Hiên, cùng với không ít cường giả Thiên giai từ trong cửa đá đi tới, tuy rằng thấy được người quen ở xa xa nhưng còn chưa kịp đi qua chào hỏi thì đã bị động tĩnh của thạch quan dọa sợ, nguyên một đám thần sắc cảnh giác, nhìn thạch quan, nửa bước cũng không bước.
Nhìn thạch quan kia cơ hồ tất cả mọi người đều ngừng hô hấp, trong toàn bộ mộ điện vô cùng yên tĩnh.
Phanh --!
Một tiếng nổ vang, trong mộ điện yên tĩnh, đặc biệt vang dội, nhưng nắp quan tài kia tựa hồ bị nhận lấy trọng kích, bỗng bay lên.
Không ít cường giả giật nảy mình, trong nội tâm nhảy lên, sắc mặt hoảng sợ.
Nắp quan tài kia lộn mấy vòng trên không, sau rớt xuống mặt đất dưới tế đàn.