Phong ba Nam vực Chu gia bị diệt chưa ngừng, một hồi tranh phong đại phong bạo của yêu nghiệt hậu bối hai khối đại lục lập tức tràn tới Thần Châu.
Trong lúc nhất thời, lại có đại lượng thiên giai cường giả tiến đến Bắc Vực Thiên Kiếm Tông.
Bởi vì có tin tức truyền ra, Thiên Dực Thiếu Gia không phải nói giỡn phát ngôn muốn chém giết Huyền Thiên, hắn đã lên đường đi Bắc Vực, có thể thấy được quyết tâm trảm Huyền Thiên của hắn.
Mới đi qua mấy tháng, Thiên Kiếm vương triều lại một lần nữa thịnh hội chưa bao giờ có, thiên giai cường giả tề tụ.
Hơn nữa, lúc này đây thiên giai cường giả hội tụ so với lúc Huyền Thiên đại chiến Kiếm Công Tử còn nhiều hơn không ít, bởi vì còn có đại lượng cường giả Âm Dương đại lục cũng chạy đến quan chiến và đồng thời trợ uy cho Thiên Dực Thiếu Gia.
Biết được Thiên Dực Thiếu Gia là đệ đệ của Thiên Hồn thiếu gia, Huyền Thiên nhàn nhạt hừ một tiếng tại Thiên Kiếm Tông đáp lại:
- Ai muốn tìm cái chết, phóng ngựa tới đây!
Hai mươi tháng bảy, Mạc Thiên Ky mang tin tức trở về Thiên Kiếm Tông, mười lăm tháng tám đêm trăng tròn, cường giả Âm Dương đại lục muốn mở ra Bất Tử Vương lăng, đến lúc đó, Thần Châu cường giả có vào Bất Tử Vương lăng hay không tùy ý quyết định, cường giả Âm Dương đại lục sẽ không can thiệp, tựa hồ ở bên trong Bất Tử Vương lăng không an toàn!
Ngày thứ tư Mạc Thiên Ky trở về Thiên Kiếm Tông, ngày hai mươi ba tháng bảy, chính chủ Thiên Dực Thiếu Gia khiêu chiến Huyền Thiên đi tới bên ngoài Thiên Kiếm Tông. Đi theo hắn ngoại trừ Thiên Hồn thiếu gia còn có đại lượng cường giả của Thiên Kiếm sơn trang, trong đó thậm chí có cái thế cường giả Thiên Giai Cảnh bát trọng.
Bất quá cho dù là cái thế cường giả Thiên Giai Cảnh cửu trọng đồng hành tới ngoại trừ trợ uy cũng không tác dụng, dùng thực lực của Huyền Thiên cùng Thiên Dực Thiếu Gia chỉ sợ ngoại trừ Thiên giai thập trọng chí cường giả trở lên thì cường giả khác đối với hai người cũng không tạo được uy hiếp.
Thiên Dực Thiếu Gia vừa đến, cường giả Âm Dương đại lục đã sớm tụ tập tại Thiên Kiếm Tông, cả đám như đánh tiết gà hưng phấn la ó.
- Huyền Thiên. . . ! Nhanh chóng lăn ra đây nhận lấy cái chết!
Thiên Hồn thiếu gia cùng Huyền Thiên có thù cũ trong người, vừa đến Thiên Kiếm Tông liền dẫn đầu xông lên phía trước, quát to một tiếng.
Huyền Thiên đả bại Đệ Nhất Công Tử, tại Thần Châu đại địa danh khí như mặt trời ban trưa, Thần Châu võ giả đối với hắn đều tôn sùng. Nghe trong ngôn ngữ của Thiên Hồn thiếu gia đối với Huyền Thiên tựa hồ cực kỳ khinh thường để cho võ giả Thần Châu cực kỳ bất mãn.
Hưu ----!
Một đạo kiếm quang từ trong Thiên Kiếm Tông cấp tốc phóng tới nhanh như thiểm điện đâm thẳng vào Thiên Hồn thiếu gia.
Thấy tốc độ của kiếm quang kia, Thiên Hồn thiếu gia lập tức cả kinh trong lòng lui về phía sau, nhưng mà tốc độ của kiếm quang kia nhanh hơn hắn nhiều lắm.
Thẳng đến khi kiếm quang kia tới gần, chúng cường giả mới nhìn rõ ràng, nguyên lai trong kiếm quang bọc lấy một người, đúng là Huyền Thiên. Bên ngoài cơ thể hắn có mấy trăm linh kiếm, thì ra là khống chế kiếm trận phi hành, vì thế tốc độ cực nhanh, hơn nữa từ xa nhìn lại, chỉ thấy kiếm quang, không thấy bóng dáng.
Thiên Hồn thiếu gia lui về phía sau, rất nhanh liền bị Huyền Thiên đuổi theo, hai người lập tức giao thủ, Huyền Thiên tại Thiên cảnh ngũ trọng, Thiên Hồn thiếu gia cũng không phải là đối thủ của Huyền Thiên. Hiện tại Huyền Thiên đã là Thiên giai cảnh lục trọng, Thiên Hồn thiếu gia tự nhiên không bằng, trong chớp mắt liền bị Huyền Thiên tát một cái vào mặt.
BA~ --!
Tiếng nổ vang và kèm theo thanh âm của Thiên Hồn thiếu gia hét thảm một tiếng, hắn trực tiếp bị Huyền Thiên tát bay gần 2000m, môi ở lại còn răng và máu tươi đi nhé.
Huyền Thiên đứng ở địa phương vừa rồi Thiên Hồn thiếu gia bị đánh bay, hắn phủi tay cánh tay thản nhiên nói:
- Con ruồi đáng ghét này lần trước bị giáo huấn, bây giờ còn dám xuất hiện ở trước mặt ta, thật sự là đáng đánh.
Nói thì chậm nhưng hành động thì vô cùng nhanh, Thiên Hồn thiếu gia vừa tới Thiên Kiếm phong chừng nghìn thước thì Huyền Thiên ngay lập tức đã đến. Có thể nói từ lúc Huyền Thiên ngự kiếm trận từ Thiên Kiếm Phong xông lại, đến lúc Thiên Hồn thiếu gia bị đánh bay chỉ trong cái chớp mắt.
Thiên Kiếm sơn trang mặc dù có không ít cường giả, nhưng đều ở phía xa không có tiến lên đây, thẳng đến khi Thiên Hồn thiếu gia bị thì mới phản ứng tới.
- Muốn chết --!
Thiên Dực Thiếu Gia gầm lên một tiếng, kiếm thuật thi triển giết tới Huyền Thiên.
Ở trước mặt hắn, Huyền Thiên dám tát huynh trưởng của mình, đúng là khiến cho Thiên Dực Thiếu Gia giận tới mức không kềm được...
Kiếm thuật của Thiên Dực Thiếu Gia cực kỳ bá đạo, đạo đạo kiếm cương bổ ra vừa thô vừa to.
Trên trăm đạo kiếm cương vừa thô vừa to chém tới Huyền Thiên, kiếm cương rậm rạp đầy trời tạo nên cảnh tượng đặc biệt khủng bố.
Đối với yêu nghiệt công tử Thiên giai cảnh thất trọng, Huyền Thiên cũng không dám coi thường, trong nháy mắt, thân thể của hắn liền bùng phát kim quang vận chuyển Đại Kim Cương Thần Lực Công.
Hơn nữa, hai cánh tay cũng lập tức biến thành vàng ròng, vận chuyển bất diệt kim thân.
Trung ương giữa trán của Huyền Thiên mở ra một cái mắt, Địa Nhãn Thần Đồng cũng thi triển đi ra.
Hiện tại những bí mật này đã không còn là bí mật nữa, lúc chiến đấu Huyền Thiên tự nhiên muốn tăng cường tỷ số thắng không cần cố ý che dấu.
Khi mà con mắt thứ ba của Huyền Thiên mở ra, toàn thân hắn rung động kịch liệt.
Bởi vì Địa Nhãn Thần Đồng đã thấy kiếm cương nhiều hơn một phần ba so với nhìn bằng hai mắt.
Kiếm cương Thiên Dực Thiếu Gia bổ ra lại không chỉ là trên trăm kiếm còn có ba bốn mươi đạo kiếm cương, vô thanh vô tức xen lẫn kiếm cương vừa thô vừa to khủng bố, chúng theo từng góc độ chém tới Huyền Thiên.
Hư không bị phách mở, tiếng xé gió truyền ra từng cơn nhưng bởi vì có trên trăm đạo kiếm cương vừa thô vừa to che dấu căn bản khó có thể phát giác.
Trong lòng Huyền Thiên khẽ giật mình:
- Đây là kiếm kỹ gì? Có thể che dấu kiếm cương, mắt thường cũng nhìn không ra, trong lúc đối chiến làm đối thủ khó lòng phòng bị, vượt cấp khiêu chiến không phải sẽ đơn giản đồng dạng châm trà uống nước sao?
Bất quá Huyền Thiên tu luyện Địa Nhãn Thần Đồng, có thể khám phá hết thảy hư giả, kiếm kỹ của Thiên Dực Thiếu Gia rằng quỷ dị, nhưng mà không có hiệu quả quá lớn đối với Huyền Thiên.
Đối mặt kiếm thuật quỷ dị của Thiên Dực Thiếu Gia, thần tình Huyền Thiên lạnh nhạt, không hoảng hốt bất loạn, cương mang Sơ Lam Kiếm trong tay bùng phát, trong chốc lát đâm xuất ra đạo đạo hào mang.
Trong chốc lát, phía trước Huyền Thiên liền có mấy trăm đóa hoa tươi đẹp bùng nổ.
Trong nháy mắt, Huyền Thiên đâm ra mấy trăm đạo kiếm hoa sáng chói, vô luận là hữu hình hay là kiếm cương vô hình đều bị Huyền Thiên đâm trúng
Rầm rầm rầm rầm rầm rầm. . .
Thanh âm bạo toái liên tục vang lên, Huyền Thiên cùng Thiên Dực Thiếu Gia kích xạ cương mang không ngừng như là pháo hoa liên tiếp nổ tung.
Thần sắc Thiên Dực Thiếu Gia đột nhiên cả kinh!
Huyền Thiên lại nhìn ra vô hình chi kiếm của mình?