Kiếm Khách Liệt Truyện

ĐÊM TRĂNG RẰM

Vào khoảng nửa đêm có mười một người xuất hiện bao vây bên ngoài võ đường Jinkage ở Nara. Ba người chặn cổng sau, ba người chặn bên cạnh lối vào còn Sadaki Matemon cùng bốn người còn lại gác ở cổng trước. Một người gõ cửa, một thanh niên bước ra.

- Hãy báo với sư phụ ngươi, Matsuda Oribe Nosuke rằng có người của phái Yagyu đến đây đòi lại món nợ cũ.

Một lúc sau, trong võ đường tiến ra một nhóm người. Một lão nhân độ tuổi lục tuần, người thanh niên ra mở cổng cùng sáu người mặc võ phục và một thiếu niên chừng mười lăm tuổi.

- Ta là Sadaki Matemon, võ sĩ phái Yagyu đến đây giải quyết món nợ mà ngươi thiếu sư phụ đã khuất của ta.

Matemon dõng dạc tuyên bố.

- Sự cố đó đã xảy ra cách đây đã gần hai mươi năm rồi và ta hầu như đã quên mất chuyện đó. Nhưng ngươi đã đến đây rồi thì xem như không tránh khỏi một cuộc tử thí!

Oribe Nosuke khẽ nói.

- Đúng!

Sadaki Matemon nói và bước lùi lại. Chàng rút thanh gươm từ từ, hai tay nâng nó lên ngang trán, lưỡi gươm hướng lên trời. Thanh Katana của Matemon không giống với những thanh gươm bình thường khác. Lưỡi gươm cực kì bóng loáng, phản chiếu như mặt gương. Còn đốc kiếm thì không cố định mà có thể di chuyển được. (rung, lắc được?)

Oribe Nosuke nhìn thế thủ của đối phương bất giác thốt lên với sự ngạc nhiên lẫn sợ hãi.

- Tsuki kage[1]!

- Đúng!

Matemon đáp một cách lạnh lùng. Bàn tay phải tì vào đốc kiếm theo một lối đặc biệt và Oribe thấy Matemon có sáu ngón tay, ngón thứ sáu chèn bên dưới đốc kiếm.

- Ngươi có sáu ngón tay. Thảo nào ngươi có thể tung ra tuyệt chiêu này!

Oribe ngước nhìn mặt trăng tròn vành vạnh trên bầu trời đêm không gợn bóng mây. Máu nóng dồn cả ra khuôn mặt lão.

- Hôm nay là ngày mấy?

Lão quay sang hỏi đám đệ tử.

- Thưa, hôm nay là ngày rằm tháng ba...

- Ngươi chọn đúng thời điểm rồi đấy! Xem ra đêm nay ta phải bỏ xác nơi này thôi.

Oribe thở dài và rút kiếm.

- Khoan đã! Yagyu và Shinkage đều có chung một nguồn gốc. Thật không đáng để người ngoài nhìn chúng ta đánh nhau.

Matemon yêu cầu.

- Chẳng có ai là người ngoài cả. Sáu người mặc võ phục này là đệ tử của ta. Người thanh niên này là con trai ta và cậu bé này là con trai vị Daimyo quá cố của ta và là con nuôi ta.

Khi Matemon nhìn từng đối thủ một thì Oribe bỗng la lớn như có chủ định:

- Chỉ những người với sáu ngón tay mới có khả năng lãnh hội chiêu thức Nguyệt Ảnh! Thật hiếm có!

Không ai chú ý khi cậu thiếu niên lặng lẽ khoanh tay trước ngực và giấu đôi bàn tay của mình vào ống tay áo. Cũng không ai biết rằng cậu có sáu ngón ở mỗi bàn tay.

Chú thích:

[1] Bóng trăng