Đầu năm Bunroku thứ tư, không khí ở Edo cũng không khác gì ngày trước, lúc nào cũng nhộn nhịp tiếng búa xây dựng thành phố. Sau khi Iwama Kokuma bị ám sát thì tòa dinh thự ở Kanda thuộc về Sakayama Denzou. Cũng có nghĩa là Sakayama Denzou được phép nối dòng Kokuma, trở thành tông chủ phái kiếm Ippa Ryu. Lúc này hắn đã ba mươi lăm.
Denzou vốn xuất thân từ một gia đình hào sĩ ở Sekine xứ Joshu. Từ nhỏ, hắn theo học phái Shinto Ryu rồi sau theo nhà Hojo ra chiến trường mấy lần. Gia đình hắn cũng thuộc loại có của, nên hắn dốc nhiều tiền bạc vào việc tu sửa võ đường thành một nơi tráng lệ. Và lúc này bọn năm người bộ hạ trước đây của hắn là Izu Shige Uemon, Kamaya, Tamagawa, Kuro Tsubo và Nagase nay trở thành tâm phúc được lưu lại võ đường.
Vào một sáng sớm đầu năm, Izu Shige Uemon ra khỏi võ đường mò đến khu phố du nữ dưới thành. Lúc bấy giờ, dưới thành có con sông Hirakawa chảy ngang và bờ phía nam là nơi tập trung nhiều làng mạc thịnh vượng. Đây là điểm thông thương giữa các khu vực và là nơi tụ tán hàng hóa nên dân cư đổ về đây tấp nập. Dĩ nhiên là có hẳn một con phố du nữ.
Izu mò vào một thanh lâu, uống rượu, ôm ấp kỹ nữ. Đến khi trở ra thì trời đã xế chiều. Hắn qua sông Hirakawa nhằm hướng cầu Kanda mà đi. Đằng kia là ngọn núi Kanda, phía đông ngọn núi là dinh thự của Sakayama Denzou.
Gió đã dứt nhưng cái lạnh mỗi lúc một tăng. Izu không mang theo đèn nên hắn bước vội, một chặp sau đã vào đến vùng đất cao ráo của Kanda. Đường không một bóng người. Đột nhiên, từ trong một bụi tre ven đường một võ sĩ phục trang theo lối du hành nhảy ra thụi vào bụng Izu. Á... chưa kịp kêu lên hắn đã bất tỉnh vì cú Atemi bất ngờ. Người võ sĩ đội nón lá đó chính là Negishi Tokaku. Tokaku lôi con ngựa giấu trong bụi rậm ra rồi chất Izu lên, đương đêm phi thẳng đến thành Edo.
Phía bắc thành Edo có dinh thự của Tao Mondo, trọng thần của quan coi sóc vùng Kanto là Itakura Katsushige. Lúc còn ở Edo, Tokaku vốn chơi bời thân mật với Mondo. Tokaku và Izu cưỡi trên lưng ngựa vào dinh thự của Mondo rồi mất hút.
Khi Izu Shige Uemon tỉnh lại thì thấy chân tay bị trói chặt, Negishi Tokaku và Tao Mondo đang trừng mắt nhìn hắn. Izu hoảng hồn, tay chân run lập cập.
- Này!
Tokaku thét lớn:
- Mày hãy khai ra mau. Kẻ sát hại Iwama Kokuma có phải là Sakayama Denzou không?
Nếu là một mình Tokaku thì có lẽ Izu đã làm thinh, nhưng hắn biết mình đang ở trong tay Tao Mondo, trọng thần của quan giám sát khét tiếng vùng Edo nên chẳng còn đường cự chối.
- Mày hãy thành thật khai ra, không được giấu giếm nửa lời. Thành thật thì ta còn nương tình mà giảm tội.
Bị Tao Mondo nói, Izu không còn cách nào khác.
- Dạ...
Theo như lời hắn...
Sakayama Denzou vốn ban đầu có ý định ám sát Kokuma nên đã khẩn khoản giữ Kokuma lại võ đường. Ý đồ của hắn đã rõ ràng. Là cao đồ của Kokuma, sau khi Kokuma chết thì mọi thứ thuộc về hắn là lẽ đương nhiên. Oei vốn là một nữ đồng trinh coi sóc ở đền thờ Izumo, sau lưu lạc đến Kyoto rồi cùng với bọn con hát độ nhật qua ngày bằng cách múa hát, đàn địch nơi chợ xá. Lúc bấy giờ, tình cờ quen biết Sakayama Denzou cũng vừa mới đến Kyoto, rồi theo lời hắn đến Edo và trở thành quân cờ cho hắn sai khiến. Denzou định dùng Oei để làm Kokuma nhụt chí khí mà lơ là phòng bị. Vậy nên, Oei đã giả bệnh rồi ngã trước võ đường. Và quả nhiên là Kokuma tinh thần trễ nải không còn đề phòng. Đến lúc thích hợp thì chính tay Oei sẽ cho độc vào rượu hắn uống. Kế hoạch là vậy.
Nhưng không ngờ là tình yêu chân thành của Kokuma đã khiến Oei thay đổi. Kế hoạch ban đầu dần biến thành tình yêu của một người phụ nữ. Khi Denzou tiết lộ kế hoạch độc sát thì Oei cương quyết cự tuyệt. Bí mật đã lộ, vậy là không còn cách nào khác nên hắn chém chết Oei tại chỗ. Kokuma bị hại cũng vào đêm đó.
Izu Shige Uemon báo với Kokuma là đêm nay, Oei bỗng nổi sốt nên không thể đến phòng ngủ được. Kokuma toan đi thăm thì Izu ngăn lại, bảo là Oei đang ngủ, hãy để sau rồi mời uống rượu. Lúc này rượu chưa có độc. Đến khi Kokuma loáng choáng, hắn mới cho độc vào rượu. Kokuma vừa thổ huyết giãy giụa thì Sakayama Denzou và năm tên môn đệ mang giáo mác xông vào loạn sát.
Khai xong, Izu gục đầu, mặt hắn trắng bệch như người sắp chết. Tokaku nhìn hắn rồi nói:
- Vậy là ngài đã rõ rồi chứ.
- Ừm, vậy là rõ. Mondo ta sẽ bẩm lên ngài Itakura.
- Như vậy là mối oan của ta đã tỏ.
- Ừm, không còn nghi ngờ gì.
- Thế thì...
Tokaku đứng dậy.
- Làm bây giờ sao, Tokaku?
- Vâng.
- Có cần trợ giúp không?
- Không cần đâu.
- Ừm. Thế còn tên Izu này?
- Tùy ngài định đoạt.
Nói rồi Negishi Tokaku rời khỏi dinh thự Tao Mondo.