Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 203: Cửu Nguyệt Phong Quả

Đây là một con cá sấu ba đuôi, cá sấu ba đuôi giống như hắc kiếm, hàn mang lành lạnh.
Cá sấu ba đuôi trưởng thành có thể đạt tới Ích Địa Cảnh, mà con này hiển nhiên còn chưa trưởng thành, cũng chỉ có Sơ Phân nhị trọng thiên mà thôi, nhưng Đường Vãn cũng chỉ là Sơ Phân nhị trọng thiên, đánh lén, cộng thêm yêu thú ưu thế lực lượng, lực sát thương một kích này lớn vô cùng.
Nếu Chu Hằng ra tay, một quyền tiện tay có thể đánh nát cá sấu ba đuôi, nhưng hắn làm sao sẽ trợ giúp Đường Vãn.
- Đi! Đường Vãn thân là con em của đại gia tộc, đương nhiên sẽ không đơn giản, hai đấm rung lên, nắm tay bị linh lực bao bọc, đánh tới cá sấu ba đuôi.
Lúc này, hắn khẳng định vạn phần hối hận hành vi mình giả ngu, nếu không để pháp khí phụ ở lưng, hắn hoàn toàn có thể lập tức xuất động lá chắn, nhưng bây giờ lại không có thời gian để hắn lấy kiếm.
Tạp xịch!
Cá sấu ba đuôi dùng sức cắn một cái, chỉ thấy máu tươi bắn ra, Đường Vãn kêu thảm một tiếng, miễn cưỡng đánh cá sấu ba đuôi trở về.
Toàn bộ tay phải hắn hầu như bị đứt rời , hiển nhiên ngay cả xương cốt đều bị cá sấu ba đuôi cắn đứt, không nuốt mất toàn bộ cánh tay thật sự quá may!
Bởi vì gãy tay không có việc gì, linh lực vận chuyển rất nhanh có thể khép lại, nếu có huyết mạch lực thì tốc độ này sẽ nhanh hơn. Nhưng nếu tay bị ăn hết, tuyệt nhiên không có khả năng dài thêm chút nào!
Trừ phi có thể tìm được siêu cấp linh thảo.
- Cùng tiến lên! Triệu Hàn Vũ anh khí quá độ, tế xuất pháp khí đón đỡ, nếu sáu người làm thành viên một tiểu đội, tự nhiên họa phúc cùng chịu!
Đám người Thường Sư Sư cũng nhao nhao tế xuất pháp khí, đánh tới cá sấu ba đuôi.
Bốp! Bốp! Ba!
Cá sấu ba đuôi vũ động cái đuôi. Giống như 3 trường kiếm, đỡ từng cái công kích!
Thân thể nhân loại gầy yếu. Nhưng có trí khôn, luyện chế được pháp khí, chẳng những có thể tăng lên lực lượng bản thân. Mà yêu thú không hiểu sử dụng pháp khí, cũng không cần, bởi vì lực lượng của bọn chúng vốn mạnh hơn võ giả cùng giai, mà thân thể có thể so với pháp khí!
Đường Vãn chợt lui bảy trượng, vội vàng vận chuyển linh lực hợp lại miệng vết thương. Xương bị chặt đứt, bị thương gân, nếu trị liệu trễ sẽ lưu lại hậu hoạn , nghiêm trọng còn ảnh hưởng tiến bộ ngày sau ở võ đạo!
Nhưng vào lúc này, mặt nước phá mở, lại một đạo hắc ảnh xuyên ra, cắn về Đường Vãn.
- Đây là ổ cá sấu ba đuôi, nhanh rời khỏi nơi này! Ánh mắt Triệu Hàn Vũ đảo qua, lập tức cả kinh kêu lên.
Hai cá sấu ba đuôi vị thành niên còn không thành vấn đề, nhưng có cá sấu nhỏ sẽ có cá sấu lớn, yêu thú Ích Địa Cảnh vừa ra, mỗi người bọn họ đều đột tử đương trường. Nói không chừng ngay cả xương cốt đều bị ăn luôn, thi thể cũng sẽ không lưu lại!
Đường Vãn thật sự không hay ho, vội vàng chật vật mà chạy.
Sáu người đạp sóng chạy gấp. Năm người Triệu Hàn Vũ đều lo lắng đề phòng, đây chính là chuyện tánh mạng. Mỗi người đều khẩn trương, mà Chu Hằng thì không thèm để ý chút nào, trong lòng hắn có bản tâm, ai đối tốt với hắn, hắn sẽ giúp một cái, ai ác đối với hắn, vậy ngồi yên không lý đến.
Hai cá sấu ba đuôi theo đuổi không bỏ, ở trong nước chúng nó là thợ săn trời sanh, tốc độ thật nhanh, không bao lâu đã đuổi theo sáu người, hai cá sấu mở miệng ra, 6 chiếc đuôi cá sấu phân từ trước sau bọc đánh tới sáu người.
Nhóm người Triệu Hàn Vũ bất đắc dĩ, chỉ có thể trở lại chống đỡ.
- Dường như chỉ có hai con! .
- Không sai, cá sấu mẹ nếu ở phụ cận, cũng phải xuất hiện! .
- Nếu trốn không thoát, liền giết! .
Năm người thống nhất ý kiến rất nhanh, ở trong hoàn cảnh thuỷ vực, bọn họ căn bản không nhanh hơn hai con cá sấu ba đuôi, cứ thế chạy trốn là đang tự tìm đường chết!
Vậy chiến một trận!
Hỗn chiến khai hỏa, Chu Hằng xen kẽ trong đó, nhìn như đang lẩn trốn, nhưng như cố ý như vô ý lại thay Triệu Hàn Vũ, Lữ Như Chi, Tề Thản đỡ được rất nhiều lần công kích, về phần Thường Sư Sư cùng Đường Vãn hoàn toàn phóng sinh, không quản bọn họ chết sống.
- Chu Hằng, ngươi không có pháp khí, trước tiên lui qua một bên, miễn cho bị thương! Triệu Hàn Vũ thiệt tình tốt, đợi toàn trường ổn định lập tức nói với Chu Hằng.
Chu Hằng thành thật không khách khí lui qua một bên, sau đó mắt nhìn về nơi xa, nói: - Đi tiếp hướng tây bắc mười dặm, có lục địa! .
Năm người cũng vui, giao chiến với cá sấu ba đuôi ở lục địa hoặc trong nước hoàn toàn là hai độ khó!
- Lui! .
Năm người vừa đánh vừa lui, tuy rằng tốc độ của bọn họ không sánh bằng cá sấu ba đuôi, nhưng năm người liên thủ lại không thua, đủ để một đường giết qua đi.
Mười dặm lộ trình, võ giả Sơ Phân Cảnh chỉ cần lên xuống mười mấy lần, một hai phút có thể tới. Nhưng vì phải ngạnh sinh chống đỡ mà chạy, suốt hơn nửa canh giờ mới rốt cục đến nơi.
Hai con cá sấu ba đuôi chìm nổi trên mặt nước, cũng không mạo hiểm lên bờ, trí tuệ yêu thú không bằng người là đúng, nhưng dã thú có bản năng, biết tình huống gì có lợi đối với bản thân, tình huống gì bất lợi.
Chúng nó buông bỏ con mồi lại có chút không cam lòng, không ngừng mà giương nanh múa vuốt, dường như muốn chọc giận những nhân loại này, để cho bọn họ xuống nước chiến một trận một lần nữa.
[CHARGE=3]
Năm người Triệu Hàn Vũ cũng muốn giết hai đầu yêu thú, trong yêu hạch có thêm lĩnh ngộ tự nhiên, trợ giúp thật lớn đối với võ giả.
Vì thế, bọn họ cũng không muốn tránh ra, kêu ngay tại bên bờ, dụ dỗ hai cá sấu ba đuôi lên bờ chiến một trận, hai bên ai cũng không chịu buông bỏ, lập tức cầm cự.
Chu Hằng nhàm chán ở một bên, đột nhiên, ánh mắt của hắn bị một gốc cây cỏ dại hấp dẫn, toàn thân xanh biếc, trên đỉnh kết 3 quả, không gió tự động chậm rãi lay động.
Cửu Nguyệt Phong Quả!
Đối với Sơ Phân Cảnh, thậm chí võ giả Ích Địa Cảnh mà nói đều là chí bảo, tuy rằng không thể gia tăng tích lũy linh lực, nhưng có thể tăng lên lĩnh ngộ đối với thiên địa đại đạo. Trừ bỏ Chu Hằng không lo cảnh giới lĩnh ngộ mà nói, Cửu Nguyệt Phong Quả đối với tất cả võ giả dưới Khai Thiên Cảnh mà nói vô cùng trân quý!
Chu Hằng lộ ra một chút tươi cười, bản thân hắn không cần Cửu Nguyệt Phong Quả, nhưng cho người bên cạnh hắn, hắn còn ngại 3 Cửu Nguyệt Phong Quả vẫn thiếu!
Hắn cúi người hái xuống 3 Cửu Nguyệt Phong Quả.
- Cửu Nguyệt Phong Quả! Năm người Đường Vãn đều là võ giả Sơ Phân Cảnh, hiện tại lại không ở trạng thái chiến đấu, chuyện đã xảy ra phụ cận tự nhiên không thoát khỏi thần thức của bọn họ, lập tức phát hiện Chu Hằng hành động, cũng nhìn thấy linh quả trong tay hắn.
Bọn họ xuất thân thế gia, làm sao không nhận ra lai lịch Cửu Nguyệt Phong Quả?
Trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ nào còn để ý tới cá sấu ba đuôi, nhao nhao vượt lại đây, mỗi người lộ ra vẻ ý động.
Thứ tốt a! Tuyệt đối thứ tốt!
- Ta muốn một quả! Đường Vãn lập tức nói, hùng hồn, căn bản không để Chu Hằng vào mắt.
Triệu Hàn Vũ nghiêm sắc mặt, nói: - 3 mai Cửu Nguyệt Phong Quả đều là Chu Hằng phát hiện một mình, cũng không cần lấy ra phân phối! .
Phía trước bọn họ có hiệp nghị, linh thảo cùng nhau phát hiện tiến hành phân phối theo công lao, nhưng thuộc về người tìm được có thể một mình có được.
- Hừ, nếu không phải chúng ta cùng nhau chạy tới, hắn có cơ hội phát hiện sao? Đường Vãn nói sạo, vì thứ tốt như Cửu Nguyệt Phong Quả, vô sỉ một chút thì có cái gì.
Triệu Hàn Vũ lộ ra vẻ không vui, nói: - Phương hướng này là Chu Hằng chỉ điểm , vừa rồi chúng ta cũng không làm cái gì, tại sao có thể đưa ra yêu cầu như vậy? Sư Sư, Lữ Như Chi, Tề Thản, các ngươi nói thế nào? .
Lữ Như Chi, Tề Thản đều cúi đầu không nói, mà Thường Sư Sư nói: - Đường Vãn nói không sai, nếu không có chúng ta, Chu Hằng căn bản không thể phát hiện Cửu Nguyệt Phong Quả, đây là thuộc về mọi người! .
- Tiểu tử này thực lực yếu như vậy, có thể đi tới đây căn bản là may mắn nhờ chúng ta, 3 mai Cửu Nguyệt Phong Quả chúng ta phân, cho hắn một ít linh thạch bồi thường là được! Đường Vãn tiếp lời nói, nếu không có Triệu Hàn Vũ dốc hết sức bảo vệ Chu Hằng, hắn căn bản ngay cả những bồi thường này cũng không muốn cho!
Thế giới của võ giả, cá lớn nuốt cá bé, đồng bọn? Đội hữu? Ở trước mặt ích lợi, cút con bà nó đi!
Tề Thản cùng Lữ Như Chi đều gật đầu, bọn họ muốn linh quả, trái lo phải nghĩ, thà rằng đắc tội Triệu Hàn Vũ cũng phải ra tay, đây chính là quan hệ đến tiền đồ bọn họ, tuyệt đối trọng yếu nhất.
Triệu Hàn Vũ không nghĩ tới đội ngũ nàng xây dựng không ngờ yếu ớt như thế, ở trước mặt 3 mai Cửu Nguyệt Phong Quả một kích liền vỡ!
Chu Hằng tươi cười, đang muốn nói chuyện, lại quay đầu nhìn sang hướng xa xa - hắn cảm ứng được có nhóm người khác đang nhanh chóng đến gần đây.
Vù vù vù!
7 đạo nhân ảnh xẹt qua, giây lát tức đi, nhưng bay vụt ra mấy chục trượng sau lại đột nhiên lại chiết trở về.
Mấy người Đường Vãn đều lạnh lẽo trong lòng!
Hỏng rồi, khẳng định bị bọn họ phát hiện Cửu Nguyệt Phong Quả! Chu Hằng chết tiệt!
- Ha ha ha! Cửu Nguyệt Phong Quả, quả nhiên là Cửu Nguyệt Linh Quả, không nghĩ tới gặp được bảo vật như vậy! Bảy người đối phương dừng ở trước mặt bọn Chu Hằng, mỗi người đều đưa mắt ngưng ở trên Cửu Nguyệt Phong Quả.
Có bảo vật có tranh đoạt, mãi mãi không thay đổi.
Chu Hằng nhìn sang đoàn người, với thần thức của hắn cảm ứng chính là khí tức cường giả Sơn Hà Cảnh che dấu cũng không thể che giấu, huống chi những người trước mặt này.
Một cái Ích Địa Cảnh 6 cái Sơ Phân Cảnh, thực lực chi tiểu đội này không tính là yếu.
Đương nhiên, Chu Hằng chưa bao giờ coi mình tính thành người tiểu đội Triệu Hàn Vũ.
- Giao linh quả ra đây! Một gã thanh niên hùng hồn hạ lệnh, ánh mắt sắc dục chăm chú vào bộ ngực đầy đặn của Thường Sư Sư.
- Cửu Nguyệt Phong Quả là chúng ta phát hiện, hơn nữa đã bị chúng ta lấy, dựa vào cái gì cho các ngươi! Đường Vãn lập tức nói, hắn đã xem Cửu Nguyệt Phong Quả là đồ đạc của mình, tự nhiên phải đứng ra nói chuyện.
Còn nữa, năm người bọn họ cũng đồng dạng xuất từ nhà quyền thế, tuổi còn trẻ đạt tới Sơ Phân Cảnh, người nào không phải tâm cao khí ngạo, từ trước đến nay chỉ có bọn họ vênh mặt hất hàm sai khiến, chưa từng bị người đối đãi vô lý như thế?
- Ha ha, chỉ bằng chúng ta tới tù Dương Hổ Thành Hoàng gia! Thanh niên kia hất đầu, vô cùng cuồng ngạo.
.
- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -