Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 782: Chết lặng (hạ)

- Diệp Trần, ngươi phải trả giá đắt.

Khí huyết trong cơ thể bị đoạn đi hơn phân nửa, Liễu Vô Kiếm thập phần phẫn nộ, hắn nắm tay trái lên, trên nắm tay lóe lên kim quang chói mắt, đánh một quyền về hướng Diệp Trần.

Oanh!

Uy lực một quyền nay thập phần khủng bố, long quyển phong (vòi rồng) có dấu hiệu tan vỡ.

- Là bí pháp!

Diệp Trần liếc một cái liền nhìn ra, Liễu Vô Kiếm thi triển quyền pháp, không phải áo nghĩa võ học mà là bí pháp, là một loại quyền pháp tích súc lực lượng mấy lần, thậm chí mấy chục lần, một loại bí pháp siêu cường.

- Nhất Chỉ Phá Hư!

Diệp Trần vươn ngón tro ra, điểm một điểm về hướng nắm tay tỏa ra kim quang chói mắt, xuất ra Phá Hư Chỉ không thường xuyên sử dụng.

Phá Hư Chỉ lần này, rõ ràng đã viên mãn, hỏa hầu đạt đến mười thành, đã đạt đến đệ tam thức, uy lực so với Sở Trung Thiên Phá Hư Chỉ đệ nhị thức mạnh hơn không ít, chỉ lực trực tiếp phá không, cùng với kim sắc quyền đụng vào nhau.

Ba!

Lần đầu giao kích, kim sắc quyền chiếm thượng phong, bất quá Phá hư chỉ là áo nghĩa võ học không gian, am hiểu đồng hóa năng lượng, kim sắc quyền tuy ngăn được nó, nhưng ngược lại lực lượng bị đồng hóa không ít, dần dần suy yếu, nhìn ra, phá hư chỉ và kim sắc quyền cơ hồ đồng quy vu tận.

Chiến đấu đến bây giờ, con bài hai người cơ hồ còn chưa lật ra hết, nhưng người này cũng không làm gì được người kia, Tiệt Huyết Quỷ Chỉ của Diệp Trần tuy rằng cường đại, nhưng tiêu hao linh hồn lực không nhỏ, không có khả năng sử dụng thường xuyên, nếu kiếm ý Liễu Vô Kiếm tăng đến ngũ giai, lại chú tâm phòng bị thì hiệu quả Tiệt Huyết Quỷ Chỉ cực kỳ bé nhỏ, trừ phi uy lực tăng tiến, nếu không thì hiệu quả không được bao nhiêu.

Biết các thủ đoạn không làm gì được đối phương, hai người tiếp tục đối chiến, nháy mắt cục diện tiến vào hồi gay cấn, long quyển phong gào thét, cuốn hết nước Cửu Long hồ lên tới trời cao, sau đó lại tát rơi xuống, khiến những cơn mưa như trút nước xuống Cửu Long hồ.

- Ta không tin ngươi có thể ngăn được kiếm của ta.

Liễu Vô Kiếm cắn răng một cái, nhằm phía Diệp Trần kích tới, khoảng cách hai bên gần nhau, công kích hiệu quả hơn.

Bất ngờ chính là, Diệp Trần không có lựa chọn giữ khoảng cách an toàn, đón đối phương lao đến, mà lại vung kiếm chém về phía đối phương.

- Cận chiến, chỉ sợ sẽ phân ra thắng bại.

Chúng nhân quan chiến như ngừng thở. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn

Oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh…

Khoảng cách càng lúc càng gần, hiệu quả công kích không chỉ lớn hơn một hai điểm, mà là gấp đôi, phòng ngự hai người đều có chút ăn không tiêu, khí huyết không ngừng bốc lên.

- Bại cho ta!

Liễu Vô Kiếm dùng hết khí lực toàn thân, chém ra một kiếm, một đạo kiếm ảnh tràn ngập huyết sắc bổ về phía Diệp Trần.

Thanh thế kiếm chiêu Kim Chi Cuồng Tiêu của Diệp Trần so với đối phương không lớn như thế, nhưng lực ngưng tụ cao hơn rất nhiều, dưới khoảng cách gần nhau như vậy, chùm tia sáng gợn sóng xuyên thấu huyết sắc thế giới, kích trúng chân nguyên hộ thể Liễu Vô Kiếm, trái lại chính hắn, cũng bị huyết sắc kiếm ảnh kích trúng vô số lần.

Kêu lên một tiếng đau đớn, hai người bay rớt ra ngoài vài dặm.

- Ta lại đến!

Hai người không hề cố kỳ gì, chuyển thân quay lại tấn công, hoàn toàn không đề phòng công kích của đối phương, chỉ cần có thể kích trúng trên người đối phương, còn mình trúng chiêu, không sao cả.

Phanh…

Trong nháy mắt, Liễu Vô Kiếm trúng ba kiếm, Diệp Trần trúng hai kiếm.

Yết hầu Liễu Vô Kiếm trào ra một cỗ tinh khí, sắc mặt Diệp Trần thì trắng hơn rất nhiều, lực phòng ngự của Liễu Vô Kiếm tuy rằng cao, nhưng cũng không kinh qua được vô số lần đả kích, còn Diệp Trần thì lại có thể chống đỡ công kích của hắn, khiến hắn chấn động, bất quá khi hắn nhìn đến tầng bạch sắc cốt chất phòng ngự trên tay Diệp Trần, liền minh bạch, khẳng định đối phương thi triển bí pháp gì đó, tăng lực phòng ngự lên.

- Ta xem ngươi có thể chống đỡ tới khi nào.

Liễu Vô Kiếm tiếp tục đối chiến cùng Diệp Trần.

Bất quá theo thời gian trôi qua, Liễu Vô Kiếm sợ hãi phát hiện, đối chiến đến giờ, hắn bắt đầu không chịu nổi, mà Diệp Trần vẫn như trước dũng mãnh vô cùng, dường như vô số lần trúng thương cũng, cũng không ảnh hưởng đến hắn một chút.

- Làm sao có thể?

Liễu Vô Kiếm hoàn toàn không thể hiểu được.

Về phần chúng nhân quan chiến, đã sớm chết lặng.

Có thể từ đầu tới cuối hắn đều cố gắng giữ tỉnh táo, nhưng hắn có thể chú ý được tới chi tiết này hoàn toàn là bởi vì phòng ngự của bản thân hắn rất cao, cho nên hắn vô cùng xem trọng việc phòng ngự, nhưng hắn phát hiện, vô luận là Liễu Vô Kiếm hay là Diệp Trần nữa thì khả năng thừa nhận đều vượt xa hắn.

Liễu Vô Kiếm thì không sao, dù sao thì hắn đã có khôi giáp bán cực phẩm cùng với đồ bảo hộ cũng bán cực phẩm, hơn nữa tu vi của hắn lại là Linh Hải cảnh hậu kỳ đỉnh phong, chân nguyên hộ thể vô cùng cường hãn, nhưng Diệp Trần chỉ có một bộ khôi giáp bán cực phẩm, tu vi cũng chỉ là Linh Hải cảnh trung kỳ đỉnh phong, dù có bí pháp tăng cường khả năng phòng ngự của bản thân, khả năng phòng ngự cũng không kém Liễu Vô Kiếm là mấy, bất quá, nhìn theo cục diện thì lại vượt xa Liễu Vô Kiếm, Liễu Vô Kiếm đã sắp không chống đỡ nổi nữa, Diệp Trần thì vẫn dũng mãnh như cũ.

- Cho dù ta có một bộ khôi giáp bán cực phẩm đi nữa, phỏng chừng cũng không bằng hắn được.

Tông môn có thể làm ra một kiện bảo khí công kích bán cực phẩm cho Sở Trung Thiên đã phải tốn mất không ít tài lực cùng nhân lực rồi, khôi giáp phòng ngự bán cực phẩm vô cùng hiếm, có linh thạch cũng chưa chắc đã tìm mua được, trừ phi gặp phải hội đấu giá siêu cấp có vô số vật trân bảo thì may ra, cho nên nội giáp trên người Sở Trung Thiên chính là bảo khí phòng ngự thượng phẩm hàng đầu, nếu như có bảo khí phòng ngự bán cực phẩm thì Cổ Liệt không thể nào gây tổn thương cho hắn được.

Cho dù là một vết thương nhẹ cũng không gây ảnh hưởng tới toàn cục.

Nhưng dù có khôi giáp bán cực phẩm, thực lực xêm xêm với Diệp Trần, Sở Trung Thiên cũng không muốn liểu mạng mấy trăm chiêu với Diệp Trần, Liễu Vô Kiếm chính là một ví dụ, lá bài tẩy của Diệp Trần không thể chỉ có chừng ấy được, nếu như cho rằng Diệp Trần chỉ có chút thực lực ấy thì sai rồi, chỗ đáng sợ của hắn chính là toàn bộ chu vi quanh hắn không hề có nhược điểm, cần lực tấn công thì có tấn công, cần lực phòng ngự thì có phòng ngự, ngay cả khả năng hồi phục sức mạnh cũng cao hơn người khác một bậc.

Liễu Vô Kiếm càng đánh càng kinh hãi, càng đánh càng tuyệt vọng, biểu hiện dũng mãnh của Diệp Trần không phải là giả vờ, từ tinh khí thần sung mãn của đối phương cũng có thể thấy được, trái lại, tinh khí thần của chính mình lại tiêu hao không ít, toàn thân đau nhức, xương cốt đều ê ẩm.