Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 734: Ánh rạng đông

- Cho dù thế nào đi nữa thì bọn hắn đã giết tới đây rồi.

- Vậy thì đã sao, bên phía chúng ta có hơn một ngàn ba trăm người, phân ra một nửa, cũng có hơn sáu trăm người, đủ để đè chết bọn hắn rồi.

Thủ lĩnh Toàn Phong Môn liếm liếm bờ môi, khua tay nói:

- Người của Toàn Phong Môn nghe lệnh, giết sạch bọn hắn, một tên cũng không để lại.

- Sát!

Cao thủ của Toàn Phong Môn không có một ai kinh hoảng, bọn hắn chiếm được ưu thế tuyệt đối về nhân số, nếu như đánh không lại địch nhân, còn không bằng tự đập đầu chết đi là vừa.

Cứ như vậy, cao thủ của Toàn Phong Môn đi ra bên ngoài, nghênh hướng bọn người Diệp Trần, mà cao thủ của Hắc Vương môn thì tiếp tục vây giết Hứa Đại Niên và đội ngũ Thanh Long Điện phía sau hắn.

- Diệp Phó điện chủ đã đến, mọi người hãy cố kiên trì.

Hứa Đại Niên không biết mình có tâm tình gì nữa, có kích động, có kinh ngạc, có vui mừng, biểu lộ trong một năm của hắn cộng lại cũng không nhiều bằng hiện giờ.

- Ha ha, chúng ta có hi vọng rồi, các huynh đệ, kiên trì thêm chốc lát nữa.

So với Hứa Đại Niên, những người khác thậm chí còn kích động đến lưu lại nước mắt, từ tuyệt vọng đến có một tia hi vọng, một tia hi vọng lại bị đánh nát, lâm vào tuyệt vọng càng sâu, mà ở trong sự tuyệt vọng chết tiệt đó, Diệp Trần lại mang đến cho bọn họ một ánh rạng đông, giờ này khắc này, hình tượng của Diệp Trần đã in dấu thật sâu vào trong lòng mọi người, một số năm sau, bọn hắn có lẽ sẽ quên hôm nay có một trận chiến như vậy, nhưng tuyệt đối sẽ không quên Diệp Trần, bởi vì Diệp Trần đã trở thành một bộ phận trong tư tưởng của bọn hắn, không thể phân cách.

Nếu như tiềm lực bộc phát ra trong tuyệt vọng là cực lớn, vậy thì lúc hi vọng xuất hiện, tiềm lực mà mọi người bạo phát ra lại càng kinh người, nguyên một đám không để ý đến thương thế trong thân thế, tiêu hao tánh mạng của mình, bọn hắn chỉ có một cách nghĩa, đó chính là sống sót.

Ầm ầm!

Bốn cái bánh xe cực lớn của Kim Long Chiến Xa nhấp nhô, cày ra trên bầu trời một dấu vết rõ ràng, thật lâu không tiêu tan, gần 300 người theo sát đằng sau Kim Long Chiến Xa, nghênh đón đội ngũ của Toàn Phong Môn đang phóng tới, bọn hắn không sợ hãi, bởi vì Diệp Trần đã mang lại cho bọn họ rung động quá lớn, có Diệp Trần ở đây, bọn hắn vững tin rằng thắng lợi sẽ thuộc về bọn hắn, có Diệp Trần ở đây, bọn hắn bách chiến bách thắng.

Rầm rầm rầm rầm rầm rầm...

Người còn chưa tiếp xúc, công kích đã trước tiên tiếp xúc cùng một chỗ, bên phía Diệp Trần ăn chút thiệt thòi nhỏ, chết hơn mười người, Toàn Phong Môn một người cũng không chết. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn

- Ha ha! Giết sạch bọn hắn.

Cao thủ Toàn Phong Môn đắc ý quên hình, vừa lên đã đánh chết hơn mười người của đối phương, việc này đã khiến bọn chúng nâng cao sĩ khí.

Diệp Trần mặt không đổi sắc, thần sắc lãnh khốc, Lôi kiếm kiếm thu vào trong vỏ, hai tay của hắn giơ lên, năm ngón tay mở ra.

XIU.... XIU... XIU.... XIU... XIU.... XIU... XIU.... XIU...!

Một đạo Thanh Liên kiếm khí giống như ánh sáng bắn nhanh ra, mỗi một đầu ngón tay của Diệp Trần đều tương đương với một kích toàn lực do một gã tông sư đạt trình độ cao nhất phát ra, mười ngón tay đầu, chính là mười người, lấy lực của mười người, sự phá hư tạo thành đạt đến gấp mười mấy lần những tên cao thủ Linh Hải Cảnh bình thường.

Lập tức, bên phía Diệp Trần áp chế được đối phương, Kim Long Chiến Xa một đường thế như chẻ tre, xông giết qua.

Mười dặm!

Năm dặm!

Ba dặm!

- Cản bọn hắn lại

Thủ lĩnh của Toàn Phong Môn kinh hãi không hiểu, quát.

- Tăng tốc!

Diệp Trần đoạt lấy quyền khống chế Kim Long Chiến Xa, linh hồn lực và Chân Nguyên đồng thời thúc dục, tốc độ của Kim Long Chiến Xa bạo tăng gấp đôi, thoáng cái đã nhảy vào trong trận doanh quân địch, mở tung một con đường máu.

Chính diện đối chiến, hơn sáu trăm người của Toàn Phong Môn còn có thể bảo trì ưu thế thật lớn, nhưng để Diệp Trần điều khiển Kim Long Chiến Xa xung phong liều chết đi vào, trận doanh của Toàn Phong Môn lập tức hỗn loạn, trong đám người, có địch nhân, cũng có người một nhà, khẳng định không thể công kích loạn được, về phần phòng ngự lại càng buốn cười, phòng ngự do mấy chục người tạo thành căn bản không ngăn được đội ngũ công kích dùng Kim Long Chiến Xa làm mũi tên, chỉ cần một phiên công kích, là có thể mở một đường máu ở phía trước, huyết vũ bắn tung tóe, cực kỳ thảm thiết.

Tốc độ tiến lên của Kim Long Chiến Xa quá nhanh, nếu như đổi thành một Đại năng Linh Hải Cảnh khác thúc dục, rất có thể xông qua đầu, thoát ly trận doanh quân địch, mà dưới sự không chế của Diệp Trần, Kim Long Chiến Xa giống như Nộ Long, lại như là cá trạch, vọt tới phóng đi trong trận doanh quân địch, giết ra một đường máu dài thẳng tắp.

Từ trên cao bao quát, rõ ràng có thể thấy được trong trận doanh quân địch, xuất hiện vết máu giăng khắp nơi, nhìn thấy mà giật cả mình.

Nhưng bên phía Diệp Trần cũng không phải là không có tổn thất, bởi vì trên Kim Long Chiến Xa chỉ có không đến ba mươi người, những người khác chỉ có thể đi theo đằng sau Kim Long Chiến Xa giống như một cái đuôi vậy, cái đuôi nếu như không thoát ly đội ngũ, còn có thể dựa thế sát nhân, nhưng khi nào thoát li đội ngũ thì sẽ bị đám người bao phủ, qua mấy lần hô hấp, chí ít có hơn ba mươi người theo không kịp đội ngũ, bị bao phủ vào trong trận doanh quân địch.

- Hỗn đãn, tất cả mọi người tản ra, tản ra!

Thủ lĩnh Toàn Phong Môn muốn nổi điên rồi, lúc này mới qua bao lâu, đã bị giết hơn hai trăm người, toàn bộ cứ như một giấc mộng, hiện giờ mỗi một lần hô hấp, liền có vài chục người chết đi, đây nào phải chiến đấu chứ, căn bản chính là đồ sát, đồ sát trắng trợn.

Bá bá bá...

Không cần thủ lĩnh Toàn Phong Môn nhắc nhở, nhưng người còn lại sau khi không kịp phản ứng, nguyên một đám hướng lao về bốn phương tám hướng, như là Thiên Nữ Tán Hoa vậy.

Diệp Trần thờ ơ, đứng ở lối vào Kim Long Chiến Xa hét to nói:

- Tất cả mọi người nghe lệnh, công kích địch nhân ở bên trái phía trước, phân tán công kích.

Tập trung công kích, chỉ có thể đánh chết địch nhân trên một đường thẳng, hoàn toàn lãng phí, mà phân tán công kích, phạm vi công kích không thể nghi ngờ sẽ lớn hơn rất nhiều, hơn nữa Diệp Trần cũng không phải bảo mọi người công kích vào bốn phương tám hướng, tập trung ở bên trái phía trước, như vậy, cho dù phân tán công kích, cũng đủ để khiến cao thủ Toàn Phong Môn lãnh đủ rồi.

Quả nhiên, sau khi địch nhân phân tán ra, tuy rằng cũng đào thoát được khá nhiều, nhưng bởi vì phòng ngự cá nhân có hạn, địch nhân ở bên trái phía trước vẫn bị chết đi từng mảnh, huyết vũ tung tóe phảng phất như trời mưa, về phần Diệp Trần cũng không công kích địch nhân ở bên trái phía trước mà là công kích về bên phải, dưới Thanh Liên kiếm khí của hắn, địch nhân cũng ngã xuống lớp lớp trên bầu trời, nhân số đánh chết ước chừng bằng một phần ba tổng những người khác, phi thường khả quan.