Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 729: Bội phục

- Ta hiện giờ đã có chút tin tưởng, hắn có thể vãn hồi cục diện bất lợi của Thanh Long Điện rồi.

Hình Mỹ Liên hít sâu một hơi, tự nhủ.

- Aizz, Đại sư huynh lần này chỉ sợ phải thua.

Trần Vũ Hân nhìn nhìn Lâm Thương Hải, lại nhìn Diệp Trần một chút, vừa rồi kiếm thứ nhất của Diệp Trần đã đánh chết hơn mười người, Lâm Thương Hải rõ ràng so với Diệp Trần kém không ít, mà lại dưới tính huống Diệp Trần căn bản không có để ý đến nữa, sau khi phát ra kiếm thứ nhất, công kích kế tiếp đều rơi vào ngoại vi, ngăn cản địch nhân chạy trốn. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Trong đám người, trong mắt Diêu Nhất Phong chợt lóe lên hàn quang, nhưng được che dấu vô cùng tốt.

Đáng tiếc, hắn không thể gạt được Diệp Trần.

Lúc Diệp Trần cường ngạnh lựa chọn tiến về phía bên phải, đã biết rõ sẽ phát sinh mâu thuẫn, hắn cam tâm tình nguyện chứng kiến loại cục diện này, chỉ có loại cục diện này, mới có thể hỗ trợ xuất hiện thành quả, tương phản càng lớn, hiệu quả càng lớn, có thể nói, nếu phát triển theo phương hướng thông thường, uy tín của Diệp Trần tuyệt đối sẽ không cao, mà bây giờ, trong nội tâm mọi người đã bắt đầu sinh ra sự tín nhiệm mù quáng với hắn.

Kế tiếp, Diệp Trần mang theo hơn ba trăm người, lao về phía góc trên bên phải của vòng mai phục hình chữ X, về phần chính giữa, quá gần với lộ tuyến trước kia của địch nhân, dễ dàng đánh rắn động cỏ, cho nên, bốn góc của vòng mai phục hình chữ X là chỗ mai phục tốt nhất.

Địch nhân lần này vẫn là đội ngũ của Thủy Đào Tông, số lượng không đến 200, ước chừng 180 người, cao thủ Linh Hải Cảnh hơn hai mươi, Cường giả Tinh Cực Cảnh gần 160 người, nếu cứng đối cứng thì, hơn ba trăm người phe Diệp Trần tuy rằng có thể toàn diệt bọn hắn, nhưng cũng sẽ có thương tổn không ít.

Trở tay không kịp, hoàn toàn trở tay không kịp, do ở phía sau vòng mai phục, nhóm địch nhân này so nhóm nhóm địch nhân đầu tiên càng trở tay không kịp, bị bọn người Diệp Trần xâm nhập đến ba mươi dặm cũng không biết.

Vòng công kích thứ nhất, đã bị tiêu diệt hơn phân nửa, sau đợt công kích thứ hai, chỉ còn lại có loe nghoe mười người, vong công kích thứ ba, toàn bộ bị diệt.

- Quá sung sướng, cho đến giờ cũng chưa từng thoải mái như vậy, Diệp phó điện chủ quả thực là thần nhân, cũng chỉ có hắn mới có thể khiến chúng ta không tổn hao mảy may đã toàn diệt địch nhân, hiện tại, ai còn dám nói Diệp phó điện chủ nói bậy, Lưu Bưu ta là người đầu tiên trở mặt với hắn.

Một gã chấp sự chiến đấu của Thanh Long Điện sắc mặt đỏ lên, đó là biểu hiện của cảm xúc hưng phấn, một hai năm gần đây, Thanh Long Điện bị tứ đại thế lực đối địch đánh chết rất nhiều người, trong đó có một người là anh em kết nghĩa của Lưu Bưu, hắn đã từng phát thệ qua, nhất định phải đánh chết mười tên địch nhân để báo thù, hiện giờ hắn sắp làm được rồi.

- Có Diệp Phó điện chủ ở đây, Thanh Long Điện chúng ta rốt cục có thể hãnh diện rồi, tứ đại thế lực đối địch người đông thế mạnh thì thế nào, giết sạch bọn hắn.

- Diêu Nhất Phong, ngươi có vẻ mất hứng thì phải, ngươi chẳng lẽ có quan hệ với Diệp phó điện chủ sao.

Có người phát hiện trên mặt Diêu Nhất Phong không có biểu lộ gì cả, việc này rất không bình thường, hiện tại ngoại trừ Diệp Trần rai, tất cả mọi người đều thật cao hứng.

Diêu Nhất Phong cười khan nói:

- Sao thế được chứ, ta cũng rất bội phục Diệp phó điện chủ, trước đây có chút càn rỡ thô lỗ rồi, rõ ràng lại hoài nghi hắn.

- Nguyên lai ngươi xoắn xuýt chuyện này, ta tin tưởng Dệp phó điện chủ sẽ không mang thù đâu.

Một người vỗ vỗ bả vai Diêu Nhất Phong, cười nói.

- Nếu được thế thì còn gì bằng.,

Diêu Nhất Phong khóe miệng co quắp.

Diệp Trần không có nhìn Diêu Nhất Phong, ra lệnh nói:

- Bên trái, đột tiến.

Nơi đó là bên kia của lộ tuyến trước kia.

Cứ như vậy, ba trăm người phe Diệp Trần liên tiếp tiêu diệt bốn nhóm người, hai nhóm trước là nhân mã của Thủy Đào Tông, hai nhóm sau là nhân mã của Thiên Ưng giáo, lúc tiêu diệt đội ngũ Thiên Ưng giáo, hao tốn không ít công phu, Thiên Ưng giáo cũng giống như Ngự Thú Môn, lấy chăn nuôi yêu thú để nổi tiếng, bất quá yêu thú mà bọn hắn chăn nuôi đều là Ưng loại yêu thú, bọn người Diệp Trần một đường đột tiến đi qua, giết không ít Ưng loại yêu thú, cuối cùng mới giết đến hang ổ, một lần hành động diệt diệt bọn hắn, may mà sự tình rất thuận lợi, hữu kinh vô hiểm.

Tổng cộng sáu nhóm, chết mất bốn nhóm, còn thừa lại hai nhóm người cuối cùng.

Hai nhóm người cuối cùng cũng không phải dễ đối phó như vậy, bởi vì bọn hắn ở vào trung ương của vòng mai phục hình chữ X, cách nhau tương đối gần, giết người bên này sẽ khiến bên kia chú ý, chỉ có tốc chiến tốc thắng, giải quyết dứt khoát mới được thôi.

...

- Có điểm gì là lạ.

Dưới nền đất của đảo nhỏ hoang vu, hán tử gầy gò nhíu mày, cẩn thận suy tư.

- Cái gì không đúng.

Người bên cạnh hỏi.

- Không biết được có gì không đúng, nhưng lại có dự cảm không tốt, ngươi nói, hành động lần này của chúng ta có thể thất bại không?

- Đừng nói giỡn, sao có thể thất bại chứ, hơn nữa cho dù thất bại thì sao, nhân mã của chúng ta và Thủy Đào Tông cộng lại, có hơn một ngàn ba trăm người, sao lại phải sợ bọn chúng lật bàn chứ.

- Điều này cũng đúng, có thể là ta quá lo lắng.

Hán tử gầy gò cười cười, tâm tình buông lỏng rất nhiều, chỉ là cảm giác xấu trong nội tâm vẫn không có tiêu tán, khiến hắn có chút nghi hoặc khó hiểu.

Ầm ầm!

Nước biển trùng kích vào đá ngầm ở ven đảo nhỏ, phát ra từng đợt tiếng nổ vang.

Bầu trời, lưu vân liên kết cùng một chỗ, một mực kéo dài đến chân trời, trong tiếng vỗ bờ ồn ào, từng đạo bóng người bỗng nhiên xuất hiện nơi phía chân trời, ngày càng nhiều, rậm rạp chằng chịt, thoạt nhìn giống như là một vãi chỗ bẩn được vẽ lên trên trời xanh mây trắng vậy.

- Địch nhân ở nơi này gần đến 300, cách nơi này ngoài tám mươi dặm, còn có một nhóm địch nhân khác, mọi người cần phải toàn lực ứng phó, tuyệt chiêu sát chiêu đều sử ra cho ta, bằng không đợi đến khi nhóm khác đến, trong các ngươi sẽ chết một nhóm người đấy.

Diệp Trần trầm giọng nói.

- Diệp Phó điện chủ yên tâm, chúng ta sẽ toàn lực ứng phó, các huynh đệ, nếu không muốn chết, thì hãy dốc hết toàn lực cho ta.

Mọi người tin tưởng mười phần, Diệp Trần bảo bọn hắn đi hướng đông, bọn hắn tuyệt đối sẽ không đi hướng tây, ai dám đi hướng tây chính là đối địch với mọi người.

- Tốt, xuất phát!

Diệp Trần rút ra Lôi Kiếp Kiếm, điểm một chỉ về phía trước.

Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!

Tiếng xé gió rậm rạp không ngớt không dứt, hơn ba trăm người lấy Diệp Trần làm mũi tên, toàn lực bay về phía đảo nhỏ cách đó chừng trăm dặm.