Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 676: Diệp Trần bị xem nhẹ

- Sai lầm lớn nhất của ta là đánh giá thấp ngươi.

Bắc Minh Huy nói ra.

Tiêu Sở Hà đạm mạc nói:

- Không phải ngươi đánh giá thấp ta, mà là ngươi đánh gia cao mình, ta nghĩ, người đánh giá cao bản thân không phải chỉ có một đâu.

Theo hắn thấy thì, Bắc Minh Huy, Tư Đồ Hạo, cùng với Diệp Trần, đều đánh giá cao chính mình.

- Tốt, lần này là ta thua rồi, ta không còn lời nào để nói.

Trước mặt nhiều người như vậy, da mặt Bắc Minh Huy dù có dày hơn nữa, cũng chỉ có thể thừa nhận thất bại.

Nói xong, mũi chân hắn điểm một cái lên mặt hồ, phi thân lên, rơi vào một gốc đại thụ chọc trời cạnh Cửu Long Hồ, sau khi nuốt viên thuốc tiếp theo, liền khoanh chân ngồi xuống.

Trong hồ, Tiêu Sở Hà liếc qua Diệp Trần, xoay người lướt đến vị trí của mình.

- Bắc Minh Huy thất bại!

- Thanh niên ngũ cự đầu đúng là thanh niên năm cự đầu, chỉ sợ tương lai trong vòng một năm, cũng sẽ không thay đổi, nội tình của Diệp Trần, Bắc Minh Huy cuối cùng vẫn hơi kém một chút.

Thẳng đến khi Bắc Minh Huy tự mình thừa nhận, mọi người mới biết rõ kết quả chiến đấu, thổn thức không thôi.

- Không biết Độc Cô Tuyệt hiện giờ đã đạt đến trình độ nào rồi nữa?

Bỗng nhiên có người nói.

- Ngay mai sẽ là ngày ước chiến, đến lúc đó thì biết.

Trên một ngọn núi nhỏ không ngờ tới, ba người Lý Đạo Hiên Nghiêm Xích Hỏa thu trận chiến này vào trong mắt

Nghiêm Xích Hỏa cho tới bây giờ còn chưa thấy qua đao khách mạnh mẽ như Tiêu Sở Hà, nếu so với hắn, một đám đao khách của Hỏa Linh Điện thật giống như một đám hài nhi còn chưa học được cách đi đường, mà chính hắn, cũng chỉ mới tập tễnh học bước, chênh lệch cực lớn, khiến cho đao khách chi tâm của hắn càng thêm kiêng định, sẽ có một ngày, hắn cũng sẽ đánh bại đao khách cường đại như vậy, sừng sững ở đỉnh phong của đông đảo Đao tông.

Lý Đạo Hiên đang rất chờ mong, chờ mong Lục Thiếu Du đến, chuyện Tiêu Sở Hà từng thua ở dưới kiếm của Lục Thiếu Du có rất nhiều người biết đến, cho nên hắn rất muốn biết, kiếm pháp của Kiếm chi tông Lục Thiếu Du, đến tột cùng lăng lệ ác liệt đến mức nào, nếu so với Diệp Trần thì thế nào.

- Thực hi vọng hai người này có thể đánh một trận.

Trong đầu Lý Đạo Hiên đột nhiên hiện lên ý nghĩ này.

Chợt cười khổ một tiếng, hắn cảm thấy việc này rất không có khả nẵng, đối tượng mà Diệp Trần ước chiến là Độc Cô Tuyệt, nếu như chống lại Lục Thiếu Du thì... chung quy vẫn có chút miễn cường, dù sao đối phương thế những lại là đỉnh cấp Kiếm Tông đã từng đánh bại qua Tiêu Sở Hà, trên Tông Sư Bảng, ngoại trừ lão quái vật kiếm khách bài danh thứ hai ra, lấy Lục Thiếu Du vi tôn.

Bất tri bất giác, ngày thứ tư qua đi.

Sáng sớm ngày thứ năm.

Hôm nay, chính là ngày ước chiến

Mặt trời còn chưa nhô lên hoàn toàn, tiếng xé gió ở bốn phương tám hướng bỗng nhiên dầy đặc, chạy đến trên căn bản là một ít người ở xa Cửu Long Sơn, hoặc là Đại năng Linh Hải Cảnh tốc độ chậm chạp, trong đó xen lẫn một ít nhân vật chính khiến vạn chúng chú mục, như Tạ Bách Đình đứng đầu trong tam đại đao đạo tông sư, bên cạnh Tạ Bách Đình là một vị lão già tóc bạc, cùng với những người khác trên Tông Sư Bảng.

Lão giả tóc bạc đến cùng với Tạ Bách Đình không phải hạng người vô danh, chính là người bài danh thứ hai trên Tông Sư Bảng, lão quái vật kiếm khách được người xưng là Địa Kiếm Tông Từ Nguyên, tuổi ít nhất đã ngoài 150.

Một người là đao khách bài danh thứ năm trên tông sư bảng, một người là kiếm khách bài danh thứ hai, hai người đến, muốn không gây chú ý cho mọi người cũng không được.

- Tạ huynh, ngươi tôn sùng trận ước chiến này như thế, ta ngược bắt đầu ngứa ngáy trong lòng... muốn nhanh chóng được thấy.

Từ Nguyên cười ha ha nói.

Tạ Bách Đình nói:

- Từ huynh, ngươi sẽ không thất vọng đâu.

- Tốt, nếu Tạ huynh đã nói như thế, ta khẳng định sẽ không thất vọng rồi.

Từ Nguyên rất rõ nhãn lực của Tạ Bách Đình, một năm trước hắn không có tới, là vì lấy thân phận của hắn, không cần phải đến đây, lần này sở dĩ đến, là doTạ Bách Đình nói với hắn, trận chiến giữa Lục Thiếu Du và Tiêu Sở Hà, cấp bậc đã ngang ngửa với trận chiến của bọn họ, không còn tồn tại chênh lệch quá lớn nữa.

Về phần trận chiến giữa Diệp Trần và Độc Cô Tuyệt, nói thật, bọn hắn cũng không quá xem trọng yêu nghiệt cũng cần phải có thời gian để phát triển, cho nên ước chiến lần này, sẽ lấy Lục Thiếu Du và Tiêu Sở Hà làm vai chính, Diệp Trần và Độc Cô Tuyệt chẳng qua chỉ là phối liệu thôi.

Không ít người nhận ra thân phận của Kiếm Tông Từ Nguyên, nguyên một đám thầm nghĩ may mắn, Kiếm Tông Từ Nguyên đã rất nhiều năm không xuất hiện trong tầm mắt của mọi người rồi, là một lão quái vật danh phủ kì thực, một tay kiếm pháp, nghe nói sớm đã đạt tới cảnh giới không thể tưởng tượng được rồi.

Đương nhiên, thân phận và địa vị của Tạ Bách Đình cũng không kém hơn Kiếm Tông Từ Nguyên, bài danh tuy rằng thấp hơn so với đối phương, nhưng Tông Sư Bảng chỉ dùng để tham khảo thôi, có tính chuẩn xác nhất định, nhưng nếu thực sự khiêu chiến thì... ai mạnh ai yếu, còn chưa thể biết được, sở dĩ bị Kiếm Tông Từ Nguyên đoạt danh tiếng, là vì số lần Tạ Bách Đình xuất hiện trong tầm mắt của mọi người ít hơn đối phương, cho nên cũng thành thói quen.

Sáng sớm sương mù tan hết, mặt trời đã lên cao đến một phần ba.

Mọi người trông thấy cuối chân trời, có một đạo bạch quang lóe lên, mỗi một lần lập loè, khoảng cách đều gần hơn rất nhiều, phảng phất đang nhảy lên thuấn di.

Chỉ chốc sau chốc lát công phu, bạch quang biến thành bóng người, là Lục Thiếu Du.

- Lục Thiếu Du rốt cuộc đã tới.

- Thật tốt, Lục Thiếu Du tới trước, như vậy chiến đấu giữa hắn Tiêu Sở Hà khẳng định sẽ được tiến hành trước.

- Ai, kỳ thật ta muốn xem chiến đấu giữa Diệp Trần và Độc Cô Tuyệt trước, bằng không đợi chiến đấu của Lục Thiếu Du và Tiêu Sở Hà chấm dứt, hứng thú của ta khẳng định giảm bớt một nửa. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn

Tựa như đã ăn quen thức ăn ngon, đột nhiên đổi sang thứ kém hơn, khẳng định sẽ lạnh nhạt vô vị, mà nếu như ăn đồ thường trước, sau đó lại ăn ngọn, quá trình hưởng thụ không thể nghi ngờ sẽ càng dài thêm.

Lục Thiếu Du tựa như bạch quang du long, ngay lập tức đi vào trên không Cửu Long Hồ, khí tức lăng lệ ác liệt phiêu dật làm cho hoàn cảnh bốn phía đều phảng phất trở nên trong trẻo nhưng lạnh lùng.

- Một kiếm khách thật giỏi.

Con mắt của Kiếm Tông Từ Nguyên sáng ngời, đến cấp độ này của hắn, chỉ cần thoáng cảm thụ khí tức của đối phương một phát, đã biết rõ cấp bậc của đối phương, sai số sẽ không quá lớn.

Không thể nghi ngờ, Lục Thiếu Du đã nhấc lên hứng thú của hắn.