Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 449: Tà Vương Lâu Đệ Tứ Dạ,Tư Không Thánh

Nếu như vẻn vẹn chỉ có điểm này thì mọi người còn không đến mức giật mình như thế, bọn hắn giật mình chính là, trắc thí giả ở Lôi Vực còn không được xếp vào thập cường, chẳng phải nói, Lôi Vực chí ít có mười người có thể đánh ra thành tích màu đen tám mươi thậm chí còn cao hơn nữa sao.

- Quá cường đại, Lôi Vực không hổ là vực mạnh nhất Nam Phương Vực Quần, bất kể là thực lực tổng hợp, thực lực bình quân hay là thực lực đính tiêm, đều vượt qua vực khác. Màu đen tám mươi, có lẽ người mạnh nhất Hoành Lĩnh Vực và Nam Trác Vực cũng có trình độ cỡ này thôi.

- Nói không chừng còn không có nữa ấy chứ.

Khảo thí tiến hành đâu vào đấy, thông qua quan sát, có thể thấy chỉ có một lượng người là có thể thông qua thôi.

Rất nhanh liền đến phiên Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành.

Mộ Dung Khuynh Thành không xuất ra toàn bộ thực lực, tay trái của nàng có chút nâng lên, cách không đánh một chưởng vào thủy tinh phiến trên Trắc Lực Trụ.

- Tám mươi, màu đen!

Không đợi mọi người kinh ngạc, Diệp Trần cũng bắt đầu khảo nghiệm, hai chỉ giương lên, hắn chỉ điểm vào trong hư không một cái khỏa tinh thạch thứ tám mươi cũng sáng lên màu đen.

- Lại là một màu đen tám mươi

Liên tiếp hai màu đen tám mươi làm cho mọi người bắt đầu chú ý đến Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành, chỉ là bọn hắn cho đến giờ vẫn chưa từng thấy qua hai người, nên cũng không biết được bọn hắn là người của vực nào.

...

Cửa ra vào khác của Cẩm Tú Viên

- Thiên Thư công tử đến rồi!

- Không biết hắn có thể đánh ra thành tích hơn tám mươi không

- Nhìn thì biết

Trong lúc mọi người thấp giọng nghị luận, Thiên Thư công tử mỉm cười, bấm tay bắn ra một chỉ lực, chỉ lực va chạm vào thủy tinh phiến, tinh thạch nhấp nhoáng hào quang chói mắt, là màu đen tám mươi.

- Màu đen tám mươi, xem ra Thiên Thư công tử không bạo lộ ra lực công kích chân thật, cũng đúng, có mấy người nguyện ý ở Trắc Lực Trụ bạo lộ ra lực công kích chân chính đâu, trên cơ bản đều qua loa cho qua là được.

- Không, có một người tuy rằng cũng không bạo lộ ra lực công kích chân thật, nhưng nhất định sẽ đại xuất danh tiếng.

- Ngươi nói Cương Linh Tử sao! Quả thật chính xác, Cương Linh Tử gần đây không thích khuất dưới bóng người khác, trong tam đại thiên tài cấp Chân Long, hắn chính là người khí phách nhất.

- Mau nhìn, bạn gái của Thiên Thư công tử cũng khảo thí lực công kích rồi.

Cô gái xinh đẹp được gọi là U Tâm căn bản không có bất luận động tác gì, nàng chỉ nhìn thoáng qua thủy tinh phiến, thủy tinh phiến liền nổ vang, thành tích là màu đen tám mươi. Nguồn: https://truyenfull.vn

- Đây là loại công kích gì, ta tin rằng nàng không hề ra tay.

- Ta không dám khẳng định lắm.

- Có lẽ đã ra tay, chỉ có điều chúng ta không thấy được thôi.

Mọi người kinh nghi bất định.

- Chúng ta đi vào.

Thiên Thư công tử nắm tay U Tâm, tiến vào Cẩm Tú Viên.

...

Lối vào thứ ba của Cẩm Tú Viên.

- Tám mươi bốn!

- Cương Linh Tử quả nhiên có lực công kích của Linh Hải Cảnh, nhưng không phải là tám mốt hoặc tám hai mà là tám mươi bốn, so với đại năng vừa bước vào Linh Hải Cảnh thì nhỉnh hơn chút đỉnh.

- Có lẽ, đây còn không phải là lực công kích mạnh nhất của hắn.

- Rất có thể, hắn đã từng đánh bại qua đại năng Linh Hải Cảnh cơ mà.

Hưởng thụ sự sùng bái của người khác, thanh niên tóc đỏ cất bước tiến vào Cẩm Tú Viên, trên người tràn đầy khí thế như yêu như ma, tùy ý bạo lộ ra ngoại, không có bất kỳ nội liễm. Nếu là người bình thường cố ý làm thế, thì chỉ lưu lại cho người khác ấn tượng tự cao tự đại, nhưng việc này xảy ra ở trên người thanh niên tóc đỏ Cương Linh Tử lại rất tự nhiện, tựa hồ hắn trời sinh phải nên như thế vậy.

Đằng sau Cương Linh Tử, cô gái xinh đẹp có mái tóc dài màu tím khóe miệng lộ ra vui vẻ, thầm nghĩ: "Sư huynh, lần này ta tới, không phải chỉ khiêu chiến Lôi Chi Công Chúa và Thiên công tử đâu, đợi sau khí khiêu chiến bọn hắn, kế tiếp chính là ngươi rồi. "

Phanh!

Thành tích màu đen tám mươi.

Nữ tử tóc tím lưu lại cho mọi người một bóng lưng nóng bỏng.

...

Đất đai của Cẩm Tú Viên cực kỳ rộng lớn, địa điểm của Trà Hội được thiết lập ở trung ương Cẩm Tú Viên - Chỉ Điểm Giang Sơn Đài.

Chỉ Điểm Giang Sơn Đài kỳ thật chính là một bình đài phương viên vài dặm, bình đài hiện lên màu ngà sữa, có vẻ như là cẩm thạch tốt nhất, nhưng người đã tới Cẩm Tú Viên ai cũng biết, tài liệu kiến tạo nên Chỉ Điểm Giang Sơn Đài cũng không phải là cẩm thạch, mà là tinh hoa được lưu lại sau khi Lôi Vân Thạch trãi qua rèn luyện, tên là Lôi Vân Thiết. Lấy Lôi Vân Thiết làm nền tảng, phía trên có đúc một lớp bạch ngọc chi thượng phẩm, khiến cho nhìn vào đã đại khí, lại còn tràn ngập vẻ phóng khoáng.

Đình đài ở Chỉ Điểm Giang Sơn Đài được xếp đặt chằn chịt, phân bố tứ phương, duy chỉ có vị trí trung tâm là có một sân bãi lớn, ước chừng hai dặm vuông.

Lúc này, Chỉ Điểm Giang Sơn Đài đã hội tụ một nhóm lớn một đời tuổi trẻ dưới 30 trở xuống, hơn nữa nhân số gia tăng vô cùng nhanh, chỉ qua chốc lát liền đông nghịt một mảnh.

- Tốt cho một khối phong thủy bảo địa.

Dựa vào long mạch chi khí, Diệp Trần liếc mắt liền nhìn ra chỗ đặc thù của Chỉ Điểm Giang Sơn Đài, địa phương này xem như là Long nhãn của Lôi Đô, nổi lên tác dụng như là vẽ rồng điểm nhãn.

Mộ Dung Khuynh Thành có chút chăm chú nhìn thoáng qua Chỉ Điểm Giang Sơn Đài một chút, bất quá sau một khắc, ánh mắt của nàng liền bị hai gã thanh niên hấp dẫn.

Từ phía trước đi tới chính là một thanh niên mặc Thất Tinh bào, tướng mạo tuấn nhã, ánh mắt của hắn ôn nhuận như ngọc, dáng người thon dài, lúc đi trên đường thì vô thanh vô tức, khiến người ta có một cảm giác quỷ dị, tựa như là đang đi trên mây, đi tới chỗ nào, khí tức chỗ đó liền biến đổi rực rỡ.

Thanh niên tóc đỏ đi tới từ phía bên phải thì lại hoàn toàn trái ngược, khí thế trên người như yêu như ma, hết sức bá đạo, như là một Ma Soái khống chế một phương thiên hạ vậy, khí tràng cường đại thậm chí khiến cho khí tức của phiến không gian nơi hắn đứng đều biến hóa, một mảnh gió tanh mưa máu, bấp bênh.

Không tự chủ được, Mộ Dung Khuynh Thành nghiêng đầu nhìn nhìn Diệp Trần.

Lam y Kiếm khách đến cùng với nàng này, từ đó đến giờ vẫn thong dong như vậy, mặc dù ở trong đông đảo thiên tài thì cũng không có ai chú ý đến hắn cả. Hắn không dị thường bắt mắt, lại không dị thường đến không ai thèm nhìn, vĩnh viễn vẫn ở tầm giữa. Công bằng xem xét thì giống như phi thường bình tĩnh, chỉ có trầm tâm xuống, tĩnh tâm lại, mới có thể từ trong vẻ bình tĩnh của hắn cảm nhận được cổ kiếm khí kinh diễm tuyệt thế kia, nó như là một mũi nhọn tùy thời đều có thể thấy máu, đủ để khiến cho Thiên Địa biến sắc động dung.