Bầu trời trong xanh, cuối thu se lạnh, trong sơn cốc u tĩnh ngẫu nhiên truyền đến vài tiếng chim hót, nhưng cũng không làm cho người cảm thấy tịch mịch, ngược lại có loại cảm giác bừng bừng sức sống.
Tô Mặc Nhi tâm tình không tự giác cũng bị cuốn hút, trở nên vui vẻ.
Nam nhân tóc trắng lấy ra một bộ dụng cụ pha trà tốt, lại lấy tới chút ít lá trà ngon.
Tô Mặc Nhi lẳng lặng nhìn động tác của hắn, một hồi lâu, xung phong nhận việc nói, "Tiền bối là muốn pha trà sao? Để cho ta tới thử xem như thế nào?"
"Ngươi?" Nam nhân nhàn nhạt liếc nhìn nàng một cái, trong giọng nói mang vài phần hoài nghi.
Tô Mặc Nhi tự tin quyến rũ ra khóe môi, trong con ngươi xinh đẹp lóe lên ánh sáng khác thường, "Đương nhiên, tiền bối cũng chớ xem thường ta."
"Tốt lắm, ta đồng ý ngươi