“Muốn lực lượng của chúng ta hùng mạnh, nhưng chỉ có chút tiền này thật sự là chưa đủ, muốn cá chết lưới rách cùng Tấn Vương gia phải chuẩn bị thật kỹ càng. Tỷ hãy xem xét thêm những địa phương khác, chỉ bằng một Thúy Vi lâu này thì vẫn chưa đủ đâu.”
Thích Dao nghĩ nghĩ, thế là trịnh trọng gật đầu một cái. Nàng định thảo luận một chút về ý tưởng mới của vũ ca cùng Thích Dao. Ngay lúc đó ma ma liền tới gõ cửa nói Liên Diệp đã tới, đang ở dưới lầu, nàng nghe xong tinh thần tỉnh táo, thần thần bí bí kéo Thích Dao tới nói cho nàng nghe một chuyện kinh hỉ.
Thích Dao thấy nàng vui mừng liền cùng nàng xuống dưới lầu. Liên Diệp làm mấy đêm không nghỉ, mang son phấn bột nước ra bày trong phòng khách ở dưới lầu, trên mỗi cái bình cũng đều l.q.d có tên của mỗi cô nương, hình dạng cũng khác nhau, dựa và tư liệu mà nàng đưa, mỗi hộp son phấn bột nước của mỗi người cũng khác nhau cả. Thích Dao cũng thấy tò mò, nàng nháy mắt với Liên Diệp ý bảo nàng nói.
Liên Diệp vui vẻ nói: “Nhà tiểu thư có một vườn hoa, đúng lúc năm nay mẫu đơn đặc biệt nở rộ, cho nên thu được vài vạn cân cánh hoa mẫu đơn, chọn mấy chục cân cánh hoa tốt đẹp nhất chế thành son, mang đến cho các vị cô nương dùng. Ta bảo đảm toàn kinh thành, các ngươi là độc nhất vô nhị.”
Nữ nhân nào cũng muốn mình xinh đẹp, huống chi ở đây cần nhờ mỹ mạo mà kiếm cơm.
Sai người lần lượt phân phát xuống, lại cho người mang đến một cây vĩ cầm tại Thúy Vi lâu. Bố trí vũ đạo lại một lần nữa, cũng sai người đi thiết kế trang sức cài tóc mới.
Ma ma cùng Thích Dao lại chọn thêm mấy người xuất sắc, làm nhân vật chính của Thúy Vi lâu. Nàng cùng Thích Dao thỏa thuận chờ y phục đến đông đủ sẽ khai trương. Thích Dao sẽ làm bà chủ xuất hiện trước mặt công chúng, nàng thì phụ trách nghĩ kế sách. Đồ đạc còn mấy ngày mới có thể đầy đủ, liền quấn quít lấy Thích Dao kêu nàng dạy l.q.d võ nghệ, tuy là ngẫu hứng, thế nhưng dù sao người dạy nàng cũng là xuất thân cao thủ, mặc dù nàng chưa học được chính xác những kỹ năng, nhưng ít ra kỹ thuật phi phi tiêu quả thực rất tốt. Ngay cảThích Dao cũng khen nàng có thiên phú trời cho, kết quả cũng gần trúng. Nàng cũng rất bất đắc dĩ, xem ra muốn trở thành cao thủ là không có hy vọng rồi.
Thích Dao nhìn nàng ủ rủ, đột nhiên nhớ đến cái gì, hưng phấn lôi cánh tay nàng, vui mừng nói: “Tuyết nhi mặc dù muội luyện cái này không được, nhưng tư chất trên người vô cùng tốt, sư huynh của ta là cao thủ chế độc, để hắn dạy muội, mỗi ngày khổ luyện, uy lực kia cũng không phải là tầm thường. Tuyết nhi nếu như cảm thấy được, ta liền viết thư mời hắn đến, hắn được độc Vương truyền dạy, chỉ là tính tình có chút lạnh nhạt. Ta nghĩ nếu ta mời hắn đến, hắn chắc chắn sẽ không từ chối.”
“Nếu như hắn chịu chỉ dạy muội, vậy thật tốt rồi.” Bàng Lạc Tuyết ỉu xìu lầm bầm.
Thích Dao cười: “Chuyện này không đáng gì. Ta thành khẩn van cầu hắn là được, cha ta đã từng cứu cha mẹ hắn, chắc chắn hắn sẽ không cự tuyệt.”
Trong lòng Bàng Lạc Tuyết nghĩ, võ công của nàng là không có nhiều hy vọng, nên nhất định phải nắm chắc cơ hội này thật tốt, trong mắt lập tức sáng rực, Thích Dao bất đắc dĩ cười cười.
Thích Dao ngồi trên bàn viết thư, sai người mang đến Thiên Sơn.
Chờ bố trí Thúy Vi lâu xong, bảo Liên Diệp dùng lồng đèn hong khô cánh hoa, giữ lại trong bình làm hương liệu. Dùng cánh hoa đã hong khô cho vào lư hương, hương thơm cánh hoa lập tức lan tỏa. Nàng dự tính không sai biệt lắm, liền cùng Thích Dao trở lại Bàng phủ, bên trong thêu lâu các thợ thêu đều bận rộn ngất trời. Nàng cùng với Thích Dao nhìn mọi người gấp rút làm việc rất hài lòng, cứ theo tốc độ này thì chỉ ba bốn ngày y phục cũng được may xong. Để không làm ảnh hưởng mọi người làm việc, hai người nhẹ nhàng rời khỏi, trở lại trong phòng nàng, sai Liên Ngẫu mở khố phòng, tìm kiếm tranh chữ, đồ cổ đến trang trí mặt tiền cửa hàng. Thích Dao mở một hộp gấm, bên trong là một cái vòng được l.q.d làm từ mười tám hạt châu màu xanh xuyên thành, mỗi một hạt lại tết một phút kết, chỉ là những cái phút kết này rất phức tạp, nghiên cứu kỹ cũng không biết làm ra như thế nào, trên phúc kết đính một viên ngọc bội, khi có ánh sáng, chiếu ra lục sắc. Nàng thấy Thích Dao lấy ra, tay có chút run rẩy. Có chút không hiểu, chuỗi ngọc này là bạn tốt của mẫu thân đưa tới, chẳng lẽ có liên quan với Thích Dao?
“Tuyết nhi có thể đưa chuỗi ngọc này cho ta không?” Trong mắt Thích Dao tràn đầy chờ mong, lại thoáng hiện ngấn lệ.
“Có thể tự nhiên, Dao tỷ tỷ thích cứ việc lấy đi, cái này là bạn tốt của mẫu thân tặng, muội thấy thích, nên mới mang đến.”
“Đây là của mẫu thân ta tặng cho bạn tốt của bà ấy, là lễ vật chúc mừng người đó hạ sinh con gái, loại kết pháp này chỉ có mẫu thân của ta làm được.” Nói xong lấy từ trong người ra một cái ngọc bội tùy thân, quả nhiên kết pháp vô cùng tinh diệu.
“Đây đúng là duyên phận” Hai người nhìn nhau cười, nàng tự mình mang vòng tay lên trên tay Thích Dao.