Không Khoan Nhượng

Chương 61

NƠI TRÚ ẨN AN TOÀN CỦA CIA

COLTONS POINT, MARYLAND

Ngôi nhà nhỏ chẳng có gì nổi bật nép mình ở cuối con đường xanh tươi Graves trên St. Patrick’s Creek – một nhánh nhỏ của con sông Potomac chưa đầy 50km – tính từ cửa sông.

Những chiếc xe đỗ ở con đường vào nhà cũng không đáng chú ý mấy – mấy chiếc SUV và xe tải nhỏ loại xe người ta thường thấy ở nhà một người chủ thầu ở Baltimore. Nếu hàng xóm có nhìn thấy người ra khỏi xe của họ và vào ngôi nhà sẽ chẳng ai nhìn họ đến lần thứ hai. Họ ăn mặc gọn gàng và cao thấp khác nhau, khuôn mặt rám nắng dấu hiệu cho thấy rõ ràng là họ cùng làm một nghề với chủ nhân của ngôi nhà. Nếu có người nào đó để ý, sẽ tưởng rằng tất cả bọn họ đều đi đánh cá.

Đánh cá là một trong số nhiều lý do khiến khu vực xung quanh Coltons Point nổi tiếng là một trong những bí mật được gìn giữ tốt nhất ở Nam Maryland. Nếu có thứ gì ma quỷ ở Langley yêu thích thì đó là sự chế giễu. Sáu người đàn ông có trình độ rất cao trong ngôi nhà vốn nổi tiếng là một đội Omega tài giỏi của CIA. Từ Omega vốn được vay mượn từ tiếng Hy Lạp vốn chỉ chữ cái đầu tiên của và cuối cùng của bảng chữ cái Hy Lạp. Nghĩa bóng, nó ám chỉ một sự kết thúc. Cái tên của cả đội cũng không phải được đặt một cách tình cờ. Công việc của họ cũng rất phức tạp. Đôi khi, nhiệm vụ công khai rõ ràng nhưng thường thì cực kỳ vụng trộm và cần phải khéo léo, tinh xảo.

Người chỉ huy đội mở chiếc va-li da của mình ra và đặt năm bộ tài liệu lên chiếc bàn trong phòng ăn. Bản thân anh không cần, anh đã thuộc lòng nội dung đó rồi. “Tôi biết, rất nhiều người trong các anh lúc này đang thực hiện các chiến dịch khác”, anh nói, “Nhưng nhiệm vụ này quan trọng nhất, cần ngay lập tức, là nhiệm vụ của các anh và là mối quan tâm duy nhất của các anh”.

Cũng giống như tất cả các nhóm khác của CIA, đội Omega bao gồm những điệp viên tình báo cao cấp và những cá nhân cực kỳ yêu nước. Một trong số các thành viên của đội xem qua hồ sơ và nói, “Anh có chắc không?”.

“Không ai trong số các anh được phép nhắc lại câu hỏi này. Nó là tài liệu từ chính Giám đốc của chúng ta, ông Vaile”.

“Nhưng thực sự, đây là một anh hùng dân tộc”, một điệp viên khác nói.

“Thế này khác gì bảo chúng ta cầm súng bắn đồng đội”.

Vị chỉ huy không quan tâm tới những gì tai anh nghe thấy. “Gì vậy, họp câu lạc bộ bất thường đấy à? Không ai hỏi ý kiến của anh. Đối tượng này là mối đe dọa lớn đối với an ninh quốc gia”.

“Tổng thống đã nhiều lần yêu cầu anh ta đứng ngoài cuộc nhưng anh ta từ chối. Sau đó, anh ta bị bắt buộc giao nộp bản thân theo một thời hạn nhất định nhưng anh ta cũng từ chối”.

“Chờ chút. Tổng thống có liên quan đến việc này thế nào? Sao lại truy nã anh ta?” Một người khác hỏi.

“Đó không phải là việc của anh. Tất cả những gì anh cần biết là với việc không tuân theo mệnh lệnh của Tổng thống anh ta đã đặt mạng sống của những người dân Mỹ vô tội vào một hiểm họa khôn lường”.

“Tệ thật”, một thành viên khác thốt lên. “Chúng ta đã đọc toàn bộ hồ sơ của anh ta. Anh chàng này là một người nghiêm túc. Nếu chúng ta theo một người đầy kinh nghiệm và nguy hiểm như vậy, tôi nghĩ chúng ta cần phải biết sao anh ta lại làm như thế. Tại sao anh ta không tuân lệnh của Tổng thống?”.

Vị chỉ huy không muốn giải thích với các anh em về động cơ đối tượng của họ, hay của vị Giám đốc CIA, hay chính vị Tổng thống nữa. “Tôi nhắc lại một lần nữa và chỉ một lần duy nhất vì vậy hãy thôi đi và hãy nghe đây. Tôi sẽ cho các anh biết về toàn bộ những gì các anh cần biết đó là cả Giám đốc Vaile và Tổng thống Mỹ đều cho phép chúng ta hạ gục đối tượng này. Nhiệm vụ của chúng ta là ngăn cản Harvath bằng mọi cách có thể. Chấm hết”.