Không Có Kiếp Sau

Chương 213: Ngai vàng

Cuối tháng 11 năm 400 lịch Ánh Sao, thành trì đen.
Trong truyền thuyết, 90% giao dịch vũ khí đạn dược ngầm đều tiến hành ở thành trì đen, có hàng ngàn hàng vạn dân buôn vũ khí sống tại đây, nghe đồn nếu ai không cẩn thận bắn trúng kho vũ khí trong thành trì đen, lực xung kích sinh ra đủ hủy diệt ba tinh hệ xung quanh!


Nơi đây sớm đã tồn tại từ thời Hoàng đế Louis trị vì, nghe nói trước trận chiến cuối cùng, Louis đệ nhất từng đạt thành một giao dịch lớn với họ, thành công lấy đủ lượng vũ khí để trấn áp những âm thanh bất hòa trên toàn đế quốc.


Tựa như cái tên của nó, đủ loại truyền thuyết phủ trùm sắc thái huyền bí lên thành trì đen. Trong suy nghĩ của đại đa số người dân đế quốc, thành trì đen nhất định là một pháo đài vũ trụ cỡ lớn, đúc từ kim loại đen kiên cố quý giá, mọi cửa hàng đều không tên, chỉ có thể dùng ám hiệu, rồi thì mỗi người đều mang theo súng ống đạn dược, đủ loại vũ khí tiên tiến, chỉ cần nói sai một câu sẽ bị kéo tới hẻm tối xử lý.


Sự thật chứng minh, mọi người nghĩ nhiều rồi.


Thành trì đen là một tinh cầu thiên nhiên, ban đầu được gọi là “hành tinh Đen”, sở dĩ gọi như vậy cũng không phải vì nơi này là chợ đen vũ khí lớn nhất, mà bởi toàn bộ đất đai trên tinh cầu đều mang màu đen, nên quan sát từ vũ trụ sẽ thấy sắc đen phủ kín tinh cầu.


Dân chúng ở đây dấn thân vào việc mua bán vũ khí cũng là bất đắc dĩ: Tuy trên tinh cầu toàn đất đen, nhưng không thích hợp trồng cây nông nghiệp, phát hiện loại đất này thích hợp gieo trồng bắp cải vân xanh đã là chuyện thật lâu về sau. Dân địa phương đời đời kiếp kiếp buôn bán vũ khí, vì không thể đưa ra ánh sáng nên rất nhiều người không có hộ khẩu.


Không hộ khẩu, thanh danh bên ngoài không tốt, trên tinh cầu cũng chẳng có trường lớp gì… Dần dà, dân chúng hành tinh Đen chỉ có thể làm công việc giống nhau hết đời này sang đời khác, cũng càng thêm không thể gặp người.


Vì thế, dẫu cũng có tay nghề truyền thống như Pendra, nhưng cư dân hành tinh Đen xui xẻo hơn nhiều. Lũ trẻ nhà họ không tiện đi học xa nhà, chỉ có thể làm con buôn vũ khí, không muốn kinh doanh mà thích đánh đấm cũng chẳng cách nào khác gia nhập quân đội đế quốc, chỉ đành lùi xuống lựa chọn thứ hai: Làm cướp vũ trụ.


o(╯□╰)o Haiz!
Nhưng hành tinh Đen rốt cuộc cho ra đời một thanh niên có chí, sau khi làm cướp vũ trụ năm mươi năm, hắn rốt cuộc rửa tay chậu vàng và quay về quê hương lần nữa, người này tên “Roronoa”.


Phát hiện hình dáng bắp cải vân xanh tại quê mình đặc biệt tươi tốt, hắn quyết định dốc sức đẩy mạnh tiêu thụ bắp cải vân xanh trên hành tinh Đen ra ngoài. Mới đầu hết sức gian nan, nhưng khi tìm thấy con đường tiêu thụ ổn định tại hành tinh Bạch Lộ, thông qua sự giới thiệu của các chủ cửa hàng trên Bạch Lộ, cộng thêm thường xuyên qua lại, việc làm ăn của hắn dần tiến vào quỹ đạo.


Hiện tại buôn bán vũ khí không dễ, Roronoa đã khuyến khích không ít hàng xóm cùng kinh doanh bắp cải vân xanh với mình, thậm chí còn đặc biệt đăng ký nhãn hiệu cho bắp cải vân xanh của hành tinh Đen, giờ loại “bắp cải vân xanh nhãn hiệu Thành Trì Đen” đã rất có tiếng trong phạm vi nhỏ.


Thời điểm việc kinh doanh bắp cải vân xanh trên hành tinh Đen phát triển không ngừng, thì loạn lạc giáng xuống.


Đội thuyền vận chuyển rau của Roronoa bị nhốt giữa vũ trụ, họ đều không có hộ khẩu, sau khi tai họa bùng nổ, xét duyệt gia nhập của các tinh cầu dành cho lưu dân vô cùng nghiêm khắc, dưới tình huống này dĩ nhiên không tinh cầu nào chịu nhận họ. Hết cách, Roronoa chỉ đành dẫn các đồng hương và một khoang bắp cải vân xanh đầy ắp trở lại với sở trường cũ – cướp vũ trụ.


Con đường về quê của họ không hề suôn sẻ, may là trong quá trình cướp bóc giữa đường, họ gặp trúng một đội thuyền đặc biệt rêu rao, dùng vài bắp rau đổi lấy mấy phi thuyền từ tay đối phương. Nói chớ, mấy phi thuyền này trông thì lòe loẹt thế thôi chứ công năng cực mạnh, cuối cùng khi tất cả phi thuyền của họ bị hư hại hết, chính những phi thuyền ấy đã giúp họ kiên cường về tới cố hương.


Nhưng tình hình tại quê nhà càng không xong:


Mọi liên lạc với ngoại giới bị cắt đứt, trừ ruộng bắp cải vân xanh, họ không còn bất cứ tiếp viện nào nữa. Chẳng những thế, còn liên tục có lưu dân mưu toan tiến vào tinh cầu của họ, ban đầu các lưu dân này chỉ đến xin che chở, bị từ chối thì tính toán tấn công hành tinh Đen!


Vị trí của hành tinh Đen đã bại lộ, tiếp tục nán lại đây thì hoặc là đói chết, hoặc bị cướp đoạt không còn gì. Dù họ dựa vào vũ khí bảo vệ được lãnh thổ của mình, nhưng cứ tiếp tục hao mòn thế này, vũ khí dự trữ sớm muộn cũng cạn.
Sinh hoạt như vậy không cách nào bước tiếp!


Dân hành tinh đen khẽ cắn môi, quyết định ra ngoài tị nạn.


Nhưng họ không có hộ khẩu, không một tinh cầu nào chấp nhận thỉnh cầu tị nạn của họ, không nhận còn đỡ, sợ nhất là đối phương chẳng những không nhận, mà còn mượn tội danh sở hữu trái phép vũ khí hạn chế để bắt dân mình. Trên hành tinh Đen không ít người làm ăn phi pháp, người có tiền án cũng nhiều chẳng kém.


Đúng lúc này, Roronoa đề nghị một địa điểm – hành tinh Bạch Lộ.


Vài năm trở lại đây, nếu bàn về phương diện liên hệ với ngoại giới, đoán chừng không tinh cầu nào liên hệ với hành tinh Đen thường xuyên hơn Bạch Lộ: Có rất nhiều người đi hành tinh Bạch Lộ giao rau, cũng khá thân với chủ cửa hàng của phố mua bán lớn nhất nơi đó, thậm chí từng đến tham quan ngôi trường hàng đầu đế quốc – Học viện tổng hợp đế quốc – dưới sự dẫn đường của một chủ cửa hàng, biết bao người hy vọng có thể đưa con cháu mình tới trường này học trong tương lai.


Đề nghị của Roronoa được thông qua hoàn toàn.


Vì thế, nhóm chủ hàng trên hành tinh Đen giao ra vốn gốc của họ — hai pháo đài vũ trụ di động tiên tiến nhất còn tồn tại trên đế quốc, pháo đài “Chiến Thần”. Tận lực đem theo thật nhiều bắp cải vân xanh và vũ khí quý giá nhất, người dân toàn tinh cầu bay hết tốc lực về hướng hành tinh Bạch Lộ!


Khi Olivia dẫn binh tấn công thành trì đen, nơi đây đã sớm không còn bóng người, chỉ còn bắp cải vân xanh phủ kín núi đồi chưa ai hái đang chờ họ (đã vậy còn là loại chất lượng kém bị vứt bỏ).


Mà cùng lúc ấy, Chiến Thần chở đầy bắp cải vân xanh và vũ khí hạn chế rốt cuộc tiến vào tầng khí quyển của hành tinh Bạch Lộ.
“Mục Căn, chú mang bắp cải vân xanh tới cho bây đây!” Kích động làm ra tín hiệu quen thuộc, chú Roronoa tràn đầy trung khí dùng đèn tín hiệu tiết lộ thân phận với Mục Căn!


Các chủ nhân của thành trì đen không chỉ mang tới bắp cải vân xanh biêng biếc, mà còn mang đến những vũ khí cao cấp đủ uy hϊế͙p͙ cả đế quốc.
Hành tinh Bạch Lộ – pháo đài kiên cường được canh phòng nghiêm ngặt – trước đã có tấm chắn cứng cỏi nhất, giờ lại có thêm vũ khí sắc bén nhất.


Chiến sĩ trẻ tuổi khoác thêm áo giáp, xách vũ khí lên.
***
Tháng 11 năm 400 lịch Ánh Sao, Ifatia, thành Hogue Beith.
Đây là… Đông cung của Hoàng đế Louis đệ nhất, hành cung đồ sộ tạo nên từ 29 cánh, 39 sân và 3009 phòng, tựa như một mê cung khổng lồ.


Từ khi Hoàng đế rời khỏi cung điện, một phần phòng ốc trở thành khu vực hành chính thường ngày của trung tâm Quốc vụ viện, số khác trở thành không gian nuôi dưỡng Cantus con, mà đa số phòng vẫn đóng chặt cửa, chưa từng được mở ra.


Sau tai nạn kia, cũng như bao Cantus con khác, Sise Ro Nashki sinh ra tại cung điện này, nơi đây từng là chốn chơi đùa của họ, hắn biết rõ bí mật của mỗi gian phòng.


Trong mắt hắn, tòa cung điện này là kiến trúc tráng lệ nhất vũ trụ, chẳng một cung điện nào vượt qua được nó. Một mẩu giấy dán tường cũng được xem là văn vật, đều đại biểu cho một đoạn lịch sử, di sản quý nhất đế quốc. Đến nay nơi này vẫn bảo tồn nguyên vẹn trang phục, vương miện, quyền trượng của Hoàng đế Louis đệ nhất… Hết thảy được bảo quản thích đáng trong gian phòng nào đó, ngay cả ngai vàng cũng nằm yên tại chỗ chờ chủ nhân về.


Hôm nay Sise Ro Nashki quỳ một gối dưới ngai vàng ấy, gương mặt vô cùng bình tĩnh.
Ngoài phòng có thể mơ hồ nghe thấy âm thanh đáng sợ của vật nặng sụp đổ, nhìn kỹ sẽ phát hiện có đất tường đang rơi xuống từ nóc cung điện, tòa cung điện này đang gặp tấn công mang tính hủy diệt!!!


Ifatia, một thời từng là tinh cầu vĩ đại và hùng mạnh nhất đế quốc, nay đã rỗng tuếch, chỉ còn kẻ địch đang tàn sát bừa bãi.
Quãng ngày trước, dưới chủ trương của Sise, Ifatia rốt cuộc chuyển dời nạn dân ra ngoài.


Đúng vậy, người có thể sống trên tinh cầu này không ai không sở hữu thân phận hiển hách, mà hôm nay, những đại nhân vật hoặc con cháu đại nhân vật lại thành nạn dân.


Chuyển đi trước tiên là nhóm Cantus con được Sise giám hộ. Hành động này khiến quan chức Quốc vụ viện khủng hoảng trầm trọng, họ đều biết ý nghĩa của các thú con với Sise. Trong cơn kinh hãi, không ít quan chức rục rịch chuẩn bị lẩn trốn.


Sise hạ lệnh xử tử toán quan chức lấy bộ trưởng Bộ Tài chính cầm đầu bỏ chạy sớm nhất. Hắn giết toán đầu tiên, toán thứ hai, nhưng không ngăn nổi nhiều người hơn… Dưới tình huống ngày càng nhiều người buông tay Ifatia, Sise dứt khoát bố trí người bảo vệ những lưu dân đó.


Khi toán người cuối cùng, cũng là nhóm lưu dân có nhân số đông nhất dời đi, kẻ địch lại khởi xướng tấn công, toàn bộ lưu dân và quan binh Quân độ bảo vệ họ gặp nạn trong đợt tấn công ấy.


Cưỡng chế ra lệnh hộ vệ duy nhất lưu lại bên mình rời đi, Sise khởi động hệ thống phòng ngự nhất thể hóa của Ifatia.


Hắn trực tiếp khởi động hình thức phòng ngự cao nhất: Cái giá phải trả là tự hủy, tiêu diệt mọi vật thể trong phạm vi công kích cả trong lẫn ngoài tinh cầu. Mà giờ khắc này, hắn xác định tuyệt đại đa số kẻ địch đều nằm trong phạm vi công kích!


Mỗi năm Sise đều hao phí rất nhiều tinh lực sửa chữa cung điện hoa lệ này, hắn nằm mơ cũng chẳng ngờ người cuối cùng hạ lệnh hủy diệt nó lại là mình.
Đầu gối đang gắng gượng rốt cuộc đứng không vững nữa, Sise quỳ rạp trước ngai vàng của Hoàng đế.


Vì động tác này, máu tuôn ra ào ạt từ vết thương trên người hắn, tấm thảm đỏ tươi càng thêm sặc sỡ.


Sau cùng, Sise không khống chế nổi thân thể, khuôn mặt nhân loại vặn vẹo thành mặt khủng long. Ngay giây sau, hắn biến về nguyên hình, nằm sấp trên sàn. Không còn quần áo nhân loại che giấu, cơ thể bị tàn phá nặng nề do đợt tấn công trước trở nên phá lệ thê thảm.


Hai tay miễn cưỡng chống lên sàn, Sise chợt ngẩng đầu, vẻ mặt rốt cuộc không giữ bình tĩnh được nữa, rống một tiếng về phía ngai vua: “Gào —-”
Tiếng gầm vang dội của dã thú vọng khắp cung điện, cung điện vốn đang sụp đổ lung lay càng dữ hơn.
Sise ngây ngốc nhìn ngai vàng, chậm rãi nhắm đôi mắt to lại.


—–
Đổi “lô-cốt” chương trước thành “thành trì” nha ~