Khoái Xuyên Chi Đả Kiểm Cuồng Ma

Quyển 8 - Chương 23

Fans Gustav vừa mới phủ nhận việc thần tượng mình có tình cảm đặc biệt với Romeo đã lập tức bị vả mặt. Họ thấy một album ảnh tên là “Mèo con của tôi” xuất hiện trên trang cá nhân của Gustav.


Nếu các bạn cho rằng đây là ảnh của Rooney thì các bạn quá ngây thơ rồi. Tất cả ảnh trong đó đều là ảnh Romeo, dù là ảnh đã được tổ làm chương trình công bố hay chưa từng được công bố, dù là ảnh chụp đàng hoàng hay chụp trộm, muốn gì có nấy!


Romeo ngồi khoanh chân dưới đất gặm sandwich; Romeo ôm búp bê làm dáng; Romeo chu môi hôn gió; Romeo nằm trên ghế sô pha ngủ; Romeo ngoan ngoãn ngồi trên ghế mặc cho mấy nhà tạo mẫu loay hoay…


Những bức ảnh này gần như ghi lại từng giây phút của Romeo trong chương trình. Nếu như không có tình cảm, sao có thể cứ chụp cậu ta mà không phiền không chán như vậy được? Nếu như không có tình cảm, sao lại gọi cậu ta là “mèo con của tôi” chứ? Nếu như không có tình cảm, sao có thể biến cậu ta thành cả cuộc sống của mình được chứ?


Gustav thực sự có tình cảm không bình thường với Romeo? Những bức ảnh này rốt cuộc là như thế nào? Có phải là thật không?
Người hâm mộ phát điên, thi nhau để lại lời nhắn trên trang cá nhân của hắn tìm câu trả lời.


Mau nói cho em tài khoản của ảnh bị hack, album này không phải do chính ảnh post lên! Có người cố ý lừa mình dối người.


Nửa tiếng sau khi mọi chuyện bùng nổ, Gustav mới kịp phát hiện, muốn xoá ảnh cũng đã muộn. Hắn nhanh chóng chụp cho Rooney một shoot ảnh mô phỏng theo album ảnh này, yêu cầu trợ lý nhanh chóng phục chế lại những trang phục mà Romeo đã từng mặc thành bản nhỏ cho Rooney mặc, sau đó để Rooney tạo những tư thế và vẻ mặt tương tự.


Một con mèo làm sao có thể giống với người? Nhưng điều kỳ diệu là, sau khi chụp Rooney, đặt ảnh chụp bên cạnh ảnh của Romeo lại có cảm giác giống y chang. Một người một mèo đều có đôi mắt xanh biếc tương tự, khí chất trong sáng đáng yêu tương tự, đặc biệt là khi cả hai dùng đôi mắt ngây thơ nhìn chằm chằm vào màn hình, hình ảnh của người và mèo gần như trùng lặp.


Chụp xong, Gustav thưởng cho Rooney hai gói cá khô, sau đó lập tức post album lên mạng, ghi chú: “Mèo con của tôi” II, chưa kịp tải hết ảnh, mọi người đừng xúc động.


Fans lập tức click vào xem, mọi tâm tình xúc động, phẫn nộ hay lo lắng, nghi ngờ đều lập tức hoá thành dở khóc dở cười. Từ lâu đã biết thần tượng là một người cuồng lông, nhưng không ngờ hắn có thể chụp ảnh thú nuôi theo phong cách ngoạn mục đến thế – cho Rooney mô phỏng Romeo cả version nam thần lẫn nữ thần.


Nhưng không thể không nói, tuy rằng trí tưởng tượng của thần tượng bay xa, nhưng kỹ xảo chụp ảnh thực sự rất tuyệt, Rooney và Romeo rõ ràng là một người một mèo, nhưng khi đi vào ảnh chụp của hắn lại như thể cùng chung hồn phách. Nhất là đôi mắt xanh biếc giống hệt nhau kia, quả thực có thể làm tan chảy trái tim người xem. Trong đó có một hình Rooney mặc váy xanh, tay đặt lên vai búp bê cao ngang bằng nó, nghiêng đầu ghé sát khuôn mặt tròn trịa vào mặt búp bê, dùng đôi mắt trong suốt như nước biển mà nhìn vào ống kính.


Quá giống! Quá khớp! Vô cùng nghi ngờ Romeo là do Rooney nhà thần tượng biến thành. Thực ra họ là một đúng không? Là yêu tinh biết biến hình! Có người chắc như đinh đóng cột. Bình luận của người đó lập tức được rất nhiều người tán đồng, lượt like vượt nghìn chỉ trong mấy phút.


Có một số cư dân mạng cũng là người cuồng lông, ngứa tay thử cho thú cưng nhà mình cũng mặc giống Romeo rồi chụp ảnh post lên. Chỉ cần là động vật có đôi mắt xanh biếc giống Romeo thì dù mặc gì, tạo dáng thế nào, trông chúng đều giống Romeo năm, sáu phần mười. Khí chất của họ quá giống nhau, đều hồn nhiên đáng yêu, ngây thơ vô tội. Điều này khiến niềm yêu thích của mọi người đối với Romeo lại tăng lên một tầm cao mới.


Gustav luôn chú ý diễn biến của sự việc. Hắn chỉ đăng hai album ảnh rồi không giải thích gì thêm. Hắn biết nói càng nhiều sẽ càng khiến người ta suy đoán nhiều hơn, cứ để hai album đấy, họ muốn nghĩ sao thì nghĩ. Nhưng hắn biết, họ tuyệt đối sẽ nghĩ ra rất nhiều lý do đáng tin cậy cho thần tượng, bởi vì chính họ càng muốn tin tưởng những lý do đó.


Quả nhiên, tình hình đang phát triển theo xu hướng mà hắn dự đoán, mọi người cho rằng hắn đột nhiên nổi hứng khoe khoang mèo nhà mình. Cảm xúc xúc động phẫn nộ của fans dần dần ổn định lại, nhưng điều này cũng không thể khiến hắn cảm thấy thoải mái. Hắn có thể đoán được nếu mình muốn ở bên mèo con một cách đường hoàng, họ sẽ gặp phải khó khăn lớn đến nhường nào.


Trong khi hắn còn đang rầu rĩ, một nhóm người trên mạng bắt đầu tác quái. Họ nói mặc dù Gustav và Romeo không có tư tình, nhưng sự chú ý của hắn dành cho Romeo hiển nhiên đã vượt quá mức độ, mà hắn là nhà sản xuất của Next Top Model, điều này rất không công bằng với những thí sinh khác. Ai biết liệu Gustav có cho thí sinh mà mình thích đi cửa sau không? Có khi biểu hiện xuất sắc của Romeo trong mấy tập trước hoàn toàn là nhờ Gustav giúp cậu ta gian lận cũng nên.


Để cho công bằng, Gustav nên rời khỏi vị trí nhà sản xuất, hoặc là Romeo hoàn toàn rời khỏi cuộc thi, hoặc là cả hai.


Ngôn luận của họ lập tức bị người hâm mộ của Romeo lên án, mà fans của Gustav thì lại bắt đầu kích động. Bởi vì tâm lý ghen tị của mình, họ liên tục gửi thư về cho tổ làm chương trình, yêu cầu loại Romeo. Họ không muốn cho cậu ta thêm bất kỳ cơ hội nào tiếp xúc với thần tượng, càng không muốn sự nghiệp của thần tượng bị sụp đổ vì cậu ta.


Nhất thời, tình thế lại trở nên nghiêm trọng.


Đây là có người thấy chương trình nổi tiếng nên cố ý muốn đẩy mình ra để cướp lấy thành quả thắng lợi, Gustav hiểu điều này. Next Top Model đã trở thành chương trình dẫn đầu của ABC, nếu kiên trì làm tiếp, người đầu tư sẽ kiếm được lợi nhuận kếch sù. Mà hắn là nhà đầu tư lớn nhất của chương trình này, hiển nhiên sẽ trở thành mục tiêu diệt trừ hàng đầu của người khác. Người kia là ai, trong lòng hắn biết rõ.


Hiện giờ chỉ còn lại sáu thí sinh, chỉ cần loại thêm hai người nữa, chương trình sẽ bước vào giai đoạn tranh giành giải quán quân. Nói cách khác, chỉ còn ba tuần ngắn ngủi nữa là cuộc thi kết thúc.


Rời khỏi vị trí nhà sản xuất đồng nghĩa với việc sẽ có ba tuần không thể đến gần Romeo, điều này làm Gustav vô cùng phiền muộn. Hắn gần như không thể tưởng tượng được mình sẽ vượt qua ba tuần này như thế nào. Cũng như cá rời nước, sinh vật mất đi không khí, dẫu là cơ thể bông xù của Rooney cũng không thể nào cho hắn chút ít an ủi.


Hắn tuyệt đối sẽ không bỏ vị trí kia, lại càng sẽ không để họ đào thải Romeo. Nghĩ đến đây, Gustav thay quần áo rồi rời khỏi nhà với khuôn mặt lạnh. Vừa đến bãi đỗ xe, hắn đã thấy Bonnie dẫn một nhóm người vội vàng đi đến một chiếc xe thương mại (3)


“Mấy người đi đâu? Chuẩn bị làm gì?” – Hắn quay kính xe xuống, lạnh lùng hỏi. Xem ra bình thường hắn quá khiêm tốn nên mới khiến ban lãnh đạo ABC quên mất ai mới là chủ nhân thực sự của công ty này. Địa bàn gia tộc Acheson không phải ai cũng có thể động đến.


“Ngài Acheson, anh đến đúng lúc quá. Em và mọi người đang định đến biệt thự công bố một quyết định.” – Bonnie lắc hông bước đến, buồn cười rồi lại không dám cười. Không ngờ Acheson cũng có lúc hồ đồ như vậy, lại làm ra cái chuyện dở khóc dở cười này.


“Quyết định gì? Ai đưa ra? Nếu quyết định này không vừa ý tôi, tôi sẽ khiến người đó phải trả giá đắt.” – Gustav kéo caravat, cả gương mặt đều đầy vẻ dữ tợn.


“Quyết định này là do em đề xuất với ban lãnh đạo.” – Bonnie run lên, vội giải thích rõ trước khi Acheson nổi giận – “Ban giám đốc còn chưa hồ đồ đến nỗi muốn xử lý anh, xử lý anh rồi bọn họ cũng sẽ phải thu dọn đồ đạc về nhà, cho nên họ quyết định cho Romeo rút khỏi cuộc thi. Nhưng em đã khuyên họ cho Romeo một cơ hội. Sau này, lượt chụp ảnh của Romeo trong mỗi lần thi sẽ giảm từ ba mươi kiểu xuống năm kiểu. Nói cách khác, cậu ấy sẽ chỉ có năm bức ảnh để thi với một trăm năm mươi bức của những thí sinh khác, thua sẽ bị loại. Thế nào? Có phải rất phấn khích, rất có tính khiêu chiến hay không? Vậy đã đủ công bằng chưa? Hơn nữa, bởi vì chỉ còn lại sáu thí sinh, thời gian thi sẽ rút ngắn rất nhiều, mỗi tập năm mươi phút, cũng có nghĩa tổ làm chương trình hoàn toàn không phải cắt nối những cảnh quay dư thừa. Chúng ta hoàn toàn có thể phát sóng trực tiếp chương trình, để tự khán giả xem xem chúng ta đến cùng có cho Romeo đi cửa sau hay không.”


Nói đến đây, cô tạm dừng một chút, cẩn thận hỏi – “Anh cảm thấy đề nghị này thế nào? Anh sẽ không thực sự chủ động rút lui đấy chứ? Nếu anh làm vậy, Dave Acheson sẽ thay thế vị trí của anh. Gã ta đặt cược vào việc anh có tình cảm với Romeo, bằng lòng chủ động rời khỏi để bảo vệ Romeo. Nếu để gã ta nắm quyền, tất cả chúng ta đều sẽ xui xẻo, mà Romeo sẽ là người đứng mũi chịu sào!”


Dave Acheson là con riêng của ông cụ nhà Acheson. Gã ta thèm muốn sản nghiệp gia tộc Acheson đã lâu, nhưng bản thân gã ta không có tài cán gì, chỉ biết cắn lung tung như chó dại.


Gustav đương nhiên sẽ không để Dave Acheson thực hiện được âm mưu. Hắn suy nghĩ một lúc rồi đồng ý với lời đề nghị của Bonnie. Không phải hắn tự tư tự lợi không chịu nhượng bộ vì Romeo, mà là hắn biết một khi mình rút lui, dù cho Romeo có thể hiện xuất sắc đến đâu đi chăng nữa, Dave cũng sẽ không bỏ qua cho cậu ấy. Dave luôn thích dùng những thủ đoạn hèn mọn để phá hoại mọi thứ mà Gustav quan tâm.


“Yên tâm đi, Romeo nhất định có thể làm được. Cậu ấy thường có thể chụp được bức ảnh xuất sắc nhất từ ngay kiểu đầu tiên. Không ai có thể đuổi theo bước chân của cậu ấy, thậm chí bao gồm cả em và rất nhiều siêu mẫu đã thành danh khác.” – Thấy sắc mặt boss vẫn tối sầm, Bonnie vỗ vỗ vai hắn an ủi.


Gustav đáp lại cô với ánh mắt lạnh buốt. Hắn đương nhiên biết mèo con tuyệt đối sẽ không chụp hỏng, sự ưu tú của cậu ấy hơn xa sự tưởng tượng của tất cả mọi người. Hắn chỉ lo không biết liệu mèo con có giận không khi biết chuyện này là do hắn gây ra? Liệu có xa lánh hắn hay không? Chúa biết lúc này hắn đã căng thẳng đến nỗi dạ dày co thắt lại.


Trong khi Gustav còn đang rối rắm, ô tô đã đi đến biệt thự. Bonnie không muốn các thí sinh khác biết chuyện, vì thế chỉ gọi một mình thiếu niên vào phòng, sau đó cho bật camera rồi thuật lại sự việc từ đầu đến cuối một cách giản lược, đồng thời cũng đặt hai album ảnh đã sốt xình xịch trên mạng xã hội lên bàn.


Gustav che mặt, không dám đối diện.
John vô cùng tức giận, zoom cận mặt hắn, đặc biệt là đôi tai đỏ như sắp rướm máu của hắn. Anh còn biết xấu hổ? Vô liêm sỉ! Vì thú vui của anh mà rất có thể thần tượng sẽ bị loại!


Nhưng trên thực tế, Chu Doãn Thịnh cũng không phẫn nộ hay giận dữ gì. Trái lại, hắn còn rất hưng phấn. Bảo hắn – một cựu siêu mẫu – đi thi đấu với một đám tân binh, hắn cứ có cảm giác không đánh mà thắng. Đằng sau vẻ ung dung tự tại của hắn là bản chất hiếu chiến. Hắn luôn thích khiêu chiến với khó khăn. Thậm chí hắn cảm thấy Bonnie còn có thể giảm thêm nữa, giảm từ năm lượt xuống ba lượt cũng không thành vấn đề.


Hắn cầm lấy ảnh Rooney ngắm nghía mấy phút đồng hồ rồi mới chậm rãi nói – “Nó đáng yêu thật đấy. Nó tên là gì?”


“Nó tên là Rooney. Tôi cảm thấy em còn đáng yêu hơn nó.” – Gustav lúc nào cũng không quên khen ngợi người trong lòng. Thấy Bonnie trừng mắt với mình, hắn vội vàng tỏ ra nghiêm túc, nói – “Xin lỗi vì đã rước lấy phiền phức lớn như vậy cho em. Nhưng tôi tin em nhất định có thể làm được.”


Chu Doãn Thịnh làm bộ gượng cười – “Em cũng không có sự lựa chọn nào khác mà đúng không? Chỉ như vậy mới có thể chứng minh thực lực của em, cũng chứng minh sự công bằng của ngài Acheson. Vì tất cả những người tin tưởng em, ủng hộ em, em đồng ý với quyết định của mọi người.”


“Em có thể nghĩ vậy thì tốt quá.” – Bonnie đứng dậy ôm chầm lấy thiếu niên.
Gustav cũng ôm chầm lấy hắn, đồng thời nhẹ nhàng thì thầm vào tai hắn – “Xin lỗi em, và cả…Tôi yêu em.”
Trái tim Chu Doãn Thịnh bị chạm nhẹ một cái.