Khí Trùng Tinh Hà

Chương 991: Tình thế mới của Đại lục Thiên Huyền

Hiện tại, tất cả các cường giả của các tông môn đều tập trung tại phụ cận Thần Khí Chi Môn. Đến nay, Thiên Huyền Thất Tử đã cho xây dựng trong phạm vi ngàn dặm quanh Thần Khí Chi Môn một Thiên Huyền Điện, biến nơi đây thành khu vực trung tâm của Đại lục Thiên Huyền.
Giờ phút này, Thiên Huyền Điện tụ tập hàng vạn tu luyện giả. Những tu luyện giả này, đều là đại biểu cho các tông môn của Đại lục Thiên Huyền.
Nghe nói Vô Song Chủ Thần muốn tiếp kiến các cường giả của Đại lục Thiên Huyền, tất cả các tu luyện giả Thần đạo của các tông môn đều muốn tới tham dự, cho nên khí thế vô cùng rầm rộ. Nguồn: https://truyenfull.vn
Chưa nói tới Vô Song Chủ Thần, chỉ cần nhìn thấy vẻ uy nghiêm của Thiên Huyền Thất Tử, cường giả của Đại lục Thiên Huyền đã dâng lên niềm sùng bái vô hạn rồi. Trong lòng đều có một ý niệm, nếu có một ngày tu vi có thể đạt tới cảnh giới của Thiên Huyền Thất Tử, đó mới bõ công tu luyện một đời.
Chỉ là, rất nhiều người đồng thời với mộng tưởng, cũng hiểu rõ rằng đó chỉ là giấc mộng. Đừng nói tới Đại Tôn giả Lý Bố Y, sớm muộn cũng tấn thăng Chủ Thần, ngay cả những người khác, ai ai cũng đều có tư chất tiến lên Chủ Thần.
Với tu vi của bọn họ, muốn đuổi kịp Thiên Huyền Thất Tử cũng là chuyện không thể với tới được.
Nhưng là một tu luyện giả, ngay cả mơ cũng không dám mơ thì đồng nghĩa với thất bại hoàn toàn rồi.
Lý Bố Y hiện nay đã trở thành Thiên Thần Cao cấp, khí thế cũng không còn như xưa nữa. Tuy vẫn là nụ cười trên môi, nhưng mỗi cái nhìn, mỗi động tác đều có một uy áp, làm cho lãnh tụ các tông phái cảm thấy áp lực không ngừng kéo tới.
Các cường giả đều rất muốn biết, Thiên Huyền Điện triệu tập mọi người tới, rốt cuộc là có chuyện gì muốn nói.
Lý Bố Y nhìn khắp lượt một cái, ngữ khí vẫn nhẹ nhàng như gió thổi:
- Các vị, trận chiến chống Đại lục Phong Vân xâm lược, cách đây đã một trăm năm. Chư vị hẳn vẫn nhớ nỗi sợ hãi và tuyệt vọng đè trên ngực chúng ta một trăm năm trước chứ?
Lời này vừa nói ra, liền làm những tu luyện giả có mặt ở đây liền có chút không tự nhiên, mọi người nhìn nhau, không hiểu Lý Bố Y vì sao lại nhắc tới chuyện cũ.
Lý Bố Y không để ý tới những nghi hoặc của mọi người, khẩu khí không nhanh không chậm, tiếp tục nói:
- Đã từng có lúc, uy hiếp của Đại lục Phong Vân gây ra bao tuyệt vọng cho Đại lục Thiên Huyền. Ta đã có lúc nhìn thấy thái độ phó mặc cho số phận của các ngươi. Cho tới nay, mới chỉ hơn một trăm năm trôi qua, lẽ nào các ngươi đã quên khó khăn năm nào?
Những lời này, làm cho tất cả các tu luyện giả đều ngượng ngùng đỏ mặt. Tuy nhiên những lời này của Lý Bố Y không phải không có chủ đích.
Nhắc tới trăm năm nay, bọn họ dường như không hề đi suy nghĩ về chuyện Đại lục Phong Vân, mà tiếp nhận nó như một lẽ đương nhiên. Chỉ là, món nợ này, cần phải nhắc lại sao?
Những Đồ Đằng cường giả kia càng nghi hoặc, không hiểu Lý Bố Y đang có ý đồ gì?
- Trong trăm năm nay, sáu chục năm đầu, tâm tình của mọi người còn gọi là bình thường, nhưng mấy chục năm nay có chút thay đổi. Ta nghe nói, đến nay rất nhiều tông môn đều có ý kiến về việc tu sửa lại Tinh Hà Kết Giới, đúng không?
Mọi người trong lòng nghiêm nghị, xem ra Lý Bố Y không phải đang nhắc lại chuyện cũ, mà dựa vào chuyện cũ để mở ra chuyện mới.
Chỉ là những đề tài này vô cùng nhạy cảm, đặc biệt việc tu bổ Tinh Hà Kết Giới là chủ ý của Vô Song Chủ Thần, ai có ý kiến, chính là khiêu chiến với uy quyền của Vô Song Chủ Thần.

Bởi vậy những người này vô cùng kiêng kỵ, không ai dám mở lời, chỉ e rằng một khi mở miệng sẽ bị cho là kẻ đứng đằng sau làm loạn nhân tâm. Như vậy thì thật không hay! Tuy Vô Song Chủ Thần có thể không so đo, nhưng những Đồ Đằng cường giả này quen thói vênh vang kiêu căng, muốn bọn họ thản nhiên thừa nhận điểm này cũng không phải dễ dàng.
Lý Bố Y như cố ý muốn cho Đồ Đằng cường giả mở miệng, mục quang cố ý lướt về phía Đồ Đằng cường giả, thản nhiên nói:
- Trăm năm trước Đại lục Thiên Huyền do sáu đại Đồ Đằng cường giả đứng đầu. Đến nay, quyền uy của thế lực Đồ Đằng các ngươi được đảm bảo, cũng nên có chút tinh thần trách nhiệm của đại thế lực. Vương Thiền, ngươi có thể nói gì không?
Vương Thiền và Lý Bố Y có thể coi là có giao tình, tương đối được coi trọng.
Lý Bố Y gọi đích danh Vương Thiền, Vương Thiền tuy âm thầm kêu khổ, nhưng cũng không tiện từ chối, đành phải nói:
- Lý Bố Y Tôn giả, những lời đồn thổi này, ta cũng có nghe qua một chút. Tuy nhiên cũng chỉ là mấy lời than thở của lớp trẻ mà thôi. Vô Song Chủ Thần muốn tu bổ Tinh Hà Kết Giới, tất nhiên có cái lý của hắn.
- Còn gì nữa không?
Lý Bố Y không chịu buông tha.
Vương Thiền cười khổ nói:
- Thuộc hạ cho rằng, Tinh Hà Kết Giới bảo vệ Đại lục Thiên Huyền mấy vạn năm, lưu lại đương nhiên có ích lợi của nó. Đối với Đại lục Thiên Huyền của chúng ta, đó là một loại bảo vệ. Chỉ là… chỉ là suy tính lâu dài, Đại lục Thiên Huyền dù sao cũng cần một con đường để liên lạc với thế giới bên ngoài.
Vương Thiền lấy dũng khí nói ra những lời này, hiển nhiên, trong lòng hắn, đối với chuyện Tinh Hà Kết Giới cũng có thái độ rất phức tạp. Chỉ là tới cấp bậc của hắn, không tiện đứng lên chất vấn mà thôi.
Lý Bố Y gật đầu, trên mặt không hề có cảm giác không vui. Thái độ này của hắn, làm Vương Thiền nhẹ nhõm rất nhiều.
Còn những Đồ Đằng cường giả kia thấy Vương Thiền to gan nói ra những nghi vấn trong lòng mọi người, đều mừng thầm. Có Vương Thiền làm kẻ đi đầu, thật là việc tốt!
Lý Bố Y trầm mặc trong giây lát, khẩu khí đột nhiên nghiêm túc, quay lại hỏi những người khác:
- Còn các chư vị, có ý kiến gì không?
Hiên Viên Dương và Không Minh Tử đều ấp a ấp úng, không chịu trả lời trực diện. Chỉ là nói Vô Song Chủ Thần làm như vậy, tất có lý do, bọn họ tất nhiên không hề nghi ngờ, cũng không dám nghi ngờ…
Còn Kim Quang Long Vương và chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc của Thần Nông Tộc, Khương Minh ý kiến cũng tương tự với ý kiến của Vương Thiền, chỉ là trình bày không được trực tiếp như Vương Thiền.
Lý Bố Y chậm rãi gật đầu, mở miệng nói:
- Tinh Hà Kết Giới, có lợi có hại, tự nhiên là không cần phải nói nhiều. Vương Thiền có thể nhìn thấy mặt bất lợi của Tinh Hà Kết Giới, chứng tỏ ít nhất ngươi cũng đã suy nghĩ tới vận mệnh của Đại lục Thiên Huyền, có chút động não. Tinh Hà Kết Giới này, nếu nói không có lý do gì, sự tồn tại của nó là không cần thiết. Tuy nhiên, chư vị đã từng nghĩ tới chưa, ý nghĩa của Tinh Hà Kết Giới, là cái gì?
Vương Thiền thấy ánh mắt khích lệ của Lý Bố Y nhìn mình, trong lòng vừa động, nói:

- Ý nghĩa của Tinh Hà Kết Giới, đương nhiên là chống đỡ kẻ thù bên ngoài xâm lấn. Năm xưa Tinh Hà Kết Giới ngăn chặn Đại lục Phong Vân xâm lấn, bảo vệ cho Đại lục Thiên Huyền mấy vạn năm, mới có Vô Song Chủ Thần xuất hiện, cứu vãn cho vận mệnh của Đại lục Thiên Huyền. Nếu năm xưa không có Tinh Hà Kết Giới, Đại lục Thiên Huyền của chúng ta e là không có ngày hôm nay.
- Đúng vậy, nhưng hiện nay Đại lục Phong Vân đã bị diệt, Tinh Hà Kết Giới vẫn tồn tại, ngươi biết là ý gì chứ?
Lý Bố Y tiếp tục hỏi.
Các cường giả phản ứng có đần độn hơn nữa cũng nghe ra, lời nói của Lý Bố Y có màu sắc dẫn dắt. Tất cả các chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc đều hiểu ra, Lý Bố Y có ý làm nổi bật Vương Thiền, rõ ràng có ý đề bạt. Nói như vậy, sách lược giữ thân của bọn họ, hoàn toàn là sách lược sai lầm.
Nghĩ tới đây, các cường giả đều có chút hối hận.
Vương Thiền hiểu ý, suy nghĩ trong chốc lát, đầu óc càng minh mẫn:
- Ý của Bố Y Tôn giả là, Đại lục Thiên Huyền vẫn có đại địch chưa phá?
Lý Bố Y tán thưởng gật đầu:
- Chư vị, Đại lục Thiên Huyền của chúng ta ngăn cách với thế giới bên ngoài bởi Tinh Hà Kết Giới, nói khó nghe một chút, thì đã là ếch ngồi đáy giếng rồi. Chỉ biết xưng hùng xưng bá trong Đại lục Thiên Huyền, không biết bên ngoài rộng lớn thế nào. Thứ khác không nói, các ngươi chắc là biết, trăm năm trước, Đại lục Phong Vân xâm lược chúng ta, đem theo bao nhiêu cường giả chứ?
Các cường giả đều ngạc nhiên nhìn Lý Bố Y, đợi hắn trả lời. Trận chiến trăm năm trước, Vô Song Chủ Thần xuất chiến, xem ra chiến thắng rất nhàn nhã, trong lòng bọn họ ít nhiều có cảm giác, cho rằng Đại lục Phong Vân chỉ là con hổ giấy, không hề mạnh như trong tưởng tượng. Lẽ nào, trong này còn có uẩn khúc gì sao?
Lý Bố Y chậm rãi nói:
- Năm xưa Phong Vân hai vị Chủ Thần liên thủ tấn công, đem theo ba ngàn tinh binh, những tinh binh này ai cũng là Thiên Thần Đạo cường giả. Mà phía sau còn có mấy vạn Chân Thần Đạo cường giả tiếp ứng. Những Chân Thần Đạo cường giả này đều có Thiên Thần Đạo cường giả lãnh đạo. Còn Phong Vân hai vị Chủ Thần còn có Thiên Tôn Thần Khí. Chư vị thử nghĩ xem, nếu đám quân đội đó mà đánh xuống Đại lục Thiên Huyền, vận mệnh của chúng ta sẽ thế nào?
Nghe Lý Bố Y nói, mọi người trong lòng rung động. Hai đại Chủ Thần, mấy nghìn Thiên Thần Đạo cường giả, mấy vạn Chân Thần Đạo cường giả?
Thực lực này, chỉ cần một phần mười đánh xuống Đại lục Thiên Huyền cũng đủ để tiêu diệt Đại lục Thiên Huyền không chỉ một lần.
Vương Thiền lúng túng thở dài:
- Đại lục Phong Vân không ngờ lại có thực lực như vậy? Thiên Thần Đạo cường giả hàng ngàn, Chân Thần Đạo cường giả hàng vạn?
Lại nghĩ đến Chân Thần Đạo cường giả của Đại lục Thiên Huyền, trước khi Tần Vô Song Chủ Thần xuất hiện, tổng số không quá trăm người. Còn người ta, Chân Thần Đạo cường giả lên tới hàng vạn.
Chênh lệch này, quả là không thể tưởng tượng được.
Huống hồ, còn có hàng ngàn Thiên Thần Đạo cường giả, đó càng là tinh anh của tinh anh. Nói như vậy, Đại lục Phong Vân thực lực không hề yếu hơn so với tưởng tượng của họ, mà còn mạnh hơn nhiều!
Mà thế lực mạnh như vậy, không ngờ lại bị Vô Song Chủ Thần đánh bại. Hơn nữa còn thắng vô cùng dễ dàng!
Như vậy, Vô Song Chủ Thần có thể thắng lợi áp đảo như vậy, sao còn phải tu bổ Tinh Hà Kết Giới? Nghĩ tới đây, một cảm giác bất an dâng lên trong lòng mọi người.
Bọn họ đại khái là ý thức được, ngoài Đại lục Phong Vân, chỉ e còn kẻ mạnh hơn. Kẻ mạnh hơn này, cho dù mạnh như Vô Song Chủ Thần cũng không thể chống lại được. Đáng sợ hơn cả Đại lục Phong Vân, vậy thì phải đáng sợ tới mức nào?
Lý Bố Y thở dài:
- Chư vị, trận chiến trên bầu trời của Đại lục Thiên Huyền, chúng ta ở cửa quỷ môn quan đã đi một vòng. Nếu không có Vô Song Chủ Thần dũng cảm giết địch, cường giả của Đại lục Phong Vân một khi giết tới, Vị diện của chúng ta sẽ rơi vào cảnh sinh linh đồ than. Căn cứ suy đoán, bọn chúng phái đi nhiều cường giả như vậy, rõ ràng là muốn làm cỏ Đại lục Thiên Huyền, bá chiếm Đại lục Thiên Huyền. Chưa nói tới tu luyện giả chúng ta, chỉ là dân thường, bọn chúng cũng sẽ không bỏ qua.
Tất cả mọi người đều ngây dại, tuy sự việc đã trôi qua trăm năm nay, nhưng Lý Bố Y nói như vậy, hô hấp của bọn họ đều trở nên dồn dập.