Khí Trùng Tinh Hà

Chương 319: Không phải oan gia không gặp nhau

Một trong hai người đang tiến tới lại chính là Tam Tông chủ của Thiên Cơ Tông, Chúc Đại Trung! Sắc mặt có phần ảo não, hắn đang đi theo phía sau một người trẻ tuổi.
Tên trẻ tuổi đó mặt mày cũng không vui vẻ gì, đến gần đại sảnh hắn quét mắt nhìn một lượt, ánh mắt chỉ sượt qua chỗ Tần Vô Song một chút, rồi hắn đi vào trong sảnh.
Lão giả vừa tiếp đón Tần Vô Song vừa khéo cũng đi ra, mỉm cười đầy vẻ chuyên nghiệp:
- Nhị vị, ta có thể giúp được gì?
Tên trẻ tuổi nói:
- Bọn ta muốn vào Chi Tế Sơn.
Tần Vô Song vốn định mau chóng rời đi nhưng lúc này lại chú ý. Chúc Đại Trung hắn muốn đến Chi Tế Sơn làm gì? Tần Vô Song bèn đi sang một phía đại sảnh, vừa giả vờ lật giở tài liệu xem, vừa thầm nghe ngóng xem có đầu mối gì không.
Cũng may tu dưỡng chức nghiệp của lão giả đó rất tốt, tuy thấy hai người này bảo cũng muốn đến Chi Tế Sơn, trong lòng thấy lạ nhưng không nhìn sang chỗ Tần Vô Song, lão nói:
- Nhị vị có phải võ giả của Đế quốc Cửu Ô hay Đế quốc Thiên Hành không?
Tên trẻ tuổi có vẻ nôn nóng:
- Không phải không phải, tại sao Chi Tế Sơn chỉ cho phép người hai quốc gia đó vào chứ? Đế quốc Xích Long bọn ta cũng là Đế quốc Thượng phẩm, sao lại không được vào?
Lão giả kia cũng chẳng chấp hắn, chỉ cười:
- Địa vị mỗi nước không giống nhau, mỗi nước đều có lĩnh vực, đặc quyền riêng. Các hạ đã đến từ Đế quốc Xích Long, Mộng Hoan Thiên Trì ở phương Nam là cấm địa thuộc về đặc quyền của Đế quốc Xích Long, đây cũng cùng đạo lý đó.
Tên trẻ tuổi vẫn không thoải mái miệng làu bàu:
- Ngươi nói đi, có cách gì để ta có thể vào Chi Tế Sơn nhanh nhất có thể?
Lại là nhanh nhất, lão gia dường như đã quen rồi, không thấy lạ nữa, rồi nói lại những lời lúc nãy nói với Tần Vô Song.
- Giá trị cống hiến?
Tên trẻ tuổi không vui nói:
- Ta là người của Đế quốc Xích Long lại cống hiến cho Đế quốc Cửu Ô các ngươi, thiên hạ này lấy đâu ra cái đạo lý ấy?
- Nếu các hạ cảm thấy thiệt thòi thì có thể rời khỏi đây. Đế quốc Cửu Ô trước nay luôn trọng lễ nghĩa, tuyệt đối không cưỡng ép.
Lão giả ung dung, chậm rãi nói.
Tuy bất mãn nhưng tên trẻ tuổi đó cũng biết đây là địa bàn của người khác. Chúc Đại Trung ở bên cạnh nói nhỏ:
- Triệu công tử, nhập gia tùy tục, chúng ta cứ làm theo quy định đi!
Chúc Đại Trung nhanh nhạy hơn tên trẻ tuổi kia nhiều, hắn biết đây là địa bàn của Cửu Ô Thần Miếu, chưa đến lượt bọn chúng làm mình làm mẩy. Nếu ra vẻ ở đây kết thúc chắc chắn sẽ là kết cục thảm hại của bọn chúng.
- Ngươi làm, ngươi làm đi!
Tên trẻ tuổi đó hệt như một viên pháo vậy, vừa đốt là nổ, hỏa khí dường như cũng rất lớn:
- Dù sao họa này cũng là do các ngươi gây ra, kéo ta đến nơi xa tít mù này, lãng phí thời gian!
Chúc Đại Trung đường đường là một Tông chủ một phái lại bị tên trẻ tuổi đó quát mắng mà không dám nói nửa lời. Hắn biết hỏa khí của tên trẻ tuổi này đang bốc cao, cãi cọ chỉ có tự chuốc vạ vào thân thôi, bèn cười trừ:

- Lão nhân gia, cứ làm theo quy định của các ngươi đi!
Lão giả đó rõ ràng rất bất mãn với thái độ ngạo mạn của tên trẻ tuổi kia, nụ cười chuyên nghiệp không còn được tươi như trước, chỉ lạnh lùng nói:
- Một người hay hai người tiến vào?
- Đương nhiên là cả hai, không thì cùng đến đây làm gì?
Tên trẻ tuổi nói.
- Vậy thì các ngươi phải có hai phần giá trị cống hiến, tất cả là hai trăm đơn vị cống hiến.
- Có nhiệm vụ nào có luôn được hai trăm đơn vị không?
Tên trẻ tuổi hỏi. Lão giả thản nhiên nói:
- Có!
- Là gì?
- Hủy diệt Cửu Cung Phái!
Ngữ điệu của lão giả có phần giễu cợt. Quả nhiên tên trẻ tuổi trừng mắt giận dữ:
- Ngươi có ý gì?
Lão giả cười ha ha:
- Đùa thôi. Không có nhiệm vụ nào có được ngay hai trăm đơn vị giá trị cống hiến. Nhiều nhất là một nhiệm vụ đổi một trăm đơn vị mà thôi.
Lời vừa rồi của lão giả rõ ràng là thăm dò tên thanh niên kia. Vừa thử là biết ngay hắn là người Cửu Cung Phái. Chỉ là lão không hiểu, người bên cạnh kia rõ ràng tu vi cao hơn, sao lại sợ sệt tên trẻ tuổi này như vậy?
Tần Vô Song nghĩ bụng, quả nhiên là người Cửu Cung Phái, lại còn họ Triệu, lẽ nào tên tiểu tử này có quan hệ gì với Triệu Hằng? Nếu không thì Chúc Đại Trung theo tới đây làm gì? Việc gì phải khép nép như thế?
Tần Vô Song có vô số nghi vấn, không ngừng suy đoán, dần có được một vài ý nghĩ:
- Lẽ nào mũi tên đó của mình đã làm tổn thương đan điền của Triệu Hằng? Hai kẻ này cũng đi Chi Tế Sơn để tìm Thần Anh Quả?
Nghĩ vậy Tần Vô Song thêm phần lo lắng, nhưng cũng có phần mong đợi. Nếu thật là vậy thì cũng là việc tốt. Nếu có thể nhân cơ hội này giết hai kẻ này ở Chi Tế Sơn, thần không biết quỷ không hay, như vậy cũng là tạm thời xả hận cho sư phụ. Tuy kẻ chủ mưu Triệu Hằng chưa chết, Cao Nhạc cũng chưa bị xử lý, nhưng tên Chúc Đại Trung này tội không thể tha. Hôm đó trên sơn đạo biên giới Đế quốc Đại La, Tần Vô Song suýt chút thì bị hắn ám hại, rồi hắn còn tham dự vào trận chiến ở Tinh La Điện… Bất cứ điểm nào cũng đủ để hắn phải chết mười lần!
Nghĩ đến đây, Tần Vô Song trở nên bình tĩnh, hắn biết lúc này không được hoảng loạn, càng không được để lộ ra chút chú ý nào. Nếu không, để lão gian xảo Chúc Đại Trung phát giác được chuyện gì, cục diện sẽ khó mà sắp xếp được. Nếu đối kháng trực diện, dù thế nào thì Tần Vô Song hắn cũng không thể địch lại Cao Linh võ giả Chúc Đại Trung hắn. Hi vọng duy nhất chính là ám toán!
Nghĩ vậy, Tần Vô Song càng chuyên chú việc giả vờ xem tư liệu, mắt không hề nhìn về phía đó. Dù Chúc Đại Trung thỉnh thoảng có nhìn xung quanh nhưng vẫn chưa phát hiện ra Tần Vô Song có gì lạ.
Sau khi trao đổi xong, Chúc Đại Trung theo lão giả kia vào trong chọn nhiệm vụ. Một lát sau Chúc Đại Trung cầm hai nhiệm vụ cấp cao nhất ra, nói nhỏ với tên trẻ tuổi kia:
- Triệu công tử, nhiện vụ đã chọn xong, hai người chúng ta mỗi người làm một việc hay công tử đợi ta ở Đế quốc Cửu Ô?
Tên Triệu công tử nói:
- Một mình ngươi làm cần bao nhiêu thời gian?
Chúc Đại Trung nghĩ một lúc rồi nói:

- Có một nhiệm vụ cần đi đường dài, cả đi cả về ít nhất cũng cần một tháng, còn cả thời gian làm nhiệm vụ, có lẽ mất hai tháng.
- Hai tháng? Làm sao ta đợi được?
Chúc Đại Trung bất lực nói:
- Vậy ta thực hiện nhiệm vụ xa, Triệu công tử thực hiện nhiệm vụ gần. Nhưng nghĩ đến vấn đề an toàn, tốt nhất là chúng ta cùng đi, hoặc là Triệu công tử ở lại Đế đô đợi ta.
Trên Triệu công tử nói:
- Mỗi người làm một cái đi.
Hai kẻ đó cũng không ở lại, liền đi ngay ra ngoài.
Tần Vô Song cũng không vội đi theo, đợi chúng đi một lúc rồi mới để tư liệu xuống, thản nhiên đi ra.
Ra khỏi đại sảnh, từ xa thấy bóng hai kẻ đó đi về phía Bắc. Tần Vô Song rất muốn đi theo nhưng cuối cùng cũng không đi.
Lúc này nhiệm vụ hàng đầu là tìm Thần Anh Quả, giết Chúc Đại Trung và tên Triệu công tử đó báo thù là việc tiếp theo. Thứ tự chính phụ này không được nhầm lẫn.
Tần Vô Song xem tư liệu về Thiết Phiến Môn, rồi đi về hướng Tây Đế đô. Hắn nhất định phải nắm được đủ đầu mối và tin tình báo rồi mới đến Đế quốc Xích Long thực hiện nhiệm vụ vô cùng gian nan này.
Ngoài cách đó ra hắn căn bản không thể vào được Chi Tế Sơn. Ngay cả người của Cửu Cung Phái muốn vào Chi Tế Sơn cũng phải làm theo quy định huống hồ là người phiêu bạt như hắn.

Lại nói Chúc Đại Trung và tên Triệu công tử ra khỏi phân đà của Cửu Ô Thần Miếu, tên Triệu công tử vẫn liên tục càm ràm:
- Tinh La Điện đáng chết, rốt cuộc chúng làm thế nào mà đả thương được gia gia của ta vậy? Một đệ tử Trung Linh võ giả lại đả thương được gia gia ta là Linh Võ Đại viên mãn? Chúc Đại Trung, Thiên Cơ Tông các ngươi cũng đúng là chuyên gây tai họa. Nếu không phải các ngươi chạy đến Cửu Cung Phái thì đâu có nhiều chuyện thị phi như vậy?
Chúc Đại Trung chỉ đành cười trừ, nói:
- Triệu công tử, đây quả thực là ngoài ý muốn. Hằng lão thủ đoạn cao, nhưng Tinh La Điện lại giở trò ám toán, vũ khí thi triển cũng vượt qua cấp Linh Võ Cảnh mới đả thương được Hằng lão một chút. Nguồn: https://truyenfull.vn
Tên Triệu công tử nhổ toẹt mội cái:
- Còn nói bị thương một chút? Đan điền bị vỡ cả rồi? Còn nói là một chút? Chúc Đại Trung, ngươi bị thương một chút đó cho ta xem nào!
Chúc Đại Trung cười khổ nói:
- Lúc đó bọn ta thấy Hằng lão đã đỡ được mũi tên đó, ai ngờ nó có ám kình thâm độc đến vậy, lại có thể vô hình làm tổn thương đan điền!
Tên Triệu công tử hầm hầm nói:
- Ta không quan tâm nhiều như vậy. Nói chung, tiểu thiếu gia ta phải đi chuyến này đều là tại Thiên Cơ Tông các ngươi. Khi về Thiên Cơ Tông các ngươi phải đền bù tổn thất tinh thần cho ta!
Chúc Đại Trung cười trừ:
- Triệu công tử muốn bọn ta đền bù tổn thất tinh thần, đó là vinh hạnh của bọn ta. Nhưng giờ chúng ta phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, sớm vào Chi Tế Sơn. Nếu tìm được Thần Anh Quả thì thật là may mắn lớn!
Tên Triệu công tử cũng rất quan tâm thương thế của Triệu Hằng, không làm mình làm mẩy nữa, gật đầu nói:
- Chúng ta chia ra hành động, tranh thủ trong ba tháng hoàn thành nhiệm vụ rồi tập hợp tại Đế đô. Sau đó cùng đến Chi Tế Sơn.
- Được!
Chúc Đại Trung gật đầu.

Nói đến Tần Vô Song, sau khi đi khoảng nửa giờ, cuối cùng cũng đến khu vực phía Đông Đế đô. Vùng này địa thế rộng rãi, Thiếp Phiến Môn chính là ở đây.
Tần Vô Song có tư liệu, rất dễ dàng tìm được Thiết Phiên Môn. Đến trước tông môn của Thiết Phiến Môn thì bị lính canh bốn phía chặn lại.
Tần Vô Song cũng không nói nhiều, lấy ra lệnh bài Chấp pháp. Đối phương xem một lát thì lập tức cung kính hành lễ với Tần Vô Song, nói:
- Các hạ hãy theo ta!
Tên đệ tử Thiết Phiến Môn đó đưa Tần Vô Song đến nội viện của Thiết Phiến Môn. …