- Cô đã yêu tha thiết như vậy thì vì sao phải làm nhục anh ấy?
Nhạc Yên Nhi tức giận nói.
- Tôi cũng yêu anh ta nhưng anh ta đối xử với tôi thế nào? Bắt tay với Norman để hủy hoại gia tộc William. Chạy ngược chạy xuôi bao năm chỉ còn từng đó người sống sót, vậy mà anh ta đối xử với tôi như thế đấy!
Giọng Julia đã trở nên cực kỳ hung ác.
Nhạc Yên Nhi nhíu mày, cô liếc nhìn đồng hồ trên tường.
Đã qua năm phút, cô phải kiên trì thêm ít nhất là năm mươi nhăm phút.
Cô cắn môi, đã có ý định.
Nhạc yên Nhi che giấu tất cả những hành vi nhỏ nhặt này, cô bắt đầu mỉm cười, khẽ nói:
- Dạ Đình Sâm không làm sai gì cả, vì William vốn đáng chết. Anh cô rất ghê tởm, là một tên trùm tội phạm, không tự tay giải quyết anh ta chính là việc sai lầm nhất trong đời Norman. Hơn nữa, không chỉ giết William, phải giết cả cô nữa, như thế thì thế giới mới hòa bình được.
- Mày nói gì?
Julia đứng phắt lên, giận dữ quát.
Gương mặt xinh đẹp của cô ta trở nên đáng sợ chỉ trong chớp mắt.
Nhạc Yên Nhi không sợ cơn giận kia, cô tiếp tục nói:
- Cô còn rất ngu ngốc nữa, biết không? Thật ra William không hề muốn cô lấy Dạ Đình Sâm, nếu dùng lời của nước tôi mà nói thì cô chính là người phụ nữ bại gia, cô ở bên Dạ Đình Sâm sẽ khiến tiền đồ của gia tộc William mất sạch, vì cô ngu ngốc, hiểu không?
Cô tự nhận là cô yêu, cô vô tư kính dâng, cô vì Dạ Đình Sâm mà cố gắng, yêu không hối tiếc. Nhưng thực tế thì cô đang mang cả gia tộc ra làm trò đùa! William luôn đề phòng cô, cô biết không? Vậy nên trong nhà William, cô chỉ là một cô chủ chứ không có thực quyền vì anh ta cũng không dám cho cô thực quyền!
Nhạc Yên Nhi siết chặt nắm đấm, nói bừa.
Ở gia tộc William, Julia đúng là không có thực quyền, trước kia Nhạc Yên Nhi từng nghe Dạ Đình Sâm đề cập tới, về sau Bách Quỷ cũng nhấn mạnh việc này, dù Julia lớn lên trong giới xã hội đen, có vẻ rất tàn nhẫn nhưng thực ra cô ta chỉ là con nhãi bốc đồng mà thôi.
Vậy nên dù giới xã hội đen gọi cô ta một câu cô chủ, nhưng thực quyền thì Julia hoàn toàn không có.
Nhạc Yên Nhi không biết vì sao William không giao quyền cho cô ta, lúc này cô cũng chẳng có lòng dạ nào tìm hiểu nguyên nhân chân chính, cô chỉ biết mình thành công chọc giận Julia thì phần thắng của họ sẽ lớn hơn nhiều.
- Mày nói vớ vẩn! Mày câm miệng lại cho tao, nếu không tao sẽ cắt lưỡi mày!
Julia điên cuồng nói, tay đã đặt lên roi, từ từ nắm chặt.
Mắt Nhạc Yên Nhi sáng bừng nhìn cô ta, khi thấy được những động tác nhỏ này, cô lại nói:
- Vì anh trai cô biết nếu giao quyền cho cô thì nhất định sẽ bị Dạ Đình Sâm lợi dụng, đến khi đó gia tộc William sẽ không chịu nổi một đòn. Trên thực tế, cô chỉ là con ngốc, Dạ Đình Sâm khinh thường không thèm lừa cô, cô nên cảm kích mới phải.
- Mày muốn chết à?
Nhạc Yên Nhi chưa nói xong thì Julia đã tức giận cắt ngang, cô ta rút roi, quật mạnh.
Một roi kia quật thẳng vào người Nhạc Yên Nhi, cô mặc áo len nhưng không ăn thua, một roi này làm cô da tróc thịt bong.
Sự đau đớn này làm cô suýt ngất đi.
Nhưng cô cố gắng chịu đựng, cắn nát lưỡi mới có thể tỉnh táo lại.
Đau.
Đau thấu xương.
Julia vừa quất roi này đã thấy hối hận.
Vì cô ta đã đồng ý với Dạ Đình Sâm sẽ đưa Nhạc Yên Nhi tới gặp hắn, hắn muốn thấy Nhạc Yên Nhi bình yên vô sự.
Nhưng lời vừa nãy Nhạc Yên nhi nói là lời mà một người nên nói à? Đáng đời!
Julia cố nén giận rồi sai bảo người bên cạnh:
- Đưa cô ta đi rửa mặt thay đồ sạch sẽ rồi mang đi.
- Cô... cô muốn mang tôi đi đâu?
Nhạc Yên Nhi gượng bò dậy từ dưới đất, cố gắng hỏi.
Julia híp mắt, hung dữ nhìn Nhạc Yên Nhi rồi nói:
- Dẫn cô đi thăm chồng mình, mấy ngày không gặp hẳn là rất nhớ đấy nhỉ?
- Ừ, quả thật là nhớ, cũng thấy mấy người quả là nhàm chán! Biết tôi là uy hϊế͙p͙ của Dạ Đình Sâm nên ai nấy đều như nổi điên lao tới bắt tôi, cảm giác như các người là một đám chó dại, không một chút bản lĩnh nào mà chỉ biết cắn bừa. Julia, cô đường đường là tiểu thư xã hội đen mà không thể dùng thủ đoạn mới lạ hơn à?
Julia mặt đỏ tới mang tai, không phải thẹn mà là tức giận.
Cô ta quanh co lòng vòng mắng mình là chó!
Nhạc Yên Nhi, cô ta lấy gan ở đâu ra?
Nếu Julia lúc này có thể suy nghĩ sâu xa hơn, cô ta sẽ nhận ra vấn đề gì đó, thế nhưng mối hận của cô ta với Nhạc Yên Nhi đã quá sâu sắc, vậy nên cô ta không có thừa lý trí để suy nghĩ sâu thêm nữa.
Cô ta nheo mắt, giơ roi lên, giận dữ chỉ vào Nhạc Yên Nhi:
- Mày câm miệng cho tao, nếu mày còn nói nhảm nữa thì tao sẽ cắt lưỡi mày đấy!
- Cô không dám đâu, nếu cô làm tổn thương tới tôi thì cô sẽ không thể ăn nói với Dạ Đình Sâm được.
- Mày đừng khiêu chiến với sự kiên nhẫn của tao, Nhạc Yên Nhi!
Cô ta gằn từng chữ.
- Julia, tôi biết âm mưu của cô, đơn giản thôi, cô muốn dùng tôi để kiềm chế Dạ Đình Sâm, tôi sẽ không để cô được như ý đâu!
Cô nói bừa một lý do để giảm sự nghi ngờ của Julia, cũng như tăng thêm động lực cho hành động không sợ chết của bản thân.
- Tôi không quan tâm cô ta muốn làm gì, tôi sẽ không để cô làm tổn thương Dạ Đình Sâm! Yêu một người là không muốn để người đó khó xử, sẽ đặt mình vào hoàn cảnh của đối phương để suy nghĩ, cô không hiểu yêu là gì, cô chỉ muốn chiếm hữu thôi! Julia, cô luôn cho rằng tôi không xứng với Dạ Đình Sâm mà? Trên thực tế thì người không xứng với anh ấy là cô!
- Mày... Nhạc Yên Nhi, mày muốn chết rồi, mày cho là tao không dám làm gì mày à?
Julia gầm lên, cô ta lại quật roi xuống đất, tấm thảm lập tức xuất hiện đầy vết rách.
Nếu chúng giáng xuống người thì có thể tưởng tượng ra kết quả.
Nhạc Yên Nhi thầm cắn răng, ánh mắt cô trở nên kiên định lạ thường, tiếp tục nói:
- Cô muốn kết hôn với Dạ Đình Sâm, nằm mơ đi! Tôi không đồng ý! Cô để tôi đi gặp anh ấy chỉ vì muốn làm anh ấy an tâm thôi, tôi không đi.
- Không đi à?
Julia cười lạnh, cô ta lại giơ roi lên, chuẩn xác quấn lấy cổ Nhạc Yên Nhi rồi kéo cô lại gần.
Nhạc Yên Nhi lảo đảo ngã xuống trước mặt Julia, roi quấn rất chặt, nó từ từ cướp đi không khí trong ngực cô, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên.
Cô không phản kháng, thậm chí là chẳng giơ tay lên gỡ roi ra, như một lòng muốn chết.
Julia nhíu mày, cô ta không tin có ai yêu được người khác tới độ nguyện đánh đổi cả mạng sống của mình!
Cô ta không yêu Dạ Đình Sâm tới vậy.
Dù mê đắm Dạ Đình Sâm nhưng cô ta vẫn có chừng mực.
Chờ lâu nhưng vẫn không thấy Nhạc Yên Nhi cầu xin tha thứ, thấy cô sắp mất ý thức, Julia vội thả roi ra.
- Muốn chết à? Nghĩ hay lắm! Nếu mày chết thì tao sẽ giết Dạ Đình Sâm để diệt trừ hậu họa!