Kết Hôn Chớp Nhoáng - Tổng Tài Ly Hôn Đi

Chương 61

Nhạc Yên Nhi tựa như không hề bận tâm đến sự hung ác của An Tri Ý, không nhanh không chậm nói:
- Không cần phải đợi đến sau này đâu cô An.


Vừa nãy cô hỏi tôi sẽ nói cho đạo diễn Lộ hay không,vậy thì tôi sẽ trả lời luôn cho cô, không đâu, tôi cũng không phải học sinh tiểu học mà gặp chuyện gì cũng nói với thầy giáo, tôi là người khá thích tự mình ra tay.


Nói xong, Nhạc Yên Nhi lấy một chai nước khoáng từ trong túi ra, vặn nắp, giơ lên trên đỉnh đầu An Tri Ý rồi đổ thẳng xuống.
Ban đầu An Tri Ý mắt lạnh nhìn Nhạc Yên Nhi đầy khinh thường, không tin Nhạc Yên Nhi dám làm gì mình.


Không ngờ rằng Nhạc Yên Nhi lại sẽ dùng cách này để trả đũa, An Tri Ý trợn to mắt không dám tin tưởng mà nhìn cô, đợi đến khi An Tri Ý phản ứng lại thì nước trong bình cũng đã chảy xuống hết rồi.
Dòng nước lạnh lẽo chảy dài trên mặt, chảy qua cả tóc, xóa hết sạch lớp trang điểm của An Tri Ý.


Nhạc Yên Nhi chẳng hề trốn tránh mà nhìn thẳng An Tri Ý, cười nói:
- Tôi sẽ không để cô An đây phải xuống hồ bơi đâu, chỉ cho cô cảm nhận một phần mười mà thôi, cũng coi như là chút báo đáp của tôi đối với sự vất vả tận tâm của cô.


Cảnh quay sau là của An Tri Ý nên cô ta sắp phải lên diễn ngay lập tức, thế mà Nhạc Yên Nhi lại phá hỏng tạo hình của cô ta! An Tri Ý không ngờ Nhạc Yên Nhi lại dám xung đột chính diện với mình, tức giận đến phát điên, giơ tay lên muốn tát Nhạc Yên Nhi.


Nhạc Yên Nhi đã sớm đoán trước được động tác của An Tri Ý, trước khi tay của cô ta rơi xuống liền nắm chặt lấy cổ tay của An Tri Ý.


- Cô An, cô đúng là không thay đổi một chút nào, động một chút là muốn đánh người, thế nhưng từ trước đến nay đều không làm được, từ điểm này mà nói thì cô cũng có thể coi là trước sau như một ha.
An Tri Ý tựa như rít qua kẽ răng vài từ:
- Nhạc Yên Nhi, con khốn này.


Nhạc Yên Nhi cười nhẹ một tiếng:


- Lời này xin trả lại cho cô, có điều, tôi khuyên cô đừng lãng phí thời gian ở đây với tôi nữa, vừa nãy lúc tôi qua đây, cảnh quay của Diệp Thiên Hạ và Tống Từ Bạch đã sắp xong rồi, cảnh tiếp theo là của cô phải không? Làm lại tạo hình rồi trang điểm lại cũng cần không ít thời gian đâu đó.


An Tri Ý vừa muốn vặn lại thì đột nhiên vang lên tiếng gõ gửa.
Ngoài cửa là giọng nói của nhân viên hậu trường:
- Cô An, đến cảnh quay của cô rồi.
Sắc mặt An Tri Ý hết xanh lại trắng, tức giận đến mức thở hổn hển, lồng ngực phập phồng kịch lệt.


Cuối cùng cô ta vẫn biết phân biệt nặng nhẹ, quyết định tạm thời không tính toán chuyện này, hung hăng gạt cánh tay Nhạc Yên Nhi đang nắm tay của cô ta ra, thế nhưng Nhạc Yên Nhi sớm đoán trước được nên đã buông ra trước một bước.
An Tri Ý hướng ngoài cửa hô to:
- Biết rồi.


Lý Nhạc, mấy cô vào đây giúp tôi thay quần áo! Ba người trợ lý của An Tri Ý vốn đang đợi bên ngoài, nghe thấy mệnh lệnh của cô ta thì vội vàng mở cửa đi vào phòng nghỉ.
Nhạc Yên Nhi cũng không ham chiến, cửa vừa mở liền đi ra ngoài.


Lúc cô đi đến cửa thì vẫn còn có thể nghe thấy trợ lý của An Tri Ý nhìn cô ta mất hết lớp trang điểm liền kinh ngạc hỏi:
- Chị An...đây là làm sao vậy....
Giọng nói An Tri Ý bén nhọn gào lên:
- Câm miệng! Thay quần áo! Sau đó gọi thợ trang điểm đến...


Sau chuyện lần trước, Nhạc Yên Nhi luôn chờ An Tri Ý trả thù, nhưng không ngờ hai ngày liền cô ta dường như biến thành một người khác, trở nên yên lặng hơn nhiều, quay xong liền đi luôn, cũng không gây xích mích với cô nữa.
Loại thay đổi này Nhạc Yên Nhi đương nhiên là vui vẻ tiếp nhận.


Hôm nay khi cảnh diễn đối đầu giữa Nhạc Yên Nhi và An Tri Ý xong, tiếng đạo diễn Lộ hô “Cắt”
vừa vang lên thì có một người liền đến cổ vũ.
Nhạc Yên Nhi hơi nhíu mày, nghĩ thầm trong lòng không biết là ai khoe khoang như vậy.


Quay đầu lại thì thấy một người đàn ông trung niên bụng bia mập mạp, bộ dạng mới khoảng chừng ngoài bốn mươi tuổi nhưng đầu đã hói, thịt trên mặt dồn lại đến mức ngũ quan cũng biến dạng, giờ phút này trề môi như đang cười.
Đạo diễn Lộ giới thiệu với mọi người:


- Đây là giám đốc nghệ thuật của Công ty giải trí Hoàn Vũ, giám đốc Lưu, lần này đặc biệt đại diện cho Hoàn Vũ đến xem tình hình quay phim của đoàn chúng ta.


Công ty giải trí Hoàn Vũ đã đầu tư hai trăm triệu, là cổ đông đầu tư độc lập lớn nhất của bộ phim White Lover nên bên đó phái người đến đoàn phim là việc vô cùng hợp lý, mà đánh giá của người này đối với đánh giá tổng quan về đoàn phim của Hoàn Vũ cũng cực kỳ quan trọng.


Nhạc Yên Nhi và An Tri Ý đi tới phía giám đốc Lưu chào hỏi:
- Chào giám đốc Lưu.
Ánh mắt của An Tri Ý và giám đốc Lưu lướt qua nhau, nụ cười của ông ta càng sâu hơn:
- Ai da, cô An Tri Ý quả thực diễn cực kỳ có thần.


Trong cái vòng này đạo diễn Lộ còn có cái gì là chưa nhìn thấy đâu, ngay lập tức liền hiểu, giám đốc Lưu là đặc biệt cố ý đến nâng đỡ cho An Tri Ý.


Tuy đạo diễn Lộ là một người làm nghệ thuật nhưng lăn lộn nhiều năm trong vòng danh lợi, sớm đã không còn cái cốt khí lúc trẻ nữa, đối với đại biểu của công ty giải trí Hoàn Vũ cũng không khỏi có chút ý muốn lấy lòng.
Đạo diễn Lộ thuận theo lời nói của giám đốc Lưu:


- An Tri Ý thật sự rất giỏi, là một diễn viên rất chuyên nghiệp.
An Tri Ý cười đầy vẻ đắc ý, tiến lên bắt tay giám đốc Lưu như không hề quen biết.


Thực ra trong lòng An Tri Ý cực kỳ chán ghét tên béo chết tiệt này, nhưng vì muốn đối phó Nhạc Yên Nhi nên không thể không nhịn xuống ghê tởm mà cười tươi như hoa.
An Tri Ý nghiêng người, chỉ về phía Nhạc Yên Nhi giới thiệu với giám đốc Lưu:
- Đây là cô Nhạc Yên Nhi
- diễn viên nữ phụ


- trong bộ phim của chúng tôi, đừng thấy cô ấy là người mới, thế nhưng diễn xuất của cô ấy rất giỏi đấy ạ.
Lúc An Tri Ý nói còn cố thình nhấn mạnh vào mấy chữ “diễn viên nữ phụ”
, chính là đang nhắc nhở giám đốc Lưu, đây chính là người đã đoạt vai của cô ta.


Giám đốc Lưu nghe hiểu được An Tri Ý đang dựa dẫm vào mình, trong lòng không khỏi đắc ý, liền xoay đầu nhìn Nhạc Yên Nhi.
Trong nháy mắt nhìn thấy Nhạc Yên Nhi, trong mắt giám đốc Lưu xẹt qua sự kinh ngạc.


Nhạc Yên Nhi vừa mới quay xong, vẫn mang tạo hình của Ôn Tố Tố, xinh đẹp thoát tục, lạnh nhạt trong sáng, chiếc váy trắng cùng với lớp trang điểm nhẹ lại càng làm lộ ra sự không tranh giành với đời, quả thực là giống như một đóa hoa sơn trà bình thường.


Trong giới giải trí, phụ nữ đẹp rất nhiều, với thân phận của giám đốc Lưu cũng đã từng chơi đùa không ít, bất kể là người mẫu hay ngôi sao, cho dù là những cô nàng gợi cảm nóng bỏng hay người đẹp trong sáng thì đều là tình nhân trên giường của ông ta, thế nhưng từ giây phút nhìn thấy Nhạc Yên Nhi, giám đốc Lưu vẫn luôn có cảm giác trước mắt chợt sáng rực.


Nhạc Yên Nhi tựa như không nghe thấy lời nói của An Tri Ý, trên mặt vẫn mang theo nụ cười đúng mực, bắt tay với giám đốc Lưu:
- Chào giám đốc Lưu, tôi là Nhạc Yên Nhi.


Giám đốc Lưu vội vã nắm chặt lấy tay người đẹp, chỉ cảm thấy cảm xúc mềm mại nhẵn nhụi trên tay khiến cho ông ta yêu thích không muốn buông, không nhịn nổi mà vuốt nhẹ hai cái.
Nhạc Yên Nhi không ngờ đến giám đốc Lưu này lại là một tên háo sắc, ánh mắt lạnh xuống, âm thầm dùng sức rút tay lại.


Giám đốc Lưu nhận thấy trong tay trống không, hơi mất mát bĩu môi.
An Tri Ý ở bên cạnh, thờ ơ quan sát động tác của hai người, trong mắt hiện lên sự căm tức khi bị xem nhẹ.


Chỉ có điều tròng mắt cô ta xoay chuyển, đột nhiên như nghĩ đến cái gì mà khóe miệng hơi cong lên, nhìn vào ánh mắt Nhạc Yên Nhi cũng truyền ra một trận lạnh lẽo.