Huyết Sắc Chi Nguyệt

Chương 18

Ban đêm khi Hoãn Thơ Vũ sau một ngày chơi dài cũng nói câu chúc ngủ ngon, Chu Quân Hành chuyển hướng đi về phía gian phòng của mình, hắn hồi tưởng lại nội dung cuộc nói chuyện của mình và muội muội, liền ý thức được…… Trí nhớ của hắn hình như bị mất một ít, mặc cho hắn cố nhớ cũng không thể nào nhớ được

Nhưng nhìn thần sắc muội muội chắc cũng không lừa hắn, hơn nữa…… Hắn không nhớ nổi ngày mình tham gia lễ tốt nghiệp của muội muội nó như thế nào, thậm chí là cả ngày mình đến nước Anh công tác, mỗi khi cố gắng hồi tưởng, giống như có thứ gì đó chống lại không cho hắn suy nghĩ……

Đến tột cùng là trong vòng nửa năm này, hắn đã quên những thứ gì, có lẽ chỉ có hai ngươi kia là biết rõ nhất, hoặc là phải nói, hai người kia đã làm gì hắn!? Lông mày Chu Quân Hành nhăn lại, đột nhiên, trong cổ xuất hiện một cảm giác khô cháy, nhưng hắn cũng chỉ cho là đó là khát nước đơn thuần, không biết rằng đó là một điềm báo.

Trở lại trong phòng, rót nước uống xong, cảm giác khát trong cổ họng vơi đi một ít, nhưng cảm giác này, hắn còn thấy thiếu thứ gì đó……

Màn này Mikhail nhìn thấy hết, khi Chu Quân Hành uống nước, dòng nước không cẩn thận chảy xuống cổ. Thật mỹ miều.

Kìm lòng không được, ngón tay lạnh như băng của Mikhail khẽ xoa lên vệt nước ấy, đang uống nước bất thình lình bị đụng chạm khiến cho Chu Quân Hành kinh hãi, liền bị sặc.

「 Khái…… Khái khái…… Ngươi……」 hất bàn tay đang định ôm lấy mình ra, Chu Quân Hành nhìn hung thủ khiến cho mình bị sặc

「 sao lại không cẩn thận như thế? Uống nước mà cũng bị sắc.」 đối với hành động bài xích của Chu Quân Hành, Mikhail không thèm để ý, hắn để ly nước Chu Quân Hành vừa uống sang một bên,không chú ý đến cực tuyệt của người kia, ôm Chu Quân Hành vào lòng.


Bị ôm vào ***g ngực lạnh như băng nhưng mang theo hương hoa hồng thơm ngát, Chu Quân Hành khẽ kinh hoảng, hắn vẫn chưa phát giác được sự khác thường của mình, nhìn bên dưới da thịt trắng nõn của Mikhail còn hiện rõ những mạch máu, hắn bất giác nuốt nước miếng, giống như có thứ gì đó trong cơ thể hắn sắp phá ra, muốn gặm lấy thực hầu của người trước mặt…… Điều này khiến cho Chu Quân Hành vô cùng lo sợ, kinh hoảng đứng dậy

Như biết được sợ hãi của Chu Quân Hành, Mikhail ôm lấy hắn ngồi ở bên giường, bàn tay lạnh như băng khẽ xoa nắm ngực và thắt lư của hắn

Tiếng tim đập càng lúc càng nhanh khiến cho Chu Quân Hành dần đè ép được sợ hãi trong mình, hắn nắm mắt lại nằm co ro tựa như con mèo trong ngực Mikhail, nếu như…… Thời gian gặp bọn học cũng không sai. Có lẽ hắn không phải quá bài xích tình yêu của bọn họ nhữ vậy…… Chỉ là, nhìn cảnh thân thể hoan ái của cả ba người…..

「 tâm tình bình phục rồi sao?」 Mikhail đột nhiên hỏi.

Mở mắt ra,ý thức được suy nghĩ vừa rồi cùng động tác mờ ám của mình, khuôn mặt Chu Quân Hành đỏ bừng, hắn đẩy đẩy ***g ngực phía trước, muốn đứng dậy, nhưng lại càng bị người nọ ôm chặt lấy

Nhìn khuôn mặt tuấn mỹ gần ngay trước mặt, Chu Quân Hành theo phản xạ khẽ nhắm chặt mắt lại, dưới đáy lòng không biết xuất hiện là chờ mong hay là sợ hãi.

Nhưng hồi lâu, Mikhail vẫn không làm động tác gì cả, nghi hoặc mở mắt thì nhìn thấy người đọ đang mỉm cười ôn nhu với mình.

「 ngươi vẫn chưa trả lời ta đấy!」 khẽ vuốt ve môi của Chu Quân Hành, Mikhail chậm rãi nói, nếu như hắn tính không nhầm, Quân Hành bắt đầu có phản ửng rồi.


「 Bình, bình phục cái gì a! Ta hiện tại rất tốt không cần ngươi hao tổn tâm trí, mau buông, ta mệt chết muốn đi nghỉ ngơi, ngươi mau trở về đi!」 đối với hành động vừa nãy Chu Quân Hành vô cùng xấu hổ, chỉ muốn đào hố mà chôn cho rồi, hắn rốt cục là bị làm sao? Mình sao lại bị mê hoặc như vậy?

「 ha ha…… Có tinh thần như thế hẳn là không có vấn đề gì rồi, như vậy, nên thực hiện nghĩa vụ của 『 thê tử 』 chứ nhỉ?」 hai tay nắm cặp người đang có ý niệm ly khai, Mikhail cúi xuống nỉ non bên tai Chu Quân Hành, cuối cùng còn nhẹ nhàng cắn lấy vành tai mẫn cảm.

「 cái gì! Ngươi…… Thả ta ra!」 Hai tay đều bị Mikhai khoá trái ra phía sau, đối với sự đùa bỡn của Mikhail, Chu Quân Hành không có năng lực phản kháng, hắn chỉ có thể nhìn từng kiện, từng kiện quần áo trên người mình đang dần dần bị lột xuống, lộ ra dục ngân còn chưa kịp biến mất.

「 Rõ ràng là các ngươi làm sai lời hứa trước, giờ còn nói ta thực hiện nghĩa vụ, các ngươi đừng có nói những lời vô vị như vậy? Mikhail!!」 hai tay Chu Quân Hành bị kéo lên cao, cột chặt vào lan can thành giường, trên người không có một mảnh vải nào che thân

「 Hư — Ngươi muốn đánh thứ muội muội của ngươi dậy? Có lẽ chỉ cách mấy gian phòng thôi, có lẽ nàng nghe được đó!」 duỗi tay, chạm nhẹ vào đôi môi đang kêu gào, khuôn mặt mang đầy vẻ khuyên bảo của Mikhail nhìn hắn, Mikhail cởi hết quần áo ra, thân thể xích loã ôm chặt lấy hắn.

「 Ô……」 cần cổ bị cắn phá, dòng máu ấm áp bị đôi môi đỏ mọng hút lấy, Chu Quân Hành cắn môi cố gắng nhẫn nhịn sực chuyển biến ở bên dưới, không nghĩ tới bàn tay của Mikhail khẽ đưa lên vuốt ve lấy phân thân của hắn, khiến cả người hắn co rúm lại, thói quen hoan ái xâm nhập lại, trầm luân trong bể *** mà Mikhail tạo ra.

Bên trong cánh cửa là tiếng rên rỉ, nàng đứng nhìn, ánh mắt tràn đầy hoảng sợ, không tin cùng với ghen ghét………

Nàng cắn chặt lấy môi dưới, lén lút trở lại căn phòng được chỉ định,vốn là chỉ là muốn đem món quà trong tay đưa cho ca ca để chúc ca ca ngốc sinh nhật vui vẻ, nhưng hiện tại……

Xiết chặt lấy hộm quà được trang trí tinh mỹ, nàng xé mở giấu đóng gói, đem thứ đồ trang sức bằng bạch kim dậm dưới chân

Ca ca…… Ta là người thế nào, chính ngươi cũng không đoán được đâu!!