Huyền Thiên

Chương 869: Phi lễ?


- Không sai là được rồi. Gọi mấy người bọn họ lên đi!

Mãnh nam đầu trọc híp mắt nói, thanh âm chưa dứt, cả đám đàn em xung quanh bắt đầu tản ra khắp bờ biển, mà năm nữ tử ngực to đã sớm chuẩn bị tốt, bọn họ mặc áo tắm, vẻ mặt phong tình từ phía sau chậm rãi bước tới bờ biển, lặn xuống khu nước biển rộng, khoe khoang phong tao, nhưng ánh mắt lại thường xuyên nhìn về phía Dương Thiên Lôi từ xa xa chậm rãi bơi trở về.

Mãnh nam đầu trọc và một đám đàn em nguyên bản khiến không ít người trên bãi biển chú ý thì dần dần lui về phía sau. Truyện Tiên Hiệp

- Phi lễ a… Phi lễ a…

Tại bãi biển đang vui đùa ầm ĩ bỗng nhiên truyền tới tiếng nữ nhân thét lên chói tai, trong sát na vô số ánh mắt của mọi người đang du ngoạn đều chuyển sang nhìn về phía địa điểm phát ra thanh âm, để mọi người mở to mắt chính là, nữ tử đang la hét kia, hiện tại dĩ nhiên áo tắm vỡ tan, hai bánh bao cực lớn, tuy rằng tuyết trắng, nhưng lại nhão nhoẹt, không hề mỹ cảm bại lộ trước mắt bao người, mà cô nàng vừa thét chói tai vừa chụp vào một gã thiếu niên.

- Mau tới đánh lưu manh a, phi lễ chị em chúng tôi…

Bốn nữ nhân khác cũng giữ vẻ mặt tràn đầy phẫn nộ quay về phía mọi người khắp bãi biển hô lên.

Thiếu niên bị nữ tử chụp lại không phải ai xa lạ, chính là Dương Thiên Lôi.

Ba ba…

Dương Thiên Lôi còn chưa xuất thủ, hai tiếng bạt tai vang lên, hung hăng tát mạnh vào khuôn mặt của nữ tử đang la hét. Tống Hiểu Phân và Lý Tuyết vốn bơi ngay phía sau Dương Thiên Lôi nhìn thấy rõ ràng, muốn diễn trò thì cũng nên làm thực một chút? Lúc khoảng cách giữa Dương Thiên Lôi và co nàng còn cách năm mét cô nàng đã vội vã hét to lên, càng không biết xấu hổ chính là, còn mạnh mẽ kéo đứt chiếc áo tắm vốn không chắc chắn trên người chính mình, để bộ ngực chảy xệ lộ ra, vì sao lại có nữ nhân vô liêm sỉ như vậy?

Đối mặt với loại tình cảnh như thế này, cho dù là Dương Thiên Lôi đã sớm nhìn ra được đám người này tới tìm mình gây phiền toái, nhưng thực sự không nghĩ tới dĩ nhiên trâu bò tới mức này, trực tiếp tới trình độ gần như cởi trần chính mình trước mắt bao nhiêu người… Vì vậy, trong khoảng thời gian ngắn, Dương Thiên Lôi không tiện xuất thủ.

- Không biết liêm sỉ! Tự mình xé áo tắm chính mình, coi người khác đều mù hết hay sao?

Tống Hiểu Phân vô cùng bưu hãn, trực tiếp khiến đám kỹ nữ kia choáng váng.

- Mày dám đánh chị em chúng tao? Đánh chết nó!

Bốn nữ nhân còn lại nhất thời giương nanh múa vuốt nhằm về phía Tống Hiểu Phân.

Năm nữ nhân này hiển nhiên chính là tiểu thư từ xó xỉnh nào đó đám lưu manh lôi ra ngoài làm việc, bằng không, nữ tử đàng hoàng liệu có ai không biết xấu hổ để chính mình hoàn toàn lộ ra như vậy?

Thế nhưng, tuy rằng bọn họ không biết xấu hổ, nhưng đâu là đối thủ của Tống Hiểu Phân, hai tay của Tống Hiểu Phân liên tục bay nhanh như thiểm điện. Ba ba ba… Từng cái tát một vang lên âm thanh cực kỳ thanh túy, trực tiếp khiến tiếng thét chói tai của cả ba người im bặt, ngay cả cơ hội hoàn thủ cũng không có, cả đám đều kinh khủng ôm mặt, ngồi vào trong nước.


- Mẹ nó, ở chỗ này dám đùa giỡn nữ nhân? Ở nơi nào, ở nơi nào?

Đột nhiên vang lên tiếng hét lớn từ bốn phương tám hướng, hiển nhiên thời điểm đám lưu manh kia nghe được nữ nhân la hét, cả đám một lần nữa vây tụ lại.

Từ lúc đám nữ nhân kêu lên phi lễ đến khi Tống Hiểu Phân xuất thủ, bất quá chỉ trong thời gian hai phút đồng hồ không tới. Dương Thiên Lôi đã đứng trên bờ biển, căn bản không hề để ý tới năm nữ nhân, cũng không lo lắng bọn họ tạo thành bất cứ uy hiếp nào đối với Tống Hiểu Phân.

Bất quá, trong đoạn thời gian ngắn như vậy, rất nhiều người du ngoạn xung quanh đều vây tụ tới, trò đùa này quả thực cực kỳ đẹp mắt, không ít người đều trùng hợp thấy rõ ràng, rõ ràng là nữ nhân kia tự mình xé áo tắm của chính mình. Tuy rằng nhìn mấy nữ nhân này sớm biết được không phải là loại đàng hoàng gì, mà hai bánh bao cũng xệ xuống đáng sợ, nhưng hiện tại chúng đang bại lộ trong không khí, điều này tương đối khiến mọi người chú ý nha, chỉ là lúc này ngược lại bị Tống Hiểu Phân nhỏ nhắn xinh xắn thể hiện rõ một mặt vô cùng bưu hãn hấp hẫn, để đám người vây xem xung quanh đều trố mắt nhìn.

Thế nhưng tiếng la hét hung ác độc địa từ xung quanh vang lên khiến đám người vây xem đều đồng loạt nhìn về phía sau, đồng thời tránh ra tạo đường đi.

- Mẹ nó, là thằng lưu manh nào đùa giỡn?

Tóc vàng xông vào trước tiên cầm thiết côn trong tay, quay về phía năm nữ nhân gào thét, trong lòng cũng tương đối nghẹn tuyệt, đám người này đang làm cái mẹ gì? Cả năm nữ nhân, dĩ nhiên bị một mình Tống Hiểu Phân tát tới sưng vêu mặt ngồi trong nước, kinh khủng nhìn Tống Hiểu Phân.

- Hắn… Hắn, chính là hắn đùa giỡn ta! Hắn sờ ngực của ta!

- Sờ ngươi? Chỉ là đôi vú lợn méo xẹo xập xệ như vậy? Ta sờ ngươi?

Dương Thiên Lôi khinh thường nói, ánh mắt bỗng nhiên chuyển về phía tóc vàng và hơn hai mươi người đã hoàn toàn bao vây hắn tại chính giữa, cuối cùng ánh mắt rơi vào người tóc vàng và tóc xanh hắn nhận thức từ trước, nói:

- Muốn đánh thì đánh, đừng tìm mấy cái lý do nát vụn như thế này, muốn tìm thì cũng nên tìm đẳng cấp một chút, chỉ vài mặt hàng vú lợn, eo như cái thùng, chúng mày hỏi xem đàn ông xung quanh, ai nổi lên thú tính?

- Đánh!

Đám lưu manh này muốn chỉ là một lý do trong lúc không có mà thôi, dù sao nơi này cũng là khu vui chơi, cho dù xã hội đen có kiêu ngạo hơn nữa cũng phải lưu lại cho chủ nhân một chút mặt mũi, ai đều biết ở đây có xã hội đen hoành hành ngang ngược, ai còn dám tới nơi này chơi đùa? Không ai du ngoạn, khách sạn, cửa hàng các loại ở đây còn có sinh ý như thế nào? Không có sinh ý, bọn họ thu cái lông bảo hộ phí a? Loại lý do "phi lễ" để quang minh chính đại giáo huấn người khác như vậy không phải chỉ là một hai lần, đối với chuyện này mà nói bọn họ đã phi thường thành thạo, không chỉ có thể đánh đập một trận sướng khoái lâm li, mà sau đó còn có thể dựa vào cảnh sát mang đi, những kẻ không may đều hết đường chối cãi, ngoại trừ bị đánh thành thương tích ra, còn bị đưa vào trong trại giam một thời gian. Chiêu này quả thực dùng lần nào hiệu quả lần đấy.

Chỉ là lần này có điểm không đúng lắm, bởi vì đích xác theo như lời nói của Dương Thiên Lôi, mấy cô nàng bọn họ tìm tới quả thực con mẹ nó quá kém đi, vừa già lại vừa xấu, vừa béo, bất quá đây là chuyện không có biện pháp, hiện tại đã là tháng mười, sớm qua thời điểm khách du lịch lẫn du ngoạn tới chơi nhiều nhất, những tiểu thư xinh đẹp đã sớm đổi địa phương kiếm tiền rồi, chỉ có một vài mặt hàng không ai muốn này mới có thể thủ vững trên cương vị.

Càng xấu mặt chính là, còn bị Tống Hiểu Phân đánh tới mức động cũng không dám động.

Nhưng điều này không ảnh hưởng, quản ngươi có thú tính hay không có thú tính, cô ta nói ngươi đùa giỡn, vậy thì ngươi đùa giỡn, tất cả theo trình tự cũ.


Xoạt…

Vừa nhìn thấy loại tràng diện hung tàn như thế này, đám người vây xem nhất thời lui lại phía sau, thế nhưng ai cũng không vội rời đi, chỉ là lui lại xa xa một chút, miễn gặp phải vạ lây mà thôi. Tất cả mọi người đều cơ bản hiểu rõ, Dương Thiên Lôi biểu hiện tương đối bình tĩnh nhất định thảm rồi. Tuyệt đại đa số mọi người đều đoán được đây không phải là đùa giỡn gì gì đó, tựa như lời Dương Thiên Lôi đã nói, loại mặt hàng như vậy ai muốn đùa giỡn cho được? Đừng nói là Dương Thiên Lôi có hai đại mỹ nữ ngay bên cạnh, cho dù là đàn ông chuyên môn tới đây vì săm soi mỹ nữ cũng không có thú tính, mỹ nữ trên bãi biển không ít, tùy tiện chọn một hai người đều thanh xuân xinh đẹp hơn rất nhiều so với năm người kia.

Con mắt mù sao, đi tìm loại mặt hàng như thế này đủ đùa giỡn?

Đây rõ ràng là đám lưu manh xã hội đen tùy tiện tìm cớ để chỉnh Dương Thiên Lôi.

Chỉ là không có người nào dám tiến lên nói lời công đạo.

Thế nhưng, khi năm tên cầm thiết côn nhằm về phía Dương Thiên Lôi, mắt thấy sẽ đánh vào người Dương Thiên Lôi, trong lòng mọi người đều có chút vì hắn khiến toàn thân lạnh lẽo, đột nhiên, Dương Thiên Lôi chỉ mặc một chiếc quần bơi duy nhất thịch thịch một tiếng, đạp mạnh xuống dưới bờ cát dưới chân, toàn thân mạnh mẽ bắn lên, hai chân xích lõa nhất thời lăng không song phi, giống như mũi tên rời khỏi dây cung, bịch bịch bịch bịch, trực tiếp đá mạnh thiết côn không tính là to lớn trong tay đối phương văng ngược lại mặt chính mình, khiến cả hai người kêu lên thảm thiết văng đi thật xa, mà thân thể đang xoay tròn của Dương Thiên Lôi, hai tay xoay tròn như thiểm điện, tay không nhập đao sắc, trực tiếp đoạt được thiết côn trong tay hai tên còn lại, tại thời điểm hai chân rơi xuống, toàn thân bỗng nhiên khom lại, nhô cao bả vai, một chiêu Thiếp Sơn Kháo cuồng bạo công thẳng vào một tên gần nhất, ầm một tiếng, liên tiếp va chạm kéo theo hai người đằng sau, toàn bộ đều bay ngược, rơi xuống bờ cát!

- A a a…

Tiếng mỹ nữ thét chói tai và tiếng kinh hô của nam nhân vang lên liên tiếp, không ai có thể nghĩ tới Dương Thiên Lôi dĩ nhiên bưu hãn như vậy, từ lúc mới xuất thủ tới lúc năm người bị đánh bại hoàn toàn dĩ nhiên chỉ dùng thời gian ba giây ngắn ngủi. Càng kinh người hơn nữa chính là, Dương Thiên Lôi không hề tổn hao một sợi tóc, còn năm người bị đánh văng đi lại nằm trên mặt đất bất tỉnh nhân sự.

Hai người bị gậy đánh vào đâu, một người bị đụng trúng, kéo theo hai người khác vạ lây, té xỉu thì té xỉu, nhưng hai người trong đó tiện thể bị đồng bạn kéo theo cũng bất tỉnh nhân sự tại chỗ.

Cái này rõ ràng còn lợi hại hơn cách sơn đả ngưu rất rất nhiều a!

Mấy sinh viên đại học đứng trước mặt nhất, vừa rồi còn liên tục nghị luận về Dương Thiên Lôi và Tống Hiểu Phân, giờ khắc này cả đám mở to hai mắt nhìn, thậm chí vị Khôi ca tự xưng là dẫn đầu Đường Quyền Đạo cũng nhũn nhẽo hai chân, bởi vì vừa rồi hắn mới vênh váo đắc ý nói những lời như vậy, đây đâu phải đồn bậy gì gì đó?

Tốc độ kia, lực lượng cùng với nắm chắc đối với thời gian công kích quả thực đã tới đỉnh cao nhất, căn bản không phải là hắn hoặc bất cứ cao thủ nào có thể làm được.

Sau khi nhìn thấy Dương Thiên Lôi xuất thủ, tâm tình treo cao của Tống Hiểu Phân rốt cuộc cũng buông xuống, nàng sợ nhất chính là Dương Thiên Lôi vừa xuất thủ đã giết người, hiện tại xem ra, hiển nhiên là chính mình suy nghĩ quá nhiều.

- Tuyết tỷ, chúng ta đi thay quần áo!

Tống Hiểu Phân nhẹ giọng nói bên tai Lý Tuyết đang trừng mắt nhìn Dương Thiên Lôi. Nói xong liền kéo theo Lý Tuyết, thừa dịp mọi người còn đang nhìn kỹ Dương Thiên Lôi, dọc theo khu nước cạn, từ xa xa lên trên bờ.

Mãnh nam đầu bóng lưỡng rõ ràng chính là đầu lĩnh của đám lưu manh xung quanh, nhìn thấy một màn như vậy hắn thầm hít một ngụm lương khí, hắn rất có khả năng đánh nhau, bằng không cũng không trở thành lão đại cả một khu vực xung quanh, hắn trong hắc đạo nhiều năm, còn loại tràng diện như thế nào chưa từng thấy qua? Thế nhưng, người có thân thủ giống như Dương Thiên Lôi lại chưa nhìn thấy qua bao nhiêu. Nếu như một đấu một, sợ rằng chỉ có một vài nhân vật cấp bậc đại lão trong Thanh Long Hội mới so sánh được, hắn tuyệt đối không thể địch lại.

Chọc vào thiết bản rồi!

Thế nhưng hắn cũng không thể thu tay lại được, hỗn trên đường, chú ý chính là xem ai ngoan độc, ai không muốn sống! Nếu như lúc này hắn lùi bước mà nói, vậy thì sau này hắn không còn làm được lão đại nữa rồi.

- Con mẹ nó, đều lên cho tao!

Mãnh nam đầu trọc thầm hít sâu một hơi, bỗng nhiên hung ác độc địa kêu gào nói, đồng thời lúc kêu gào, đoạt lấy thiết côn trong tay tiểu đệ, cuồng bạo nhào thẳng về phía Dương Thiên Lôi.

Lúc này đây, Dương Thiên Lôi không đợi đối phương có thời gian vây quanh chính mình. Tại thời điểm đầu bóng lưỡng kêu gào xông lên, hắn đã động rồi. Trực tiếp di động cực nhanh, xen vào giữa đám người đang công kích tới!

Dương Thiên Lôi lúc này căn bản không hề dùng tới bất cứ năng lượng bản nguyên hay ý niệm gì, hắn chỉ bằng vào phản ứng và sức lực của phàm nhân thông thường. Sau khi nói chuyện với Lục Áp, hắn đã có quyết định, không đến lúc nguy hiểm tới sinh mệnh hoặc là bắt buộc phải bại lộ thực lực, hắn tuyệt đối không vận dụng tới lực lượng hoàn toàn vượt qua thế giới này. Không phải hóa phàm, nhưng chỉ để chính mình hóa phàm chân chính mới có thể nhanh chóng đề thăng!