Huyền Thiên

Chương 770: Chấp niệm cầu sinh


- Lão tổ tông, sao không thấy gia gia ta đâu cả?

Vừa nhìn thấy Tiếu Phách nhăn mày suy tư, Tiếu Kiến Nhân lại lộ ra vẻ thương nhớ da diết.

- Yêu nghiệt kia cũng không bị Tiếu Thượng luyện hóa!

Tiếu Phách bỗng nhiên lạnh lùng nói.

- Hả?

Tiếu Kiến Nhân lập tức thất kinh.

- Mấy ngày trước ta cảm nhận được khí tức, sớm đã thôi động Vô Môn Chi Môn!

Tiếu Phách nói tiếp:

- Vô Môn Chi Môn là một loại thần thông về huyết mạch truyền thừa, có thể tinh lọc loại bỏ bất cứ dị thường nào trong cơ thể, thức tỉnh lạc ấn linh hồn hoàn toàn phù hợp với thân thể này! Tiếu Thượng cùng với yêu nghiệt kia đều đoạt xá, cho nên khi ta bắt đầu thôi động Vô Môn Chi Môn, lạc ấn linh hồn của họ đã bắt đầu bị trục xuất khỏi cơ thể ngươi! Yêu nghiệt kia có lẽ bị đuổi đi ngay khi Vô Môn Chi Môn phủ xuống, còn Tiếu Thượng cũng là huyết mạch Tiếu gia ta, đại khái vào thời điểm Vô Môn Chi Môn hiện ra mới bị trục xuất, mà thứ bị trục xuất chỉ có lạc ấn linh hồn, còn tâm thần, tu vi của họ đều bị ngươi hấp thu hoàn toàn... Vậy cũng coi như chu toàn rồi!

- Vậy... Gia gia ta?

Tiếu Kiến Nhân kiềm chế kinh hỉ trong lòng, không dám bộc lộ ra chút nào, hỏi.

- Tuy rằng hắn cùng yêu nghiệt kia chẳng qua chỉ bị trục xuất lạc ấn linh hồn, nhưng cảnh giới tâm thần đều đã vượt qua Chân Thần Cảnh, tuyệt đối sẽ không tan biến, đoạt phách cũng tốt, chuyển thế trọng sinh cũng được, không mấy thời gian liền có thể quật khỏi một lần nữa, không cần phải lo lắng... Đáng tiếc, Tiếu gia chúng ta lại phải lâm vào tĩnh lặng một thời gian ngắn.

Tiếu Phách thở dài.

- Không, lão tổ tông, ta muốn trở lại Vô Thiên, trọng chấn hùng phong Tiếu gia chúng ta!

Tiếu Kiến Nhân vội vàng nói.

- Trở lại bên trong Vô Thiên? Nếu như có thể quay về, chúng ta há có thể để cho Tiếu gia thiếu chút nữa bị diệt môn?

- Lão tổ tông, lẽ nào... Không thể khởi động Vô Môn Chi Môn một lần nữa đưa ta trở về sao?

- Không phải là không thể, Tam Thập Tam Thiên chính là một vũ trụ, chúng ta thuộc vào tầng ngoài của Tam Thập Tam Thiên, mà giữa tầng ngoài và Tam Thập Tam Thiên tồn tại một đạo pháp tắc vũ trụ ràng buộc, sau khi tu luyện tới Thiên giai đại viên mãn đồng thời tâm thần vượt qua Chân Thần Cảnh, lực lượng của bản thân đã đủ để thoát khỏi ràng buộc của pháp tắc vũ trụ này, bước vào tầng ngoài của Tam Thập Tam Thiên. Nhưng đạo vũ trụ pháp tắc này cũng không phải là ràng buộc ngang hàng, muốn quay về cần phải có năng lượng cao hơn hai tầng cảnh giới nữa! Chân Tiên! Chỉ có tồn tại bất hủ Chân Tiên Cảnh mới có được năng lực này! Trong vũ trụ cũng chỉ có thần thông độc môn của Vân Mộng Tiên Tử mới có thể ngưng tụ ra sinh mệnh rồi cho phủ xuống bên trong Vô Thiên, tùy thời có thể liên hệ cùng với những sinh mệnh này, nhưng những sinh mệnh này cũng không thể nào thay đổi được bố cục trong Vô Thiên... Được rồi, đừng quỳ nữa, hãy vào Cửu U thâm cốc mau chóng đột phá thân thể đến cảnh giới Chí Cao Thần đi!

- Vẫn còn sử dụng thần niệm sao?

Trong Cửu Âm Tuyệt Địa, Đoạn Ngọc Nhan thấy mi tâm Dương Thiên Lôi lấp lánh tinh quang, khẽ nhíu mày nói.

Đoạn Ngọc Nhan đã bị nhốt ở chỗ này gần vạn năm, dưới sự giam cầm của Cửu Âm Tỏa Liên, Cửu Dương tuyệt mạch của nàng bị trói buộc hoàn toàn căn bản không thể nào tu luyện, thuần dương chân nguyên trong cơ thể cũng không bị hao hụt chút nào, thủy chung duy trì ở một cảnh giới. Thế nhưng đây mới chính là điểm khiến nàng thống khổ nhất. Muốn tu luyện không thể tu luyện, muốn trốn cũng không thể trốn, chết không thể chết, đây mới chính là muốn sống không được, muốn chết không xong! Thứ duy nhất nàng có thể làm là chờ chết!


Thật vất vả mới thấy được một người còn sống tiến vào đây, cho nên nàng cũng không muốn Dương Thiên Lôi chết quá nhanh.

- Ta muốn thăm dò một chút, không chừng Cửu Âm Tuyệt Địa này còn có huyền cơ gì đó chưa được tìm ra!

Lúc này Dương Thiên Lôi cũng không trực tiếp lên tiếng mà truyền âm nói.

- Đừng lãng phí sức lực nữa, Cửu Âm Tuyệt Địa này là do Tiếu Phách ngưng luyện ra, tu vi không đủ căn bản không thể nào lay động được nó, cho dù có thể đi chăng nữa thì sao chứ? Chỉ cần xuất hiện một chút dị thường, Tiếu Phách sẽ cảm ứng được đầu tiên, muốn chạy trốn, căn bản...

Đoạn Ngọc Nhan vẫn chưa nói hết lời, bỗng nhiên khiếp sợ trừng lớn đôi mắt, tựa như nhìn thấy được chuyện gì đó cực kỳ khó thể tin nổi.

Khí tức trên người Dương Thiên Lôi lúc này lại biến đổi với một tốc độ kinh người, vừa rồi còn tràn ngập một cỗ hạo nhiên chính khí, hoàn toàn đối lập với khí tức của Cửu Âm Tuyệt Địa, vậy mà giờ khắc này, quanh thân hắn dĩ nhiên lại lấp lóe những luồng quang mang đen kịt.

Một cỗ khí tức tà ác vô cùng tương tự với Cửu Âm Tuyệt Địa cứ như vậy sinh ra ở trên người hắn.

- ... Chuyện gì xảy ra?

Đoạn Ngọc Nhan khiếp sợ mà hỏi.

- Tiền bối, ta nói rồi, thể chất hơi đặc thù một chút! Ta cũng không muốn chết ở chỗ này, cũng không muốn chờ chết ở đây! Bất kể thế nào cũng phải trốn thôi!

Dương Thiên Lôi trầm giọng nói, đồng thời không ngừng vận chuyển Huyền Thiên Chân Kinh, năng lượng thần bí bên trong đan điền nhanh chóng xuyên qua kinh mạch, luyện hóa hấp thu toàn bộ năng lượng tà ác đang cầm cố pháp lực toàn thân, đồng thời chuyển hoán thành loại lực lượng giống với khí tức tà ác xung quanh!

Dương Thiên Lôi hoàn toàn nhắm mắt lại, trực tiếp tiến nhập trạng thái tu luyện.

Sau khi vận chuyển Huyền Thiên Chân Kinh tròn ba mươi sáu chu thiên, pháp lực quanh thân Dương Thiên Lôi đã không còn chút ràng buộc nào nữa, toàn bộ thuộc tính năng lượng đều được luyện hóa thành lực lượng tà ác tinh thuần, toàn thân tràn ngập cửu âm cương khí tinh thuần vô cùng, khiến Dương Thiên Lôi có một loại ý niệm nắm quyền sinh sát trong tay, tựa như tâm ma ấn núp sâu thẳm bên trong tâm hồn hắn đã thức tỉnh!

- Loại năng lượng này tà ác như vậy, chẳng trách toàn bộ Tiếu gia đều là đám rác rưởi!

Cảm ứng được sự ảnh hưởng của năng lượng tà ác đối với bản thân, trong lòng Dương Thiên Lôi thất kinh, vội vàng bảo vệ ý niệm trong nội tâm, giúp cho tâm thần trở nên thư thái.

- Ngươi dĩ nhiên lĩnh ngộ được Cửu Âm Tuyệt Mạch của Tiếu Phách?

Thấy Dương Thiên Lôi mở mắt ra, hơn nữa khí tức trên cơ thể hoàn toàn giống với môn sinh của Tiếu gia, Đoạn Ngọc Nhan khiếp sợ hỏi.

- Không phải, chỉ là năng lượng trong cơ thể ta được chuyển hoán thành loại năng lượng tà ác này mà thôi. Hiện tại pháp lực ta đã không còn bất kỳ ràng buộc nào nữa! Chỉ cần phá tan được cấm chế của Cửu Âm Tuyệt Địa, liền có thể chạy trốn!

Trong hai mắt Dương Thiên Lôi lấp lánh tinh quang, tràn đầy tự tin nói.

- Vô dụng, muốn phá vỡ Cửu Âm Tuyệt Địa, chỉ dựa vào khí tức thì vô dụng! Chỉ khi nào chân chính lĩnh ngộ được Cửu Âm Tuyệt Mạch, mới có thể chạm đến chỗ huyền ảo của Cửu Âm Tuyệt Địa!

Đoạn Ngọc Nhan như tạt vào mặt hắn một chậu nước lạnh.

Thế nhưng Dương Thiên Lôi lại không hề nổi giận, trái lại trầm giọng nói:


- Vậy thì ta sẽ lĩnh ngộ Cửu Âm Tuyệt Mạch!

- Đừng nghĩ đơn giản như vậy? Lĩnh ngộ tuyệt học hoàn toàn khác xa với việc chuyển hoán thuộc tính năng lượng. Đồng thời Cửu Âm Tuyệt Mạch cùng Cửu Dương Tuyệt Mạch của gia sư đều là thần thông chí cao vô thượng, không có Tiếu Phách tự mình dạy dỗ, ngay cả vị trí cùng lộ tuyến của Cửu Âm Tuyệt Mạch còn không rõ, nói chi lĩnh ngộ?

- Ha ha... Ta có biệt hiệu "Phá Trận Vương Tử", tiền bối cứ chờ đi! Cho dù không lĩnh ngộ được, ta cũng nắm chắc có thể phá giải!

Dương Thiên Lôi mỉm cười, chăm chú nhìn Đoạn Ngọc Nhan nói. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

Tất nhiên, đây chỉ là hắn nói qua loa đối với Đoạn Ngọc Nhan, còn trong nội tâm, Dương Thiên Lôi cũng không nắm chắc chút nào. Lần đầu tiên chân chính chia cách với Lăng Hi, đồng thời hoàn toàn cách biệt với các nàng Trương Tử Hàm, quả thực hắn không thể nào chịu đựng nổi. Dương Thiên Lôi biết, lúc này các nàng đang rất lo lắng cho mình. Vô luận thế nào hắn cũng phải thoát khỏi Cửu Âm Tuyệt Địa, trở lại Vô Thiên!

Muôn ngàn đại đạo, thần thông trong thiên hạ, đều không phải do tu luyện giả lĩnh ngộ mà ra sao?

Có năng lượng thần bí bên trong đan điền cùng với Huyền Thiên Chân Kinh thần kỳ, Dương Thiên Lôi tin tưởng bản thân nhất định có thể làm được!

Thần niệm tinh thuần dồi dào lập tức hóa thành từng đạo nhỏ như tơ nhện, chậm rãi xâm nhập về bốn phương tám hướng!

Hồ nước màu máu gợn sóng cuồn cuộn, tâm thần Dương Thiên Lôi hoàn toàn dung nhập vào trong đó, cũng không quan tâm tới những huyền ảo bên trong nó, chỉ tiền vào càng lúc càng sâu!

Thế nhưng chưa bắt đầu được bao lâu, Dương Thiên Lôi lại hoảng sợ mở mắt!

Một cỗ thần niệm khổng lồ kinh khủng dĩ nhiên lại trào lên cuồn cuộn từ trong hồ nước, trực tiếp đánh ngược thần niệm của Dương Thiên Lôi ra ngoài, cường đại đến mức không thể tin nổi.

Dương Thiên Lôi cảm nhận được áp lực cường đại không thể tưởng tượng, hiển nhiên luồng thần niệm này chẳng qua chỉ là một cỗ thần niệm không có ý thức của Tiếu Phách ngưng luyện bên trong Cửu Âm Tuyệt Địa, nhưng bản năng của nó lại tà ác đến mức tận cùng, so với bất kỳ người nào Dương Thiên Lôi từng gặp còn cường đại hơn vô số lần!

- Thần niệm của Chí Cao Thần cửu trọng thiên mạnh mẽ đến vậy!

Dương Thiên Lôi nhịn không được kinh ngạc thốt lên.

- Cho dù thần niệm cường đại, cũng phải có cảnh giới thân thể chống đỡ. Ài... tốt nhất đừng lãng phí sức lực nữa. Tu vi thân thể chẳng qua chỉ là Thiên giai đại viên mãn, cách biệt thực sự quá lớn. Với thể chất đặc dị của ngươi, chết ở chỗ này quả là đáng tiếc. Bằng không mà nói, chỉ cần gia nhập Cửu Dương Cung ta, tu thành Cửu Dương Tuyệt Mạch, so với người khác tuyệt đối dễ dàng lĩnh ngộ được dương cực sinh âm hơn nhiều, tu thành thân thể Cửu Âm Cửu Dương! Thành tựu tương lai không thể hạn lượng...

- Không chết được!

Dương Thiên Lôi trực tiếp ngắt lời Đoạn Ngọc Nhan, một lần nữa ngồi xuống xếp bằng:

- Cần phải có cảnh giới thân thể chống đỡ, vậy ta đây liền đột phá cực hạn thân thể! Chỉ cần có một tia hi vọng, ta quyết không bao giờ từ bỏ!

Dương Thiên Lôi phất tay, ngưng tụ thành pháp tắc thời không xung quanh thân thể, loại bỏ tất cả tạp niệm trong đầu, toàn thân tiến nhập vào trạng thái tu luyện!

Tranh thủ từng giây từng phút, hắn không biết Tiếu Kiến Nhân lưu lại tính mệnh cho mình tới bao giờ, nhưng hắn biết, nếu như trước khi Tiếu Kiến Nhân đến đây mà mình còn chưa thể chạy trốn mà nói, chỉ sợ bản thân sẽ không thể nào thoát nổi!

Kết quả như vậy, hắn tuyệt đối không muốn thấy!

- Hả?

Thấy được luồng ý chí không gì không phá nổi trên người Dương Thiên Lôi, Đoạn Ngọc Nhan một lần nữa phải động dung, tuy rằng nàng cảm thấy Dương Thiên Lôi dù cố gắng như thế nào thế nào đi nữa cũng là phí công, nhưng lại bị ý chí cầu sinh mãnh liệt này của Dương Thiên Lôi làm cho cảm động, loại cảm giác này đối với một người từ lâu đã mấy đi ý chí như nàng cảm thấy bản thân mình thật đáng buồn.

Thời gian gần một vạn năm, từ lâu nàng đã vứt bỏ tất cả, chấp nhận số mệnh, sống không bằng chết, chờ đợi kết cục cuối cùng là bị Tiếu Phách thôn phệ.

- Chết đi giống như hắn, chung quy so với loại sống lay lắt chờ chết không có bất cứ hy vọng gì như ta vẫn tốt hơn. Đã vậy, ta sẽ thành toàn cho hắn...

Ở trong lòng Đoạn Ngọc Nhan thầm nghĩ, bỗng nhiên ngưng tụ thần niệm lại thành một luồng, chậm rãi tiếp cận Dương Thiên Lôi.

- Tâm thần đã bước vào được cảnh giới Chí Cao Thần, thiếu hụt hiện tại chẳng qua chỉ là thân thể... A?

Khi thần niệm Đoạn Ngọc Nhan lặng yên không một tiếng động dung nhập vào trong cơ thể Dương Thiên Lôi, muốn chỉ đạo cho Dương Thiên Lôi làm thế nào để chân chính bước vào cảnh giới Chí Cao Thần, nhưng nàng kinh ngạc phát hiện ra, thân thể Dương Thiên Lôi dĩ nhiên lại cường hãn đến một cảnh giới không thể tưởng tượng nổi, loại cảnh giới này, không phải một Chân Thần Cảnh Thiên giai đại viên mãn có thể đạt tới được! Chí ít ở trong nhận thức của Đoạn Ngọc Nhan, việc này tuyệt đối không thể xảy ra. Mà cho dù ngay cả thân thể của Chí Cao Thần nhất trọng thiên cũng không cường hãn đến mức đó.