Huyền Thiên

Chương 642: Kỷ gia, Kỷ Thiên Xuyên (Hạ)


Chỉ có những thiên tài đỉnh cấp, mới có thể thuận lợi vượt qua.

Mà Kỷ Thiên Xuyên chính là một trong những thiên tài đỉnh cấp đó.

Đại đa số người tu luyện, một khi gặp phải cổ chai này, trừ phi lựa chọn thủ đoạn cực đoan Bách Thế Luân Hồi, nếu không cả đời chỉ đạt tới Địa giai mà thôi.

Kỷ Nhạ Yên cũng không ngoại lệ.

Cho nên, dưới sự cổ vũ của Kỷ Thiên Xuyên, khi Kỷ Nhạ Yên chỉ còn ba vạn năm cuối cùng, bước vào Bách Thế Luân Hồi

Bách Thế Luân Hồi, phải nếm trải muôn màu của Luân Hồi, nếm nhân tình ấm lạnh, tôi luyện tâm tính.

Bách thế, chỉ là con số cơ bản. Trên thực tế, đại đa số tu luyện giả luân hồi nhiều hơn trăm lần. Khi đã tôi luyện tâm tính đến cực hạn, sau khi thỏa mãn yêu cầu, Bách Thế Luân Hồi sẽ đi vào khâu cuối cùng, thời điểm này, chỉ cần tu vi của người Luân Hồi đạt được năm sáu phần của tiền thế, thì có thể hoàn thành Bách Thế Luân Hồi.

Bách Thế Luân Hồi cần bao nhiêu năm? Đây là chuyện không thể nói rõ, đại đa số là cần thời gian ngoài ba vạn năm!

Mà Kỷ Nhạ Yên, bởi vì ngoài ý muốn sinh ra Dương Thiên Lôi, cho nên sớm hoàn thành Bách Thế Luân Hồi, phá tan bích chướng, bước vào Chân Thần Cảnh Thiên giai!

Nhưng mà, Thiên Môn mở rộng, Kỷ Nhạ Yên mang theo tưởng niệm với mười nhi tử và Kỷ Thiên Xuyên nên trở về Càn Nguyên tinh, làm cho nàng không thể tưởng được, nam nhân chân thân nàng yêu, bởi vì nam nhân mà chân thân nàng yêu tha thiết, vốn hắn đang tràn ngập vui sướng và kích động, sắc mặt lại trở thành khó coi.

Không cho Kỷ Nhạ Yên bất cứ cơ hội giải thích nào, liền phẩy tay áo bỏ đi!

Càng làm cho trái tim Kỷ Nhạ Yên băng giá là, ngay cả những nữ nhi mà nàng âu yếm, cũng bị Kỷ Thiên Xuyên mang đi!

Bởi vì sao?


Bởi vì khi nàng từ Bách Thế Luân Hồi trở về không hoài bích (còn trinh)!

Mang tâm tình mừng rỡ kích động trở về, lúc trở lại Càn Nguyên tinh, phải thừa nhận đã kích rất lớn. Vốn nàng tin tưởng, nam nhân yêu mình, sẽ không chú ý, càng tin tưởng, hắn sẽ xem Dương Thiên Lôi như con mình, xem bọn Trương Tử Hàm như con dâu của mình.

Nhưng mà, dù có tưởng tượng cỡ nào cũng không thể nghĩ ra kết quả lại như vậy!

Kỷ Nhạ Yên cố gắng, giãy dụa, hô hào kỷ tên của Kỷ Thiên Xuyên, nói ra vô số lần "Nghe ta giải thích" . Nhưng trả lời cho Kỷ Nhạ Yên chính là bóng lưng phẫn nộ của Kỷ Thiên Xuyên, cộng với thần niệm phong tỏa đầy lạnh lùng.

Vì sao nàng lại để bọn Trương Tử Hàm rời đi?

Bởi vì trái tim của Kỷ Nhạ Yên đã băng giá, sau khi nàng trờ về, liền thu hưu thư(bỏ vợ) của Kỷ Thiên Xuyên! Nếu không phải lão gia tử Kỷ gia ra mặt, lúc này, Kỷ Nhạ Yên đãbị trục xuất khỏi Kỷ gia.

- Ngươi tới làm gì? Ta tiếp ai quan hệ gì tới ngươi?

Kỷ Nhạ Yên nghe được âm thanh quen thuộc ôn nhu sủng nịch trước kia nhưng hiện giờ nó lại ẩn chừa đầy lạnh lùng và phẫn nộ, tâm thần xuất hiện chấn động mãnh liệt, gương mặt tuyệt mỹ xuất hiện vẻ quật cường, nhưng nước mắt lại rơi xuống, nhìn gương mặt phẫn nộ của Kỷ Thiên Xuyên, âm thanh run run nói.

- Ngươi... Kỷ Nhạ Yên đừng tưởng phụ thân ta che chở cho ngươi, ta sẽ không làm gì được ngươi! Ngươi ở lại Kỷ gia đã là sỉ nhục của ta! Ngươi còn muốn dẫn tên vương bát đản kia tới sao?

Sắc mặt Kỷ Thiên Xuyên phi thường khó coi, gần như điên cuồng, nói.

Kỷ Nhạ Yên chính là đạo lữ Kỷ Thiên Xuyên yêu nhất, chân ái, cũng là ngươi hắn yêu không hơn bất cứ thứ gì trên đời.

Thời gian hơn một vạn năm, không lúc nào hắn không ngóng trong lúc Kỷ Nhạ Yên hoàn thành Bách Thế Luân Hồi, sớm ngày trở về. Nhưng mà, thời điểm nữ nhân mà hắn yêu nhất, lại không còn hoài bích. Trong nháy mắt đó, trong nháy mắt đó, hắn không thể nào hình dung tâm tình của mình. Trong mắt nam nhân không cho phép có bất cứ hạt cát nào, dù là nữ nhân mà mình thương yêu nhất, cũng không được phép có bất cứ khuyết điểm nhỏ nào. Dù là Kỷ Nhạ Yên thất thân, hắn vẫn không thể nào tiếp nhận được.

Bởi vì hắn tinh tường, Luân Hồi chi thân, trước khi hoàn thành Bách Thế Luân Hồi, bất cứ kẻ nào cũng không thể phá vỡ phong ấn trinh tiết của nàng. Dù là chết, cũng không thể phá vỡ, thế tại sao Kỷ Nhạ Yên lại mất thuần âm chi thể?


Điều này nói rõ sau khi Kỷ Nhạ Yên hoàn thành Bách Thế Luân Hồi, cũng không lập tức liên hệ với mình, mở ra Thiên Môn, mà sao khi biết rõ chân thân, đã cùng nam nhân làm chuyện đó!

Đây là sự phản bội toàn diện, cả thể xác và tinh thần!

Làm sao hắn có thể tiếp nhận?

Nhưng mà, thời gian Kỷ Nhạ Yên trở về hơn năm năm, Kỷ Thiên Xuyên cũng không cách nào quên được nàng, một tờ hưu thư, đã hóa giải sỉ nhục của hắn, nhưng không cáchnào hóa giải tình cảm gần hai mươi ba vạn năm với Kỷ Nhạ Yên.

Thời điểm lão gia tử lên tiếp cho phép Kỷ Nhạ Yên tiếp tục ở lại Kỷ gia, hắn đã nén giận rời khỏi Vô Thiên, cũng ở trong Vô Thiên vô cùng vô tận lịch lãm rèn luyện một cáchđiên cuồng, lúc này, sau khi trở về Càn Nguyên tinh mấy tháng, dù không tới tiểu viện của Kỷ Nhạ Yên một lần, nhưng lại có vô số lần đứng xem.

Đây là một cảm giác vừa yêu vừa hận, nếu khúc mắc này không được hóa giải, nó sẽ biến thành tâm ma.

Nhưng hắn vẫn chịu đựng, bởi vì khi hắn nhìn thấy Kỷ Nhạ Yên, hắn không thể khống chế cảm xúc của mình.

Nhưng mà, hôm nay, bỗng nhiên tiểu viện của Kỷ Nhạ Yên truyền ra chấn động cường đại, làm cho tâm ma của hắn bị giày vò. Hắn đến, nhìn thấy Kỷ Nhạ Yên khởi động Thiên Môn.

Nàng tiếp dẫn tên nam nhân đã phá vỡ thuần âm chi thể của nàng sao?

- Ngươi dám! Kỷ Thiên Xuyên, ngươi cút cho ta! Ta không muốn nhìn...thấy ngươi nữa! Lập tức cút! Kỷ Thiên Xuyên. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

Kỷ Nhạ Yên nghe được lời nói của Kỷ Thiên Xuyên, nước mắt không thể khống chế được, rơi xuống không ngừng, tâm thần chấn động kịch liệt, gần như làm cho nàng sụpđổ, làm cho Thiên Môn xuất hiện chấn động, nhưng nàng phải khắc chế lại, nếu không khi Thiên Môn sụp đổ, Dương Thiên Lôi sẽ lâm vào trong thời không ngược dòng, đó làtồn tại khủng bố gấp trăm ngàn lần không gian hỗn loạn, dù Dương Thiên Lôi là Chân Thần Cảnh, cũng đừng mơ tưởng rời khỏi.

Loại thống khổ và áp lực cực lớn này, đầu tóc xanh trên đầu của Kỷ Nhạ Yên, lúc này phát sinh biến hóa kinh người, chỉ trong nháy mắt biến thành bạc trắng.

- Hai mươi ba vạn năm, ngươi không tín nhiệm ta, cũng bỏ đi, ngay cả cơ hội giải thích ngươi cũng không cho. Ha ha ha... Kỷ Thiên Xuyên! Cút đi.

Toàn thân Kỷ Nhạ Yên run rẩy, nhắm mắt lại.

- Tín nhiệm, ta làm thế nào để tín nhiệm? Phong ấn trinh tiết, không ai có thể phá vỡ! Rõ ràng đang hoàn thành Bách Thế Luân Hồi vì sao lại ngưng lại? Hơn một vạn năm, ta chưa bao giờ không ngóng trông ngươi về! Ngươi lại làm chuyện như vậy! Ngươi bảo ta làm thế nào để tin ngươi? Ngu ngốc sao? Tình cảm hai mươi ba vạn năm, ngươi cũng biết là tình cảm hai mươi ba vạn năm mà? Giết ngươi, ta làm không được! Nhưng ta muốn mời ngươi cút khỏi Kỷ gia! Cút càng xa càng tốt! Người tiếp dẫn trong Thiên Môn là hắn sao? Mang theo hắn cút đi! Nếu ta không gặp hắn thì thôi, nếu gặp ta sẽ giết chết hắn!

- Tốt! Tốt lắm! Kỷ Thiên Xuyên, ngươi đừng hối hận!

Kỷ Nhạ Yên nghe được lời nói của Kỷ Thiên Xuyên, nhất là nhắc lại chuyện cũ, tâm của nàng đã lạnh như băng.