Huyền Thiên

Chương 552: Mộng Huyễn Tinh (Hạ)


- Hạ Quân Trúc? Ngươi... Thì miễn đi, nữ nhân có thể ngoại lệ!

Dương Thiên Lôi phất phất tay, hào phóng nói.

Chỉ là, câu nói kia của Dương Thiên Lôi, lại khiến bọn người Kỷ Tiêu Lam, Trần Thiến thiếu chút nữa đã không nhịn được phun cả ra ngoài.

Mà Hạ Quân Trúc thì cười nhạt một tiếng, nói:

- Dương huynh đệ, ngươi hiểu lần rồi, ta là nam nhân, chỉ là trời sinh tướng mạo như thế, cũng không phải là ta muốn vậy, thật khiến ngươi chê cười rồi!

- Nam nhân?

"Khanh khách... Thiên Lôi, hắn chính là đệ nhất mỹ nam tử của Vô Cực Tinh Vực mà chúng ta đã nói với ngươi đấy!

Trần Đình nhịn không được vừa cười vừa nói. Nàng và Kỷ Tiêu Vân ngược lại đã bị khí độ của Hạ Quân Trúc chinh phục, ánh mắt nhìn về phía Hạ Quân Trúc cũng mang theo một tia kính nể.

- Trần tỷ quá khen, Dương huynh đệ mới thật sự là nhân trung long phượng, được xưng tụng là" mỹ nam " chính thức. Thực không dám dấu diếm, tướng mạo này của ta cũng là việc mà bình sinh ta tiếc nuối nhất. Giang hồ đồn đãi, các ngươi cũng đừng diễu cợt ta nữa.

Hạ Quân Trúc thản nhiên nói:

- Dương huynh đệ, nào, ta mời ngươi!

- Cao thủ!

Dương Thiên Lôi thầm nghĩ trong lòng, lời nói cử chỉ của Hạ Quân Trúc này, quả thật khiến cho người khác căn bản không thể nào công kích được, hơn nữa theo ánh mắt của bọn người Trần Thiến cũng có thể nhìn ra là họ rất có hảo cảm với người này.

- Thật có lỗi, thật có lỗi... Không nghĩ tới lại là " huynh đệ ", nào, Móa!

Dương Thiên Lôi nói.

Hai người nhẹ nhàng chạm bình rượu, Dương Thiên Lôi liền trực tiếp rót vào trong miệng, Hạ Quân Trúc tựa hồ nhíu nhíu mày, nhưng vẫn ngửa đầu uống một ngụm

Ngay sau đó, hai người lại liên tiếp chạm bình, sau mấy bình liên tục, sắc mặt của Hạ Quân Trúc đã đỏ bừng, nhưng ánh mắt lại thanh tịnh, không hề say chút nào, chỉ là thoạt nhìn càng thêm "Vũ mị" mà thôi.


Sau khi 50 bình vào bụng, Hạ Quân Trúc trực tiếp đứng lên, nói:

- Không thắng tửu lực, ta xin được cáo lui trước. Dương huynh đệ, các vị, cáo từ!

- Hạ huynh, ngươi nghỉ ngơi ở đâu? Để ta tiễn ngươi!

Kỷ Tiêu Lam nói.

- Không cần Kỷ huynh đệ, ta ở ngay ở Hải Thiên khách sạn. Bọn hắn cũng đều ở bên dưới, ngươi bảo phục vụ viên đưa bọn hắn về đi!

Hạ Quân Trúc khẽ nhíu mày nhìn thoáng qua mọi người nằm lăn dưới mặt đất, nói xong liền trực tiếp quay người mà đi.

- Ta kháo..

Ngay khi Hạ Quân Trúc vừa rời đi, Dương Thiên Lôi liền phiền muộn mà kêu một tiếng, nói:

- Vậy mà cũng không khiến hắn đổ được! Sớm biết như vậy đã cùng uống với hắn 100 bình rồi! Tên này không đơn giản!

- Đúng vậy a, lớn lên lại dễ nhìn, lại có phong độ, muội phu, nhưng hắn chính là tình địch của ngươi, tiểu Thiến của chúng ta nói không chừng sẽ động tâm đấy...

Trần Đình nhìn cửa phòng nói.

- Đình Đình chết tiệt, sợ là ngươi động tâm a? Ta thèm thích loại này mỹ nam giống nữ nhân này!

Trần Thiến lập tức nói.

- Tốt rồi, thu thập chiến trường, phục vụ viên, đưa bọn họ trở về cả đi!

Phục vụ viên sớm đã ở ngoại nhận mệnh lập tức nôi đuôi nhau vào, cẩn thận luồng xuống dưới bàn, kéo nguyên một đám "Thiếu niên thiên tài" như heo chết, đi ra ngoài.

- Lại nói, Tiếu Kiến Nhân kia không có tới, xem ra hẳn là đã nhận được tin tức.


Dương Thiên Lôi nói.

- Thôi đi, hắn không tìm được ngươi còn chưa tính làm gì. Ngươi bây giờ còn chưa đi qua Vô Cực Tinh Vực, nhưng chỉ sợ ngoài ba nhà chúng ta ra, ngươi đều đã đắc tội cảrồi!

Trần Thiến trừng mắt liếc Dương Thiên Lôi nói, nhưng trong lòng lại thầm ngọt ngào. Những tên thiên tài này, ở trước mặt tên nam nhân vô sỉ này, quả thực chả khác nào não tàn, nhưng đây cũng là vì nàng cả, nàng đương nhiên có chút đắc ý rồi.

Sau khi rất nhanh thu thập xong tất cả, bọn người Kỷ Tiêu Lam liền nhao nhao trở về phòng của mình, Trần Thiến đương nhiên cũng theo mọi người trở về, chỉ là, sau một lát, nha đầu kia lại lần nữa chạy tới, lần nữa quay lại gian phòng của Dương Thiên Lôi, nàng thế nhưng nhớ rõ Dương Thiên Lôi đã từng nói sẽ nói rõ mọi chuyện cho nàng biết

...

Hạ Quân Trúc nhanh sau khi trở lại phòng, liền trức tiếp tiến nhập vào trong phòng tu luyện, khoanh chân ngồi xuống, đấu rượu, lại đang ở trước mặt mọi người, không ai dámăn gian cả, vận chuyển pháp lực luyện hóa. Hạ Quân Trúc sở dĩ uống vừa nhanh lại mãnh liệt, hơn nữa sau khi uống xong liền lập tức ly khai, đơn giản là vì hắn chỉ dựa vào ýchí để chèo chống, tranh thủ thời gian trở về luyện hóa mà thôi. May mắn, hắn còn giữ vững được. Đối với tên gia hỏa Dương Thiên Lôi uống nhiều bình như vậy mà ngay cảcái rắm cũng không có này, trong nội tâm không thể không bội phục.

- Hẳn là hắn a?

Sau khi Hạ Quân Trúc bức toàn bộ tửu kình của Kim Ô Liệt Nhật ra, trên khuôn mặt tuyệt mỹ như nữ nhân kia, lại tràn ra một tia ánh sáng nhàn nhạt, ánh mắt như có điều suynghĩ nói.

...

Ngày hôm sau, sáng sớm, bọn người Dương Thiên Lôi, Trần Thiến, Kỷ Tiêu Lam liền ra khỏi gian phòng, Hạ Quân Trúc và mười bảy tên thiếu niên kia, vậy mà đã sớm chờđợi trong đại sảnh.

Đêm qua toàn quân bị diệt, khiến cho đám thiên tài bọn họ mất hết cả mặt mũi, nhưng bây giờ lại không có chút biểu hiện nào cả, phảng phất như đêm qua căn bản không cógì phát sinh vậy. Truyện Tiên Hiệp

- Trần tỷ, Kỷ huynh đệ, chúng ta muốn đi Mộng Huyễn Tinh chơi đùa một chút, cái kia, Dương huynh đệ, các ngươi muốn cùng đi với nhau sao?

Chu Giác Thuần lại lần nữa là người đầu tiên nói, ánh mắt mang theo một tia khiêu khích nói ra.

- Chúng ta cũng quyết định đi Mộng Huyễn Tinh!

Kỷ Tiêu Lam nói ra.

- Cùng đi đi! Nhiều người mới náo nhiệt!

Dương Thiên Lôi mỉm cười nói. Tên này cho đến giờ còn không biết lịch lãm rèn luyện ở Mộng Huyễn Tinh đến tột cùng là gì, bất quá trông thấy ánh mắt khiêu khích của bọn người Chu Giác Thuần, hắn đương nhiên sẽ không tránh né. Quản ngươi là thiên tài chó má gì đó, ca đều sẽ xử đẹp!

- Vậy thì tốt quá. Chúng ta đúng là có ý này! Đi một chút đi! " Chu Giác Thuần lập tức đắc ý nói nói.

...

Mộng Huyễn Tinh.

Trải qua truyền tống ba giờ trong tinh không toại đạo, mọi người cuối cùng cũng đến nơi. Khiến Dương Thiên Lôi ngoài ý muốn chính là, bát phương khi đi ra khỏi tinh không truyền tống thông đạo, mà ngay cả trong không trung, đều lơ lưng vô số cung điện cực lớn, mà chính hắn cũng cảm giác có chút bay bổng, có chút dùng sức, căn bản không cần vận dụng pháp lực thần niệm gì cả, liền có thể phiêu đãng đến không trung, phảng phất cái tinh cầu này, căn bản không có lực hút vậy.

Khi Dương Thiên Lôi thả thần niệm ra dò xét chung quanh, lập tức được biết cung điện phiêu phù trên ở không trung đều là dùng lực và trận pháp cố định lại.