Huyền Thiên

Chương 481: Kích thích, ngoan độc!


Càng khiến cho Dương Thiên Lôi hưng phấn hơn chính là dưới sự yêu cầu của hắn, hai tỷ muội cư nhiên lại trình diễn một màn tràn ngập kiều diễm và dụ hoặc khi hai người luyện tập kỹ xảo…

Ba canh giờ, tròn ba canh giờ, tại lần thứ ba Dương Thiên Lôi dâng trào cũng là lúc hai nàng mệt mỏi nằm ghé lên lồng ngực của hắn, lại mang theo một tia mỉm cười vô cùng ngọt ngào và hạnh phúc nằm chung một chỗ.

Rốt cuộc, lúc sắc trời đã gần sáng, Dương Thiên Lôi liền thu hai nàng vào trong Thanh Tĩnh Lưu Ly bình, không dám kinh động Lăng Hi chút nào.

……

- Cốc cốc——

Không bao lâu sau, bên ngoài liền truyền tới tiếng gõ cửa, Dương Thiên Lôi vốn đã chuẩn bị xong từ sớm liền vội vàng ra mơ cửa.

- Kim huynh, sớm vậy!

- Đương nhiên sớm, ca ca ta đã chờ ngươi nửa canh giờ rồi. Bọn họ đều đã tới khu lôi đài rồi. Lúc đi còn bảo ta không nên quấy rầy ngươi nghỉ ngơi. Ta chờ không nổi nữa nên chỉ có thể gọi ngươi, không gọi ngươi thì đúng là ngươi không chịu dậy… huynh đệ, có phải là tối qua ngươi làm gì không hả? lúc Kỷ Tiêu Lam và Triệu Nguyên đi, ta bảo gọi ngươi dậy, hai người bọn họ lại cưởi rất ám muội, không cho ta gọi…

- Khụ … Kim huynh, ta thì có thể làm được gì, ngươi hẳn là biết loại công pháp mà ta tu luyện… ngươi cũng nên biết, sự an bài của Kỷ Tiêu Lam, ta đây chỉ có thể tâm lĩnh mà thôi. Được rồi, đi thôi, chúng ta cũng nhanh lên đi!

- Ân, trễ nữa thì sẽ không còn kịp. Đi thôi!

Hai người nói xong, thân thể nhoáng lên một cái đã xuất hiện ở dưới lâu, Ngân Thủy và Ngân Hỏa đã sớm đứng đợi họ ở đây, sau khi bốn người tụ họp xong thì liền trực tiếp xé rách hư không, trong nháy mắt đã tới cửa ra vào của khu lôi đài.

Mỗi người sau khi đưa ra thẻ chứng minh, nộp thêm một trăm vạn Thuần dương đan phí vào cửa xong liền bước vội vào trong khu lôi đài có phạm vi cả nghìn dặm, nhìn từ trên xuống, nguyên một đống lôi đài đều phân bố trong một khu vực vòng tròn, khoảng chừng hơn một ngàn lôi đài.

Hơn nữa, càng vào gần ở giữa thì cấp bậc của lôi đài rõ ràng càng cao hơn, số lượng cũng ít hơn, cái lôi đài duy nhất ở giữa vô cùng xa hoa, lớn không gì sánh được.

- Ở đây tổng cộng có một ngàn lẻ hai mươi ba lôi đài, phía ngoài cùng, cũng là tầng một có cấp thấp nhất, có năm trăm mười hai cái, vào tầng thứ hai thì có hai trăm mười sáu cái, cứ vào một tầng thì giảm một nửa, ngoài ra tầng cuối cùng chính là tầng mười, tổng lôi đài. Điều kiện để tấn cấp chính là thắng liên tiếp mười trận, muốn tiến vào được tổng lôi đài thì phải thắng liên tiếp chín mươi trận mới được. Mà muốn lấy được vị trí tổng quán quân thì có nghĩa là phải thắng liên tiếp một trăm trận! Độ khó cực cao! Ngân Hỏa nhìn Kim Chính Thái và Dương Thiên Lôi mà giải thích.

- Nếu chỉ là để tham quan thôi thì chúng ta có thể tới bất kỳ khu nào để coi. Nhưng nếu như muốn khiêu chiến thì phải bắt đầu từ tận ngoài tầng một.

- Nhiều người quá, xem ra những kẻ không sợ chết đúng là không thiếu! Dương Thiên Lôi trông thấy đám người đông nghẹt, nhịn không được mà nói. Trong đầu kềm không được liền bắt đầu tính xem không biết Hỗn loạn thương hội khống chế mấy cái lôi đài này sẽ kiếm chác được bao nhiêu. Chỉ cần thu tiền phí vào cửa mỗi ngày thôi cũng đã tích lũy được một con số khổng lồ rồi.

Bình thường cũng không có nhiều người như vậy đâu. Hiện tại có nhiều như vậy là vì đệ tử ngũ đại gia tộc của Vô Cực tinh vực tới! Ngươi xem, rất nhiều cao thủ Thần đạo cấp tám cũng tới tham quan, thậm chí ngay ca Thần đạo cấp chín cũng có kìa! Ngân Hỏa nói.

- Lão đệ, ngươi còn muốn khiêu chiến hay không? Nếu không khiêu chiến thì chúng ta tới coi mấy người Kỷ Tiêu Lam đánh đi!


- Đánh chứ! Đương nhiên phải đánh! Đúng rồi, Ngân lão, nếu như khiêu chiến thắng thì có được thưởng gì hay không?

- Có! Bắt đầu từ vòng ngoài cùng, thắng một trận thì có thể đạt được một trăm vạn thuần dương đan, vừa đủ phí vào cửa. Do Hỗn loạn thương hội tặng. Hai tuyển thủ đối chiến cũng có thể cược tiền của mình, Hỗn loạn tinh hội hưởng hai mươi phần trăm tiền cược, cao nhất là một ức thuần dương đan. Bất quá quần chúng không được đánh cược, bất luận là đánh cuộc theo kiểu nào đi nữa cũng đều bị Hỗn loạn thương hội trục xuất, cả đời cấm không được bước vào Hỗn luân thương hội! Thắng trận hai là một trăm năm mươi vạn, tiếp sau đó thì cứ thắng một trận được tăng thêm năm mươi vạn. Đấu đủ mười trận thì có thể lựa chọn đi vào vòng tiếp theo, cũng có thể không đấu nữa. Nhưng một khi đã bắt đầu thì trừ phi đánh thua, nếu không phải đánh xong mười trận! Người đã thua thì trong vòng một tháng không được tham gia khiêu chiến nữa. Ngân Hỏa nói, ánh mắt nhìn về phía Dương Thiên Lôi cũng tràn ngập thân mật. rõ ràng là Dương Thiên Lôi xưng hô kính trọng như vậy khiến lão tương đối hài lòng.

- À, Vậy thì tốt rồi, Kim huynh, các người tới coi Kỷ Tiêu Lam đánh đi. Ta tùy tiện đi kiếm lôi đài chơi đùa cũng được! Dương Thiên Lôi nói.

- Như vậy sao được chứ? Ngươi đã muốn chiến đấu thì vi huynh đương nhiên là phải đi cùng với ngươi! Đi thôi!

- Được rồi huynh đệ, đi thôi! Dương Thiên Lôi cũng không dong dài, bốn người trực tiếp lăng không bay tới chỗ biên giới.

Không bao lâu sau khi bốn người Dương Thiên Lôi vừa mới tới nơi thì trên một lôi đâì đột nhiên phát ra quang mang lóng lánh, ngay lúc đó, trên mỗi lôi đài liền xuất hiện ba tên cao thủ Thần đạo cấp tám đỉnh phong. Ba người này hiển nhiên là trọng tài. Đám người lập tức cũng chí chóe lên. Có vài tu luyện giả đứng gần lôi đài nhất bắt đầu đánh đấm kẻ bên cạnh, rõ ràng mấy tên này đều là mấy kẻ nóng vội.

- Các vị tiên sinh, nữ sĩ, hiện tại cuộc chiến tự do khiêu chiến chính thức bắt đầu! Gần như cùng một lúc, trên vô số lôi đài đều vang lên thanh âm của trọng tài.

Thanh âm của lão giả còn chưa dứt thì một tên Thần đạo cấp bảy trung niên liền quát nhẹ một tiếng, leo lên lôi đài với vẻ vô cùng tự tin.

- Ngân lão, mười cuộc tranh tài phải hoàn thành trong một ngày hay sao? Dương Thiên Lôi hỏi.

- Không nhất định phải là một ngày, nhưng phải liên tục, mỗi cuộc tranh tài cách nhau mười lăm phút nghỉ ngơi, tu luyện giả bình thường đều có thể khởi động đạo khí Thời không pháp tắc, cho nên cũng đủ để khôi phục. Nhưng nếu lúc ngươi đã thắng liên tục năm trận, cũng vừa vặn kết thúc ngày thi đấu hôm đó thì sáng ngày mai ngươi phải bắt đầu đánh tiếp năm trận. Cả khu lôi đài cứ tiếp tục như thế, mãi không ngừng. Ngươi xem, vị vừa mới đi lên, ngày hôm qua đã thắng liên tiếp sáu trận, cứ nhìn vào sáu đạo hồng giang trên tấm bảng ở phía bên kia lôi đài là biết. Có thể thắng liên tiếp sáu trận, thực lực của người này đương nhiên không tệ! Neeua Dương tiên sinh muốn chiến đấu thì có thể chờ một lúc, đợi người này tấn cấp, nếu như hắn bại thì tốt nhất là chúng ta nên tới lôi đài khác nhìn xem. Dù sao ngươi bây giờ chỉ là Thần đạo cấp sáu, trước tiên nên chọn chỗ nào có tu vi thấp làm nóng người là tốt nhất. Nếu như cảm giác thực lực căn bản không cách nào chống lại thì ngàn vạn lần phải sớm nhận thua, nếu không thì nơi này sống chết tự lo!

- Ừ, hiểu rồi! Dương Thiên Lôi nói.

- Huyển Hải tinh vực, Ân Kiếm Nam, thần đạo cấp bảy đỉnh phong, chiến tích, sáu! Nếu có vị tiên sinh hay nữ sĩ nào muốn khiếu chiến thì xin trực tiếp ném thẻ chứng minh lên! Trọng tài lớn tiếng hô to.

- Ta tới! Lập tức đã có mấy tên tu luyện giả chen chúc ở phía sau giành phần hô to, cùng lúc đó, vài tấm thẻ chứng minh trong nháy mắt liền hóa thành một đạo hồng quang, đồng thời cùng bay về phía nơi để thẻ chứng mình.

Một tiếng két nhỏ vang lên, một tấm thẻ chứng minh trong số đó liền chui vào trong. Trọng tài lập tức tuyên đọc tên của tu luyện giả giành được tư cách thách đấu. Còn những tu luyện giả khác thì cũng chỉ có thể phẫn nộ thu hồi thẻ của mình.

- Những tên giành lên lôi đài này hẳn là hôm qua cũng tới đây xem Ân Kiếm Nam thi đấu, thấy được nhược điểm và thần thông của hắn. Lúc này, Ngân Hỏa lại nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn

- Lão đệ, ngươi xem hết trận này, nếu ngươi cảm thấy đáng để đánh một trận thì cứ đánh! Nếu cảm thấy không được thì chúng ta đổi sang lôi đài khác xem thử! Kim Chính Thái nói.

- Ừ, trước tiên cứ xem một lúc đã, từ sau khi bước vào Thần đạo cấp sáu tới giờ ta còn chưa vượt cấp khiêu chiến bao giờ. Dương Thiên Lôi nói.


Thần đạo cấp sáu Càn Khôn cảnh, chính thức khống chế và vận dụng Thiên địa chi lực, ngũ hành chi lực, hóa Âm dương, chuyển càn khôn. Mà Thần đạo cấp bảy "Vũ Không cảnh" thì chính thức nắm giữa Không gian pháp tắc, súc địa thành thốn, gần trong gang tấc mà biển trời cách mặt! Khoảng cách trăm trượng có thể hóa thành một thước, khoảng cách gang tắc cũng có thể biến xa thành trăm trượng, pháp tắc mạnh mẽ như vậy, quả đúng là có được vô thượng uy năng trong lúc chiến đấu! Tuy rằng Dương Thiên Lôi không sợ, nhưng vẫn phải thận trọng. Dù sao đi nữa thì đây cũng không phải cuộc thi đấu giữa bát đại môn phái ở Thủy Nguyên tinh, sống chết tự đều phải tự lo. Gặp phải kẻ tàn độc thì nhất định sẽ giết chết ngươi, trừ phi sớm nhận thua, nếu không thì đúng là không thể không chết, hơn nữa người ta chẳng phải chịu tí xíu trách nhiệm nào!

Trong lúc nói chuyện, kết giới của lôi đài đã dâng lên, theo một tiếng hiệu lệnh của trọng tài, trận chiến lập tức bắt đầu!

Đám người cũng lập tức ngừng bàn tán, ánh mắt đều nhìn về phía lôi đài, mà hai con ngươi của Dương Thiên Lôi lại phát ra quang mang bảy màu nhàn nhạt lần nữa, tâm thần đều hoàn toàn sáp nhập vào trong trận chiến của đối phương, cảm ngộ sự biến ảo của thần thông tùng tinh túy trong trận pháp của đối phương!

- Rầm rầm rầm…

Trên lôi đài kiếm quang lóe sáng, quyền cước bay loạn, mỗi một chiêu đều khiến mặt đất rung chuyển, dời non lấp bể, trận chiến của cao thủ Thần đạo cấp bảy đỉnh phong chi cảnh đúng là vô cùng cường hãn, So với trận quyết đấu của Dương Thiên Lôi và Thương Huyền Bác lúc xưa đúng là hoàn toàn không cùng đẳng cấp!



Cùng lúc đó, tầng yếu nhất, trong năm trăm hai mươi cái lôi dài, có bên cạnh hai mươi bốn lôi đài kia là bị người bu đông nghị, vô số tu luyện gia bu lại, kể cả phần lớn các cao thủ Thần đạo cấp tám tới tham quan, thậm chí cả vài tên Thần đạo cấp chín ăn no rững mỡ cũng xúm vô trong đó. Rõ ràng, hai mươi bốn cái lôi đài kia chính là đệ tử của ngũ đại gia tộc hôm nay mới tham gia khiêu chiến. Bọn họ cũng không lựa chọn xem xét như Dương Thiên Lôi mà là trực tiếp leo lên đài!

Đánh!

Bọn họ muốn dùng cảnh giới Thần đạo cấp sáu, khiêu chiến với Thần đạo cấp bảy, mở một con đường máu, hội sư tổng lôi đài, nhìn xem au mới là vương giả thật sự!

Thắng thì liền có được quyền sở hữu tinh cầu kia!

Trên thực tế, đây cũng không đơn giản là tranh đoạt quyền sở hữu tinh cầu, mà là đệ tử trẻ tuổi Thần đạo cấp sáu của ngũ đại gia tộc đua xem ai mạnh ai yếu, liên quan tới vinh dự mỗi gia tộc!

Đương nhiên, vì tránh cho tu luyện giả cố kỵ thực lực cường đại của ngũ đại gia tộc, trước khi trận đấu bắt đầu, trọng tài đã tuyên bố, đệ tử của ngũ đại gia tộc, đối với bất kỳ tu luyện giả nào tham gia chiến đấu mà có thể thắng được người của bọn họ, cũng đều có thể gia nhập vào gia tộc đối địch của đối phương, được bên đó che chở! Chỉ cần mỗi một câu nói này cũng đủ để khiến cho rất nhiều tu luyện giả điên cuồng! Có thể gia nhập vào ngũ đại gia tộc là thế nào? Đây là biểu tưởng của quyền thế và địa vị, nhất là một số tu luyện giả không có thế lực cường đại làm hậu thuẫn thì lại càng vô cùng mong mỏi!

Ví dụ đơn giản là thế nào, chỉ cần tu luyện giả nào đó có thể thắng được bất kỳ đệ tử nào đó của Trần gia, Kỷ gia và Triệu gia thì người tu luyện giả đó sẽ được nhận vào trong gia tộc đối địch với tam đại gia tộc là Mạnh gia hoặc Long gia! Ngược lại, thắng được đệ tử của mạnh gia hoặc Long gia thì có thể gia nhập vào tam đại gia tộc!

Cho nên, căn bản không tồn tại chuyện gian lận. Cũng không cần lo lắng chuyện tu luyện giả sợ thế lực của tam đại gia tộc mà không dám lên đài chiến đấu!



Trong nháy mắt, lôi đài ở chỗ Dương Thiên Lôi, trận chiến đầu tiên đã kết thúc. Ân Kiếm Nam lại thắng thêm lần nữa, thắng liên tiếp bảy lần!

Mà tên đối thủ kia thì rất thê thảm, trực tiếp bị Ân Kiếm Nam giết chết, không hề lưu tình chút nào! Hơn nữa, trang bị cùng với đan dược mà tên đối thủ lưu lại cũng bị Ân Kiếm Nam lấy đi chẳng chút khách khí, sau khi giao cho trọng tài kiểm kê xong rồi thì Ân Kiếm Nam có thể lấy được tám mươi phần trăm di sản!

Đây mới thật là nơi hỗn loạn thương hội kiếm được tiền.

Lúc Dương Thiên Lôi thấy một màn như vậy, ánh mắt chẳng những không sợ hãi mà ngược lại càng thêm hưng phấn!

Cũng mãi tới lúc này, hắn mới hiểu rõ chỗ đáng sợ thật sự của Hỗn loạn tinh vực này!

- Mẹ nó! Chỉ cần ngoan độc, thực lực đủ mạnh, tuyệt đối có thể phát tài ở đây! Chẳng trách tỉ lệ tử vong lại cao như vậy, chẳng trách, thảo nào lão gia hỏa kia còn cảnh cáo ca! Dương Thiên Lôi thầm nghĩ trong lòng.

- Lão đệ, cảm thấy thế nào? Hai mắt của Kim Chính Thái, Ngân Hỏa và Ngân Thủy đều sáng lên, nhìn Dương Thiên Lôi rồi hỏi.

Vẻ mặt vừa rồi của Dương Thiên Lôi dĩ nhiên là đã lọt vào mắt của ba người, ba người không ai là không thầm kinh ngạc cả, cảm giác đối với biểu hiện của Dương Thiên Lôi thì lại càng sâu không thể dò. Bởi vì khi Dương Thiên Lôi xem trận đấu, ánh mắt khi thì chuyên chú, lúc lại trầm tư, có khi lại hưng phấn, tuyệt đối là đã thu hoạch được rất nhiều. Liên tưởng tới chuyện Dương Thiên Lôi xuất thân từ Nguyên Thủy tinh vực, ba người lại càng cảm thấy Dương Thiên Lôi tất có chỗ hơn người. Nếu không thì tuyệt đối không thể ở tuổi ba mươi, với cảnh giới đó mà lại có được khả năng khiêu chiến vượt cấp!