Huyền Thiên

Chương 473: Hỗn loạn tinh vực


- Con mẹ nó, ngươi mới không biết gì, ngươi không cảm nhận được thân thể của hắn là loại gì hay sao? Chết, nào có dễ dàng như vậy! Không chịu rèn luyện thì sao có thể tiến bộ được? Nếu còn chờ nữa thì mọi chuyện đều hỏng bét…

- Có rèn luyện thì cũng phải cần hướng dẫn chứ? Lão tử xuất mã hướng dẫn, chẳng lẽ không mạnh hơn chính hắn tự làm à? Sớm biết là lão bất tử ngươi đã ở trong cơ thể hắn thì còn lâu lão tử mới để cho hắn luyện hóa! Mẹ nó, thực sự là giẫm phải *** chó! Hiên Viên kiếm linh buồn bực nói.

- Ngươi… mẹ nó, lão tử không quản nữa, ngươi thích làm gì thì làm, có chuyện gì thì cũng không liên quan tới lão tử!

- Tốt nhất là như vậy đi! Một tên gia hỏa tốt như vậy mà cứ để đó thì dùng được cái rắm!

……

- Thiên Lôi, vừa rồi ngươi làm sao vậy? Lăng Hi mang theo một chút lo lắng, nhìn Dương Thiên Lôi đang đổ mồ hôi ròng ròng mà hỏi.

- Cái tên thần bí kia xuất hiện rồi, không phải nàng mà là hắn! Con mẹ nó, hơn nữa còn là hai tên! Dương Thiên Lôi nói.

- Cái gì mà không phải nàng mà hắn, lại còn hai tên?

- Ách… là thứ thần bí tồn tại trong đan điền của ta, là hai lão gia hỏa này! Dương Thiên Lôi nói, kể lại đoạn đối thoại vừa rồi cửa hai lão đầu này cho Lăng Hi. Bất quá, Lăng Hi không có buồn bực vfa tức giận như Dương Thiên Lôi mà ngược lại còn trở nên hưng phấn.



- Oanh ——

Một ngày đêm sau, toàn bộ đường hầm không gian bỗng nhiên sinh ra rung động kịch liệt, cảnh tượng trước mắt của Dương Thiên Lôi bỗng nhiên sinh ra biến hóa.

- Chúng ta đã tiến vào hỗn loạn tinh vực rồi! Hẳn là sắp tới điểm đến rồi! Lăng Hi nói với vẻ kinh hỉ.

Ngày hôm nay sau mấy nghìn năm, rốt cuộc Lăng Hi cũng bước vào hỗn loạn tinh vực lần nữa, tuy rằng với thân phận là khí linh, nhưng nàng không có bất bì bất mãn nào, "chân trời góc biển, bầu bạn cùng người!" vốn là lời hứa của nàng, hơn nữa ở cạnh Dương Thiên Lôi, so với những ngày tháng tu luyện một mình của nàng lúc trước đặc sắc hơn rất nhiều. Hơn nữa hiện tại, Lăng Hi lại càng ngày càng chờ mong thời gian tới của Dương Thiên Lôi! Sự xuất hiện của hai lão đầu thần bí kia đúng là càng khiến lại chờ mong này thêm sâu không thể dò!

- Thiên Lôi, ta trở về đây! Mắt thấy sắp tới nơi, Lăng Hi không thích hợp để tiếp tục ở lại bên ngoài, nhất thời hóa thành một đạo tinh quang biến mất vào giữa mi tâm của Dương Thiên Lôi.

Sau nửa canh giờ, Dương Thiên Lôi đã thấy một tinh cầu ngày càng lớn, nhìn qua khá thô sơ, ít nhất cũng lớn hơn Thủy nguyên tinh vài lần.

Đúng lúc này, một đọa thần niệm ào tới, thanh âm mang theo vẻ kinh thường ra mặt, nhưng cũng kèm theo một chút kinh ngạc: - Thủy Nguyên tinh, Phiêu Miểu tiên cung? Hừ! Người tới là người phương nào?

- Đệ tử Phiêu Miễu Tiên cung, Dương Thiên Lôi! Dương Thiên Lôi nói với vẻ không nóng không lạnh. Dương Thiên Lôi biết rõ, đường hầm không gian cũng giống như truyền tống trận vậy, có điểm xuất phát và cũng có điểm đích. Điểm đích này đương nhiên được ước định dựa vào thực lực của người tới và Phiêu Miễu tiên cung mà định đoạt. Hơn nữa, sau khi Dương Thiên Lôi tới còn phải nộp một khoảng phí dụng nhất định.

- Hừ, Phiêu Miễu tiên cung của các ngươi đã bốn trăm năm nay không dùng tới đường hầm không gian, cũng không nộp bất kỳ khoảng phí dụng gì! Ngươi đã là đệ tử của Phiêu Miễu tiên cung thì bây giờ trở về đi, chờ chưởng giáo của các ngươi qua đây nộp bốn trăm năm tiền thuế rồi hãy đi tiếp! Bằng không thì vĩnh viễn hủy bỏ đường hầm không gian này! Đạo thần niệm kia lạnh lùng nói. Hiển nhiên là đã rất bất mãn với Phiêu Miểu tiên cung.


- Chờ một chút! Ngay lúc người nọ muốn khởi động ngược lại, Dương Thiên Lôi vội nói: - Chưởng giáo của bọn ta chính là bảo ta tới đây nộp thuế!

- A? Đã vậy thì cứ tới đây đi!

……

- Hô ——

Khi Dương Thiên Lôi bước ra từ trong Thiên Môn thì nhất thời liền cảm ứng được thiên địa linh khí nồng đậm không gì sánh được, đồng thời lại thấy được trên hư không có một đạo thân ảnh. Từ khí tức phát ra từ trên người thân ảnh đó, Dương Thiên Lôi lập tức có thể cảm ứng được sự cường đại của hắn, Thần đạo cấp bảy đỉnh phong chi cảnh!

Lúc tên Thần đạo cao thủ này thấy Dương Thiên Lôi thì cũng hết sức cả kinh, tuy vừa rồi thần niệm của hắn đã tiến vào đường hầm không gian, nhưng cũng không cảm ứng được khí tức của Dương Thiên Lôi, không ngờ tướng mạo của Dương Thiên Lôi cư nhiên lại trẻ như vậy, nhất là sinh cơ dồi dào tràn ngập trên người Dương Thiên Lôi lại càng quá sức tưởng tượng. vẻ mặt khinh thường nguyên bản nhất thời đã hòa hoãn đi một chút. Ánh mắt nhất thời tỏ vẻ dị thường hưng phấn mà nhìn tới Dương Thiên Lôi, vị Thần đạo cao thủ này nhất thời đánh giá Dương Thiên Lôi cao hơn một bậc.

- Xin chào! Dương Thiên Lôi mỉm cười, nhìn về phía Thần đạo cao thủ mà nói.

- Ân, bốn trăm năm, Phiêu Miểu tiên cung của các ngươi không hề sử dụng tới đường hầm không gian, dựa theo hiệp nghị thì bốn trăm năm tiền thuế chính là bốn ức thuần dương đan. Mà nhận ngươi tới lần này là một ngàn vạn thuần dương đan. Xin hãy nộp phí đi! Vị Thần đạo cao thủ trung niên trầm giọng nói.

- Được! đây là bốn vanj một ngàn viên cửu dương đan! Dương Thiên Lôi nói rất thẳng thắn. Người phóng khoáng như hắn thì cũng không tiếc chút bạc lẻ ấy.

- Ân, nếu muốn giữ lại cái đường hầm không gian này thì tốt nhất là ngươi nên nộp một ít tiền thuê đi. Bốn trăm năm không hề sử dụng, lại chiếm không gian của bọn ta, thương hội của bọn ta đã có ý định hủy cái đường hầm không gian này rồi.

- Không thành vấn đề, ta giao trước một trăm năm tiền thuế, là một ức à?

- Không sai!

Lúc Dương Thiên Lôi lại giao một vạn viên cửu dương đan tới tay đối phương, sắc mặt của Thần đạo cao thủ trung niên mới thật sự hòa hoãn, thanh âm nhất thời cũng chuyển thành tong dành cho việc nghênh tiếp khách nhân, nói: - "Hoàn vũ thương hội" của chúng ta sẽ chuẩn bị thân phận khác và tư liệu về hỗn loạn tinh vực cho ngươi, hoan nghênh đã tới Hỗn loạn tinh vực!

- Cảm tạ! Dương Thiên Lôi nói rất khách khí, sau khi tiếp nhận thứ đó thì lại chậm rãi đi xuống.

- Dương huynh đệ, chờ một chút!

- Còn có việc gì sao? Dương Thiên Lôi hỏi.

- Xin thứ cho ta nói thẳng, ta thấy tuổi tác của Dương huynh đệ vẫn còn rất trẻ, tu vi của ngươi trong đống người cùng trang lứa thì thật sự rất kinh người, nhưng lấy thực lực hiện tại của ngươi thì tốt nhất là nên tới tinh vực nào khác lịch lãm vài trăm gì đó rồi hãy lại tới đây.

- Vài trăm năm? Ha ha, đa tạ lão huynh nhác nhở. Ta là phụng lệnh sư tôn tới đây lịch lãm, không còn cách nào khác cả! Cáo từ vậy! Dương Thiên Lôi nói xong liền trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang, biến mất ngya trước mặt của vị Thần đạo cao thủ trung niên này. Chỉ lát sau đã xuất hiejn trước một tòa cung điện thật lớn.

Hỗn loạn tinh vực, đó là toàn bộ trung tâm của tinh vực, giống như địa vị của mặt trời trong Thái dương hệ vậy.


Trước khi chưa tới hỗn loạn tinh vực, Dương Thiên Lôi đã thông qua tư liệu ở Phiêu Miểu tiên cung mà biết dược đôi chút về hỗn loạn tinh vực!

Hỗn loạn, sở dĩ được gọi là hỗn loạn, đó là vì nơi đây đều đầy rẫy đâm giết. Hỗn loạn tinh vực tổng cộng có ba trăm sáu mươi lăm tinh cầu, mỗi một tinh cầu đều khác hẳn với thế tục giới, thậm chí ngay cả người có tu vi dưới Thần đạo cũng không có. Mặc dù chỉ là nhân viên phục vụ bình thường đi nữa thì tu vi cũng đều trên Thần đạo cả. Bởi vì toàn bộ hỗn loạn tinh hệ căn bản không có cư dân bản địa, không thể sinh ra bất kì sinh linh gì. Thậm chí ngay cả nước cũng không có. Nhưng mỗi tinh cầu lại đầy rẫy thiên địa chi lực hùng hậu, không có gì để bàn cãi, đây là thiên đường của tu luyện giả. Cũng thế, phàm là người bước chân vào Hỗn loạn tinh vực, đều là phải thông qua đường chém giết để gia tăng thực lực của chính mình.

Không, phải nói là sinh mệnh!

Bởi vì cao thủ ở nơi này cũng không chỉ có con người! Bất luận quỷ quái hay tinh linh gì đó tu luyện thành công cũng đều có thể trở thành thành viên của hỗn loạn tinh hệ. Hoặc chỉ cần nộp tiền thuế như Dương Thiên Lôi cũng được!

Nghiêm khắc mà nói thì toàn bộ tinh cầu trong hỗn loạn tinh vực đều tràn ngập máu tanh và tranh chấp tàn nhẫn!

Đây mới là nơi mà Lăng Hi và Hiên Viên kiếm linh thật sự lo lắng!

Bởi vì lịch lãm ở nơi này, thủy chung đều như đứng bên bờ vực sinh tử!

- Tiên sinh, xin hỏi ngươi muốn tới tinh cầu số mấy? Lúc Dương Thiên Lôi xuất hiện trước mặt nhân viên phục vụ trong đại sảnh thì một thiếu nữ có hai lỗ tai dài nhọn xinh xắn, giương đôi mắt to nhìn Dương Thiên Lôi cung kính hỏi.

- Tinh cầu yếu nhất là cái nào? Tuy Dương Thiên Lôi cảm thấy mất mặt nhưng vẫn hỏi, dù sao thì mạng nhỏ cũng chỉ có một cái, đủ dũng khsi đi vào hỗn loạn tinh vực đã là trâu bò lắm rồi, nếu lúc này mà còn làm dáng thì sợ là sẽ thật sự bỏ mạng ở nơi này.

- Tinh cầu yếu nhất trong hỗn loạn tinh vực là tinh cầu số một. Tinh cầu mạnh nhất là số ba trăm sáu mươi lăm, cũng chính là hỗn luân tinh mà tiên sinh đang đứng!

- Ân, vậy thì tới số một đi! Dương Thiên Lôi nói.

- Được. Mời tiên sinh nộp mười vạn viên Thuần dương đan.

Lúc Dương Thiên Lôi đưa mười viên cửu dương đan cho nhân viên phục vụ có đôi tai dài đẹp, người phục vụ này liền mỉm cười ngọt ngào, nói: - Chúc tiên sinh thăm quan vui vẻ, ngàn vạn lần không nên một mình rời khỏi phạm vi của liên minh thường hội. Bằng không thì bọn ta không thể đảm bảo sự an toàn của ngươi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn

- Ách, xin hỏi, ngươi nói vậy là có ý gì? Dương Thiên Lôi hỏi với vẻ kinh ngạc. Hắn cũng chỉ biết được chuyện tính chất to lớn của hỗn loạn tinh vực mà thôi, chứ cũng không biết rõ lắm.

Nhân viên phục vụ âm thầm lấy làm lạ, tu luyện giả trẻ tuổi chỉ mới là Thần đạo cấp sáu này, hiển nhiên là tới ngắm cảnh mới đúng, nếu chỉ là ngắm cảnh thì tại sao lại không hiểu được ý của mình? Bất quá sau khi nghi hoặc xong cũng vẫn kiên trì giải thích: - Là thế này, tiên sinh, mỗi một tinh cầu trong hỗn loạn tinh vực đều được hỗn loạn thương hội chúng ta tổ chức xây dựng lôi đài để quyết đấu. Chỉ là đấu sĩ quyết đấu trên lôi đài đều được hạ cấm chế. Thế nên người tới đó đều được an toàn. Nhưng… tu vi của tiên sinh ngài thì… tương đối thấp so với những người còn lại… tuy rằng chỉ là tạm thời thôi… Thế nhưng nếu người chỉ ngắm cảnh thôi thì ngàn vạn lần đừng ra khỏi phạm vi của thương hội.

- Ta hiểu rồi. cảm ơn! Dương Thiên Lôi mỉm cười nói. Nói xong liền đi vào cửa lớn. Tiến nhập vào trong một căn phòng truyền tống trận thật lớn.

Trong nháy mắt khi Dương Thiên Lôi bước vào, nhất thời vô số đạo thần niệm liền lia qua kiểm tra, bất quá, hình như mọi người chỉ nhấ thời liêc qua, sau đó lại nhanh chóng rời khỏi. Mà Dương Thiên Lôi cũng vô cùng khiếp sợ nhìn vào đoàn người đầy kín trong phòng khách.

Cường đại, chỉ có dùng chữ cường đại mới đủ sức hình dung!

- Tiểu tử, đã biết lợi hại rồi chưa? Ngươi mới chỉ là Thần đạo cấp sáu mà đã muốn tới nơi này, mặc dù chỉ là tinh cầu số một thì ngươi cũng chỉ có thể nhìn mà thôi! Ngắm cảnh cái gì nữa, hay là để lão phi chỉ ngươi tới tinh vực khác để lịch lãm nha! Đúng lúc này, giống như cảm ứng được khiếp sợ của Dương Thiên Lôi, thanh âm của Hiên Viên kiếm linh lại vang lên trong đầu Dương Thiên Lôi lần nữa.

- Câm miệng, lão tử đã tới rồi, rời khỏi đây thì còn đạo lý gì nữa? Nghe Hiên Viên kiếm linh nói vậy, Dương Thiên Lôi nhất thời kiêu ngạo đáp lại. Vốn đang nghĩ chính mình thật sự hơi lung lay rồi, nhưng câu nói của lão gia hỏa này khiến sự quật cường tiềm ẩn tận sâu trong xương cốt của Dương Thiên Lôi trỗi dậy. Mẹ nó, Thần đạo cấp sáu thì đã sao? Lão tử sẽ vùng lên ở hỗn loạn tinh vực.

- Tốt, ngươi ngưu lắm! Nói rõ với ngươi trước là lão phu cũng sẽ không giúp ngươi đâu!

- Qủy mới cần lão giúp! Dương Thiên Lôi tức giận nói. Trong lòng càng thêm khó chịu, mẹ nó, rõ ràng đã bị lão tử luyện hóa rồi mà còn như vậy, chờ khi nào lão tử trâu bò lên rồi thì nhìn xem ta có chà đạp lão tới chết hay không!

- Ha ha… huynh đệ, rốt cuộc cũng thấy được đồng loại rồi! Đúng lúc này, một đạo thanh âm mang theo một chút hưng phấn bỗng nhiên vang lên, đi tới trước mặt Dương Thiên Lôi, trên mặt mang theo vẻ thân thiết mà nói: - Huynh đệ, ngươi cũng là tới để ngắm cảnh sao? Ta là Kim Chính Thái tới từ Minh Vương tinh vực, cảnh giới Thần đạo cấp sáu, hạnh ngộ hạnh ngộ, không biết huynh đệ xưng hô thế nào cho phải?

Trên thân người vừa nói nhuyễn giáp lóe sáng, tuy rằng cũng là nhân hình, cũng coi như anh tuấn, nhưng trên đầu lại có một cái sừng màu vàng, bất quá, Dương Thiên Lôi cũng không cảm thấy lạ, bởi vì những người có ngoại hình kì dị trong đại sảnh này nhiều không đếm xuể. Tuy rằng hơn phân nửa là hình người, nhưng lại có đuôi, có sừng, lại thêm lỗ tai dài nhọn, mũi dài, người đầy lông, thậm chí còn có nhiều người có nửa là người nửa là tinh linh, như thiếu niên này thì vẫn còn dễ nhìn chán.

Phía sau thiếu niên này còn có hai lão giả có sừng dài, bất quá không phải màu vàng mà là màu bạc. Cảnh giới của hai lão giả này rất cao, sợ rằng đã tới Thàn đạo cấp tám hay cấp chín gì đó rồi. Tại Thủy Nguyên tinh mà nói thì chắc đã là nhân vật đứng đầu hiệu lệnh quần hùng rồi, nhưng hai người này lại cho Dương Thiên Lôi cảm giác họ chính là hộ vệ của thiếu niên sừng vàng này.