Dương Thiên Lôi và Trương Tử Hàm vốn cùng sở hữu năng lượng băng tuyết, bất luận như thế nào cũng nghĩ không ra, tại giờ phút này, thủy, băng, vụ, ba loại năng lượng trong thân thể bọn họ tự nhiên hoàn toàn hợp làm một.
Thủy Nguyên Châu trong thân thể Trương Tử Hàm đã bị tâm tình của Trương Tử Hàm ảnh hưởng, tự vận chuyển, từng đạo bàng bạc, năng lượng tinh thuần thuộc tính thủy phát ra, không ngừng dũng mãnh đi vào trong thân thể Dương Thiên Lôi, sau đó vận chuyển tuần hoàn một vòng rồi lại tự động chuyển về trong thân thể của nàng, cứ tuần hoàn vòng đi vòng lại như vậy.
Hơn thế, cùng lúc đó trong tâm thần Dương Thiên Lôi trong trạng thái kỳ lạ bất tri bất giác hoàn toàn mở rộng. Khi hắn cùng với Trương Tử Hàm có sự giao hợp về thể xác và linh hồn, suy nghĩ yêu thương và sức mạnh linh hồn liền tràn ngập trong não hắn, dung nhập vào trong bình ngọc lưu ly thanh tĩnh, dung nhập vào trong pho tượng Lăng Hi , dung nhập vào bất kỳ cái gì có thể dung nhập trong bình ngọc.
Chỉ bất quá, trong thân thể hai người lại không hề có cảm giác biến hóa nào trong thể xác và tinh thần của bọn họ, hoàn toàn chìm đắm trong sự giao hòa, tùy ý liên tiếp chinh phạt.
Bỗng nhiên, ba mươi sáu mảnh giấy màu vàng đậm không biết là dùng chất liệu nào chế tạo thành, cướp được trong sào huyệt của Thiên Âm Tán Nhân mà Dương Thiên Lôi gửi trong bình ngọc lưu ly thanh tĩnh, thứ mà hắn dường như đã quên từ lâu, tự nhiên kỳ lạ mà tản mát ra từng đạo khí tức màu phấn hồng kiều diễm, hợp lại cùng nhau!
Sau đó, "ầm" một tiếng, liền biến thành đám ký tự kỳ lạ, phiêu phiêu đãng đãng bay ra khỏi bình ngọc lưu ly thanh tĩnh, trực tiếp dung nhập tới trong đầu Dương Thiên Lôi!
Ngay lúc này, ánh mắt Dương Thiên Lôi bỗng nhiên bị kiềm hãm, sau đó trong ánh mắt phát ra một tia vui mừng không thể tưởng tượng được, hai tay nắm lấy vòng eo mảnh khảnh của Trương Tử Hàm, chợt xoay người, tư thế cơ thể hai người liền xảy ra chuyển hóa. Trương Tử Hàm biến thành tư thế quan tâm tọa liên.
Dường như tất cả đều tự nhiên mà phát ra vậy. Trương Tử Hàm từ bị động chuyển thành chủ động, trong ánh mắt tản ra ánh sáng mê hoặc, đôi môi hé mở, vẫn rên rỉ, nàng điên cuồng vặn vẹo vòng eo, khiến Dương Thiên Lôi lại lên tới cảnh giới và cảm giác sảng khoái mới!
Trong nháy mắt điên long đảo phượng, trong động xuất hiện một cảnh tượng khiến người khác phun máu!
Dương Thiên Lôi dường như sinh ra một năng lực, hắn chủ động trên chiến trường, kéo theo thân thể mềm mại của Trương Tử Hàm, làm ra động tác với yêu cầu cao độ khiến người khác phải kinh tâm động phách!
Năng lượng trong thân thể hai người, bắt nguồn từ Dương Thiên Lôi dường như không có đường dẫn, vẫn bắt đầu lưu chuyển theo một phương thức kỳ lạ tuần hoàn trong thân thể hai người, vòng đi vòng lại, mà phát sinh. Không biết qua bao lâu sau, khi Dương Thiên Lôi lại biến thành chủ động, điên cuồng xung phong liều chết vô số lần, Trương Tử Hàm bỗng nhiên phát ra một tiếng rên rỉcao vút. Trong nháy mắt, mặc dù Dương Thiên Lôi kim thương không ngã, cũng trực tiếp bị ngọn lửa và cảm giác ràng buộc chặt chẽ, cùng với thân thể mềm mại của Trương Tử Hàm đang điên cuồng run rẩy, còn có sự giao hòa giữa linh hồn hai người, trực tiếp phát nổ!
Hầu như là cùng lúc, Dương Thiên Lôi cũng phát ra một tiếng rên rỉ trầm thấp!
Phun trào!
Thủy nhũ giao dung!
Tại giờ khắc này, linh hồn hai người dường như đã rời khỏi thân thể, dung nhập vào trời đất. Trong lúc đó, linh khí thiên địa bàng bạc liền xảy ra biến hóa kịch liệt, tự nhiên bắt đầu điên cuồng hội tụ vào thân thể hai người!
Trương Tử Hàm cảm giác trong đầu phát ra một tiếng nổ, sau đó tâm thần của nàng bắt đầu cảm nhận được vô hạn, vượt qua sơn động, xuyên ra khỏi Ma Vực, dung nhập tới hàng nghìn ngôi sao!
Trong thân thể của nàng dường như phát sinh một năng lượng siêu việt vượt xa năng lượng của bản thân, dung nhập tới tứ chi bách mạch. Đọc Truyện Online
Trương Tử Hàm bỗng nhiên mở mắt, yên lặng nhìn Dương Thiên Lôi đang gục đầu trên người mình.
Ánh mắt Dương Thiên Lôi cũng lấp lánh nhìn Trương Tử Hàm, cái miệng của hắn tràn đầy vẻ thỏa mãn lại lộ ra một nụ cười cười xấu xa, hai bàn tay vẫn yêu thương sủng nịch vuốt ve trên hai bầu ngực mê người của Trương Tử Hàm...
- Thiên Lôi, ta, vì sao ta tấn cấp?
Trương Tử Hàm tràn ngập vui mừng hỏi thăm. Bất luận như thế nào nàngcũng không nghĩ ra vào giờ phút này, lại đột bình cảnh, cảnh giới mà tưởng chừng còn phải một thời gian dài nữa mới có thể đột phá được. Bọn họ trực tiếp bước vào Thiên Nhân Hợp Nhất Tiên Thiên cấp năm!
Từ nay về sau, dung nhan của nàng sẽ trẻ mãi không già!
Dung nạo xinh đẹp của nàng trở thành vĩnh hằng thẳng đến khi thọ nguyên của nàng hết!
- Ha ha. Ta cũng kém một chút thì tấn cấp, đã chạm đến tới bình cảnh rồi, lĩnh ngộ được pháp tắc huyền diệu của Thiên Nhân Hợp Nhất, xui xẻo lại chưa đủ pháp lực! Ha ha ha.
Dương Thiên Lôi kìm chế được sự hưng phấn ở trong lòng, vẻ mặt đắc ý nói.
Bất luận thế nào hắn cũng không nghĩ ra, ăn vụng trái cấm tự nhiên lại xảy ra sự huyền bí như vậy. Càng không nghĩ ra, hắn đã từng dùng vô số loại biện pháp cũng không thể mở được ba mươi sáu trang giấy kỳ diệu đó, tự nhiên lại được thần công song tu vô thượng. Căn bản hắn cũng không ngờ khi hắn cùng với Tử Hàm muội muội thân ái thưởng thức trái cấm vô ý khởi động nó, đồng thời chân chân chính chính dung nhập vào trong đầu hắn, bị hắn nắm trong tay!
Lợi dụng yêu thương và giao hợp chân chính về thể xác và linh hồn khiến hắn và Trương Tử Hàm trong giây phút cuối cùng, cảm nhận được sự ảo diệu của Thiên Nhân Hợp Nhất!
Trương Tử Hàm xui xẻo chỉ đột phá bình cảnh. Từ lâu, bản thân nàng đạt được yêu cầu về pháp lực, một khi nàng cảm ngộ được sự huyền diệu của Thiên Nhân Hợp Nhất, hơn nữa với tác dụng truyền thừa Thần Đạo của Thủy Nguyên Châu, tự nhiên liền đột phá đến Tiên Thiên cấp năm!
Tuy rằng Dương Thiên Lôi cũng cảm ngộ được, nhưng muốn đột phá, hắn lại cần phải đạt tới pháp lực đủ mạnh!
Dương Thiên Lôi vừa cười, vừa khiêu khích Trương Tử Hàm.
Mặc dù đã đột phá đến Tiên Thiên cấp năm, nhưng lúc này Trương Tử Hàm đang trong tình trạng kiệt sức, đâu còn dám để Dương Thiên Lôi tiếp tục khiêu khích như vậy? Vội vàng nắm lấy hai tay không thành thật của Dương Thiên Lôi, ngượng ngùng nói:
- Thiên Lôi đừng...
- Ừ, thân ái, chúng ta nghỉ ngơi xong, lại tiếp tục.
Dương Thiên Lôi rất vô sỉ nói, đồng thời, ngả ra trên thảm nhẹ nhàng ồm thân thể mềm mại của Trương Tử Hàm vào trong lòng.
- Không nên mà. Hiện tại đau lắm...
Khuôn mặt Trương Tử Hàm đỏ bừng tựa đầu vào trên vai Dương Thiên Lôi nói.
- Cái này thì đơn giản.