Đương nhiên cũng chỉ trong một chớp mắt ngắn ngủi mà thôi, tóm lại Tiêu Như Mộng là người có kiến thức rộng rãi, khi Dương Thiên Lôi còn chưa hét lên, dĩ nhiên đã trực tiếp buông lỏng hai chân của Dương Thiên Lôi ra, thả xuống mặt đất!
- Kêu la cái gì? Có cái gì sư phụ chưa thấy qua?
Tiêu Như Mộng nhìn Dương Thiên Lôi đang đỏ mặt, che kín cơ thể, nhíu nói:
- Tu luyện thì tu luyện, ngươi cởi sạch y phục làm gì? Còn không mặc vào nhanh lên?
- Ông trời ơi...
Dương Thiên Lôi rên lên một tiếng, vô cùng u oán nhìn Tiêu Như Mộng nói:
- Sư phụ... Người xoay người sang chỗ khác...
Tiêu Như Mộng không nói gì, nhưng vẫn xoay người sang hướng khác.
Dương Thiên Lôi vội vàng mặc vào quang minh nhuyễn giáp, hơn nữa rất dứt khoát sử dụng chiếc khăn trùm đầu mà Nhan Uyên đã đưa lúc trêu đùa hắn và Trương Tử Hàm. Lúc này, trong lòng mới cảm thấy bình tĩnh hơn một chút.
- Sư phụ... Sao người lại vào được? Không phải ba năm, mới có thể tiến vào sao?
Dương Thiên Lôi vô cùng phiền muộn hỏi.
- Đã ba năm rồi, sư phụ đương nhiên là phải…
Tiêu Như Mộng bình tĩnh nói, đồng thời chậm rãi xoay người lại, chỉ là khi nàng nhìn thấy bộ dạng của Dương Thiên Lôi, nhất thời từ "vào" lại không nói ra được, liền cười "Khanh khách" thành tiếng, đưa tay chỉ vào khăn bịt của Dương Thiên Lôi, nói:
- Ngươi... Vì sao ngươi lại làm như vậy hả? Ha ha ha... Vì sao, xấu hổ không dám nhìn sư phụ à? Nhanh bỏ ra đi, khó coi chết đi được! Ha ha ha...
- Ách... Sư phụ, cái này... Người có thể không cười hay không? Vì sao đã ba năm rồi chứ... Ta cho rằng mới một hai năm...
- Tiểu tử nhà ngươi, sao ngươi lại cởi y phục ra làm gì?
Tiêu Như Mộng nói.
- Cái này là vì ta cảm giác cởi sạch y phục thì khi tu luyện tốc độ hấp thu năng lượng nhanh hơn, cho nên... Sư phụ, không nói cái này nữa. Người coi như không thấy gì là được, ta sẽ không để cho người phụ trách, cũng sẽ không yêu cầu nhìn lại... Ách... Không đúng không đúng. Ta chưa từng nói gì cả...
Dương Thiên Lôi theo thói quen miệng bắt đầu như đầu xe lửa chạy, bỗng nhiên ý thức được mỹ nữ trưởng thành trước mắt là sư phụ của mình, nhất thời vội vàng đổi giọng, hận không thể lập tức tìm một một cái lỗ để chui vào. May là mang theo khăn bịt đầu, nên Tiêu Như Mộng không nhìn thấy vẻ mặt của hắn.
- Phụ trách cái gì? Nhìn cái gì... Hay cho tiểu tử thối nhà ngươi, ta phải đánh.
Ngay từ đầu, Tiêu Như Mộng đã cảm thấy có điểm khó hiểu, chỉ là nói đến phân nửa nhất thời hiểu rõ ý tứ của Dương Thiên Lôi, một người có kiến thức rộng rãi như nàng, trên mặt cũng hiện lên một tia đỏ ửng. Đệ tử vô sỉ như vậy, khiến nàng vừa tức giận lại vừa buồn cười.
- A… Sư phụ tha mạng, đệ tử tuyệt đối là không có ý gì…
Dương Thiên Lôi nói một tiếng, liền chạy thật nhanh, như tia chớp về phía xa. Truyện Tiên Hiệp
- Ít nói nhảm thôi, ra chiêu đi, để sư phụ nhìn xem ba năm qua ngươi đã tiến bộ tới đâu rồi.
Thân hình Tiêu Như Mộng nhoáng lên, liền tới trước mặt Dương Thiên Lôi, ngăn hắn lại:
- Yên tâm, sư phụ chỉ kiểm tra ngươi, có bao nhiêu thực lực đều thi triển ra đây đi.
Tiêu Như Mộng nói xong, bắt đầu tấn công.
Dương Thiên Lôi bất đắc dĩ, chỉ có thể nghênh chiến!
Tiêu Như Mộng điều chỉnh pháp lực của mình tới mức độ tương đương với Dương Thiên Lôi, với từng đạo pháp quyết thần thông với tốc độ nhanh chóng tấn công Dương Thiên Lôi!
- Rầm rầm...
Trong nháy mắt, một tiếng nổ mạnh dữ dội phát sinh giữa hai người.
Trong thời gian ba năm, mỗi lần Dương Thiên Lôi tu luyện Ngưng Đan Thiên, đều tự mình biểu diễn luyện các loại pháp thuật thần thông, hoàn thành việc phun ra nuốt vào năng lượng trong thân thể, do đó tăng khả năng dung nạp pháp lực của thân thể đến cực hạn. Theo đó, tu vi cũng không ngừng tăng lên, trong lòng hắn đã sớm khát vọng một lần chiến đấu chân chính, nên chiến đấu rất thoải mái, thích thú và vô cùng vui vẻ!
Chỉ có chiến đấu thực sự, mới có thể hiểu rõ bản thân mình thiếu sót ở nơi nào, cũng chỉ có chiến đấu thực sự, mới có thể lĩnh ngộ được sự ảo diện chân chính của các loại pháp thuật thần thông, mới có thể thiên biến vạn hóa trong thực chiến. Dù nắm trong tay các loại pháp thuật thần thông nhưng điều kiện tốt nhất là phương thức thi triển và thời cơ thi triển!
Ngay từ đầu, Dương Thiên Lôi còn có vẻ không theo kịp, nhưng do Tiêu Như Mộng sắc bén, cuồng bạo mà lại đúng lúc tấn công, liên tục đẩy hắn vào hiểm cảnh vài, cuối cùng, Dương Thiên Lôi đã từ bỏ tất cả tạp niệm, hoàn toàn tập trung vào trận chiến!
Tiêu Như Mộng càng đánh càng kinh ngạc. Bất luận như thế nào nàng cũng nghĩ không ra, pháp thuật thần thông vô cùng đơn giản, rất phổ biến, nhưng đến khi Dương Thiên Lôi thi triển ra, lại phát huy ra uy lực khiến nàng không có cách nào tưởng tượng được. Hơn nữa, tóm lại tài năng của Dương Thiên Lôi ở thời cơ thích hợp, xuất ra năng lượng với thuộc tính thích hợp, thi triển ra với một bản lĩnh thích hợp!
Hơn nữa càng khiến người khác kinh ngạc chính là, thân thể Dương Thiên Lôi dường như hoàn toàn không biết mệt mỏi!
Qua một sau, sau khi Tiêu Như Mộng bắt đầu bồi luyện , lần lượt tăng mức độ niệm lực và pháp của mình theo mức độ từ yếu đến mạnh, không ngừng tấn công Dương Thiên Lôi.
Đủ giằng co mấy canh giờ, ngay cả Tiêu Như Mộng đều cảm thấy có chút mệt mỏi, Dương Thiên Lôi cuối cùng cũng sử dụng hết pháp lực, thở hổn hển như trâu mà xuống mặt đất.
Chân chân chính chính chiến đấu, khiến Dương Thiên Lôi cảm thấy vô cùng sảng khoái, một cao thủ siêu việt như vậy lại bồi luyện cho mình, quả thực cũng rất có hiệu quả, so với việc tự mình diễn luyện, hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau!
Giờ phút này, Dương Thiên Lôi rất muốn cởi sạch y phục, lập tức bắt đầu tu luyện Ngưng Đan Thiên, nhưng hiện tại hiển nhiên không có khả năng.
- Được, tốt. Niệm lực của ngươi đã đạt tới một trình độ rất cao. Hiện tại, chỉ cần cô đọng đủ pháp lực, rất nhanh liền có thể chạm đến Bình cảnh của Tiên Thiên cấp hai. Đối với ngươi mà nói, việc đột phá Bình cảnh cũng không khó, khó nhất chính là ngưng tụ pháp lực. Bởi vì thân thể ngươi thực sự quá cường hãn, cần hấp thu pháp lực nhiều hơn người khác mấy lần, thậm chí gấp cả chục lần, mới có thể đột phá được.
- Vâng, đệ tử đã rõ.
- Vậy là tốt rồi, nghỉ ngơi đi. Ngươi bắt đầu thổ nạp đi. Trảm Không Kiếm Quyết bốn tầng đầu, Phó trưởng môn Nhan đã truyền cho ngươi. Hơn nữa, vừa rồi, trong chiến đấu, ngươi hiển nhiên đã lĩnh ngộ được toàn bộ, ngươi chỉ cần ép pháp lực, mới có thể nhanh chóng tăng cấp! Được rồi, sư phụ cũng nghỉ ngơi đây.
Tiêu Như Mộng nói xong, liền ngồi xếp bằng bên cạnh Dương Thiên Lôi, chậm rãi nhắm hai mắt lại, tiến nhập trạng thái nhập định.