Huyền Giới Chi Môn

Chương 1565: Từ trên trời đáp xuống (1)

Yêu cầm đen trông thấy lại có thêm mấy đầu quái điểu bỏ mình, lập tức giận dữ, hai mắt như phun ra lửa.

Trên người nó hắc quang đại thịnh, hình thể bất ngờ rút nhỏ thật nhanh tại hắc quang, biến thành một vị trung niên nam nhân cao gầy, đầu đội Kim quan, mặc vũ bào màu đen, hai mắt dài và nhỏ, lõm xuống, lóe ra nhiều điểm quang mang âm lãnh, khiến cho người không rét mà run.

Nam nhân vũ bào đen chân hạ nhất điểm, thân hình phóng ra, thối lui vào trong đám quái điểu xanh.

Thiềm Thừ xanh biếc thấy vậy, ánh mắt màu lục lóe lên, trong lòng có chút bất an, đang muốn làm gì.

Đàn quái điểu xanh bị vụ tường xanh chặn được, có chút hỗn loạn, chợt bay tứ tán, dường như cũng hành động.

Thiềm Thừ xanh biếc vội vàng ngưng thần ứng đối, không quên quản nam nhân vũ bào.

Cô gái che mặt mắt thấy cừu nguyên uy thế như vậy, lập tức mừng rỡ, trong lòng an tâm không ít, phất tay tế lên tiểu Phàm màu trắng, miệng lẩm bẩm thật nhanh.

Vô số linh văn màu trắng trên Tiểu Phàm nhảy lên, sau đó phần phật phồng lớn lên, biến thành một mảnh bạch quang trong suốt, bao phủ tất cả Cổ Man tộc.

Cô gái che mặt phất tay đánh ra một đạo pháp quyết, ánh sáng màu trắng óng ánh run lên bần bật, liền bao quanh tất cả mọi người, lần nữa phi độn ly khai.

Vào thời khắc này, một luồng tiếng địch mảnh khảnh đột nhiên vang lên, không biết từ chỗ nào truyền đến, triền miên vô cùng, dường như một nữ tử si tình nói hết ưu tư của mình.

Cô gái che mặt nghe được âm thanh này, đột nhiên một trận đầu váng mắt hoa, trở nên mệt mỏi buồn ngủ.

- Không xong!

Nàng biến sắc, lập tức muốn nhắc tới thần thức chống cự quái âm.

Kết quả chẳng những lực thần thức mềm nhũn, hoàn toàn không đề được, chân khí trong cơ thể vận chuyển cũng trì trệ, trong lòng càng thêm cả kinh.

Bạch quang bao phủ mọi người Cổ Man tộc lập tức tối sầm lại, lần nữa biến thành tiểu Phàm màu trắng.


Mọi người Cổ Man tộc lại bất kham, thần tình mặt mũi mê loạn, dường như rơi vào trong huyễn cảnh.

Ngoài mấy trăm trượng, trong bầy chim xanh, nam nhân vũ bào kia cầm trong tay một ống sáo màu bạc, ngón tay điểm bắn thổi.

Một cổ sóng gợn màu bạc nhàn nhạt khuếch tán bung ra, hư không trở nên kêu ông ông.

Kình Thiên Xích Viên đang đánh giết cùng hai con yêu cầm màu xám tro, sắc mặt cũng biến đổi, nhưng cự ly nó cách nam nhân vũ bào khá xa, tuy rằng bị ảnh hưởng, nhưng cũng không lớn, còn có thể miễn cưỡng ngăn cản tiếng địch xâm nhập.

Những quái điểu xanh dường như hoàn toàn không bị tiếng địch ảnh hưởng, phát ra tiếng hí hưng phấn, bầy chim chợt phân thành hai, giương cánh vòng qua vụ tường màu xanh, như mũi tên rời cung, đánh tới cô gái che mặt cùng mọi người.

Thiềm Thừ xanh biếc đại biến sắc mặt, hai tay bắt quyết.

Tu vi hắn đã đạt đến Thần cảnh hậu kỳ, lực thần thức cường đại, tuy rằng cũng bị tiếng địch tác động đến, nhưng ảnh hưởng rất nhỏ.

Vụ tường màu xanh lập tức bát cao, ý đồ ngăn những quái điểu lại, nhưng động tác của hắn chậm một bước, chỉ ngăn được một số con.

Thiềm Thừ xanh biếc khẩn trương, giậm chân một cái, thân thể hóa thành một đạo Lục Ảnh, nhanh như bắn đi tới cô gái che mặt cùng mọi người.

Cô gái che mặt cùng mọi người thời khắc này bị tiếng địch khống chế, hoàn toàn không có lực ngăn cản.

Vào thời khắc này, hư không trước người Thiềm Thừ xanh biếc lóe lên, một cự cầm màu đen đột nhiên hiện ra, hai trảo đen to lớn bùng lên hắc quang dữ dội, thoáng như hai mặt trời đen, đột nhiên chụp phủ xuống đầu Thiềm Thừ xanh biếc.

Đồng thời hai thiết sí màu đen của nó vung lên, hai đạo hắc phong vô cùng lăng lệ ác liệt, quét dọc quét ngang sang hai bên phải, trái, ngăn tất cả đường đi ở phía trước.

Thiềm Thừ xanh biếc ngạc nhiên cả kinh!

Cự cầm đen rõ ràng đã hóa thành hình người, thời khắc này đang đứng từ nơi xa, làm thế nào lại có một vị ngay trước mặt?

Nhưng hắn lập tức bỏ mối nghi ngờ này qua sau ót, bây giờ không phải là thời điểm nghĩ chuyện này.


Thiềm Thừ xanh biếc không có ý tránh né chút nào, quầng sáng màu xanh biếc quanh thân bùng lên dữ dội, há to miệng, phun ra một viên quang cầu màu xanh biếc to như căn phòng, chói loá mắt, đụng vào hai móng của cự cầm đen.

Ầm ầm, một tiếng vang thật lớn!

Quang cầu xanh biếc vỡ toạt ra, cự cầm đen cũng bị nổ bay ra ngoài, nhưng thân thể nó cực kỳ cứng cỏi, không hề bị thương, chỉ rơi mấy cây thiết vũ đen gần móng vuốt.

Thiềm Thừ xanh biếc nheo mắt lại, quầng sáng màu xanh biếc trên người càng nhiều hơn, sau đó toàn bộ nhanh chóng hội tụ đến mi tâm.

Mi tâm thụ nhãn hắn trở nên mềm nhũn và bắt đầu động đậy, chợt mở ra, một đạo tinh quang xanh biếc xán xán vô cùng sáng từ trong bắn ra.

Tốc độ ánh sáng xanh cực nhanh, vừa lóe đã xuyên qua đầu cự cầm đen trước mắt, cự cầm không kịp phản ứng được nữa.

Phành! Đầu cự cầm đen vỡ toạt ra, sau đó toàn bộ thân thể biến thành một mảnh khí đen, bay tán bung ra.

- Phân thân!

Ánh mắt Thiềm Thừ xanh biếc lóe lên, nhưng không để ý tới, thân hình nhất động, muốn bắn ra lần nữa.

Nhưng hư không phía sau lưng hắn lần nữa nhoáng lên, hai trảo đen to lớn từ bên trong vươn ra nhanh như tia chớp, chộp tới đầu của hắn.

Không chỉ có vậy, trước người Thiềm Thừ xanh biếc và hai lần hư không cũng nhất động, bất ngờ lại nổi lên ba con cự cầm đen.

Bốn con cự cầm đen vây kẻ này vào giữa, liều chết ngăn lại đường đi của hắn.

Thiềm Thừ xanh biếc bị ngăn lại, lúc này những quái điểu xanh đã bay đến chỗ cô gái che mặt cùng mọi người, há miệng phun ra mười đạo quang trụ xanh, đánh vào đoàn người.

Cô gái che mặt thời khắc này ngay cả nhúc nhích thân thể bắn ra cũng cực kỳ khó khăn, chớ nói chi là ngăn cản, trong mắt xuyên thấu vẻ tuyệt vọng.

- Ta đã nói rồi, các ngươi những người ngoại lai dám cả gan xâm phạm lãnh địa của chúng ta, toàn bộ đều phải chết!

Một con cự cầm đen miệng nói được tiếng người, âm thanh lãnh khốc như cửu thiên Hàn Phong.

Thiềm Thừ xanh biếc muốn vỡ nứt vành mắt, nhưng hắn bị bốn con cự cầm đen ngăn lại, thực lực bốn con yêu cầm này đều không thấp, nhất thời hắn không có cách nào thoát khỏi, chỉ có thể trơ mắt nhìn hết thảy phát sinh.

Mắt thấy cô gái che mặt cùng mọi người muốn bị quang trụ xanh đánh trúng, một đạo kim quang rực rỡ xuất hiện từ nơi xa, vụt tới như điện xạ.

Kim quang lúc mới bắt đầu vẫn còn ở xa vài dặm, nhưng vừa lóe lên, trong chớp mắt liền đến gần bên, nhanh không thể tin nổi.

Xoảng!