Huyền Giới Chi Môn

Chương 1462: Viện quân chạy tới (2)

Ầm ầm ầm!

Phiên Thiên Côn đi qua nơi nào, năm ngọn núi linh thạch thình lình bị chặn ngang phá hủy, ầm ầm sụp đổ.

Vô số linh thạch lớn nhỏ tạo thành thân núi rơi xuống, đập trên mặt đất, phát ra tiếng nổ lớn kinh thiên động địa. Vô số đá vụn bụi bặm tung bay, dâng lên cơn lốc cuồng bạo, mang theo tất cả cuốn về bốn phía.

Theo năm tòa Linh Sơn vỡ nát, mây sương năm màu phía trên bầu trời cũng dần dần tiêu tan. Những âm thanh khác thường do đại trận vừa rồi mang đến, đều liên tiếp biến mất.

Một khu vực rất lớn trước Nam Sư Cung và quảng trường bạch ngọc đều bị tiên tướng số một bất ngờ xuất hiện phá đổ. Trong thời khắc này, khắp nơi trên bầu trời đều lơ lửng những mảnh đổ nát thê lương với kích thước lớn nhỏ khác nhau.

Ở dưới sóng khí cuồn cuộn trùng kích, vô số cung điện, cột gãy và linh thạch đá vụn xung quanh giống như vỡ bờ, va chạm vào nhau, không ngừng phát ra những âm thanh ầm ầm ầm.

An Hoa đứng ở trên một đống đổ nát, ngửa đầu nhìn lên trời. Khi nhìn thấy đại trận trước đó hình như thật sự đã hoàn toàn biến mất, hắn không khỏi mừng rỡ kêu lên:

- Đại trận được giải trừ!

Cùng lúc đó, đại quân liên minh Di Thiên phát ra tiếng hoan hô rung trời, sĩ khí đại chấn!

- Ha ha, minh chủ đã giải trừ đại trận!

Lục Quỳ Chung cười to nói.

- Thạch Đầu, làm rất đẹp!

Thải Nhi đứng ở đầu vai Phương Trăn, vỗ cánh một hồi, nhưng cũng cao hứng kêu lên.

Phương Trăn mặc dù không nói lời nào, những trái tim căng thẳng giống như một dây cung lại kéo căng là không tránh được buông lỏng. Lúc này hắn vung tay lên, chỉ huy ba chiến sĩ Ma Ngưu còn sót lại, đánh về phía đại quân Thiên Đình còn dư lại.


Trước đó, đám người bọn họ đã nghe Thải Nhi nói qua về chuyện đại trận, tất nhiên hiểu được lợi hại trong đó. Hiện tại thấy Thạch Mục đã giải trừ được đại trận này, trong lòng tất cả đều âm thầm cảm thấymay mắn.

- A...

Từng tiếng rít gào vang lên, bốn ma thú hộ tông còn sót lại của Phi Thiên Thử Tộc cũng ở dưới sự chỉ huy của Thư Hữu Kim, bốn vó lao nhanh, hướng về phía đại quân Thiên Đình.

Lúc này đại quân liên minh đều xông về phía đại quân Thiên Đình.

Tiên tướng số một bị tàn sát. Lúc này đại quân Thiên Đình căn bản không nhìn thấy được nửa điểm hy vọng chiến thắng. Ở dưới thế tấn công mãnh liệt của đại quân liên minh Di Thiên, bọn họ bắt đầu tháo chạy với phạm vi lớn.

Không biết là ai hô một tiếng:

- Diệt Thiên Đình, giết Thiên Đế!

Ngay lập tức, người này nhận được sự hưởng ứng của toàn bộ đại quân liên minh Di Thiên. Những tiếng kêu gào giống như núi kêu biển gào lập tức truyền đi ở trong bên trong thiên địa.

- Diệt Thiên Đình, giết Thiên Đế!

- Diệt Thiên Đình, giết Thiên Đế!

...

Tầng mây trên bầu trời phía trên chiến trường hình như cũng bị âm thanh rung chuyển trời đất nơi này ảnh hưởng. Phía trên ban đầu đầy mây, sương mù bao phủ, lại dần dần tản ra, lộ ra mảng lớn trời xanh trống trải.

Lúc này Thạch Mục vẫn là chân thân vượn lớn cao tới vạn trượng. Tuy rằng đã nghe được âm thanh đại quân liên minh gào thét, tất nhiên cũng biết đây chính là thời khắc mọi người nóng bỏng thực hiện tâm nguyện.

Nhưng hắn lại không có làm ra hành động gì. Thậm chí ngay cả động tác cúi đầu nhìn tình hình chiến trường cũng không có. Ánh mắt hắn lại rơi vào ngoài trăm nghìn dặm. Nơi đó có một mảnh kiến trúc khổng lồ với ánh vàng rực rỡ.


Cung điện hoa mỹ, san sát nối liền với nhau, nằm ở bên trong vị trí biển mây mênh mông.

Đúng lúc này, Thạch Mục bỗng nhiên nhướng mày. Trong hai mắt hắn xuất hiện một vẻ kinh ngạc. Ngay sau đó, bước chân hắn hoạt động. Thân thể to lớn dạo qua một vòng ở chỗ này. Ánh mắt hắn lại quét qua toàn bộ tình hình xung quanh một lượt.

Ngay sau đó, thần sắc Thạch Mục trở nên càng thêm ngưng trọng.

Hắn bỗng nhiên phát hiện, ở phía ngoài năm tòa Linh Sơn đã đổ nát, thiên cung đại điện vốn phân bố không trật tự nặng nề, lúc này ở dưới tầng mây nâng lên, lại nhanh chóng di chuyển.

Trước đó khi hắn mới tới, thứ hai tiên tướng Ân Phá dẫn hắn xem qua cả Thiên Cung bao gồm Khiển Vân Cung, Dược Vương Điện, Bích Càn Điện và Khung Vũ Lâu v.v. Lúc này tất cả đều đã lệch khỏi quỹ đạo vị trí cũ. Toàn bộ cung điện Thiên Đình hình như đều đang di chuyển với quỹ tích kỳ lạ, đồng thời đang hình thành bố cục đặc biệt nào đó.

Lúc trước, khi phá huỷ năm tòa Linh Sơn, trong lòng Thạch Mục lại mơ hồ cảm thấy có cái gì đó không đúng.

Lúc đó hắn cảm nhận được trong thiên địa xung quanh hình như tràn ngập một loại khí tức vô cùng cổ quái. Chỉ là lúc ấy khí tức vẫn vô cùng mỏng mảnh, ở vào một loại trạng thái như có như không.

Nhưng đến lúc này, loại khí tức này lại càng lúc càng nồng đậm.

Cũng chính bởi vì phần bất an này, Thạch Mục mới không có giải trừ chân thân vượn lớn, mà vẫn cẩn thận đề phòng.

Thời khắc khi trong lòng hắn đang nghi ngờ, đã thấy trên bầu trời phía tây truyền đến những tiếng la hét hỗn loạn. Một đám người rất đông đang tràn về phía Nam Sư Cung bên này.

Thạch Mục tập trung nhìn vào, đã thấy là Lịch Thăng chân nhân dẫn mang theo rất nhiều đệ tử Thanh Lan, đuổi giết tàn quân Thiên Đình đóng ở Tây Thiên Môn, đang chạy về phía bên này.

Đám người An Hoa phản ứng rất nhanh chóng. Vừa phát hiện phía tây có động tĩnh, lập tức phân phối ra một phần đại quân nghênh đón.

Đại quân liên minh cùng Thanh Lan đại quân hai phía vừa giáp kích, nhất thời đánh cho phần tàn quân Thiên Đình này thành mảnh nhỏ, quân lính tan rã, chạy trốn khắp nơi, lập tức bị thần tướng Cổ Man Tộc hợp lực giết chết ngay lập tức.

Thanh thế Liên minh Di Thiên càng đại chấn!

Thải Nhi vừa thấy Lịch Thăng chân nhân cũng chạy tới, mừng rỡ không thôi, vội vàng bay về phía hắn, muốn báo tin cho hắn biết Thạch Mục đã phá trừ đại trận.

Nhưng mới bay ra được phân nửa, chỉ thấy sắc mặt Lịch Thăng chân nhân nghiêm nghị bay về phía nó. Trong lòng nó chẳng biết tại sao, có chút hồi hộp.

Lịch Thăng chân nhân hiển nhiên cũng chú ý tới Thải Nhi, nhưng lại hoàn toàn không dừng lại, trực tiếp bay về phía Thạch Mục.

Thải Nhi thoáng sửng sốt, sau đó mở hai cánh ra, vội vàng đuổi theo.