Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 413: Thực luyện cấp A lần thứ hai

Từ một góc độ nào đó thì càng là cao thủ kiên nhẫn càng kém, như hôm nay trong lòng Michiwa và Shana đã tuyệt vọng. Thực luyện cấp A chính là truyền thuyết, đó là nơi ngay cả cao thủ cấp vàng tối cũng phải đau đầu, có những nơi thậm chí ngay cả người mạnh vàng tối thượng đỉnh cũng chỉ có thể cam chịu hạ phong... Trâu Lượng có năng lực đến mấy cũng bất quá là một tế ti cấp đồng thau.

Nhưng vấn đề là Trâu Lượng lại không chết đi ra, điều này làm cho sự tình vốn đơn giản lại trở nên phức tạp. Nếu như linh hồn thật sự bị phong ấn trong thực luyện đường thì chắc chắn không phải chuyện tốt gì.

"Lão Tà, nếu ngươi không có lí do thuyết phục thì chúng ta sẽ xông vào đấy!" Lại năm tiếng trôi qua, Bóng Ma nhảy dựng lên nói, hắn cũng không chống đỡ được nữa.

Hổ Tà lại không hề để ý, "Khó khăn cấp A các ngươi đi vào cũng vô dụng, huống hồ khả năng tìm được hắn hầu như là 0. Chắc chắn là tiểu Lượng lại gây ra chuyện gì đó, cả thực luyện đường chắc chắn đều đã thay đổi rồi".

"Vậy ngươi nói làm sao bây giờ?"

Hổ Tà điều chỉnh tư thế một chút, nói đến tính tình thì sợ rằng ai cũng không cách nào so với Hổ Tà. Tựa hồ không có chuyện gì có thể làm cho hắn sốt ruột.

"Đợi!"

"Ơ, đây không phải Bỉ mông vàng vô cùng mạnh mẽ của chúng ta sao, tại sao lại nhàn nhã như vậy?" Một âm thanh âm độc truyền đến, đó là Salem của Phong Chi Quốc, bị một quả đắng như vậy nên gã chiến sĩ vàng sáng này không thể nào nhẫn nhịn được.

Đi cùng hắn trừ Kiah và Hirou còn có một chiến sĩ vàng tối sơ cấp, hiển nhiên đây là hắn đến trả thù.

Nhìn thấy Michiwa và Shana, Salem cười âm hiểm, "Không tồi, tất cả đều ở đây. Ơ, còn thiếu một thằng nhóc nữa".

Bóng Ma liếc mắt nhìn Salem, "Salem, mày bị động kinh à?"

"Bóng Ma, chuyện này không quan hệ đến ngươi, thức thời tránh sang một bên, nếu không bọn ta xử lí luôn cả ngươi đấy!"

Bóng Ma vốn đã đầy bụng lửa giận, lúc này lại có người đến gây sự, "Chỉ dựa vào ngươi à?"

"Ha ha, ta thì không được, nhưng chuyện của đại nhân lại không phải là chuyện nhỏ!"

Tutan, chiến sĩ vàng tối sơ cấp, cao thủ đỉnh cấp của đế quốc Saron. Về cơ bản tất cả các chiến sĩ cấp vàng tối đều biết đến nhau.

"Chiến thuyền, giao đồ vật các ngươi cướp được ra đây, chuyện các ngươi đánh lén ta cũng bỏ qua. Nếu không thấy ngươi một lần sẽ giết ngươi một lần".

Tutan nhìn Bóng Ma rồi lại nhìn Hổ Tà, "Bóng Ma, nếu ngươi không nhúng tay vào chuyện tranh cướp đồ vật của đám hậu bối thì ta cũng không can thiệp. Dựa theo quy củ của Thông thiên cảnh, để bọn chúng tự xử lí, được không?"

"Tutan, ta chơi đùa cùng ngươi", Người nói là Dư Triết.

Bóng Ma và Đại Kim đều là người Hannibal, Dư Triết thì là người Phong Chi Quốc cho nên ai cũng không nghĩ họ là một bọn. Nhất là trong loại chuyện này, không nghĩ tới Bóng Ma còn chưa mở miệng Dư Triết đã lập tức đứng dậy.

Là bạn sẽ không sợ phiền phức, sợ phiền phức chắc chắn không phải bạn.

Cung thủ vàng tối có sức đánh một trận với chiến sĩ cấp vàng tối, còn sát thủ vàng sáng thượng đỉnh cộng thêm Bỉ mông vàng thì không phải ba người Salem có thể đối phó. Vừa rồi bị một mình Đại Kim đánh cho tan tác, giờ có thêm Bóng Ma, bọn họ thật sự chỉ có thể ăn đòn.

"Dư Triết, ngươi xác định phải can thiệp chứ?"

Tutan trầm giọng nói, đây vốn là chuyện việc không liên quan đến hắn nhưng Salem đã tìm hắn thì hắn cũng đã chuẩn bị tốt cho một trận chiến với đám người này.

Dư Triết mỉm cười xem như trả lời.

Salem hiển nhiên cũng nhìn ra cục diện đang bế tắc, không nghĩ tới Bóng Ma và Dư Triết đều ở đây, "Bé con, giao thứ ngươi cướp của ta ra đây nếu không đừng trách ta không khách sáo".

Salem nhìn chằm chằm Shana và Michiwa, cả hai đều là tộc Thiên Mị, dáng người cũng tương tự nhau, Salem cũng không nhớ rõ người nào đã lấy mất chiến lợi phẩm của mình. Cây quyền trượng đó hắn không dùng đến mà là để dâng cho người khác, nếu không phải như thế hắn cũng không cần phải mời Tutan.

"Ngươi muốn không khách sáo như thế nào?" Michiwa nói có vẻ sợ hãi.

"Đừng ép ta, nếu không mặc dù các ngươi là hậu bối ta cũng có thể cho các ngươi muốn sống không được muốn chết không xong!" Mặc dù đang đứng trước mặt một đám cao thủ, Salem đã cố gắng che giấu nhưng trong ánh mắt vẫn tràn ngập dục vọng. Michiwa và Shana đều là người đẹp hiếm thấy, ít nhất trong số các nữ đệ tử của hắn không tìm được mặt hàng tốt như vậy.

Hổ Tà ho khan vài tiếng, hắn biết cứ tiếp tục như vậy chắc chắn mọi chuyện sẽ càng phiền phức, "Salem, bỏ qua đí, nếu như là bị hai đứa nó lấy thì tốt nhất ngươi nên chấp nhận".

"Hổ Tà, nếu là chuyện khác thì ta còn có thể nể mặt ngươi, nhưng việc này thì không thể bỏ qua được. Đồ của ta bị hai con bé này cướp, ta cũng không tính toán nữa làm gì, nhưng bọn nó phải trả lại cho ta và chấp nhận một chút cảnh cáo!"

Con ngươi Salem liếc ngang liếc dọc, tựa hồ đã tìm được một phương pháp rất tốt để giải quyết chuyện này.

Nhìn vẻ mặt Hổ Tà có thể thấy hắn cũng không thân quen gì với hai con bé này cho lắm, hắn chủ yếu muốn lấy lại cây quyền trượng đó, dây dưa với Bỉ mông vàng thật sự không phải là một ý kiến hay.

"Ha ha, đừng tưởng ta không biết, nếu ngươi làm cho Shana bị tổn thương một xíu thì ta nghĩ Augustus tuyệt đối sẽ không vui".

Hổ Tà cười nói.

Sắc mặt Salem hơi mất tự nhiên, Tutan nghe vậy cũng sửng sốt, "Salem, ngươi không nói chuyện này liên lụy đến Augustus". Truyện được copy tại Truyện FULL

Salem ngẩn người thầm mắng trong lòng, bà nội nó, thằng này vừa rồi còn ra vẻ bố là thiên hạ đệ nhất, vừa nghe đến tên Augustus đã sợ co hết cả vòi rồi.

"Lão Tà, ngươi cũng không cần dùng Augustus để dọa ta, cho dù Augustus đang ở đây cũng vẫn phải trả lại đồ cho ta".

Salem vừa dứt lời đột nhiên sắc mặt lập tức trở nên trắng xanh.

Không chỉ Salem mà mấy người mạnh vàng sáng khác đều tái mặt.

"Đồ của ngươi đang ở chỗ ta, ngươi muốn thế nào?"

Đó là hơi thở cuồn cuộn của cấp vàng tối thượng đỉnh, âm u và tràn ngập sát cơ.

Bóng Ma vui rồi, "Augustus, ngươi đến vừa lúc. Có người cậy đông muốn cướp đồ của Shana".

Bầu không khí trở nên lạnh như băng, Salem hầu như đã hỏi thăm đầy đủ tám đời nhà Bóng Ma rồi, nhưng nhìn Augustus đằng đằng sát khí hắn cũng vội vàng thu lại chút lòng tự trọng của mình.

Ai cũng biết nói chuyện thể diện trước mặt Augustus và Sô Câu chính là chuyện ngu ngốc nhất.

"Khụ khụ, Bóng Ma, ngươi đứng có thầy dùi. Nếu như Shana thích món đồ kia thì một tiền bối như ta sẵn sàng cho nó. Nhưng các ngươi lấy danh nghĩa Shana để cướp đoạt thì không được!"

"Ta còn có chuyện, ta đi trước!"

Tutan vứt lại một câu rồi trực tiếp bỏ đi không để ý tới Salem. Cấp bậc càng cao càng coi trọng danh tiếng, càng không thể bị mất mặt. Nếu thật sự bị Augustus hỉ nộ vô thường đập chết thì mới là oan ức.

Tutan vừa đi sắc mặt Salem đã trở nên càng khó coi. Trong lòng hắn căm hận gần chết nhưng hắn cũng không dám đắc tội Tutan. Tutan không ăn được Augustus nhưng vẫn thừa sức đập chết hắn. Mẹ nó, đợi đến ngày hắn thăng cấp vàng tối thì nhất định phải đòi lại cả vốn lẫn lãi.

Shana tóm tắt chuyện xảy ra cho Augustus.

"Ta tưởng chuyện gì to tát. Đồ vật đâu?"

Mặc dù là Michiwa cướp nhưng cũng không có khác biệt gì. Augustus là lão tổ tông của tộc Thiên Mị, tộc Thiên Mị ở đâu cũng vậy.

"Ra mắt lão tổ tông".

Thấy Augustus, Michiwa cũng không dám chơi tiểu xảo. Vị lão tổ tông này chính là chuyên gia trong lĩnh vực này.

"Tiểu cô nương nhà Nicola đúng không? Rất không tồi".

Có thể được Augustus khen ngợi cũng là một chuyện rất không dễ dàng, điều này cho thấy sức mạnh của Michiwa quả thật đã đạt tiêu chuẩn.

Augustus nhìn ba người Salem, "Các ngươi muốn thế nào?"

Ba người Salem, Kiah và Hirou đưa mắt nhìn nhau, biết trả lời thế nào bây giờ?

"Nếu như các ngươi cần cây quyền trượng đó thì chúng ta bỏ qua, nhưng nếu như chỉ là hiểu lầm thì hãy trả lại cho ta, quả thật ta cần nó", Salem khẽ cắn môi, lúc này tỏ ra sợ sệt quá cũng vô dụng, hắn dứt khoát nói thẳng.

"Shana, quyền trượng đâu?"

Augustus không trả lời ngay, lão tổ tông tộc Thiên Mị chưa ngu đến mức đắc tội cả Thông thiên cảnh. Nếu thực sự như vậy thì đừng nói vàng tối thượng đỉnh mà cấp kim cương cũng vô dụng.

"Trong tay Lượng, hắn còn đang ở trong thực luyện đường, thời gian đã rất lâu rồi".

Shana chỉ chỉ thực luyện đường quả cây tính mạng, Augustus vừa nhìn thấy nhíu mày, "Làm sao lại biến thành cấp A? Nó đi vào bao lâu rồi?"

"Thời gian đã sắp được một ngày rồi", Shana nói hơi lo lắng.

"Nó ở trong đó, tại sao ngươi lại ở đây?" Một câu hời hợt của Augustus làm sắc mặt Shana lập tức trắng bệch.

"Lão tổ tông, Shana biết sai rồi".

Shana lập tức quỳ trên mặt đất, ngay cả giải thích cũng không dám. Michiwa bên cạnh muốn nói gì đó nhưng trước giờ vẫn luôn to gan lớn mật mà bây giờ nàng lại không dám nói một chữ nào.

Tính khí của vị lão tổ tông này đã nổi tiếng toàn đại lục, một chút chuyện nhỏ cũng có khả năng trở thành tai ương diệt tộc.

"Augustus, đừng dọa trẻ con, tên kia bảo bọn họ rời khỏi", Ở đây không sợ Augustus cũng chỉ có Hổ Tà.

"Xen vào việc của người khác", Augustus hừ lạnh một tiếng, "Salem, ta cần cây quyền trượng đó, nếu ngươi có ý kiến thì có thể tìm ta bất cứ lúc nào. Một cái quyền trượng là cái quái gì chứ. Shana, theo ta đi".

Khó khăn cấp A quá đáng sợ, lại là thực luyện đột biến, hơn nữa thời gian đã trôi qua quá lâu, chắc chắn phải có dị biến. Hắn phải đi một chuyến mới được.

"Chờ ta với, một mình ngươi tìm thì lâu lắm", Bóng Ma nhảy xuống.

"Cả ta nữa", Dư Triết nói.

"Cho dù phải đập tan thực luyện đường cũng phải tìm ra!" Đại Kim giận dữ. Hắn đang giận chính mình, thật sự không nên để Lượng ở lại.

Đám người Salem hoàn toàn trở thành người xem, đến cùng tên nhóc này là thần thánh phương nào mà có thể làm nhiều đại nhân vật phải lo cho hắn như vậy?

Cộp...

Quyền trượng của Hổ Tà chống xuống đất, "Bình tĩnh, đừng vội. Augustus, ngươi cũng trưởng thành rồi, đừng kích động như vậy. Ta tính toán hắn cũng sắp ra rồi".

Kiah không nhịn được bật cười, nói đùa à, khó khăn cấp A, một nhóc con cấp đồng thau, một trăm cái mạng cũng không đủ chết.

Ánh sáng bên trên Thực luyện đường vẫn xoay tròn ổn định như cũ, nhưng có thể thấy tính mạng của người thực luyện rất yếu ớt.

Dưới cây tính mạng, Trâu Lượng vẫn bị lá cây màu lục bao bọc, một lát sau lá cây lần lượt rút lại lộ ra Trâu Lượng, Trâu thần côn đi ra, nhẹ nhàng vuốt ve cây tính mạng.

"Cảm ơn".

Xào xạc...

Xào xạc...

Lá cây như đang trả lời Trâu Lượng, đó là một loại thân cận như chỉ có Trâu Lượng mới là đồng loại của nó. Cả thế giới này đều là xa lạ.

"Có thời gian ta sẽ đến thăm ngươi".

Cây tính mạng như đang cười...

Một cánh cửa màu lục xuất hiện, Trâu Lượng vẫy tay đi vào. Trên cây tính mạng, Elf mặt bạc lẳng lặng nhìn...

"Đi ra rồi, sắp đi ra rồi!" Bóng ma nhảy lên trên lưng Đại Kim trong nháy mắt, "Ta biết tên nhóc này rất cao số mà lại".

Két...

Trên Thông thiên tháp, thú linh ấn của Trâu Lượng tiến lên dưới đáy khu B, trực tiếp thăng cấp...