Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm

Chương 198-7: Thiếu

Editor: đỗ song nhi (Yên Yên)

"Nếu như tôi nói, đây là Tiếu Bảo Bối hãm hại tôi thì sao?" Không có sợ hãi, không có lo lắng, cô ta chỉ là đơn giản mở tờ báo ra, dùng giọng nói bình tĩnh nói ra những lời này.

Sau đó, tầm mắt Quý Xuyên cũng rơi trên người cô ta.

Có thể nói, phản ứng hôm nay của Tiếu Huyên thật sự có chút ngoài dự liệu.

Anh ta vốn tưởng rằng, sau khi Tiếu Huyên thấy tờ báo này sẽ xấu hổ, nhưng ai có thể nghĩ đến cô ta đem tất cả trách nhiệm đổ cho Tiếu Bảo Bối...

"Không nên đem chuyện xấu chính mình làm đổ oan cho người người khác!" Quý Xuyên chứng kiến phản ứng của Tiếu Huyên, bình tĩnh ném cho cô ta những lời này.

Anh ta đang ám chỉ đến việc lúc trước Tiếu Huyên cố ý chuốc say Tiếu Bảo Bối rồi đẩy cho một người đàn ông háo sắc.

Có thể nói là người nói vô tâm, người nghe lại hữu ý.

Thời điểm Tiếu Huyên nghe thấy lời này, cô ta cho rằng Quý Xuyên đã biết chuyện chén bát bị bôi thuốc đêm hôm đó là do cô làm.

Trong lúc nhất thời, cô ta không giữ được tỉnh táo nữa.

"Quý Xuyên, sao anh có thể nghĩ như vậy...tôi mới là vợ của anh, hai người chúng ta phải đứng trên cùng một thuyền!"

"Thật xin lỗi. Có người vợ như cô, tôi thật không dám nhận." Bởi vì chuyện Tiếu Huyên lạc lối, gần đây trong công ty mỗi người đều dùng ánh mắt khác thường nhìn anh ta. Quý Xuyên bị mất hết mặt mũi, Tiếu Huyên không những cho anh ta đội nón xanh, còn để cho mọi người đều biết.

Lúc này, làm sao Quý Xuyên còn có thể niệm tình xưa?

"Giấy thỏa thuận ly hôn tôi để ở chỗ này, cô cứ xem đi, phía sau có chút tiền nuôi dưỡng. Nếu không có những vấn đề khác thì nhanh chóng ký rồi chuyển phát cho tôi! Tôi còn có chút việc, đi trước!" Nói đến đây, Quý Xuyên cầm cặp công văn của mình lên, sải bước chuẩn bị đi về phía cửa lớn.

Thấy tình cảnh này, Tiếu Huyên liền đuổi theo, kéo cánh tay anh ta lại.

"Quý Xuyên, đừng đi!"

"Lấy bàn tay bẩn thỉu của cô ra!" Quý Xuyên cảm thấy cánh tay mình bị Tiếu Huyên nắm chặt, hung hăng hất ra...

Người phụ nữ vốn đang đứng bên cạnh bị hất ngã thật xa.

Đụng phải cái bàn không nói, ly cà phê trên bàn còn trực tiếp rớt xuống, nện ở trên người cô ta. Cà phê bên trong bị đổ ra làm bẩn bộ váy trắng...

Tiếng vang lớn như vậy, Quý Xuyên cũng có chút sửng sốt.

Vừa rồi anh ta cũng chỉ là nóng lòng muốn tránh thoát khỏi Tiếu Huyên, căn bản không ngờ sẽ biến thành như vậy...

"Cô... Cô không sao chớ!"

Nhưng đáp lại Quý Xuyên lại là tiếng cười của Tiếu Huyên: "Ha ha..."

"Tôi bẩn? Ha ha..."

Tiếu Huyên cười.

"Tiếu Huyên, cô có bị thương không, tôi đưa cô đi bệnh viện!" Có lần kinh nghiệm trước, Quý Xuyên cũng không muốn vô duyên vô cớ bị vu oan.

Nhưng ngay khi anh ta chuẩn bị tiến lên, người phụ nữ kia lại kêu: "Quý Xuyên, tôi bẩn, nhưng so với Tiếu Bảo Bối hiện tại thì tôi tốt hơn biết bao nhiêu! Ít nhất tôi còn có thể bảo đảm, sau khi tôi và anh ở chung một chỗ, cũng chỉ có buổi tối đó bị người khác hãm hại. Nhưng Tiếu Bảo Bối thì sao?"

Lúc nói cô ta nói lời này, bộ mặt cười lạnh đứng nhìn Quý Xuyên ở cách đó không xa.

Thấy thân thể anh ta trở nên cứng ngắc một chút, ý lạnh trên mặt Tiếu Huyên càng rõ ràng hơn.

"Tiếu Bảo Bối cùng Kiều Trác Phàm kết hôn lâu như vậy! Anh sẽ không cho rằng hai người bọn họ kết hôn, lại chỉ cùng nằm trên giường, đắp chăn mà đơn thuần nói chuyện phiếm chứ? Bây giờ tôi bị người khác ép buộc một lần anh đã cảm thấy tôi bẩn! Vậy Tiếu Bảo Bối đã bị Kiều Trác Phàm chạm qua không biết bao nhiêu lần, anh còn cảm thấy cô ta sạch sao?"

Thật ra, Tiếu Huyên đã sớm biết đàn ông đều ích kỷ.

Bọn họ có thể ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm, nhưng lại nhận định phụ nữ không được như vậy! Nhất là người phụ nữ của mình, tốt nhất cả đời đều chỉ có một mình anh ta.

Một khi người phụ nữ đó làm ra chuyện gì, bọn họ đều cho rằng mình bị đội nón xanh!

Mà hiện tại, những gì Quý Xuyên thể hiện đều chứng minh điểm này...

Tiếu Huyên hất cái ly đang trên người mình ra, có chút chật vật từ dưới đất đứng dậy.

Quần áo bị dính bẩn cà phê, ướt át dán trên người cô ta.

Nếu là trước đây, cô ta nhất định sẽ vội vã trở lại phòng, đổi một bộ quần áo sạch sẽ tinh tươm vì cô ta luôn muốn xuất hiện hoàn mỹ trước mặt của Quý Xuyên.

Nhưng bây giờ, Tiếu Huyên không thèm để ý nữa.

Dù trang phục cô ta sạch sẽ thì thế nào? Ở trong lòng của Quý Xuyên, thân thể cô ta có thể bẩn hơn mấy vạn lần so với tranh phục. Bởi vậy, dù bề ngoài sạch sẽ, trong mắt Quý Xuyên cô ta vẫn bẩn như vậy.

"Quý Xuyên, sau khi qua lại với anh, tôi