[Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em

Quyển 2 - Chương 226: Hội tụ

Dưới cái nắng gay gắt nhưng không nóng lắm, vì nơi đây có khá nhiều cây xanh to lớn che mát khắp mọi cung đường. 6 đứa nhoi nhoi kéo nhau vào trà sửa KN quậy cho đã lát rồi về nhà sau, sẵn dịp tôi nối lại tình xưa, à không hàn huyên tâm sự với Linh ấy mà. Cũng đã khá lâu rồi tôi mới nhìn thấy nụ cười tươi như hoa của em, đôi lúc nó dường như khiến trái tim tôi lệch nhịp trong giây lát. Và cũng lâu rồi, tôi mới thấy người con gái cứng rắn kia ra tay đánh nhau với người khác... Ở nơi đây em cũng khá nổi, với cái thành tích bất hảo của nhóm bạn em, chứ em thì tôi chưa nghe thấy, chỉ nghe thấy toàn những lời tốt đẹp dành cho người con gái này mà thôi, tại vì sao? Tại vì em khá là dễ thương, tinh nghịch, tính cách vui vẻ, dễ chịu, lại là 1 người tốt nên ai cũng thương, ai cũng quý em. Nhưng! Ngoài tôi ra chắc hiếm mà có ai biết được tính em mê chơi, mê quậy đến nhường nào:)))


Có thể nói, trong số những người bạn gái cũ của tôi, duy chỉ có duy nhất mình em là người kì lạ nhất, cũng là người mà có thể khiến tôi nghe lời nhất bằng biện pháp bạo lực. Hic quen nhau có mấy tháng mà ăn đập cứ như cơm bữa vậy =.= bình thường thì em rất là hiền dịu, luôn vâng vâng dạ dạ khi nói chuyện với tôi. Nhưng khi làm sai ý em thì tôi tự xác định rồi nhé, cứ bị hành hạ tra tấn mãi mà thôi. Những người con gái khác chỉ ngắt nhéo là cùng, riêng Thùy Linh thì khác, em chỉ biết nhào vào nắm đầu tôi vật xuống =]] rồi quính tôi thôi @@


Lần cuối cùng tôi thấy Linh đánh nhau, cũng là lúc tôi rời BT lên thành phố HCM tiếp tục sự nghiệp học tập, đó là 1 ngày tôi đi chia tay với lớp võ. Vừa ra khỏi lớp võ, Linh đã nắm đầu tôi đi theo luôn, tưởng đi ăn nhậu chia tay, ai ngờ đi xem nhỏ đánh nhau với người ta @@
_Đi đâu ấy! -tôi kéo em lại.


_Đi ra đây với em lát đi nha anh, nha nha! -em trưng khuôn mặt tròn vo đáng yêu của mình ra làm nũng, tuy em bạo lực tếh ấy, nhưng đôi lúc làm nũng rất đáng yêu, dễ thương lắm. Nếu như không phải vì cách biệt tuổi tac cùng với không hợp tính cách, có lẽ đến hiện tại tôi vẫn còn quen nhỏ, và tất nhiên sẽ không có những người con gái kia xuất hiện trong đời của tôi. Đúng là do duyên số sắp đặt tất cả mà.


Ra khu Chợ C, khu này là khu dân cư, mà đất vẫn còn hoang vắng lắm, nên thường chỉ dành cho đua xe hoặc là đánh nhau mà thôi, và lần này thì đánh nhau. Tôi chẳng tham gia, vì là chuyện của con gái mà. Nhưng tôi đã lầm, khi thấy Linh nắm đầu hai thằng con trai khác mà đánh @@ 1 chấp 2 chẳng ngán tí nào cả, nghỉ sao Linh cầm cục gạch thẻ mà táng vào đầu từng thằng, với lí do là hai thằng đó suýt chút nữa hại đời nhỏ bạn thân của em. Hạng như tụi này sống chỉ tổ chật đất, 1 thằng tính ăn mảnh con gấu của mình, chẳng hiểu nó còn phải là con người không mà còn rủ thằng bạn qua hưởng soáy =]] tôi cũng nóng máu, tính vào đánh bồi cho tụi nó lắm, nhưng mà nhìn lại thì thấy hai thằng đó thân tàn ma dại mất rồi. Còn Linh thì nhìn tôi cười khì khì, lấy áo khoác mà hai thằng đó làm rơi ra chùi vết máu trên tay luôn mới ghê cơ chứ. Sợ em thật!


Trở lại với thời điểm hiện tại!


Tôi gọi nước, thằng Ken thì ngồi tâm sự gì đó với thằng Long nhỏ, nói chung hai thằng này cũng quen biết nhau từ năm lớp 10 lận, chỉ