[Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em

Quyển 2 - Chương 159: Phá đám

Vài ngày sau, tần suất xuất hiện của cái thằng mang tên Hoàng Khương trước mặt tôi ngày càng nhiều, chủ yếu của nó chỉ là để gặp em nói vài ba câu chào hỏi này nọ mà thôi.


Thấy nó, tôi chẳng thèm nói gì cả, cũng chẳng buồn tỏ thái độ kẻo bị em giận nữa, chỉ âm thầm quan sát động tĩnh của nó mà thôi.


Em thì vẫn cười nói vui vẻ với nó, đôi lúc còn đùa giỡn khiến tôi nóng máu lắm cơ chứ, nhưng mà em luôn luôn hứa với tôi là chỉ xem thằng đó là bạn thôi, liệu tôi có nên tin cái lời hứa này không nhỉ?


Mà giờ cho dù có tin hay không đi nữa, cả em và thằng đó vẫn chưa vượt qua cái giới hạn của tình bạn, và tôi cũng khá vui mừng vì điều này.


Cơ mà chỉ có 1 điều làm tôi thắc mắc, là thằng Khương lại đi cùng 1 thằng nữa, và thằng này lại thường xuyên gặp nhỏ MNgọc. Ái chà chắc là có điều gì mờ ám với nhỏ Ngọc đây mà, vì tôi thấy dạo này nhỏ hay đi cùng với thằng đó lắm, chắc bị trai dụ cmnr đây mà.


Thôi kệ nhỏ vậy, dù gì nhỏ cũng là con người, cũng phải có tình yêu thôi, mình đâu thể nào mà ép buộc nhỏ ế 1 cách trung thành được =]] nhỏ xinh mà.
_Ê mày hai thằng kia lại đến nữa kìa -thằng A chỉ tay ra cửa, hai khuôn mặt quen thuộc lại đến khi tiếng chuông reo báo hiệu ra chơi chưa lâu.


_Mẹ, làm đéo gì qua đây tối ngày -tôi rủa thầm.
Giống như thường ngày, nhỏ MNgọc lại vui vẻ chạy ra cửa lớp để nói chuyện cùng thằng kia, còn thằng Khương thì đảo mắt nhìn về phía bàn em.


Thấy em đang bận làm bài tập, chắc là không đủ rãnh để ra nghe thằng kia nói xàm đâu. Cơ mà thấy mặt hai thằng đó tôi chướng mắt quá chừng luôn vậy, tuy rằng cũng cao ráo đẹp trai đấy, cơ mà kiếm ai làm quen không kiếm, lại đi kiếm bạn gái của tôi là sao.


Chướng mắt thằng này kéo theo chướng mắt thằng còn lại, tôi khều thằng A.
_Ê mày ra phá nó không -tôi hỏi nó.
_Dứt, mà làm sao đây? -nó hồ hởi hưởng ứng.
_Biết nó học lớp mấy không?
_À hình như là 12A đấy -thằng A ra chiều suy nghĩ.
_Ai chủ nhiệm?
_Cô Nga dạy toán.


_Oke, giờ vầy, mày ra đó kiếm nhỏ nào lớp 10, mày nhờ nhỏ đó lại nói với hai thằng cô hồn kia kiếm nó có việc dưới văn phòng, vậy là oke rồi -tôi cười chỉ đạo.
_Oke quyết định vậy đi.
Nói rồi thằng A lặng lẽ bước ra khỏi lớp, chẳng buồn nhìn hai thằng kia dù chỉ 1 lần. Nó lũi đi mất hình luôn @@.


Tầm vài phút sau thì thằng A hí hửng bước vào, nháy mắt với tôi nữa chứ, vậy là nó đã chuẩn bị xong kết hoạch rồi đây mà. Y như rằng tầm 1 2 phút sau, 1 con nhỏ nào đó lớp 10 chạy ào tới khều cái thằng đang đứng nói chuyện với nhỏ Ngọc. Thấy mặt thằng đó tỏ vẻ căng thẳng lắm, vỗ vai thằng Khương rồi hay thằng chạy biến đi luôn, bỏ lại nhỏ Ngọc với dấu chấm hỏi trên khuôn mặt.


Thấy cái cảnh đó mà tôi với thằng A không nhịn được cười, đập bàn cười ha hả lên luôn vậy, khiến cho cả lớp ai cũng nhìn, cả em cũng phải gác chuyện làm bài tập sang 1 bên, nhìn tôi lắc đầu =]]]
_Cười gì thế hai thằng khùng kia -nhỏ MNgọc có vẻ quạo quạo nói.


_Đâu gì đâu, đang nói chuyện với thằng A thấy buồn cười quá đi mất haha -tôi đập bàn cười tiếp.
_Hừ điên khùng -nhỏ nói rồi ngồi xuống bàn.


Tôi nháy mắt với thằng A, xem như kế hoạch hoàn thành cmnr, này thì làm bố mày ngứa mắt. Chẳng biết hai thằng kia đi gặp bà chủ nhiệm lớp nó sao rồi nhỉ! Mãi vẫn chưa thấy hai thằng đó về nữa.
Những ngày sau, cứ thấy hai thằng đó qua lớp là tôi với thằng A cùng mấy thằng trai làng lớp tôi hùa nhau ra phá.


Khi thì chia phe ra đóng cửa lại, ngăn không cho nhỏ Ngọc gặp thằng kia.
Khi thì kêu thằng K mập ra cho V heo vật nhau trước cửa, thế là chặn cmn cái cửa luôn rồi.


Còn không thì cứ chơi chiêu mà thôi, chia phe đánh nhau, vô tình lũi lại đánh luôn hai thằng kia vài cái cho bỏ ghét =]] vậy mà hai thằng đó vẫn cứ nhìn tụi tôi cười hì hì, chắc là đang muốn chứng tỏ với gái kia mà.


Một lần, cũng chơi chiêu cũ, thằng A dí tôi từ trong lớp chạy ra. Tôi cứ nhắm mắt nhắm mũi tông thẳng vào cái thằng đang đứng nói chuyện với nhỏ MNgọc, khiến cả tôi và nó té nhào xuống đất, tất nhiên là tôi nằm lên người nó rồi, êm vkl luôn vậy.


_Á xin lỗi, xin lỗi nhé, mày có sao không -tôi đứng dậy tỏ vẻ hối lỗi với nói.
_N làm gì thế, làm Khang té ngã rồi -nhỏ MNgọc lên tiếng, còn chạy lại đỡ thằng đó nữa chứ, à thằng đó tên Hoàng Khang nhé.
_Tôi xin lỗi, tại thằng A dí chứ bộ.


_À mình không sao đâu -thằng đó vẫn cứ cười hì hì nữa chứ, nhìn mặt mà muốn đập cho 1 phát thôi.
_May cho anh đấy, tránh ra -nhỏ MNgọc đuổi tôi đi luôn, chẳng hiểu nay nhỏ này ăn nhầm cái gì mà trở nên hung dữ dễ sợ, bản tính của nhỏ đã quay trở lại mất rồi @@.


Quay ngược trở vô lớp, nháy mắt với thằng A, xem như cũng thành công, cho dù có hơi bị phản dame tí đấy mà, tức là nghe nhỏ MNgọc chữi hết vài câu:)))
_Sao mày? -thằng A hỏi.
_Mẹ, nghe chửi hết mấy câu rồi, xui vãi -tôi thở dài.


_Ôi nhỏ Ngọc nay bênh cho người ngoài kia à, cơ mà cú tông của mày nhìn sướng vãi -nó cười, giơ ngón tay cái chỉ lên.
_Chậc, tao mà -tôi lên mặt.
_Mà DM hai thằng đó nhây vãi, mặt dày hơn mặt đường nữa, thử biết bao nhiêu cách rồi mà chúng vẫn chưa từ bỏ việc qua lớp mình nữa.


_Thay kệ đi, nó qua thì mình cứ phá thôi -tôi nói.
_Ừ mày nói vậy cũng phải, gì chứ làm ngứa mắt vãi thật-nó nói.
_Từ từ tính tiếp.


Thấy bóng dáng thằng Khương thấp thoáng ngoài cửa sổ, tôi lại qua chổ em ngồi, kéo em ôm vào lòng, trêu ngươi nó chơi vậy. Trong 1 phút giây nào đó, tôi thấy mắt nó hằn lên tia hằn học, nhưng nhanh chóng mất đi.
"Cứ từ từ, chuyện hay vẫn còn ở phía trước"