[Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em

Quyển 2 - Chương 154: Phụ huynh

Chạy về đến nhà, đập vào mắt tôi là 1 chiếc camry mà đen dừng trước cổng. Mở cửa dắt xe vào trong luôn, thấy phòng khách khá đông người, ai thế nhỉ?
_Thưa ba mẹ con mới về -tôi nói vang, nhìn kỹ vào khách thì mới nhận ra sự hiện diện của nhỏ Mai.


_Con ngồi xuống đó đi, bác đây muốn gặp con đấy -ba tôi chỉ tay vào một ông ngồi kế nhỏ Mai.
Ông này mặc vét, tầm 40 thôi, nhìn ra dáng dân làm ăn lắm, lại có nhỏ Mai ở đây chắc là bố nhỏ đó rồi.
Hai bố con nhỏ này đến đây chi thế ta, chẳng lẽ đến hỏi cưới mình sao @@


_Chà nhìn cũng đẹp trai cao ráo ấy nhỉ -ông đó nói.
_Xin lỗi nhưng chẳng hay bác tìm cháu có việc gì thế -tôi hỏi ngay.
_Chuyện là vầy, đây là Mai con gái của bác, chắc con cũng quen với Mai rồi nhỉ, hôm nay bác tới đây theo ý nguyện của con gái bác, bác muốn làm thông gia với gia đình con -bố nhỏ Mai nói.


Cái wtf, chơi trội vậy sao, về kêu bố sang nhà hỏi cưới tôi luôn! Làm như tôi phải về làm rễ nhà đó không bằng.
_Xin lỗi nhưng có thể bác hiểu lầm rồi, con và Mai không hề quen nhau -tôi nói
_Ủa con nói gì lạ vậy, chẳng lẽ con còn định giấu bác hay sao. -ổng nói tiếp.


_Xin lỗi nhưng con không giấu bác điều gì cả, bác nên hỏi kỹ lại con gái bác dùm con, với lại con đã có bạn gái rồi. -tôi đáp.
_Khoan đã, bác không cần biết con và con gái bác có tình cảm với nhau hay không, nhưng mà con gái bác đã chịu thiệt quyết định muốn lấy con làm chồng rồi còn gì?


_Cái đó con không biết, nhưng con chưa hề có 1 mối quan hệ nào với con gái của bác, tức là cô Mai đây -tôi lạnh lùng nói, càng lúc càng thấy bực rồi nha.
_Anh thông cảm, con trai tôi vẫn còn đi học! Nó vẫn chưa đủ tuổi để lấy vợ, do đó đều anh nói gia đình tôi không thể làm theo được -ba tôi nói.


_Hừ gia đình tôi giàu có, con gái tôi chịu để mắt tới thằng này là mấy người đã mừng lắm rồi, ở đó mà từ chối -bố nhỏ Mai nói, có vẻ ổng nóng máu rồi.


_Bác này, con gái bác thích ai thì kệ con gái của bác chứ, xin bác coi lại lời nói của mình dùm đi -tôi nhìn ổng nói, vào nhà của tôi mà dám ăn nói lớn tiếng à.
_Mày dám nói thế với tao à?
_Xin lỗi nhưng tại sao lại không -tôi cười nhạt.


_Tao cho mày thời gian suy nghĩ lại, tốt nhất mày nên làm theo lời tao nói thì tốt hơn -ổng chỉ tay vào mặt tôi.
_Hừ nếu không thì sao, đừng giở giọng đó ra mà ép buộc tôi -tôi nói.
_Cái quán bar của nhà mày... coi chừng đấy -ổng cười nhếch mép.


_Ông đang đe dọa tôi đó à! Tốt nhất ông nên giam con gái ông ở nhà đi, nó mà còn đụng chạm đến chúng tôi 1 lần nào nữa là không yên ổn với tôi đâu -tôi nói lớn tiếng nhằm vào nhỏ Mai.


_Mày... -ổng tức giận đến đỏ cả mặt, nhưng không giám làm gì tôi cả, vì đây là nhà của tôi mà.
_Về -ổng quát nhỏ Mai.
_Không tiễn.
_Mày coi chừng tao đó -ra đến cửa ổng quay lại chỉ tay vào mặt tôi nói.


Nói rồi ổng kéo nhỏ Mai đi về luôn, thật là rộn chuyện mà. Lần đầu tiên tôi thấy 1 người đi hỏi chồng cho con gái đấy, đã vậy mà con lớn tiếng hăm dọa nữa, đem hù mấy thằng yếu bóng vía thì may ra.
Quay sang ba mẹ, thấy ai cũng nhìn tôi cả


_Mày làm gì mà nhỏ đó dắt bố tới hỏi cưới luôn vậy -mẹ tôi cười, chẳng có gì căng thẳng cả.
_Ôi nhỏ đó bị điên ấy mà, hơi đâu mẹ lo -tôi nói.
_Ờ phải rồi, con dâu tao qua hỏi cưới mày luôn kia mà, cỡ mày được vậy là mừng rồi -mẹ tôi cười.


_Mày có tin là ổng nằng nặc đòi tao phải kêu mày cưới nhỏ đó không -ba nói.
_Gì ghê vậy, mà có vẻ cha đó cũng tào lao dữ, chẳng nói chẳng rằng qua đây xin làm thông gia. -tôi thở dài đáp.
_Mày có giá rồi -ba cười.
_Thôi dẹp, cho con xin 2 chữ bình an -tôi chấp tay lại lạy.


_Mà con dâu của tao đâu, sao chưa thấy mày dắt về hả -ba hỏi.
_Từ từ, có dịp con dẫn về cho.
_Gì chứ tao là tao chấm con Ngọc rồi đó, mày liệi đi nha -mẹ nói.
_Xời, con với nhỏ Ngọc đâu có gì, à mà con Thy với nhỏ Ngọc đâu rồi mẹ -tôi hỏi khi chẳng thấy bóng dáng hai nhỏ đó đâu cả.


_Con Thy đi với thằng A rồi, còn con Ngọc thì trên lầu kia kìa. -mẹ nói
_Chà, mẹ gả nhỏ Thy sang thằng A luôn rồi à.
_Ừ mẹ mày nhờ thằng A nuôi dùm con Thy luôn rồi, suốt ngày dính với thằng A -ba nói.
_Thôi ba mẹ nghỉ ngơi, con lên phòng đây -tôi nói.


Tôi bước lên lầu, cơ mà chẳng về phòng của tôi mà qua phòng của nhỏ MNgọc luôn.
_Ê mắm -tôi vừa kêu vừa gõ cửa phòng.
_Gì thế, xong rồi à -nhỏ MNgọc mở cửa ra hỏi.
_Ờ xong, thấy muốn nãn luôn vậy -tôi nói.


_Đúng là không ngờ thiệt, không ngờ nhỏ Mai đó lại chơi tới chiêu này luôn -nhỏ Ngọc nói.
_Ai ngờ đâu, đã vậy còn lấy tiền ra khè tôi nữa chứ, làm như nhà tôi nghèo -tôi nói
_Có nữa hả, rồi anh tính sao với nhỏ Mai.
_Sao trăng gì, thì chờ đợi xem nhỏ làm gì nữa thôi.


_Tới lúc đó là to chuyện mất rồi -nhỏ thở dài.
_Đành chịu vậy.
_À mà tối anh ở đây à?
_Không, lát về nhà kia -tôi đáp.
_Ờ thế còn gì để nói nữa không?
_Hết rồi.
_Vậy tôi đi ngủ đây, bye.


Nhỏ nói rồi đóng cửa phòng luôn, tôi cũng lếch xác về lại nhà kia luôn. 1 ngày nữa lại qua đi, không ngờ lại xảy ra nhiều chuyện bất ngờ đến thế.