Học Thần Giới Giải Trí

Chương 73

 
Giống như Tôn Hiểu Bác đã nói, mặc dù vi phạm bản quyền luôn tồn tại trước đây, nhưng ảnh hưởng của vi phạm bản quyền sau khi công khai trên mạng quy mô lớn như là rất không thường, khiến cho việc vi phạm bản quyền tràn lan trở thành điều tất nhiên.
 


Điều mà Tôn Hiểu Bác không nói là vì để đấu với Keya, trước đó Miaofeng đã thu thập rất nhiều tác phẩm hồi hộp trong giới. Chi phí không phải được Miaofeng thanh toán cùng một lần, mà dựa vào số lần nhấp chuột. Cùng với làn sóng vi phạm bản quyền, nhiều tác phẩm thậm chí đã bị ảnh hưởng nặng nề do không thu hồi lại vốn được.



Giống như Bamboo Video, ban đầu vốn mong đợi thông qua để có thêm nhiều người dùng mới, hiện tại kế hoạch đã hoàn toàn không còn giá trị. Nếu không nhờ việc cấp bản quyền trực tuyến để thu hồi một số chi phí từ Keya, thì e rằng tổn thất còn lớn hơn nữa. Các trang web video như Bamboo Video ban đầu muốn bắt đầu một số phim điện ảnh chi phí thấp, nhưng dưới tình huống này, chỉ có thể trở thành phế thải.



Hơn nước trước đó Miaofeng đã thổi gió ra ngoài, khiến cho rất nhiều nhà sản xuất phim hồi hộp nhìn thấy con đường ánh sáng lấp lánh của các tác phẩm hồi hộp chi phí nhỏ - Nếu phim của bạn không thể ra rạp, chúng ta còn có con đường chiếu trên mạng, bán nó cho Keya và Miaofeng! Những người này cũng đã quay rất nhiều bộ phim. Hiện nay bởi vì sự kiện ăn cắp bản quyền này mà nhiều tác phẩm đã bị bỏ dở giữa chừng, khiến nhiều nhà sản xuất làm việc không công, không thu nhập được gì.


 
Không quá lời khi nói rằng, ngoại trừ một vài đoàn phim lớn nhắm đến các rạp chiếu, thì làn sóng vi phạm bản quyền đã ập đến toàn bộ thị trường phim hồi hộp. Nhiều đoàn phim dựa vào thị trường phim hồi hộp, mỗi đoàn lại một đoàn bị giải thể, nếu không chuyển nghề sẽ thành thất nghiệp.


 
Khi nạn vi phạm bản quyền ngày càng trở nên dữ dội, cơn bão này dần phá vỡ thị trường phim hồi hộp mà tấn công vào toàn bộ thị trường sản xuất giá rẻ.
 
Dưới tình hình này, chỉ là một chương trình thực tế, nó có thể phát huy tác dụng gì đó sao?
 


Ngoài dự liệu của Nhan Tô Tô, quá trình hậu kỳ chế tác của diễn ra rất nhanh. Không biết có phải các chương trình thực tế đều như vậy hay không, hay là bởi vì chương trình này tương đối đặc biệt.
 


Lúc này Nhan Tô Tô còn chưa trở về đoàn phim, thì Khưu Nhạc - Người nhỏ nhất trong số 6 khách mời - Kêu gào tập đầu tiên sẽ được lên sóng vào tối thứ năm mười giờ trên cả đài Q, Keya Video, Bamboo Video và các trang web video khác.
 
 


Ngược lại trong nhóm trò chuyện của các khách mời thì khá náo nhiệt. Có quá nhiều trải nghiệm khó quên trong lần quay trước. Tuy rằng trước đó mọi người cách nhau bởi địa vị và nghề nghiệp, nhưng tình đồng đội rất chân thành tha thiết. Phùng Mạn Lâm ở trong nhóm nói thẳng, tài nguyên tuyên truyền của chương trình không đủ, người xem sẽ không nhiều. Ngược lại Nhậm Phi Dực nói, mọi người và đạo diễn La chơi vui vẻ là được, khán giả từ từ sẽ đến.



Nhưng đến giờ chiếu, sáu người bọn họ, cho dù đang ở trong tổ phim hay đang chạy các thông báo khác, đều bị canh giữ trước TV hoặc điện thoại di động. Bản thân bọn họ cũng rất tò mò, khi quay chương trình này có nhiều ma quỷ như vậy thì chương trình sẽ bị cắt thành cái gì? Dù sao, tuy nói có kịch bản, nhưng chủ yếu vẫn dựa vào tính cách của khách mời nhiều hơn, mức độ tự do phát huy trong chương trình thực tế rất cao.


 
Mười giờ, còn có một tiếng nữa là đến giờ đi ngủ của Nhan Tô Tô. Cô đánh răng rửa mặt sớm, cũng ngồi đợi trước điện thoại di động. Mặt khác ở trong nhóm chat của công ty, Tôn Hiểu Bác cũng đang giục cô nhanh chóng login, mọi người cùng nhau ngồi xem.
 


Mở đầu của rất hài hước. Đó là cảnh người dẫn chương trình mời 6 vị khách mời: "Chúng tôi đặc  biệt mời bạn đến đây cùng nhau đi nghỉ dưỡng ~"
 


Mặc dù truyên truyền không quá mạnh mẽ, nhưng bản thân một số khách mời đã có sự nổi tiếng ở một mức độ nào đó, người hâm mộ của mỗi khách mời đều ra sức đến ủng hộ.
 


Vẻ mặt Phùng Mạn Lâm không thèm quan tâm: “Nghỉ dưỡng? Được đó.” Lúc đó cô ấy đang nghĩ tìm Nhan Tô Tô tìm hiểu xem tại sao đối phương lại có thể PK thắng cô ấy cho nên nhất định phải tham gia chương trình thực tế này mặc dù không biết ý đồ của đối phương là gì.
 


Phùng Mạn Lâm nổi tiếng không phải là giả. Đạn mạc nhanh chóng trở thành:
 
[Oa! Mạn Lâm nhà tôi quá chăm chỉ rồi! Ngay cả quay phim còn không quên tham gia chương trình thực tế!]
 
[Mạn Lâm! Phim mới cũng cố gắng lên nhé!]
 
[Ha ha ha, Mạn của tôi giống như không rõ là phải làm cái gì ~]
 


Máy quay chuyển đến Khưu Nhạc, vẻ mặt mù mờ: "Nghỉ dưỡng? A a, được đó."
 
Tuy Khưu Nhạc không nổi tiếng bằng Phùng Mạn Lâm, nhưng cũng được mời đóng vai cameo trong một số bộ phim truyền hình. Trên đạn mạc có người hỏi: [Đây là tiểu ca ca trong sao? Anh ấy mặc áo quần hiện đại rất tươi tắn nha~]
 


[Vẻ mặt mông lung của tiểu ca ca thật là đáng yêu ha ha~]
 
Vẻ mặt Nhậm Phi Dực cẩn thận: "Nghỉ dưỡng? Cậu xác định? La Văn Lâm mời tôi đến nghỉ dưỡng? Tôi có chút nghi ngờ."
 


Hắn là gương mặt quen thuộc với khán giả. Cho dù là trước TV hay trên đạn mạc đều được mọi người nhiệt tình hưởng ứng:
 
[Oa, thì ra Nhậm lão sư mặc áo quần bình thường là như thế này! Giống người đàn ông ấm áp hơn so với lúc làm người dẫn chương trình!]
 


[A a, thì ra Mạn Lâm/Lộ Lộ của tôi quay cùng Nhậm lão sư!]
 
Lại Tu Minh hoang mang gật đầu: "Tiết mục của mấy người gọi là , là một tiết mục nghỉ dưỡng sao?"
 


Gần đây Lại Tu Minh không có nguồn tài nguyên nào, cho nên khán giả trẻ tuổi cũng không đặc biệt quen thuộc với hắn. Nhiều người ngồi trước TV hỏi: [Trông quen quá, ai đây?] [Giọng ca gốc của , chính là cái gì đó Lại cái gì đó...] [A a.]
 


Đến lượt Lâm Thiên Lộ, hắn mặc một cái áo hoodie, trên mặt treo nụ cười thật tươi: "Nghỉ dưỡng? Thật tốt."
 
Người hâm mộ trên đạn mạc bấn loạn: [Lộ Lộ!!!!!]
 


Máy quay thay đổi, cuối cùng là Nhan Tô Tô. Cô nghe thấy lời mời đi nghỉ dưỡng, trên tay ôm một con mèo con, vẻ mặt vô cùng cảnh giác. Buồn cười nhất là chú mèo con cũng vểnh tai lên nhìn chằm chằm vào máy quay, giống hệt Nhan Tô Tô.
 


Sau đó, Nhan Tô Tô và mèo con đồng thời quay đầu lại, hỏi người bên ngoài máy quay: "Ông chủ, nếu như xảy ra chuyện ngoài ý muốn, có được coi là tai nạn lao động không? Có bồi thường không?"
 


Tổ tiết mục cường điệu cố ý phóng to chữ "Tai nạn lao động" và "Bồi thường". Đạn mạc nhất thời yên lặng, sau đó thả ra dòng chữ màu đỏ kèm theo một tràng cười thật lớn. Đạn mạc ồn ào:
 
[Tôi, con mẹ nó! Nhan Chân lúc ở một mình đáng yêu như vậy sao?]
 


[Tô của tôi, Tô của tôi ~~ Tô của tôi hoảng sợ!]
 
[Đây không phải là Nhan Chân trong sao? Không trang điểm mà cũng xinh đẹp như vậy]
 
[Nhan Tô Tô! Nhan Tô Tô quá manh!!!!]
 
[A a a a a giá trị nhan sắc kia AWSL*!]
 
*AWSL: là viết tắt của “啊我死了", nghĩa là tôi đi chết đây.
 


[Ha ha ha ha tại nạn lao động.... Có phải Tô của tôi nhận biết quá chính xác về cái chương trình này!!!!]
 
[Hu hu hu hu cuối cùng cũng nhìn thấy được nhan sắc của Tô của tôi rồi. Nhan sắc đẹp như vậy, điên cuồng ɭϊếʍƈ ~]
 


Các bình luận trên đạn mạc xuất hiện chằng chịt che mất cả tiêu đề . Thậm chí Nhan Tô Tô còn không thấy rõ dòng chữ, phải cố gắng lắm mới nhìn thấy được rõ tiêu đề trên đạn mạc.
 
Trong nhóm chat công ty, Tôn Hiểu Bác thở dài: "Tô Tô, cô nổi tiếng rồi..."
 


Nhan Tô Tô sửng sốt, không hiểu Tôn Hiểu Bác nói gì.
 


Trong nhóm chat sáu khách mời, mọi người đều bàn tán tổ biên tập rất dụng tâm cắt ghép, đặc biệt là ghi lại được những khoảnh khắc mọi người không tập trung. Đồng thời cùng lúc đó, Khưu Nhạc vụng trộm nhắn tin riêng cho Nhan Tô Tô: "Chị gái nhỏ, chị thật nổi tiếng! Chị ở trên đạn mạc nổi tiếng hơn cả chị Mạn Lâm và anh Thiên Lộ!


 
Sau khi Khưu Nhạc nói ra lời này, mãi sau Nhan Tô Tô mới nhận ra.
 


Mà Phùng Mạn Lâm cũng nhắn tin riêng cho cô: "Này, cô thật sự rất nổi tiếng nha." Không chờ Nhan Tô Tô trả lời, có lẽ là không cần Nhan Tô Tô trả lời, Phùng Mạn Lâm lại gửi thêm một tin nhắn: "Haizzz, tôi cũng phải cố gắng. Quay được một tác phẩm hay."
 


Nhan Tô Tô bật cười trả lời lại: "Được, cùng nhau cố gắng."
 
Phùng Mạn Lâm gửi lại cho Nhan Tô Tô một cái mặt quỷ.
 
Lần thứ ba có người nói câu này, Nhan Tô Tô cũng khách quan nhận ra điều này. Quả thật có nhiều người biết đến cô hơn.
 


Lúc này, Nhan Tô Tô không còn là tiểu bạch thỏ mới gia nhập làng giải trí, không nghe hiểu chuyện trong giới. Cô liếc mắt nhìn bình luận dày đặc trên đạn mạc. Có thể fans hâm mộ chân chính của cô không nhiều, tuy nhiên có rất nhiều bình luận đề cập đến . Cô là nữ chính của , được tuyên truyền rộng rãi trên internet, cho nên tất nhiên bị người nhận ra. Cho dù số người xem chương trình không quá nhiều.



Đột nhiên Nhan Tô Tô nhận ra rằng phiên bản lậu của đã làm tổn hại ở một mức độ nào đó đến quyền lợi của các nền tảng video và nhà sản xuất. Nhưng ở một góc độ khác, vi phạm bản quyền đã mang đến sự phổ biến rộng rãi chưa từng có. Đây là phạm vi mà cả chuỗi rạp chiếu phim hay các trang web video thu phí đều không làm được. Nếu nhất định nói về ích lợi thì có lẽ chính Nhan Tô Tô là người được lợi lớn nhất. Bởi vì cô mang đến tác phẩm, dùng phương thức thâm nhập lòng người sâu nhất tiến hành tăng cảm giác tồn tại.


 
Sự nổi tiếng và được biết đến chắc chắn là điềm báo cho sự nổi lên của một minh tinh.
 


Nghĩ đến đây, Nhan Tô Tô không khỏi cảm thấy phức tạp, thậm chí còn cảm thấy áy náy. Thành công của không thể tách rời nỗ lực của mọi người. Nhưng mà ông chủ không kiếm được nhiều tiền hơn, bên phía nền tảng video web cũng không kiếm được tiền, ngược lại chỉ có cô kiếm được sự nổi tiếng...



Nhưng Nhan Tô Tô không nhận ra được một điểm khác. Tất nhiên đây là do vi phạm bản quyền, nhưng diễn xuất của cô trong rất thu hút người xem, nhan sắc của cô cũng được công nhận mạnh mẽ, nếu không, với rất nhiều bộ phim bị vi phạm bản quyền, nhiều nữ nhân vật chính tương tự, nhưng tại sao chỉ có cô mới đạt được danh tiếng như vậy?



Lúc này, chương trình đã cắt đến đoạn thời gian họ đang tập hợp trên xe buýt. Nhan Tô Tô đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình, nên không nhận ra cô lại tạo ra một chủ đề thảo luận khác cho chương trình thực tế. Trên đạn mạc, mọi người đang bàn luận về trang phục của khách mời, thời tiết, thậm chí cả màu sắc của xe buýt.


 
Không biết là ai đột nhiên hỏi một câu: [Chỉ có mình thôi tò mò trong vali của Tô Tô đựng cái gì sao?]
 
[+ , cũng tò mò...]
 
[Thấy cô ấy mang theo hành lý mà đứng ngồi không yên... Nhân viên bên cạnh giúp đỡ khiêng vali lên cũng không mà khiêng không nổi.]
 


[Không phải chứ. Mấy người còn nhớ phản ứng đầu tiên của Nhan Chân khi tham gia chương trình không?]
 
[Tai nạn lao động? Bồi thường?]
 
[Đm... Cho nên rốt cuộc trong cái vali đó đựng cái gì vậy]