Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 261: Phản kích (1)

Ads Hắn hiện tại thực lực là Giác Vi Cảnh, nhưng sửng sốt không làm gì được đối thủ Minh Dương Cảnh, điều này làm cho hắn làm sao có thể không thẹn quá hoá giận?

Lâm Lạc lần nữa chủ động nghênh tiếp, đối thủ tốt như vậy cũng không phải là mỗi ngày đều có thể miễn phí cùng mình so chiêu!

Trong nội tâm Nhậm Hoa giận dữ, nhưng hắn biết rõ nhất định phải trước giải quyết hàn châm của Lâm Lạc đối với hắn có uy hiếp, nếu không sẽ luôn bị vật kia kiềm chế, hắn đời này đừng mơ tưởng giết được Lâm Lạc!

- Ngao!

Hắn phát ra một tiếng sói tru, tay trái vung lên, lay động ra năm đạo tàn ảnh tối tăm sắc, hướng về Lâm Lạc bắt đi qua.

Áo nghĩa Chiến Thiên Quyết ở trong lòng hừng hực thiêu đốt, Lâm Lạc không chút nào yếu thế, cùng đối phương đả khởi đối công. Tuy lực lượng Nhậm Hoa vượt xa hắn, mỗi một lần quyền trảo tấn công đều làm cho hắn khí huyết sôi trào khó chịu, nhưng có Tử Đỉnh bảo hộ, hơn nữa Nhậm Hoa không thể không lưu lực ứng đối Băng Phách Hàn Thứ của hắn, cho nên ở phương diện lực lượng cũng không phải là không có cách nào ứng phó!

Đây chính là Minh Dương tứ trọng thiên đối chiến Giác Vi nhị trọng thiên cường giả a!

Nếu là tình huống bình thường, chỉ cần Nhậm Hoa đánh ra một chưởng có thể nghiền áp Lâm Lạc thành mảnh vỡ, nhưng một loạt nhân tố cộng lại, đúng là làm cho hắn thủy chung không có cách nào chấm dứt chiến đấu!

Lâm Lạc cảm giác được áo nghĩa của Chiến Thiên Quyết ẩn ẩn có dấu hiệu buông lỏng, tựa hồ lại có lĩnh ngộ mới, hắn thét dài liên tục, song quyền huy động, huyết khí bên trong thân thể sôi trào, từ trong lỗ chân lông tràn ra, làm cho hắn như một Hoàng Kim Chiến Thần, khí phách oai hùng!

So sánh xuống dưới, Nhậm Hoa một thân lông màu đen, bộ dáng cầm thú quả thực chính là bại hoại!

Tô Mị nhìn thấy mà hai mắt tỏa ánh sáng, xuân tâm yêu nữ có chút lay động .

- Hỗn đản, đi chết cho ta!

Nhậm Hoa quá biệt khuất, cuối cùng nhịn không được chém ra một côn, tập trung toàn bộ lực lượng, côn ảnh chém ra, liền diễn hóa ra một bộ dáng chiến lang, đối với Lâm Lạc há mồm rít gào.

Hưu!

Băng Phách Hàn Thứ bay ra, hướng về Nhậm Hoa bay đi.

- Cút!

Nhậm Hoa rống to, trường côn lui về, thẳng nghênh Băng Phách Hàn Thứ, hắn đây là dẫn xà xuất động, một côn này nhìn như uy mãnh bá tuyệt, nhưng chỉ là muốn dụ Lâm Lạc ra tuyệt chiêu.

Pằng!

Băng Phách Hàn Thứ chỉ là do Thủy hệ linh lực ngưng luyện mà thành, sao có thể chống lại một kích toàn lực của Giác Vi Cảnh cường giả, lập tức vỡ thành vô số vụn băng thật nhỏ. Nhưng Băng Phách Hàn Thứ cường đại căn bản không ở lực lượng của nó, mà là nhiệt độ thấp kinh khủng kia!

Trong nháy mắt, một đạo sương trắng dọc theo trường côn hướng về cánh tay Nhậm Hoa kéo dài đi qua, tốc độ nhanh cực kỳ!

Nhậm Hoa quyết định thật nhanh, lập tức đem tay phải hất lên, trường côn rời tay bay ra.

Chỉ là trong nháy mắt như vậy, trường côn này kết thành một cây nước đá, hàn băng ngưng tụ lại một vòng chừng một xích! Vô luận là vật gì, ở địa phương càng là hàn băng, tính bền chắc lại càng kém, mà Băng Phách Hàn Thứ ngay cả Giác Vi Cảnh cường giả cũng đau đầu, cái nhiệt độ thấp này có thể nghĩ !

Bành bạch!

Phía trên tầng băng xuất hiện vài kẽ nứt, sau đó ầm ầm vỡ vụn, hợp với trường côn trong đó đều là bể bảy tám đoạn, uy lực mạnh mẽ có thể thấy được lốm đốm!

Nhậm Hoa vừa giận vừa sợ, liền tranh thủ thu hồi mảnh vỡ trường côn vào bên trong cơ thể, pháp khí này chỉ cần pháp trận không hỏng, cho dù vỡ thành bột phấn cũng có thể được thân thể võ giả chậm rãi ôn dưỡng phục hồi như cũ. Khá tốt, pháp trận pháp khí này xác thực không có hủy hoại, nhưng không có hơn hai mươi ngày ôn dưỡng, là mơ tưởng dùng lại!

Đáng giận, tuy cũng phế bỏ một cây Băng Phách Hàn Thứ của Lâm Lạc, nhưng cái giá này cũng quá lớn đi!

Chiến đấu vẫn còn tiếp tục.

Tuy Nhậm Hoa tạm thời bị hủy pháp khí, nhưng chiến lực cũng không có bị ảnh hưởng quá lớn, dù sao hắn hiện tại chiến lực là Giác Vi Cảnh, chỉ cần lực lượng trong Yêu hạch không có hao hết, hắn liền có thể có được thực lực như vậy.

Hắn huy động song trảo hướng Lâm Lạc quét tới, bóng trảo màu đen mãn thiên vũ động, thanh thế mênh mông cuồn cuộn.

Đây chính là uy áp của Giác Vi Cảnh cao thủ!

Lâm Lạc toàn lực chống đỡ, chỉ cần Nhậm Hoa còn lòng có cố kỵ, thì thủy chung không có khả năng toàn lực ứng phó, hắn cũng không phải không có lực đánh một trận.

Nhưng Nhậm Hoa dù sao cũng là có chiến lực Giác Vi Cảnh, cho dù có lưu dư lực, nhưng mỗi lần công kích qua đi, Lâm Lạc sẽ bị một ít thương thế, một lúc sau, tích lũy dâng lên sẽ là vết thương nhỏ thành tổn thương lớn!

Cứ kéo dài như vậy, cuối cùng sẽ là Nhậm Hoa chiến thắng.

- Tiểu tử, nhìn ngươi còn có năng lực gì!

Nhậm Hoa cũng biết điểm ấy, mỗi lần cũng chỉ sử dụng lực lượng so sánh với Lâm Lạc cường đại hơn một ít, một bên có thể tùy thời ứng đối khả năng Băng Phách Hàn Thứ xuất hiện, một bên y nguyên có thể mang đến áp lực cường đại cho Lâm Lạc, làm cho hắn bị thương liên tục, làn da cũng ở chấn kích cự đại xảy ra rạn nứt, chảy ra máu tươi!

Đây là Lâm Lạc tu luyện Thập Biến Kim Thân Quyết, nếu không hiện tại đã sớm da tróc thịt bong! Dù sao, hiện tại Nhậm Hoa là có chiến lực Giác Vi Cảnh, giơ tay nhấc chân trong lúc đó cũng có thể giết cường giả Minh Dương Đại Viên Mãn Cảnh, Lâm Lạc có thể có biểu hiện như thế, đã đủ chấn kinh mọi người rồi!

Mặc dù có ba mươi sáu thanh Thiên Cương Hàn Tinh Chủy, còn có Băng Phách Hàn Thứ uy hiếp làm như kiềm chế, nhưng kém một đại cảnh giới, Lâm Lạc vẫn là hoàn toàn rơi vào hạ phong. Nhưng hắn vẫn chiến đến phát cuồng, song quyền vũ động, chiến ý ngút trời, áp lực cường đại như vậy làm hắn chạm vào lĩnh ngộ đối với Chiến Thiên Quyết, với hắn mà nói là một chuyện tình vô cùng hữu ích.

Bởi vậy, Lâm Lạc cũng không có sử dụng lá bài tẩy còn lại là Vạn Niên Hàn Ngọc Tâm và Yêu Nguyệt khôi lỗi!

Chiến, chiến đến tinh bì lực tẫn, chiến đến không có lực vung quyền!

Nhậm Hoa dần dần tăng lớn lực lượng, nếu như không thể bức cây Băng Phách Hàn Thứ còn lại của Lâm Lạc đi ra, hắn cuối cùng không cách nào yên tâm.

Hưu! Hưu!

Hai đạo hàn quang hiện ra, ở dưới áp lực cường đại của Nhậm Hoa, Lâm Lạc cũng không thể không lại tế ra hai cây Băng Phách Hàn Thứ, từ tả hữu hai phương hướng kịch bắn đi, để hóa giải bản thân bị áp lực.

Nhậm Hoa một cái bật lên, hai cái lang chân cự đại phát huy ra co dãn kinh người, trong nháy mắt lui ra một trượng cự ly.

Lâm Lạc tâm niệm vừa động, liền muốn thu hồi hai cây Băng Phách Hàn Thứ, nhưng Nhậm Hoa lại cười lạnh, song trảo một vòng, phát ra hai hấp lực cường đại, đem hai cây Băng Phách Hàn Thứ đánh rơi xuống mặt đất!

- Ha ha ha, sớm chờ đợi một chiêu này của ngươi!

Nhậm Hoa cười to, người có thể tu luyện tới Minh Dương Cảnh khẳng định không phải ngu ngốc, thời gian lâu như vậy xuống hắn cuối cùng cũng nhìn ra nhược điểm của Băng Phách Hàn Thứ.