Hoàng Huyết Khúc Chi Tiêu Dao Nhạc

Chương 41

“Hưu!” Mạc Ngữ huýt sáo một tiếng, bộ dáng ung dung thoải mái, tuyệt không giống như vẻ âm mưu bị vạch trần nên có! Đi đến trước bàn ở đối diện Tiểu Tứ ngồi xuống, tự mình rót chén trà hỏi, “Tiểu Tứ từ lúc nào biết là ta?”

Tiểu Tứ tựa như cũng không có ý trách cứ thẳng thắn trả lời: “Cái buổi tối ngươi thị tẩm...... Ta cái gì cũng không nhớ, ta liền hoài nghi có người kê đơn, sau đó buổi sáng tỉnh lại phản ứng của ngươi rõ ràng là khiến mọi người hoài nghi quan hệ của chúng ta!”

“Cái thời điểm kia a...... Rồi sao?” Mạc Ngữ giống một đệ tử ưu tú không ngừng đặt câu hỏi.

“Sau đó ta liền cẩn thận sắp xếp lại mọi chuyện đã xảy ra, bao gồm nghe nói thân thế của ngươi, còn có hành vi cử chỉ của ngươi ở Căng Uyên Lâu, càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quái...... Cho nên ta nghĩ ra một giả thiết ── nếu Mạc Ngữ ngươi là giả bộ, ngươi khống chế được Chung Ly, Chung Ly thay ngươi làm việc...... Như vậy còn có rất nhiều việc có thể nói rõ!”

“Chậc chậc, Tiểu Tứ a Tiểu Tứ, ngươi thật sự là rất rất giỏi!” Mạc Ngữ cười to vỗ tay, “Ta đã sớm nghe nói Tứ Hoàng tử của Kỳ Nghệ trí tuệ tuyệt luân, kiều diễm vô cùng! Rất muốn gặp ngươi sớm một chút...... Hiện giờ gặp mặt, mới phát hiện ngươi so với tưởng tượng của ta càng ưu tú hơn! Vậy ngươi sắp xếp lại mọi chuyện như thế nào?”

Tiểu Tứ nhìn hắn ta một cái, xuống giường ngồi bên cạnh hắn ta tiếp tục: “Chung Ly ở phương diện nào đó bị ngươi quản chế, cho nên nghe lời ngươi mà làm việc. Hắn ngày đó mất tích để thu hút Ngạn ca ca, hẳn là chính là mệnh lệnh của ngươi! Cũng không biết vì sao, hắn cùng Ngạn ca ca cái gì cũng không có phát sinh...... Ngươi âm thầm quan sát mọi thứ, phát hiện kế hoạch của hắn thất bại, ngươi liền tạm thời quyết định đem mục tiêu đẩy lên người ta! Nếu ta không đoán sai, cho dù ngày đó ta không chọn ngươi bồi ngủ, sáng sớm hôm sau tỉnh lại, ở bên người ta nhất định cũng sẽ là ngươi!”

“Ân ân, đúng vậy! Một chút không sai!” Mạc Ngữ cười tán dương nói.

“Ngươi ly gián ta cùng Ngạn ca ca, đuổi ta ra khỏi Căng Uyên Lâu, rồi mới bắt lấy đặc điểm tính cách của Ngạn ca ca, lại để bản thân thuận lợi tới bên người ta làm việc...... Mục đích là Thao Liễm vương!” Ngữ khí của Tiểu Tứ trở nên bén nhọn.

Mạc Ngữ sửng sốt, buông chén trà trêu ghẹo hỏi: “Nga? Thao Liễm vương? Mục đích của ta là hắn?”


Tiểu Tứ biết hắn ta khéo đưa đẩy như vậy, quyết sẽ không để bản thân lưu lại sơ hở gì, chỉ là......”Ngươi không cần hỏi ta như vậy, bởi vì chuyện này, ta chỉ là phỏng đoán mà thôi, một chút chứng cớ đều không có!”

“Vậy ngươi lại phỏng đoán thế nào?” Mạc Ngữ tò mò, Tiểu Tứ này sẽ đoán được đến mức nào đây?

“Ta đoán trắc ngươi là họ hàng gần của Thao Liễm vương...... Hay là huynh đệ!” Tiểu Tứ cẩn thận quan sát nhất cử nhất động cùng biểu tình của Mạc Ngữ, muốn từ trong đó tìm ra manh mối......

Quả nhiên không tồi, Mạc Ngữ nghe thấy hai chữ “huynh đệ”, năm ngón tay cầm chén trà không khỏi dùng sức, thần sắc cũng không có tự nhiên như vừa rồi!

Tiểu Tứ thở sâu tiếp tục nói: “Có lẽ ngươi cùng Chung Ly đã sớm quen biết...... Khi đó ngươi liền lên kế hoạch cho mọi thứ...... Có lẽ đứa nhỏ trong bụng Vận Thục tỷ tỷ ngoài ý muốn chết non cũng là kiệt tác của hai người các ngươi...... Có lẽ ngươi hy vọng Kì Viêm hoàn toàn mất đi dân tâm, sau đó lấy thân phận sứ giả chính nghĩa cướp đi vương vị của Thao Liễm!”

“Ba!” Cái chén trong tay Mạc Ngữ bị bóp nát.

Tiểu Tứ khẽ nâng khóe miệng, “Ta đoán trúng sao?”

Mạc Ngữ nhìn chằm chằm Tiểu Tứ, trong mắt nhất thời tràn ngập sát ý, “Hừ...... Tiểu Tứ, có người từng nói với ngươi, sức tưởng tượng quá phong phú sẽ dẫn đến họa sát thân chưa?”

Nhưng nếu thấy trường hợp như vậy mà sợ hãi, vậy không phải Tiểu Tứ! Y trấn định tự nhiên hỏi lại: “Không có, việc này trước để qua một bên, ta lại thật ra có vài chỗ không rõ muốn hỏi ngươi một chút!”

Vừa hỏi như thế, không khí khẩn trương liền giảm bớt, sát khí của Mạc Ngữ cũng bớt đi rất nhiều, “Tiểu Tứ cũng có chỗ không rõ? Nói nghe một chút!”

“Thứ nhất, ngươi muốn Thao Liễm, cùng ta hoàn toàn không có vấn đề gì, ngươi vì sao muốn gây trở ngại cho cuộc sống của ta? Thứ hai, vì sao phải mạo hiểm sinh mệnh theo ta cùng Ngạn ca ca lên núi, nhưng lại không cứu chúng ta?”


“Ai nha nha! Tiểu Tứ mệt ngươi thông minh như vậy, cư nhiên một chút cũng không nhận thấy được?” Mạc Ngữ thất vọng lắc đầu, “Đáp án của hai vấn đề này đều là một, đó là bởi vì...... Ta thực thích ngươi a!”

“Hả?!” Tiểu Tứ vô cùng kinh ngạc, “Vì sao?”

“Vì sao cái gì? Thích chính là thích......” Mạc Ngữ một tay xoa hai má của Tiểu Tứ, “Từ lúc nhìn thấy ngươi, ngươi nói với ta câu đầu tiên, ta giống như liền thích ngươi! Cho nên a...... Ta không nghĩ đem ngươi đưa cho Diệu Ngạn ngu ngốc kia, hắn dựa vào cái gì mà có được ngươi? Chính là ngươi làm cho ta thất vọng rồi, hắn vứt bỏ ngươi, ngươi thế nhưng còn quyết một lòng yêu hắn? Mà nguyên tắc của ta chính là: ‘không chiếm được liền phá hủy hắn’! Hiểu rõ chưa?”

Tiểu Tứ khẽ nhíu mày, “Ngươi thích ta...... Sao lại như vậy?”

Tiếc rằng Tiểu Tứ trì độn ở phương diện này, Mạc Ngữ thông minh nói sang chuyện khác, “Ngươi xong rồi, liền đến lượt ta hỏi! Tiểu Tứ dựa vào cái gì khẳng định ngươi cùng ta đêm đó không có phát sinh chuyện gì?” Hắn ta thật sự nghĩ không ra, “nét bút hỏng” của mình ở chỗ nào!

“Ngươi diễn phi thường hoàn mỹ, chính là ngươi lại không biết một việc, sinh lý của ta có chút thiếu hụt, căn bản không có khả năng làm chuyện kia!” Tiểu Tứ cùng hắn ta nói việc nhà như thường.

“Di?” Lần này đổi thành Mạc Ngữ giật mình!

Tiểu Tứ lại thực chân thành khuyên can hắn ta: “Mạc Ngữ, ta cảm thấy được ngươi cũng không phải là người xấu, có lẽ có chút nguyên nhân tạo nên ngươi bây giờ...... Chính là ngươi cùng Kì Viêm quan hệ bất thường, hơn nữa ta thấy Chung Ly cũng thực thích ngươi, hay là nên hảo hảo quý trọng mọi thứ trong người có được, vì sao còn muốn cướp đoạt danh phận không thuộc về mình chứ?”

Mạc Ngữ nghe vậy liền đứng lên, đem mọi thứ trên bàn toàn bộ quét rơi xuống đất giận dữ hét: “Ngươi hiểu cái gì, vừa ra sinh ra liền có từ phụ nhân huynh, cẩm y ngọc thực ngươi căn bản không biết chuyện của ta, ngươi không có tư cách khuyên ta!”

“Đúng vậy, ta không biết chuyện của ngươi, nhưng ta nói chính là lẽ thường! Làm người nên biết thỏa mãn không phải sao!”

“Ngươi...... Câm miệng!” Mạc Ngữ kích động, hai tay nhanh bóp lấy cổ Tiểu Tứ, “Lưu ngươi thật sự là rất nguy hiểm! Ta hỏi ngươi, có nguyện ý làm ‘thê tử’ cuẩ ta không? Nguyện ý thì ngươi sống, không muốn ta tự mình tiễn ngươi đi!”

Tiểu Tứ chậm rãi nhắm mắt lại, “Ngươi có một nhược điểm, chính là rất tự tin...... Ngươi cảm thấy được ta nếu đoán chừng ngươi muốn tới, còn có thể không hề phòng bị như thế sao?”


“Cái gì......” Nói đến một nửa, một cỗ mùi máu tươi từ trong cơ thể hướng thẳng lên, Mạc Ngữ theo bản năng buông Tiểu Tứ ra, sờ khóe miệng, nơi đó rõ ràng chảy xuống một tơ máu, “Ngươi...... Kê đơn?”

Tiểu Tứ được buông ra nhìn về phía mảnh sứ nhỏ trên mặt đất, “Ta sở dĩ nói Ngạn ca ca không cần dịch dung đi tìm Nhị ca bọn họ, mục đích chính là dẫn ngươi tìm đến ta, cho nên trước đó ngay tại trong trà hạ độc, là ngươi rất không phòng bị ta..... Bất quá ngươi yên tâm, ta......” Nói còn chưa xong, một đoản đao bay vào phòng, khiến cho Tiểu Tứ không thể không lui ba bước tránh né.

Thừa dịp này, một bóng người nhảy vào, lấy tốc độ cực nhanh ôm Mạc Ngữ rời đi! Lúc rời khỏi băng qua người Tiểu Tứ, tỏa ra từng trận hương thơm, vẫn là ý vị sâu xa như trước...... Là hắn ta (Chung Ly)!

“Tiểu Tứ! Đã xảy ra chuyện gì?” Diệu Ngạn sau khi rời khỏi chỗ bọn họ, không lâu sau trở về tới khách điếm, nhìn phòng hỗn độn, nhất thời muốn làm không rõ có chuyện gì.

Tiểu Tứ đứng lên, ngồi trở lại trên giường trả lời: “Không có gì, Mạc Ngữ đến cùng ta nói qua mà thôi! Ngạn ca ca, ngày mai cùng ta đi gặp ba ba bọn họ đi!”

“Cái gì? Hắn đã tới?” Diệu Ngạn không thể tin được, “Ngươi ngày mai sẽ đi gặp bọn họ? Sao còn muốn chúng ta giấu diếm làm gì?”

“Mục đích của ta chính là muốn dẫn Mạc Ngữ đến một lần, không nghĩ tới hắn đến nhanh như vậy...... Nếu mục đích đã đạt được, liền không cần phải giấu diếm!” Tiểu Tứ nằm trên giường chợp mắt, “Bất quá lần này thật đúng là thực cám ơn Ngạn ca ca hỗ trợ, phiền toái ngươi!”

“Nói chi vậy!” Tận dụng thời cơ, Diệu Ngạn cũng ngạnh chui lên giường.

Cảm thấy bên người có độ ấm của một người khác, Tiểu Tứ lại mở to mắt hỏi: “Ngạn ca ca, ngươi đang làm cái gì?”

Diệu Ngạn cười tủm tỉm tiến vào ổ chăn, “Cùng ngươi ngủ a, ngươi không phải buổi tối không dám ngủ một mình sao?”

“Nhưng ngươi cũng không cần cố ý ngủ cùng ta, giống như trước, trước chờ ta  ngủ rồi rời đi cũng là có thể!” Tiểu Tứ không muốn lừa gạt hắn.


“Ta biết a!” Diệu Ngạn càng ôm chặt y, “Đối với ngươi hôm nay chính là muốn cùng ngươi ngủ, không được sao?”

“......” Nhìn hắn biểu tình “đáng thương” như vậy, Tiểu Tứ cũng không nhẫn tâm cự tuyệt, “Ai...... Được rồi! Ngươi không cảm thấy bối rối liền cùng nhau ngủ đi!”

Quỷ kế thành công! Diệu Ngạn âm thầm đắc ý, ôm lấy Tiểu Tứ, hai người rất nhanh tiến vào mộng đẹp...... Buổi tối hôm nay bọn họ cùng mơ một giấc mộng, mộng tưởng chung của bọn họ khi còn nhỏ, chơi trò thành thành thân!

“Nhất bái thiên địa!” Thần ở bên cạnh nhìn có chút hả hê hô.

“Từ từ, từ từ, vì sao Tiểu Tứ là tân lang, mà ta là tân nương?” Diệu Ngạn tháo khăn voan đỏ xuống, không cam lòng hỏi.

Phong ở bên kia nhép miệng trả lời: “Diệu Ngạn a, hôm nay chính là Tiểu Tứ đề nghị muốn chơi trò tân lang, vừa lúc ngươi ở hoàng thành cho nên mới tìm ngươi! Ngươi không muốn chúng ta tìm người khác a!” Nói rồi liền muốn mang đệ đệ đi.

“Chờ một chút!” Diệu Ngạn chạy đến trước mặt “tân lang” Tiểu Tứ so với mình thấp bé hơn nhiều lắm ôn nhu hỏi, “Tiểu Tứ, vì sao bỗng nhiên muốn chơi trò này?”

Tiểu Tứ nhìn hắn nói: “Bởi vì ta tương lai là muốn gả cho Ngạn ca ca đi! Như vậy không có khả năng làm tân lang...... Cho nên muốn thử xem cảm giác làm tân lang...... Nếu Ngạn ca ca không muốn kia......”

“Ta nguyện ý!” Diệu Ngạn cầm hai tay Tiểu Tứ nhanh chóng đáp, vì Tiểu Tứ đáng yêu như vậy, vượt lửa qua sông đều được, huống chi hiện tại chỉ là “trò chơi” mà thôi!

“Sách, ta còn nghĩ đến ‘giỏi thay đổi’ là sở trường của nữ nhân!” Thần cười nhạo nói.

“Vẫn là Tiểu Tứ lợi hại a!” Phong cũng đang cười trộm.


“Hai người các ngươi thực dài dòng, mau tiếp tục đi!” Diệu Ngạn khinh thường đánh giá của bọn họ thúc giục nói.

“Đến đây đến đây! Nhị bái cao đường!”

“Phu thê giao bái! Kết thúc buổi lễ!”