Hoạn Phi Thiên Hạ

Chương 50: Chọn người

Sáng sớm, Tây Lương Mạt bị tiếng hắt xì liên tiếp của Bạch Nhụy đánh thức.
Nàng đặt tay lên trán, kêu: “Bạch Nhụy, làm sao vậy?”


Bạch Nhụy liền một tay dùng khăn tay che mũi, một tay ôm chậu đồng rửa mặt thò đầu ra từ sau rèm, lẩm bẩm bằng giọng mũi: “Nô tỳ cũng không biết có chuyện gì, tối qua cảm thấy gió lạnh thổi vào, định đi đóng cửa sổ, không hiểu sao lại nằm sấp trên bệ cửa sổ ngủ mất, hôm nay thức dậy liền thế này.”


Còn nhức hết cả thắt lưng!


Lúc này, Hà ma ma bưng bữa sáng từ ngoài đi vào, vừa đặt bữa sáng xuống ánh mắt vô tình lướt qua Tây Lương Mạt thoáng dừng một chút, sau đó thản nhiên nhận lấy chậu đồng trong tay Bạch Nhụy cười nói: “Nha đầu ngươi, còn không ra ngoài chọn một người đắc lực tới hầu hạ, đừng để lây bệnh cho Quận chúa.”


Bạch Nhụy có chút do dự, xưa nay Tây Lương Mạt tính tình cẩn thận, không thích trong phòng có nhiều người phiền nhiễu, hầu hạ bên cạnh cũng chỉ có mình và Bạch ma ma, ngay cả Hà ma ma cũng chỉ quản lý chuyện ngoại viện.


Tây Lương Mạt mẫn cảm phát hiện ánh mắt Hà ma ma không đúng, nàng thuận thế cúi đầu nhìn, nhất thời níu lưỡi quẫn bách, vạt áo nàng đang rộng mở, cái yếm xanh nhạt thêu cúc vàng đã tuột dây từ lúc nào, đong đưa trên cổ, lộ ra cảnh xuân vô hạn.


Nàng không thích mặc quần trong đi ngủ nên đổi thành một chiếc áo choàng, nay đôi chân dài trắng như tuyết cũng đang lộ ra ngoài.


Nàng lập tức dùng một tay kéo vạt áo, ho một tiếng: “Đi đi, dù sao cũng phải chỉnh đốn một phen, Bạch ma ma cũng đi chỗ môi giới chọn vài nha đầu đến đây, hôm nay làm cho xong chuyện này, miễn cho vài kẻ không an phận.”
Bạch Nhụy lập tức đáp lời đi ra.


Khi Tây Lương Mạt chỉnh trang xong liền cùng Bạch Nhụy và hai ma ma ngồi trong viện. Thu cúc đang thì nở rộ, nàng thích nhất ngồi phẩm trà cúc dưới bóng cây trong viện, thuận tiện làm vài hộp son hoa cúc.


Ngoại trừ Kim Ngọc cùng Lệ cô cô mà lão thái thái phái tới đi kiểm kê khố phòng, một đám nha đầu, bà tử là do các phòng và quản sự đưa tới sau khi Tây Lương Mạt đắc thế.


Hà ma ma đứng trước mặt hai mươi mấy người này, gương mặt vốn phúc hậu dễ thân không có ý cười, ánh mắt lạnh lùng đảo qua, khí thế uy nghiêm lạnh giá của nữ quan trường kỳ lăn lộn trong cung đình ép bọn họ không tự chủ được mà cúi đầu.


“Ta mặc kệ các ngươi do vị chủ tử nào đưa tới, bao nhiêu tuổi, cấp bậc thế nào, đã tới viện của Quận chúa, từ nay về sau chỉ có một chủ tử, chính là Quận chúa, người một lòng vì chủ đương nhiên sẽ được đề bạt, dù là nha đầu nhóm lửa cũng có thể trở thành người hầu hạ trong phòng Quận chúa, nếu có kẻ hai lòng, Quận chúa tính tình hiền hòa nhưng ta là loại người trong mắt không tha nổi hạt cát, ngày mai lập tức bán tới kỹ viện hạ đẳng.”


Lời này vừa nói ra tất cả mọi người không nhịn được mà run lên, nhìn nhau một cái, xanh cả mặt.
Khóe môi Tây Lương Mạt khẽ cong lên một nụ cười hài lòng, Hà ma ma quả nhiên là diệu nhân, chắp tay nhường nàng làm người tốt lại biến mình thành mặt đen ác độc.


Không nói đánh nói phạt, chỉ nói một khi phát hiện sẽ bán tới kỹ viện hạ đẳng, đủ để dọa vỡ mật đám nha đầu, bà tử này.


Nha đầu cùng bà tử nhà giàu bước ra ngoài đều kênh kiệu, đặc biệt là bọn nha hoàn được thả ra ngoài còn có thể diện hơn tiểu thư của thương hộ nhỏ, bình thường ngay cả nha đầu tam đẳng cũng tương đối được ưu đãi, nếu thật sự lưu lạc đến kỹ viện hạ đẳng chẳng bằng chết cho xong.


Hà ma ma chờ bầu không khí nặng nề, lặng ngắt như tờ mới cười lạnh một tiếng: “Đương nhiên, nếu có người thật lòng quy phục, Quận chúa nhất định sẽ không bạc đãi, người có công tố giác không chỉ thăng một cấp mà còn được thưởng hai mươi lượng bạc.”


Lần này, tất cả mọi người nhỏ giọng nghị luận, hai mươi lượng là chi phí ăn dùng một năm của gia đình bình thường, lương tháng hơn hai năm của đại nha hoàn.
Nhìn sắc mặt vô cùng đặc sắc của đám tôi tớ, Tây Lương Mạt cười khẽ, không nói gì.


Chờ mọi người tan rồi nàng mới hỏi Bạch ma ma: “Đã nhớ kỹ rồi chứ?”
“Đã nhớ.” Bạch ma ma gật đâu, trước đó Tây Lương Mạt đã dặn bà lưu ý sắc mặt mỗi người sau khi Hà ma ma nói xong, cẩn thận ghi nhớ.


Hà ma ma có chút thán phục tâm tư kín đáo của Tây Lương Mạt, cười nói: “Quận chúa muốn dùng thủ đoạn lôi đình?”
Tây Lương Mạt cười cười: “Cứ xem đã, chẳng mấy ngày nhất định sẽ có người tới chỗ ma ma cầu xin tiền đồ.”


Hà ma ma gật đầu, lại hỏi: “Bên Hàn Nhị phu nhân đang làm ầm ĩ, người xem…”
Tây Lương Mạt lạnh nhạt nói: “Nhị nương sắp thành tiên, kệ bà ta ầm ĩ đi, hai ngày tới đưa chút nước cháo gạo lức là được rồi.”


Hàn thị kia bắt đầu từ tối qua không chịu ăn cơm, Tây Lương Mạt chỉ nói thân thể bà ta rất yếu, không ăn được dầu mỡ, chỉ sai người đưa nước cháo gạo lức tới, khiến Hàn thị tức giận muốn chết.


Tuy Hàn thị đã mất phần lớn thân tín nhưng bà ta chiếm giữ phủ đệ nhiều năm, đương nhiên có người trung thành với Hàn thị đi tố cáo với Quốc công gia, thế nhưng Quốc công gia im lặng một lát, cuối cùng nói phu nhân ăn nước cháo mấy ngày có lợi cho dạ dày.


Tây Lương Mạt định chắc Tĩnh Quốc công biết chuyện tối qua đã bạc đãi nàng, cho dù biết nàng đang ác độc trừng trị Hàn thị cũng sẽ không ra mặt vì Hàn thị.
Có điều…


“Trong nước cháo kia cho thêm một ít dược liệu nâng cao tinh thần, càng nâng cao càng tốt, Nhị nương sắp thành tiên, buổi tối cũng không cần ngủ.” Tây Lương Mạt cười hái một đóa hoa cúc lục ngọc long ti cài lên tóc mai.


“Tiểu thư muốn…?” Bạch Nhụy che mũi hắt xì một cái, vẫn không nhịn được vươn đầu tới hỏi.
“Mấy ngày nữa em sẽ biết, ha ha.” Tây Lương Mạt úp úp mở mở.


Khi đang nói chuyện, có một nha đầu lạ mặt đi tới, nói vài câu với nha đầu Bạch Cúc nhị đẳng ở ngoài viện, Bạch Cúc do dự một lát rồi tiến đến cung kính khom người trước Tây Lương Mạt: “Quận chúa, là nha đầu Hoàng Liên của Tam cô nương thay Tam cô nương tới thỉnh an Quận chúa. Năm ngày tới là ngày Tam cô nương xuất giá, Quận chúa là trưởng tỷ, Tam cô nương muốn mời Quận chúa cài trâm khi Tam cô nương xuất giá.”


Tây Lương Sương?
Lúc này Tây Lương Mạt mới nhớ tới còn một người như thế, quả thật gần đây nàng ta quá mức thành thật an phận, bên mình không ngừng sóng to gió lớn, không rảnh để quan tâm đến nàng ta.


Lúc này mới nhớ ra gần đây bên ngoài đúng là đang giăng đèn kết hoa, chuẩn bị hôn lễ.


Chỉ là, người vốn nên gả cho Ngu Hầu là nàng, Tây Lương Sương hãm hại không thành ngược lại biến bản thân thành tân nương gả thay, hận nàng đến nghiến răng nghiến lợi, lại rất khinh thường nàng, nay còn cung kính mời nàng đến giúp cài trâm?