Hoàn Châu Y Chi Tiên Ca Ca

Chương 35

Gặp Tiểu Yến Tử dùng phương thức “kinh thiên động địa” như vậy lên sân khấu, lão Phật gia cũng muốn tiến đến, nàng kia vào thời gian gần đây tương đối nổi danh trong cung, cả ngày gây chuyện thị phi, ai bị dính vào ” cách cách dân gian ” đều không hay ho. Đến danh thư lâu / Ung Chính được lão Phật gia răn dạy quy củ nặng nề, mặc kệ lúc trước là nghĩ cách cách như thế nào, hiện tại thấy nàng bày ra bộ dáng thiếu quy củ, trong lòng hoàn toàn không mong đợi được gặp “cháu gái” này, bất quá trước mặt nhiều người thế mà còn làm cái gì, còn đâu là thể diện hoàng thất. Thái hậu hừ lạnh một tiếng, làm bộ như không phát hiện ra Tiểu Yến Tử, gọi tiểu bánh bao, Tình Nhi đi theo phía sau, giúp đỡ Càn Long cùng hoàng hậu liền trực tiếp bỏ qua chim én nhỏ trước mặt thành hư không.

Tình Nhi phiêu liếc Tiểu Yến Tử, quả nhiên là con điểu ngu ngốc! Sau đó đem ánh mắt vẫn đặt trên người tiểu bánh bao, theo nàng biết, thất a ca Vĩnh Tông hai tuổi mắc bệnh đậu mùa đã chết, hơn nữa tuy rằng không mắc tội lớn gì, nhưng như vậy cũng không phải là người nổi tiếng, chẳng lẽ là hiệu ứng con bướm (ta chịu)? Chính là 11 năm trước nàng còn chưa có xuyên không a.

Nhìn đến người này, mọi người cùng minh bạch, Tình cách cách cũng đã thay đổi. Nửa năm trước, vừa đến Ngũ Thái sơn không lâu, chánh chủ nhân nằm trên giường lớn đang ngủ vừa mạc danh kỳ diệu cảm giác liền đem linh hồn nhỏ bé không ngủ, mà thay thế vị này cũng mạc danh kì diệu đang mà ngủ mơ, nàng muôn vàn hỏi thăm thì phát hiện đã xuyên đến thế giới này, thân là một nữ tử thời đại mới, nàng đối đám kia ngu ngốc kia nhất là lỗ mũi to Phúc Nhĩ Khang một chút hảo cảm cũng lười cho hắn. Tuy nói nàng thường hỗn **, truyện xuyên không cũng nhìn không ít, nhưng nàng tuyệt không nghĩ sẽ tự mình thực tiễn a, hơn nữa là tối trọng yếu là nàng chính là hồi tưởng lại mấy cuốn sách đã xem ** văn còn không có nhìn đến kết cục a —— đây là sự kiện bi thảm bi thảm cỡ nào a!

Bất quá này tiểu bánh bao Vĩnh Tông thật đúng là phấn nộn đáng yêu a, này khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, này làn da phấn nộn, Tình Nhi hai mắt hồng tâm vội vàng đảo loạn, còn kém rớt nước miến, hoa hoa lệ lệ nhỏ bé như vậy chính là rất không biết cái loại hình này chính là tiểu thụ, ngạo kiểu hệ (kiểu dáng mạnh mẽ và ngạo mạn) hoặc là phúc hắc hệ, hay là nữ vương hệ? Nàng quả thực nghĩ muốn gào khóc kêu hai tiếng để tỏ vẻ hưng phấn một chút của nàng. Hơn nữa không nghĩ tới hoàng đế Càn Long cũng dễ nhìn, dáng người kia, khí thế kia, a a a —— trong phim truyền hình thì ông chú diễn vai Càn Long già hơn rất nhiều so với chánh gia chủ bây giờ a. Chính là không biết CP tiểu bánh bao là ai, tuy rằng nói huynh đệ và vân vân cũng rất có thể, nhưng nàng càng manh tới phụ tử...... Phụ tử vương đạo a! Này hai người thoạt nhìn thật sự là rất xứng!


Tiểu bánh bao cùng Tình Nhi cùng nhau đi phía sau “ba đầu sỏ”, Tình Nhi kia thực chất giống hệt “lang đói” bị tầm mắt mẫn cảm của tiểu bánh bao phát hiện, tiểu bánh bao bị vị  tỷ tỷ này dùng ánh mắt quỷ dị nhìn trúng cả người sợ hãi, đảo mắt vừa thấy, trời ạ, cảm giác đều nhanh toát ra lục quang, ánh mắt đó sao y như ánh mắt của đám nữ nhân ở sở nghiên cứu kiếp trước? Tiểu bánh bao lại run lên, nếu không phải nàng không có ác ý, hắn đã sớm cho một bao thuốc bột tát quá khứ, nhưng nàng cư nhiên nhìn mình như vậy làm gì? Tiểu bánh bao nhịn xuống xúc động muốn bỏ chạy, chống lại tầm mắt Tình Nhi, trong mắt toát ra nghi vấn. Đưa nhỏ đáng thương, hắn không biết trên đời còn có chủng tộc thần kì “hủ nữ” tồn tại.

Tiểu bánh bao như thế, biểu tình như thế, thực...... Thật sự là đáng yêu đến bạo a! Quả là phạm tội mê người thôi. Tình Nhi cường tự ức chế ham muốn đánh khẽ đem bé con bánh bao đáng yêu kéo vào lòng sỗ sàng, tam đại BOSS trong cung còn ở phía trước đi. Tình Nhi thu hồi tầm mắt, ô ô, lại nhìn nàng liền thật sự muốn bay  lên rồi, trong nháy mắt đã đem “lang nữ” thu hồi lại, hồi phục bộ mặt cao quý đoan trang ban đầu, không có loại công phu này, nàng có tài năng gì ở trước mặt lão Phật gia kéo dài ân ủng đâu.

Này mặt biến đổi thực mau a, tiểu bánh bao xem thế là đủ rồi, lại hạ kết luận, nữ nhân là sinh vật kỳ quái nhất, cho tới bây giờ hắn vẫn không thể hiểu nổi, ân, về sau đã muốn kinh nghiệm quý báu, rời xa nữ nhân!

Trong Từ Trữ cung, thái hậu ngay từ đầu lôi kéo hoàng hậu nói mấy câu, sau đó hoàng hậu trước sau như một bông hoa nổi bật trên tường hoa. Thái hậu kéo Càn Long cùng tiểu bánh bao hàn huyên một trận trên trời dưới đất, đối tôn tử nhỏ đáng yêu nhu thuận này ấn tượng càng tốt, đây chính là cháu ruột đứng đắn, hơn nữa cảm thấy áy náy 11 năm qua không nuôi nấng tiểu bánh bao, không bao lâu, đã đem tiểu bánh bao ôm trong ngực, dường như có được cảm xác thương xót. Càn Long tuy rằng trong lòng có chút ghen, nhưng lão Phật gia thích tiểu bánh bao cũng là hắn gặp may. Mà Tình Nhi trên mặt tuy rằng không có gì biến hóa, trong lòng lại ở kêu rên, a a —— nàng cũng muốn ôm bánh bao a!


Nói xong nói xong, lão Phật gia đột nhiên nhớ tới Tiểu Yến Tử, vì thế hỏi Càn Long tình huống cụ thể, đức hạnh của Tiểu Yến Tử, dáng vẻ không giống một cách cách, nửa điểm thiên gia khí độ cũng không có, mà như nữ nhân phố phường, Càn Long như thế nào nhận thức nữ nhi như vậy, sẽ không phải là giả mạo đi?

Nói lên lời này, Càn Long có điểm xấu hổ, hắn vốn không để ý nữ nhân nào, cái gì mà Hạ Vũ Hà, lại nhận thức một “nghĩa nữ” có vấn đề như vậy, kỳ thật chủ yếu là để hắn đùa giỡn xiếc khỉ cho vui, nên lúc ấy cũng không truy cứu nhiều, dù hắn cảm thấy rằng Tiểu Yến Tử là cách cách giả. Sau quả có phái người đi TếNamtra xét, nhưng đến giờ tin tức vẫn chưa truyền về. Hiện tại nghĩ đến hiểu ra xác thực có điều không ổn.

Lão Phật gia cũng nhìn ra ý tưởng của hắn, định răn dạy hắn một chút, hoàng đế cũng không thể nhận thức bừa “nghĩa nữ” được. Tiểu bánh bao thấy Càn Long kinh ngạc, ở trong lòng lão Phật gia hướng hắn giả trang làm cái mặt quỷ, trong mắt tất cả đều là ý cười vui sướng khi người gặp họa, Càn Long trong lòng hận đến nghiến răng, xem ta trở về thu thập ngươi thế nào!


Gặp hai phụ tử hỗ động nhau, Tình Nhi chỉ cảm thấy trong lồng ngực chính là lửa nóng hừng hực bốc cháy, cảnh này thoạt nhìn thật sự là tràn ngập  JQ a JQ, say mê a.

Lão Phật gia thật ra không chú ý lắm, liền phái cái tiểu thái giám đi gọi Tiểu Yến Tử vào Từ Trữ cung hỏi chuyện.

Tiểu Yến Tử mới vừa quay về Sấu Phương trai, khẩn cấp đá rơi xuống “chậu hoa để”, ngồi phịch ở trên giường, Minh Nguyệt, Thể Hà thấy bộ dáng nàng trong lòng xem thường, mọi người đều nói “người dựa vào ăn mặc, phật dựa vào kim trang”, nhưng Tiểu Yến Tử thì khác, mặc kì phục vào nàng cũng không giống cách cách! Bất quá các nàng là nô tài làm sao dám chỉ trích chủ tử cái gì.

Không trong chốc lát, tiểu thái giám Từ Trữ cung đến truyền lời, lão Phật gia triệu kiến Tiểu Yến Tử. Minh Nguyệt, Thể Hà nhất thời khẩn trương đứng lên, Tiểu Yến Tử tuy ở bên ngoài nhưng cũng chính là người của Lệnh phi nương nương, nàng thật sự gây chuyện, chuyện này nhất định là muốn dính dáng đến nương nương.

Tiểu Yến Tử thật ra chả có lấy một phần khẩn trương, lão thái thái kia dù thế nào cũng không thể ăn nàng mà?


Thấy nàng bộ dạng xuẩn lại vô tâm vô phế, Minh Nguyệt Thể Hà nhịn không được bắt đầu đối Tiểu Yến Tử cường điệu, trong hoàng cung người tối không thể nhạ chính là đương kim thái hậu.

Không có nghe các nàng nói mấy câu, Tiểu Yến Tử bắt đầu mất kiên nhẫn, “Ta được rồi được rồi, cho dù các ngươi không nói, ta cũng biết thái hậu rất lợi hại. Chính là hoàng a mã sao lại sợ một cái lão thái bà! Hoàng a mã là người lớn nhất trên đời này!”

Ngu xuẩn! Minh Nguyệt, Thể Hà trong lòng đối Tiểu Yến Tử cười nhạt.

“Muốn đi thấy thái hậu phải không?” Tiểu Yến Tử theo trên giường đi xuống, “Chạy nhanh dạy ta cách quỳ dễ dàng đi, trong cung đến quỳ cũng thực phiền toái, ta vừa rồi đến quỳ đến mức đầu gối cũng phát ra tiếng động đó!” Nói xong, còn quấn mấy vòng quanh đầu gối