Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 994: Vạn Kiếm quy tông

Mộng Hồ Đế Hậu gật đầu, nói:

- Thế thì bổn hậu sẽ ra tay. Tiểu Lục Nguyên, chuẩn bị xong chưa?

Lục Nguyên tay ấn trên chuôi kiếm, mặc dù đối thủ văn minh cảnh không tạo ra áp lực nhưng văn minh cảnh chính là văn minh cảnh, Lục Nguyên cảm nhận được áp lực cực kỳ to lớn, tay ấn trên chuôi kiễm sẵn sàng tùy thời xuất kiếm.

Mộng Hồ Đế Hậu nhẹ búng móng tay, ngón tay bà thuôn dài, móng tay rất là xinh đẹp.

Lục Nguyên định xuất kiếm thì bỗng phát hiện đang ở trong mộng.

Thoáng như mộng giác mộng, ở trong mộng Lục Nguyên phát hiện mình như mất đi khả năng suy nghĩ, cũng đánh mất năng lực hành động. Đây chính là mộng ư? Bùm! Mộng vỡ, Lục Nguyên cũng bị đánh bay. Mộng Hồ Đế Hậu đã thắng Lục Nguyên. Mộng Hồ Đế Hậu không giống như chủ pháp cổ văn minh, không thể làm ra chuyện khủng bố như vậy, bà chỉ được mộng tự, tu luyện cùng loại thần thông, người dưới văn minh cảnh đấu với bà thường rơi vào mộng mị rồi thì bị đánh trúng. Lục Nguyên không phải là văn minh cảnh nên tất nhiên chỉ có kết cuộc như thế.

Lần bại thứ ba vào tay. Lục Nguyên cảm giác lại đến gần văn minh cảnh một bước, hắn giật mình phát hiện Bách Bại Chân Kinh này mỗi lần thua thì dường như sẽ tích luy đến một phần ba mươi phần ba. Tức là nói được mấy bại thì tính thành tích bao nhiêu bại, không cần thiết phải gom đủ ba mươi ba bại, đây là tin tốt, có giúp ích rất lớn cho trùng kích văn minh cảnh.

Đối thủ cuộc chiến thứ bốn là một nhân vật viễn cổ trong pháp cổ văn minh, được gọi là Pháp Mông phó chủ văn minh. Vị Pháp Mông phó chủ văn minh này tất nhiên không hiểu tại sao phải ra tay với người chưa tới văn minh cảnh. Pháp Nhất Đế Tử không nói về chuyện Bách Bại Chân Kinh nhưng có bảo rằng đó là ý chỉ của chủ pháp cổ văn minh, cho nên gã phải nghe theo. Pháp Mông phó chủ văn minh có uy thế kinh người, mặc dù Lục Nguyên dốc hết sức ngăn cản nhưng vẫn không chặn lại một chỉ được. Một chỉ của văn minh cảnh đúng là khủng bố, Lục Nguyên xem như hoàn toàn hiểu điều này rồi.

- Ngươi không cần chán nản.

Pháp Nhất Đế Tử nói:

- Ngươi liên tục bại rất có lợi cho ngươi trùng kích văn minh cảnh, đây là điều thứ nhất.

- Thứ hai, thực lực của Hoa Pháp Thánh chỉ là mới đến có thể đỡ một chỉ một kỷ nguyên văn minh cảnh mà thôi. Ta, Mộng Hồ Đế Hậu, Pháp Mông phó chủ văn minh đánh ra một chỉ này Hoa Pháp Thánh cũng không đỡ được, mà có thể đỡ một chỉ một kỷ nguyên văn minh cảnh thì có thể xưng là người mạnh nhất dưới Năm Mươi Thiên Bảng.

Văn minh cảnh lấy kỷ nguyên phân chia thực lực, văn minh cảnh một kỷ nguyên tức là thực lực yếu nhất trong văn minh cảnh.

- Nếu ngươi có thể đỡ lực lượng một chỉ một kỷ nguyên văn minh cảnh thì đã đuổi kịp thực lực của Hoa Pháp Thánh rồi.

Thực lực Hoa Pháp Thánh dĩ nhiên Lục Nguyên có trông thấy, lúc ở văn minh thánh địa gã thể hiện thực lực gần như ngang bằng Hoang Chi Tử, mãi đến phút cuối Hoang Chi Tử đột phá mới khiến Hoa Pháp Thánh không đấu lại được. Cho dù sau chuyến hành trình văn minh thánh địa Lục Nguyên cũng cảm thấy thực lực mình kém Hoa Pháp Thánh rất là xa, không ngờ mục tiêu của mình chính là thực lực Hoa Pháp Thánh hiện tại, quyết định mục tiêu cũng cao thật.

Nhưng mặc kệ nó định cao bao nhiêu, mình rất muốn thực hiện mục tiêu này.

Nhất định phải tiếp được một chỉ một kỷ nguyên văn minh cảnh!

Đối thủ cuộc chiến thứ năm, một đến từ viễn cổ Pháp không phó chủ văn minh. Pháp không phó chủ văn minh này pháp thuật là huyền hư khó đoán nhất, bình thường ngươi không thấy gì cả liền trúng chiêu, Lục Nguyên chính là bị như vậy. Hắn không trông thấy pháp thuật của gã thì đã trúng chiêu, thua hoàn toàn, chết tiệt, vẫn không đỡ được một chỉ.

Không cam tâm!

Nhất định phải đỡ được một chỉ một kỷ nguyên văn minh cảnh!

Đối thủ trận thứ sáu, một người có tên gọi Pháp Diệu phó chủ văn minh. Phó chủ văn minh này không ngờ là phụ nữ, hơn nữa bộ dạng ni cô tuyệt sắc, cực kỳ hiếm thấy.

Pháp Diệu phó chủ văn minh một cô gái còn trẻ nhìn Lục Nguyên, nói:

- A di đà phật, muốn giao đấu với bần ni ư?

Pháp Diệu phó chủ văn minh đánh ra một chỉ bên trong có pháp thuật hùng hòn như sóng cuộn biển gầm.

Lục Nguyên lập tức thua.

Lần bại thứ sáu vào tay.

Đối thủ cuộc chiến thứ bảy vẫn là phó chủ văn minh, vẫn thất bại, đây là lần thua thứ bảy. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Đối thủ cuộc chiến thứ tám vẫn là phó chủ văn minh, vẫn thất bại, đây là lần thua thứ tám.

Đối thủ cuộc chiến thứ chín là một người tên gọi Lưu Ly phó chủ văn minh, thiếu nữ đẹp tuyệt trần.

Thiếu nữ phó chủ văn minh xinh đẹp cười cười nhìn Lục Nguyên, nói:

- A, ngươi chính là Lục Nguyên ư? Nghe phó chủ thiên mẫu văn minh nói định khiến ngươi làm chủng mã kỷ nguyên, nghe nói làm chủng mã kỷ nguyên rất là hưởng thụ nhé.

Thiếu nữ xinh đẹp ngón tay chuyển, một luồng khí kình màu lưu ly ập đến, Lục Nguyên vẫn không đỡ được, thua, đây là lần thua thứ chín.

Chín khí thể huyền diệu mà quái dị nhập vào người Lục Nguyên, có thêm chút nắm chắc trùng kích văn minh cảnh. Theo lý thì đây là việc rất vui nhưng sao mà Lục Nguyên thấy hơi khó chịu. Không sai, thế giới cảnh đối mặt văn minh cảnh không khả năng đánh thắng, từ xưa tới giờ, vô số kỷ nguyên đến nay thiên tài có mạnh hơn nữa cũng không làm được điều này, đây là vô số kỷ nguyên thừa nhận. Nhưng một chỉ cũng không đón được thì thật khiến người ta bực mình.


Lục Nguyên mở mắt thở ra một hơi, ngụm khí bị đẩy ra đánh vào sơn mạch pháp cổ văn minh. Bùm một tiếng, ngọn núi sụp xuống.

Pháp Nhất Đế Tử chắp tay sau lưng, nói:

- Rất khó chấp nhận phải không? Nhưng là đây chính là sự thực, Hoa Pháp Thánh là người đứng đầu dưới Năm Mươi Thiên Bảng chỉ miễn cưỡng đỡ được một chỉ thôi, ngươi không đón được cũng là bình thường. Nhưng xem bộ dạng của ngươi rất là muốn biến đổi cái gì đúng không?

Lục Nguyên không giả dối, trực tiếp thừa nhận:

- Đúng vậy.

- Xem ra là lúc giao cho ngươi vài thứ.

Pháp Nhất Đế Tử nói:

- Có lẽ được đến thứ này rồi ngươi có thể đến thực lực như Hoa Pháp Thánh, đỡ được một chỉ của kỷ nguyên phó chủ văn minh.

- Cái gì?

Lục Nguyên ngây ra. Pháp Nhất Đế Tử muốn đưa cho mình thứ gì? Mà cái đó có thể tăng thực lực của mình mảng lớn?

Pháp Nhất Đế Tử nhàn nhạt nói:

- Kỷ nguyên trước kiếm cổ văn minh đấu với trời, trong đó có mấy người quan hệ khá tốt với ta, cho nên để lại vài thứ bảo ta giúp đỡ lưu trữ, nếu phát hiện đối tượng thích hợp thì giao cho người ấy.

Đây là lần đầu tiên Lục Nguyên nghe có chuyện như vậy, lập tức hỏi:

- Cái gì gọi là đấu trời?

- Đợi đến lúc cần biết thì ngươi chắc chắn sẽ biết.

Pháp Nhất Đế Tử nói:

- Thứ này ta luôn đi tìm truyền nhân, cần phải qua cửa phẩm đức. Cứ thế chọn tới chọn lui, qua đã lâu cũng rốt cuộc tuyển định truyền nhân, người đó chính là ngươi.

Lục Nguyên nổi lên tò mò, rốt cuộc là thứ gì vậy.

- Cái thứ đó là một công pháp.

Pháp Nhất Đế Tử nói:

- Một công pháp có thể cùng tồn tại với công pháp kiếm đạo chí cao.

Công pháp kiếm đạo chí cao! Có thể so sánh với công pháp đó tức là nói ngang bằng với vô tướng thôn phệ quyết, lần này thì Lục Nguyên rất tò mò, rốt cuộc là thứ công pháp gì đây?

- Công pháp đó chính là, Vạn Kiếm Quy Tông.

Pháp Nhất znạo chí cao.

Vạn Kiếm Quy Tông! Nghe quen quen.

Sao Lục Nguyên có thể không quen tai được? Hắn có ở trong vạn kiếm luân hồi, sáng tạo một kiếm tên gọi khiếu vạn kiếm quy nhất nên mới thấy Vạn Kiếm Quy Tông rất là quen tai.

Nhưng được gọi là công pháp kiếm đạo chí cao thì chắc chắn không tầm thường, tuyệt đối không phải vạn kiếm luân hồi và vạn kiếm quy nhất có thể sánh bằng được.

Vạn Kiếm Quy Tông!

Đây rốt cuộc là công pháp gì vậy? Có thể xưng là công pháp kiếm đạo chí cao.

Trong lòng Lục Nguyên tràn đầy thắc mắc.

Tay Pháp Nhất Đế Tử hư không phẩy lấy ra một cuộn giấy, mặt trên có vị tang thương mà cổ kính, dường như qua vô số năm tháng. Lục Nguyên đón lấy, cuộn giấy vào tay rất nặng, từ từ mở ra.

[Kiếm đạo vô chủ mà ta là chủ của nó.]

Đây là câu nói đầu tiên trong bản Vạn Kiếm Quy Tông. Thật là một câu hùng hồn, kiếm đạo vô chủ mà ta là chủ của nó.


Lục Nguyên thuận miệng hỏi một câu:

- Là ai đã sáng tạo ra bản Vạn Kiếm Quy Tông vậy?

- Kiếm Đỉnh chủ văn minh.

Pháp Nhất Đế Tử đáp:

- Năm đó kiếm cổ văn minh có tổng cộng hai vị chủ văn minh, một là có thể tiến vào ba hàng đầu hơn mười kỷ nguyên, chủ kiếm cổ văn minh, một vị có thể vào hai mươi hàng đầu hơn mười kỷ nguyên, Kiếm Đỉnh chủ văn minh. Vị Kiếm Đỉnh chủ văn minh này mặc dù không bằng chủ kiếm cổ văn minh nhưng cũng không đơn giản, đứng ở đỉnh kiếm đạo, bên trên y chỉ có một mình chủ kiếm cổ văn minh mà thôi.

Pháp Nhất Đế Tử nói đến Kiếm Đỉnh chủ văn minh năm đó với giọng điệu vô cùng sùng kính. Đó thật sự là một nhân vật có một không hai, dù là Pháp Nhất Đế Tử cũng phải thán phục.

Lục Nguyên nghe nói vậy thì tiếp tục xem quyển Vạn Kiếm Quy Tông do Kiếm Đỉnh chủ văn minh sáng tạ ra, nhìn xuống dưới thì thấy Vạn Kiếm Quy Tông đúng là không uổng với cái tên công pháp kiếm đạo chí cao.

Vạn kiếm luân hồi đại trận, là lấy kiếm khí kích thích các nơi mấu chốt trên thân thể để lấy đó tăng thực lực.

Vạn kiếm quy nhất kiếm chiêu, là đem trong tiểu thiên thế giới nhiều người dùng tuyệt chiêu đều hòa hợp thành một phóng thích ra, một chiêu thức cực kỳ khó.

Nhưng hai vạn kiếm này đều kém xa Vạn Kiếm Quy Tông.

Vạn kiếm quy tông, là ở trong người chế tạo ra một hố đen kiếm đạo.

Không sai.

Hố đen kiếm đạo có thể nuốt pháp thuật trong kiếm của người khác để tăng pháp lực cho bản thân.

Cái này thật là biến thái.

Hấp thu pháp lực của kiếm giả khác cho bản thân dùng, đây là chiêu thức khá nghịch thiên.

Hố đen kiếm đạo thì như là lò luyện vậy, mặc kệ bao nhiêu pháp lực rót vào trong đều bị nó hoàn toàn luyện hóa, không khiến xảy ra chân khí phản phệ.

Như vậy là đương nhiên tăng mạnh pháp lực, cùng một cảnh giới, luyện Vạn Kiếm Quy Tông có thể tăng rất nhiều pháp lực. Vạn Kiếm Quy Tông này dù có tu trước hay tu sau đều đem đến tác dụng to lớn.

Tu hành trước có thể hấp thu pháp lực trong kiếm kẻ địch tăng cường pháp lực bản thân khiến đột phá càng nhanh.

Tu hành sau đột phá cảnh giới khó như lên trời, ví dụ bây giờ Lục Nguyên bị kẹt ở dưới văn minh cảnh không thể tăng cường sức chiến đấu. Nhưng mà, Vạn Kiếm Quy Tông có thể giúp pháp lực lần thứ hai đột phá, cái này rất mạnh.

Môn công pháp này thật ra là mạnh nhất trong kiếm chi kỷ nguyên, tới kỷ nguyên thì uy lực bị giảm sút rất là nhiều. Dù sao trong kỷ nguyên này rất ít có người dùng kiếm, cố tình Vạn Kiếm Quy Tông chỉ hấp thu được pháp lực người dùng kiếm mà thôi. Tuy nhiên, Lục Nguyên nhớ tới Kiếm Chi Tử và giản chi văn minh, một người và một văn minh, bản chất của họ là người dùng kiếm, có thể lấy Vạn Kiếm Quy Tông hấp thu pháp lực của họ.

Tất nhiên Kiếm Chi Tử và pháp lực đều là nước xa, nước xa không cứu được lửa gần.

Nhưng mà có nước gần ngay đây.

Nước gần chính là Kiếm Giới.

Kiếm Giới có các loại tiên kiếm thật ra đều có mang pháp lực kiếm đạo khác nhau.

Lục Nguyên ngồi khoanh chân ngưng luyện hố đen kiếm đạo mà Vạn Kiếm Quy Tông ghi chép bên trong.

- Huyền diệu khó giải thích, chúng diệu chi môn, hóa chi lại hóa, hố đen kiếm đạo.

Không biết khi nào thì Lục Nguyên phát hiện trong tân kiếm thế giới của mình xuất hiện một hố đen như mực, chính là hố đen kiếm đạo, rốt cuộc ngưng luyện thành. Hố đen ở trong tân kiếm thế giới như là một mặt trời đen thui, thành đối lập hẳn với mặt trời tỏa ánh sáng rực rỡ. Dường như trong tân kiếm thế giới xuất hiện hai mặt trời một tỏa ánh nắng một đen thui.

Lục Nguyên đi tới Kiếm Giới.

Cửa Kiếm Giới sớm bị mở ra.

Trong Kiếm Giới có vạn thanh tiên kiếm năm đó nổi tiếng như cồn. Mỗi thanh tiên kiếm đều là phối kiếm của một vị kiếm tu, trên mỗi phối kiếm đều chất chứa nhiều pháp lực. Bản thân những tiên kiếm mang theo một ít pháp lực chủ nhân để lại, trong hư không trải qua năm tháng vô tận những tiên kiếm hấp thu nhiều linh khí, pháp lực ngày càng dày đặc.

Lục Nguyên đang hấp thu pháp lực của thanh tiên kiếm thứ nhất. Lòng hắn máy động, thanh tiên kiếm này hắn chỉ có thể hấp thu năm phần pháp lực, còn năm phần phải giữ lại, nếu không thì chẳng phải là Kiếm Giới bị hắn phá hủy? Nếu chỉ hấp thu năm phần pháp lực, trải qua năm tháng thì những tiên kiếm không mất bao lâu sau sẽ hồi phục lại trạng thái cũ.

Chính vì vậy nên Lục Nguyên chỉ hấp thu chừng năm phần pháp lực rồi thôi.

Mỗi một thanh tiên kiếm mặt trên phu pháp lực kiếm đạo không nhiều, năm phần thì càng ít, nhưng vì hoàn chỉnh Kiếm Giới nên Lục Nguyên chỉ đành làm như vậy.

Đây là nguyên tắc của Lục Nguyên, tuyệt đối không phá hỏng tiểu thiên thế giới cực kỳ vĩ đại của Kiếm Giới.

Hấp thu năm phần pháp lực kiếm đạo của tiên kiếm này xong Lục Nguyên cảm thấy pháp lực hơi tăng lên một chút, không nhiều lắm, vậy thì tiếp tục hấp thu năm phần pháp lực kiếm đạo của tiên kiếm khác thôi. Bây giờ đa số khu vực Kiếm Giới đều mở ra cho hắn, đương nhiên cũng có số ít khu vực trung tâm là chưa mở ra.

Lục Nguyên hấp thu những pháp lực, pháp lực kiếm đạo đúng là cực kỳ yếu.

Nhưng bây giờ không phải một luồng mà là mấy ngàn.

Hấp thu ba ngàn pháp lực kiếm đạo xong Lục Nguyên phát hiện pháp lực tăng tiến rất lớn.

Hấp thu năm ngàn pháp lực kiếm đạo xong Lục Nguyên phát hiện pháp lực tăng mảng lớn.

Hấp thu chín ngàn pháp lực kiếm đạo xong Lục Nguyên phát hiện pháp lực tiến bộ siêu tốc, so với trước khi luyện Vạn Kiếm Quy Tông thì e rằng pháp lực tăng lên gấp hai rưỡi, đây là tăng phúc to lớn, dù sao mỗi thanh tiên kiếm phủ không nhiều pháp lực.

Trừ những điều này ra còn có ích lợi khác, đó là tính chất pháp lực bản thân hơi biến đổi.

Thứ nhất, từ xưa đến nay tính cách của Lục Nguyên khá bình hòa, cư xử an nhàn, pháp lực êm dịu chút.

Thứ hai, cộng thêm Lục Nguyên tu hành công pháp là vô tướng thôn phệ quyết, nói thẳng ra vô tướng thôn phệ quyết không phải đơn thuần là tâm pháp pháp lực mà là vì nuốt văn minh văn tự, muốn hóa ra đạo tự trở thành chủ vĩnh hằng mới sáng tạo ra công pháp này. Nhưng tổ long đã thất bại nên vứt bỏ công pháp. vô tướng thôn phệ quyết đối diện văn minh văn tự thì hung tàn nhưng tính chất pháp lực thì không hung ác lắm.

Thứ ba, pháp lực của Lục Nguyên là pháp lực vân hệ cũng nghiêng về loại mềm mại.