Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 960: Chơi bài cửu

Ngồi ở vị trí số hai là Võ Động Đế Tử, một vị đế tử xuất sắc của võ cổ văn minh.

Ngồi ở vị trí số bốn là Túc Nguyệt Phật, thuộc hạ của Túc Vương Phật. Người bảo tượng đoan trang, có thể xưng phật thì ít nhất có thực lực thế giới cảnh thất tầng.

Ở vị trí số năm là một bạch y thanh niên, chính là Kiếm Chi Tử. Kiếm Chi Tử ở giản chi văn minh tu hành một đoạn thời gian bây giờ thực lực bất phàm, toàn thân pháp lực cuồn cuộn.

Ngồi vị trí số sáu là Giản Tâm Đế Tử, một đế tử khá trẻ có tiềm lực lớn.

Vị trí số bảy là Pháp Bạo Đế Tử, tính tình táo bạo nóng như lửa, đế tử pháp cổ văn minh.

Thứ tám đến nhiên là Lục Nguyên, mặt ngoài là Lý Thái Sử.

Thật ra trong sòng bạc chính giữa Đổ Tiên Đảo này không chỉ có một bàn mà còn mấy bàn khác. Năm ngàn khối thiên cấp linh thạch tất nhiên là đắt, hai mươi trận liên tục thắng khó thì khó thật nhưng ở Đổ Tiên Đảo có nhiều cao thủ đến thế, vẫn có người đủ tư cách chơi, cũng chơi được.

Có người chia bài đến đứng cạnh, chia bài này là một vô thần khôi lỗi. Cái gọi là vô thần khôi lỗi tức một loại con rối mới sáng tạo đặc biệt nhất, hoàn toàn không có thần trí gì cả, cũng sẽ không bị thứ gì ảnh hưởng, đây là điều được công nhận. Cho nên vô thần khôi lỗi thích hợp làm chia bài, chủ trì ván cược.

Vô thần khôi lỗi phát ra thanh âm cứng ngắc:

- Lần đổ thần chiến này là đổ bài cửu.

- Nhỏ nhất một trăm, lớn nhất không giới hạn.

Một trăm khối thiên cấp linh thạch ở bên ngoài xem như lớn, một trăm khối thiên cấp linh thạch cơ bản tương đương với một trăm vạn địa cấp linh thạch, là một phần tổng số tài sản Kiếm Môn. Một phần tổng tài sản Kiếm Môn, đó là to lớn cỡ nào. Nhưng tại Đổ Tiên Đảo nơi không đem linh thạch làm linh thạch thì thật sự con số không nhiều.

Tuy nhiên một trăm thấp nhất không tính lớn, nhưng mà ván này lớn lắm vì không hạn chế bỏ thêm tiền, nhớ kỹ là không hạn chế.

- Bài cửu này không nhà cái, không lật bài, mỗi vòng có thể theo hoặc không theo, người không theo trực tiếp từ bỏ, người theo có thể đổ đến cuối.

- So lớn nhỏ, một người hai tấm bài, tính theo pháp tính thiên địa nhân phật mai đường bản, từ không đến chín. Không là con số nhỏ nhất, chín lớn nhất, trên chín còn có địa bài, thiên bài, thành cặp.

Vô thần khôi lỗi giải thích đổ bài cửu. Không nhà cái, không lật bài, kiểu đổ này coi như độc, thật ra cũng là thử thách tâm lý mọi người. Nếu ngươi có bài tốt, đối phương không lật bài cứ luôn thêm đến từ bỏ, cho dù bài đối phương kém hơn ngươi cũng sẽ do đó kiếm lợi.

Lục Nguyên nghe quy tắc, khẽ cười. Bây giờ đổ tự còn chưa dung hợp thành công, phần đầu chơi nhỏ chút, chờ lúc sau lại chơi lớn đi.

Lục Nguyên không sốt ruột.

Bây giờ đúng là trải qua kinh nghiệm lạ lùng. Tám người ngồi, vị trí số một là Hoang Nguyên Đế Tử, số hai là Võ Động Đế Tử, số ba là Giản Vân Sầu, số bốn là Túc Nguyệt Phật, số năm là Kiếm Chi Tử, số sáu là Giản Tâm Đế Tử, bàn về thân phận thì họ đều là kẻ địch của hắn, Lục Nguyên cũng muốn đấu với họ trên chiến trường, giờ đổi thân phận Lý Thái Sử thì cùng những người này tại đây đánh bạc.

Giản Vân Sầu ngồi ở vị trí số ba mỉm cười, nụ cười rất có sức hấp dẫn, nói:

- Mọi người đều là người quen cũ cả, chỉ có Lý Thái Sử vị trí số tám là lúc trước chưa nghe qua.

Gã bắt đầu hỏi thăm lai lịch Lục Nguyên, cũng gợi lên không khí. Lục Nguyên tùy tiện đùn đẩy, dù sao tất cả về thân phận giả đã được Nho Chi phó chủ văn minh chuẩn bị tốt rồi. Lục Nguyên nửa thật nửa giả nói vài câu, tuyệt đối không lộ ra một chút gì về bản thân, dù gì bây giờ hắn giả làm Lý Thái Sử.

Đổ thần chiến sắp bắt đầu.

Bài cửu nếu có kiểu chơi nhà cái thì không tính quá ác.

Cái loại chơ không nhà cái này mới độc.

Lúc này bên tai Lục Nguyên nghe Nho Chi phó chủ văn minh truyền âm.

"Lục Nguyên, hiện tại Giản Vân Sầu, Hoang Nguyên Đế Tử, Võ Động Đế Tử, Túc Nguyệt Phật, Kiếm Chi Tử đang truyền âm, hình như thú vị lắm, có muốn nghe không?"

"Tất nhiên là muốn." Lục Nguyên đáp. Nho Chi phó chủ văn minh mà nói thú vị thì e rằng thật sự có chuyện hay ho xảy ra.


"Ta giúp ngươi truyền." Nho Chi phó chủ văn minh tay chưa động, Lục Nguyên lập tức nghe năm người kia truyền âm.

Thật ra đỉnh cao thế giới cảnh giống như Giản Vân Sầu truyền âm lại dùng thủ đoạn bí ẩn, người cùng đỉnh thế giới cảnh khó mà nghe lén được, cho nên đám Giản Vân Sầu rất yên tâm. Bất đắc dĩ Nho Chi phó chủ văn minh là văn minh cảnh thật sự, còn là cấp bậc phó chủ văn minh siêu đẳng nữa.

Người như vậy tùy ý động là có thể nghe rõ họ truyền âm.

Lục Nguyên vãnh tai nghe.

"Đợi chút nữa, chúng ta đừng vội vàng thắng, trước tiên hãy thua vài ván." giọng Giản Vân Sầu rất hấp dẫn, dường như không có đặc điểm gì nhưng dễ nghe.

"A, tại sao?" Hoang Nguyên Đế Tử hỏi.

"Chúng ta khiến Pháp Bạo Đế Tử và Lý Thái Sử trước tiên thắng chút, mới bắt đầu chúng ta không ra tay, bọn họ thắng sẽ cho rằng may mắn, đại sát tứ phương chơi lớn thì lúc đó có thể triệt để thắng họ." Giản Vân Sầu nói.

"Thế làm vậy có mục đích gì?" Võ Động Đế Tử hỏi.

"Pháp Bạo Đế Tử trước đó không lâu được đến một tấm bản đồ kho báu, quan hệ nghiêm trọng, ta mốn có nó. Tính cách Pháp Bạo Đế Tử nóng nảy, vậy thì chơi một chiêu muốn khiến gã đưa ra bản đồ kho báu đó không khó." Giản Vân Sầu nói. "Còn Lý Thái Sử, nhìn bề ngoài tuổi trẻ, trẻ vậy mà có tiềm lực lớn đến thế nhưng trẻ tuổi là chướng ngại của hắn. Lần này để hắn thua sạch, để hắn thiếu chúng ta rất nhiều, cuối cùng là thiếu ân tình, thiếu ân tình ngày càng nhiều rồi ta lại cho hắn một ít, không sợ hắn không đầu vào ta.

Đây chính là mục đích của Giản Vân Sầu.

Buộc Pháp Bạo Đế Tử bộc lộ bản đồ kho báu là thứ nhất.

Từng bước khống chế Lý Thái Sử là thứ hai.

Đương nhiên còn có bước thứ ba chính là trên người Pháp Bạo Đế Tử, gã phải bắt được nhược điểm của Pháp Bạo Đế Tử. Gã là người giản chi văn minh bình thường muốn bắt điểm yếu cũng không tiện, dù sao văn minh quá yếu thế, cho nên mới kêu lên Hoang Nguyên Đế Tử và Võ Động Đế Tử, Túc Nguyệt Phật, ba cổ văn minh cùng một chỗ liền có áp lực. Bắt nhược điểm của Pháp Bạo Đế Tử sau này có thể mượn cơ hội được rất nhiều ích lợi, điểm tốt lại không thể công khai tuyên bố nhưng được lợi lớn nhất.

Mấy người liên tục kêu tốt.

Kiếm Chi Tử dĩ nhiên nghe theo Giản Vân Sầu, gã đang đi theo Giản Vân Sầu học thủ đoạn. Người như Kiếm Chi Tử không khả năng thật sự phục ai cả, nếu có cơ hội thì gã chắc chắn sẽ không chút do dự giết chết Giản Vân Sầu để có đợc lợi ích càng lớn, đây là dã tâm hừng hực của Kiếm Chi Tử, tài hoa tỏa sáng, tiềm lực to lớn, chỉ cần không chết thì chắc chắn sẽ thành đại nhân vật trong thiên địa. Kiếm Chi Tử che giấu rất tốt, sát khí chỉ tồn tại sâu tận đáy lòng, vì gã sợ bị Giản Vân Sầu phát hiện. Ở chung với Giản Vân Sầu thời gian càng lâu càng phát hiện người này đáng sợ.

Lục Nguyên ở một bên nghe buồn cười.

Đám người này bắt đầu tính để mình thắng rồi mặt sau khiến mình thua, a, tốt lắm.

Vốn bắt đầu mình không định thắng, chỉ tính thắng mặt sau, dù gì đổ tự còn đang dung hợp, muốn thắng ván đầu thì khó khăn. Nhưng nếu đối phương đã nhường cho mình thắng thì cũng ngại thua lắm, sau này họ muốn thắng thì không thể nào, vì đến lúc đó đổ tự đã hoàn thành dung hợp, đại sát tứ phương là chuyện dễ như húp cháo.

Lục Nguyên bỗng nhận ra Giản Vân Sầu thật là ngươi tốt. Đương nhiên Hoang Nguyên Đế Tử, Võ Động Đế Tử, Túc Nguyệt Phật cũng đều là người tốt, Kiếm Chi Tử cũng vậy.

Một đám người tốt! Lục Nguyên tận đáy lòng cảm kích.

Đổ thần chiến đã bắt đầu.

Do vô thần con rối chia bài.

Ván đầu tiên.

Giản Vân Sầu cười cười nói:

- Ván đầu đừng chơi lớn, một trăm linh thạch đi.

Lục Nguyên cười đẩy ra một trăm linh thạch, nói:

- Ta theo, một trăm thiên cấp linh thạch.


Bây giờ mình có tổng cộng năm ngàn khối thiên cấp linh thạch, trước chơi một trăm, dù gì mình chiếm phần thắng khá lớn ván đều. Những người khác cũng đặt cược, cơ bản khoảng một trăm linh thạch.

Lục Nguyên nhìn lá bài trong tay, tấm thứ nhất là bảy, thứ hai là một, hợp lại là tám điểm. Tám điểm, rất cao, bây giờ đổ tự phân thân tạm mất đi tác dụng, vậy mà còn lấy được tám được, nhân phẩm tốt thật. Lục Nguyên thầm khen mình. Thật ra bây giờ vận khí của Lục Nguyên rất tốt, dù gì là khí vận đệ bát tử, trong thiên địa thuần về vận khí không có bao nhiêu người thắng Lục Nguyên, người trẻ tuổi thắng hắn về vận khí càng không bao nhiêu người.

Bởi vì vòng thứ nhất đều là một trăm linh thạch nên không ai đặt thêm, đều tự lật bài.

Mấy người khác đa số là hai, ba điểm. Kiếm Chi Tử con bài bảy điểm, khá lớn, bài Lục Nguyên là tám điểm, vừa lúc ăn Kiếm Chi Tử. Kiếm Chi Tử rất khó chịu, mới bắt đầu mọi người không chơi thủ đoan, chỉ bằng vào vận khí.

Kiếm Chi Tử thầm nghĩ, không lẽ vận khí của mình còn không bằng đối phương ư? Mới đầu trông thấy Lý Thái Sử xông thế giới cảnh thất tầng có đến bốn mươi sáu luồng sáng cây cầu xuất hiện, vượt qua cả gã khi đó rất nhiều người nói lại ra một thanh niên Khí Vận Thất Tử. Lúc trước có Lục Nguyên, bây giờ thêm Lý Thái Sử, xem ra Phật Chi Tử, Kiếm Chi Tử sẽ tụt hạng. Lúc đó Kiếm Chi Tử rất tức giận, tuy hiện tại kế hoạch thua cho Lục Nguyên nhưng lòng gã khó chịu.

Giản Vân Sầu phát hiện Kiếm Chi Tử khó chịu thì gật gù. Kiếm Chi Tử biểu hiện khó chịu ra ngoài càng tốt, diễn kịch phải diễn trọn vẹn. Người như Kiếm Chi Tử làm mới giống thật chứ đám người như gã thua linh thạch đã khó chịu rất dễ bị kẻ địch thấy ra sơ hở. Bây giờ lưới đã bày ra, cái lưới hướng về Pháp Bạo Đế Tử, Lý Thái Sử.

Gã chờ hai người rơi vào lưới.

Ván đầu tiên kết thúc, Lục Nguyên kiếm được bảy trăm linh thạch, còn nhanh hơn ở ngoài Đổ Tiên Đảo chút, đây mà chỉ mới là bắt đầu thôi.

Ván thứ hai bắt đầu, mở màn là một ngàn một trăm thiên cấp linh thạch.

Nhưng sau khi lấy bài hì Kiếm Chi Tử thêm tiền, gã muốn đấu cùng Lục Nguyên. Một hơi thêm vào một trăm thiên cấp linh thạch, Lục Nguyên nhìn trong tay mình có sáu ngàn hai trăm thiên cấp linh thạch, trừ ban đầu năm trăm thiên cấp linh thạch còn lại là kiếm từ ván cược, cho nên hắn không thèm để ý, chơi tới bến luôn.

Những người khác không đặt thêm nên từ bỏ. Đánh bài chính là như vậy, không đặt thêm tiền thì mọi người lật bài, nếu có người thêm tiền thì phải theo cùng, nếu không theo coi như trực tiếp chịu thua.

Kiếm Chi Tử lại đặt thêm một trăm thiên cấp linh thạch.

Lục Nguyên cũng theo thêm một trăm thiên cấp linh thạch.

Hai người đặt thiên cấp linh thạch rất nhanh đã tới một ngàn khối.

Rốt cuộc đến lúc lật bài. Kiếm Chi Tử là chín điểm, hơn nữa là địa tự cửu, lá bài khá lớn. Mọi người nhìn Lục Nguyên, chỉ thấy Lý Thái Sử chậm rãi lật bài, rõ ràng là thiên tự cửu. Thiên tự cửu vừa lúc lớn hơn địa tự cửu một chút. Kiếm Chi Tử tức đến hộc máu.

Tuy Kiếm Chi Tử rất giàu nhưng một ngàn khối thiên cấp linh thạch đối với gã cũng là con số lớn, kết quả thua sạch. Cơ bản một ngàn khối thiên cấp linh thạch là tổng tài sản Kiếm Môn, lần này gã thua mất tổng tài sản bảo khố Kiếm Môn, sao Kiếm Chi Tử không đau lòng cho được.

Lục Nguyên thì sướng rơn, cái gì kêu sung sướng, đây chính là sung sướng!

Một hơi tăng lên đến bảy ngàn tám trăm khối linh thạch, ván này mình kiếm được một ngàn sáu trăm khối thiên cấp linh thạch, trong đó một ngàn khối là từ tay Kiếm Chi Tử. Hắn sướng nhất chính là kiếm từ chỗ Kiếm Chi Tử, nhìn gã mất đi một ngàn khối thiên cấp linh thạch làm cái vẻ mặt đó, Lục Nguyên vô cùng sung sướng.

Kẻ địch thống khổ chính là niềm vui sướng của mình.

Lục Nguyên cười khẽ nói:

- Đa tạ, Kiếm Chi Tử.

Kiếm Chi Tử hít ngụm khí, biểu tình bình tĩnh lại. Người đừng đắc ý, ngươi nhảy vào trong lưới đấy, bây giờ thua lát nữa sẽ kiếm trở về.

Ván thứ ba, Lục Nguyên thua, thắng là Pháp Bạo Đế Tử. Lần này Lục Nguyên được không điểm, đúng vậy, chính là không điểm. Một lá số bốn, một lá số sáu cộng lại là không, lá bài khả năng nhỏ vô cùng. Khí vận tốt không đại biểu mỗi bàn đều thắng, chẳng qua xá suất thắng lớn hơn thôi. Pháp Bạo Đế Tử liên tục thua hai ván rốt cuộc thắng một bàn, gã cất tiếng cười to.

Từng ván tiếp diễn, trong các ván thắng nhiều nhất là Lý Thái Sử, tiếp theo chính là Pháp Bạo Đế Tử. Hai người đều thắng, Giản Tâm Đế Tử không thua không thắng, năm người kia thua rất nhiều. Đương nhiên năm người ngẫu nhiên có thắng một ván nhưng đa số là thua.

Trước mặt đám Giản Vân Sầu thiên cấp linh thạch ngày càng ít, bên Lý Thái Sử, Pháp Bạo Đế Tử thì càng lúc càng nhiều.

Pháp Bạo Đế Tử vỗ vai Lục Nguyên, nói:

- Xem ra hôm nay là ngày may mắn của chúng ta, hôm nay phải đại thắng tứ phương nhé, thắng xong ta mời ngươi đi uống rượu.

Lục Nguyên phát hiện không khí đổ ngày càng nhiệt liệt, nóng bức. Lục Nguyên luôn bình tĩnh quan sát, phát hiện đám Giản Vân Sầu khống chế nhiệt tình, muốn nâng cao cảm xúc chiếu bạc để tiến hành một kích cuối cùng. Lục Nguyên phối hợp giả bộ như rất hào hứng.

Khi đổ Lục Nguyên phát hiện trong kiếm chi không gian có biến đổi, vừa lúc ván bài này rất nhỏ, là một cái sáu, một cái năm cộng lại là một điểm cho nên Lục Nguyên không theo, để Pháp Bạo Đế Tử và Võ Động Đế Tử đấu với nhau. Hắn đi vào trong kiếm chi không gian xem coi đổ tự phân thân ra sao rồi.

Trong kiếm chi không gian của Lục Nguyên xuất hiện biến đổi.

Lục Nguyên dùng thần thức dò xét lập tức phát hiện thay đổi.

Trên trời đổ tự phân thân đã hoàn tất dung hợp.

Đây là ba phần đổ tự phân thân.

So với ba phần đổ tự phân thân trước kia thì bây giờ nó mạnh hơn nhiều, tỏa ra không khí khiến người máu nóng sục sôi, dường như có vô số thanh âm đang kêu gào mau bài bạc. Lục Nguyên đè nén loại cảm giác này, lật tay dùng đạo tự phân thân trấn áp đổ tự phân thân.

Không thể để chữ khóng chế người, là người khống chế chữ.

Lục Nguyên lập tức rời khỏi kiếm chi không gian, thu lại thần thức.

Bây giờ còn đang tiếp tục đánh bạc.