Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 824: Âu Dương Vọng (hạ)

Năm đại tiên môn khác của nước Tấn, ngoài Hoa Sơn tiên môn ra có Võ Đang tiên môn, Côn Lôn tiên môn, Thanh Thành tiên môn, Nam Hải tiên môn tứ đại tiên môn, tất cả đều bại trận, không còn cách nào khác là thần phục Âu Dương Vọng, Đại Tần tứ đại tiên môn Vô Kiếm tiên môn, Tiêu Diêu tiên môn, Hoa Tự và Xích Long tiên môn, bốn tiên môn này mỗi tiên môn đều mạnh hơn Võ Đang tiên môn rất nhiều nhưng gặp phải Âu Dương Vọng thì toàn bộ đều bị thua dưới tay hắn, sau cùng chỉ có cách thần phục dưới tay hắn.

Còn hiện nay đa số họ đều mong làm vừa lòng Âu Dương Vọng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Âu Dương Vọng muốn sử hữu tất cả thánh địa của Đại Nguyên, Vạn Xà Sơn Trang của hắn, Mật Tông cùng Đại Tuyết Sơn Lạn Đà Tự, Võ Đang, Côn Lôn, Thanh Thành, Nam Hải bốn tiên môn của nước Tấn cùng Vô Kiếm tiên môn, Tiêu Dao tiên môn, Giáp Pháp Hoa Tự, Xích Long tiên môn bốn tiên môn chính thống của Đại Tần cùng những tiên bộ thượng đẳng khác, khi đến Đại Đô, hắn muốn nhất thống tam quốc.

Nguyên, Tần, Tấn ba nước đấu nhau, cuối cùng Đại Nguyên giành được chiến thắng.

Khi Lục Nguyên nhanh chóng tới Đại Đô, không khí ở Đại Đô cũng rất kỳ quặc, nên nói thế nào đây, người ở Đại Đô, người ở Đại Nguyên đều vô cùng vui mừng. Hắn chinh phục tam quốc, nhất thống tam quốc, trong tức khắc đắc ý khôn xiết, hung hăng càn quấy.

- Ha ha, Đại Tần xưa nay đều được xem là mạnh nhất, nay không phải đã ngoan ngoãn thần phục dưới tay Đại Nguyên ta rồi sao.

- Đúng đó, xưa nay phái Hoa Sơn của Đại Tấn, còn xưng có Hoa Sơn tam thần thoại, bây giờ cũng phải ngoan ngoãn thần phục ta thôi.

- Đại Nguyên ta chỉ có một Âu Dương thần thoại là đã có thể nhất thống tam quốc, Đại Nguyên chúng ta quả không phải là tầm thường.

- Sau này thời điểm thống trị Tần Tấn hai nước đó của chúng ta đến rồi.

- Haha haha…

- Chỉ còn lại duy nhất Hoa Sơn tiên môn, nhưng cũng chỉ cần hạ được kiếm khí hộ môn, một khi làm tiêu biến kiếm khí ắt sẽ phải thần phục Đại Nguyên ta.

- Hoa Sơn tiên môn là tiên môn cuối cùng còn lại, nhất định phải cho chúng thê thảm, sau này khiến cho người của Hoa Sơn tiên môn đàn ông làm nô lệ, đàn bà làm tì thiếp.

Người Đại Nguyên quốc đắc ý vô cùng, hung hăng càn quấy, thậm chí không ít tu tiên của Đại Nguyên còn bắt đầu ra tay tìm những nữ tu tiên của Đại Tần và Đại Tấn, phía nam Đại Nguyên là vùng đất nghèo nàn, con gái ở đó không xinh đẹp, còn nữ tử hai nước Tần Tấn lại mê đắm lòng người.

Thực ra, hai nước Tần Tấn cũng muốn chống lại nhưng thực lực vẫn còn cách biệt quá lớn. thực lực của Âu Dương Vọng quá lớn, những kẻ muốn phản kháng đều bị giết sạch.

- Haha, đây không phải Chung Linh Chung đại tiểu thư, con gái của chưởng môn Vô Kiếm tiên môn của Đại Tấn sao? Haha, không ngờ lại gặp nàng ở đây, có muốn cùng đi tu hoan hỷ thiền không?

Bên cạnh tấm mạng che mặt, đột nhiên có một giọng nói truyền đến.

Thông thường, với thân phận là một đại tiểu thư của Vô Kiếm tiên môn, như vậy được coi là sự đãi ngộ không tệ, không ai dám đùa giỡn.


Nhưng kẻ nói những lời ngông cuồng như vậy không phải là kẻ bình thường, còn con trai Âu Dương Vọng là Âu Dương Hưng hiện là công tử thống nhất tam quốc, địa vị thân phận rất cao, Âu Dương Hưng thấy thiếu nữ mặc hồng y trước mặt mình, hắn trước đây từng thích Chung đại tiểu thư Chung Linh, nhưng lúc đó địa vị của hắn và Chung đại tiểu thư cách nhau quá xa.

Nhưng chuyện đời khó đoán, hắn cũng không ngờ người cha mất tích gần ngàn năm nay lại trở về, còn thống nhất tam quốc, trở thành thần thoại.

Và nước lên thuyền cũng lên, thân phận của hắn nâng cao lên.

Hắn hiện đã định dùng bạo lực để uy hiếp Chung Linh, đem nàng về làm tiểu thiếp của hắn.

Còn Chung Linh cũng nắm chắc trong tay lưỡi dao sắc bén, nàng quyết không chịu nhục, cùng lắm thì tự vẫn.

Chung Linh dù sao cũng là đại tiểu thư của Vô Kiếm tiên môn, thân phận cực cao.

Lúc này bên người nàng còn rất nhiều nhân vật cấp cao của Vô Kiếm tiên môn, trong đó có cả những người đạt tới cấp Tông sư.

Chiến lực như vậy đánh bại Âu Dương Hưng quả là quá dễ dàng.

Nhưng có đôi khi ngươi mạnh hơn kẻ địch nhưng kẻ địch lại có chỗ dựa quá lớn, cũng đành phải nhịn vậy. Ví dụ như tình huống hiện tại, Âu Dương Hưng là công tử tam quốc nhất thống, thân phận quá cao.

Đoạn Hạ của Vô Kiếm tiên môn đứng dậy:

- Âu Dương Hưng, hiện tại Vô Kiếm tiên môn chúng ta cũng coi như là thuộc hạ của Vạn Xà Sơn Trang, công tử làm vậy chẳng phải là làm lạnh lòng rất nhiều thuộc hạ hay sao?

Đoạn Hạ là nhân vật cấp Tông Sư, nhưng hiện tại lại không thể không khom lưng trước mặt tiểu bối thực lực không ra gì này.

Bởi vì Âu Dương Vọng quá mạnh mẽ.

Nhân vật cấp Thần thoại gần như đã có thể phá toái hư không.

Tại Đại Tần quốc cũng đã xảy ra việc phá toái hư không. Ví dụ như vài thập niên trước, đệ nhất cao thủ của Đại Tần quốc là Tiêu Dao Tử đã đạt thực lực này, sau đó phá toái hư không mà đi. Yến Thương Thiên cũng vậy, Chu Thanh Huyền cũng thế. Những người đó mới có thể áp đảo Âu Dương Vọng Lục Nguyên tại Trung Ương Thiên Triều. Nhưng bây giờ thì Âu Dương Vọng xưng bá rồi.

- Ha ha ha ha, lạnh lòng thuộc hạ thì sao. Chỉ cần lời nói của cha ta, các ngươi dám có hành động gì thì sẽ bị diệt toàn môn.


Âu Dương Hưng càn rỡ cười nói:

- Chung Đại tỷ, hiện giờ cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngoan ngoãn về làm tiểu thiếp của ta, ta có thể tha mạng cho các ngươi. Còn không thì, hắc hắc.

Khuôn mặt Chung Linh trắng bệch ra nhưng trên đôi môi đỏ mọng của nàng lại truyền ra tiếng nói lạnh lẽo như chém đinh chặt sắt.

- Âu Dương Hưng, ngươi đừng nằm mơ nữa. Bản tiểu thư không yêu ngươi, ngươi từ bỏ ý định đi.

- Tốt, gan dạ lắm. Ta sẽ tiêu diệt toàn bộ Vô Kiếm tiên môn.

Âu Dương Hưng tức giận quát.

- Tùy ngươi.

Khuôn mặt Chung Linh lạnh như băng.

Gặp tuyết càng lạnh, trải sương càng đẹp.

Năm đó Chung đại tiểu thư cũng có tính cách như vậy.

Âu Dương Hưng thấy dáng vẻ của nàng thì càng giận dữ:

- Ta sẽ đoạt lấy ngươi. Không chiếm được trái tim ngươi thì bản công tử muốn chiếm thân thể ngươi. Bản công tử cứ làm rồi nói sau.

Cổ tay Chung Linh lật một cái, giơ dao sắc bén, muốn tự vẫn.

Ngay trong tích tắc này, một giọng nói nhàn nhạt vang lên:

- Âu Dương Hưng càn rỡ thật. Âu Dương Vọng sao lại dạy ra một đứa con như ngươi chứ?

Giọng nói này bồng bềnh mênh mông nhưng Chung Linh đột nhiên phát hiện ra có hơi quen tai. Đây không phải là ảo giác của nàng. Vốn Chung Linh muốn lập tức tự vẫn nhưng lúc này không khỏi hơi chậm lại.

Mọi người xung quanh đều kinh ngạc!

Âu Dương Vọng! Đúng vậy. Mặc dù tên hắn là Âu Dương Vọng nhưng gần đây hắn đi chinh phục nhiều địa vực như vậy, khắp nơi thần phục, tam quốc nhất thống, cho nên hiện tại tất cả mọi người đều gọi hắn là thần vương. Hắn tự nhận hắn là thần trong vương giả, dám gọi tên tục của hắn thì thật sự là to gan lớn mất.

Âu Dương Hưng xưa nay tự hào nhất là tên của cha mình, hiện giờ đã xuôi gió xuôi nước quen rồi, không khỏi tức giận quát một tiếng:

- Kẻ nào không sợ chết, dám gọi thẳng tên của Thần vương đại nhân cha ta, thực là muốn chết rồi.

- Ồ, gọi tên Âu Dương Vọng là phải chết sao?

Một người áo xanh chắp tay chậm rãi đi ra.