Thập đại đệ tử chân truyền Bắc phong lấy đại sư huynh Vân Dật, nhị sư huynh Vân Bình dẫn đầu. Thực lực hai người này khá thâm sâu, không phải tám người kia có thể so sánh, hơn nữa hai người thực lực xấp xỉ nhau.
Xấu ở chỗ thực lực hai người sàn sàn như nhau.
Nhân vật lãnh đạo Bắc phong đời trước đương nhiên là Nguyên Nguyên Thượng Nhân trong Bắc phong lục kiếm tiên, người khác như Quân Tử Kiếm Phương Nho, Thùy Mộ Kiếm Tiên Lý Nguyên Bạch, Đại Nhật Kiếm Tiên Tư Mã Trường Bạch, Viên Dung Kiếm Tiên Diệp Dương Dung, Cô Tâm Kiếm Tiên Độc Cô Diệp chỉ là bầy sao vây quanh lãnh đạo Nguyên Nguyên Thượng Nhân thôi.
Một tập thể chỉ có thể có một lãnh đạo, nếu có hai người thì tập thể dễ dàng tan vỡ.
Lãnh đạo đệ cửu đại là Nguyên Nguyên Thượng Nhân.
Vậy người lãnh đạo Bắc phong đệ thập đại sẽ là ai? Xem tình hình trước mắt chỉ hai người có khả năng, là đại sư huynh Vân Dật, nhị sư huynh Vân Bình. Cố tình hai người này thực lực bằng nhau, còn là hạng có dã tâm không nhỏ, đều nhắm trúng vị trí này.
Vài chục năm nay không biết đại sư huynh Vân Dật, nhị sư huynh Vân Bình đã đấu bao nhiêu lần, nhưng vẫn không chia ra cao thấp.
Nay xem ra lần Bắc phong đại tái này hai người sẽ lại đấu một phen.
Vậy nên mọi người mới cho rằng có kịch vui để xem.
Đương nhiên bàn bạc xong những điều này mọi người lại nói đến màn kịch khác.
Đó là mấy thập đại đệ tử chân truyền xếp chót, ai có khả năng bị thay thế, bị người nào thay.
Bàn đến bàn đi, mọi người cuối cùng thấy có khả năng bị thay thế nhất vẫn là lục sư huynh trong thập đại đệ tử chân truyền, Lục Nguyên.
Nói đến đại sư huynh, nhị sư huynh thì giọng điệu họ kính nể, mà nhắc đến lục sư huynh Lục Nguyên thì tất cả không có bao nhiêu kính trọng. Hắn luôn lười nhớt thây, thực lực xếp chót trong thập đại đệ tử chân truyền.
- Lần này bị thay thế e rằng chính là lục sư huynh Lục Nguyên.
- Đúng thế, nói đến thập đại đệ tử chân truyền, tuy hắn xếp hạng sau nhưng thực lực chắc không kém hơn mấy vị khác, đáng ra không đến phiên hắn. Đáng tiếc, sư phụ của hắn, Lý Nguyên Bạch giờ đã không còn sống bao lâu cho nên mới bị người khi dễ trên đầu. Nghe nói Tư Mã Trường Bạch sư thúc định để thứ tôn Tư Mã Hạo thay thế vị trí của Lục Nguyên.
- Thì ra Đại Nhật Kiếm Tiên Tư Mã Trường Bạch tính toán vị trí đó, hèn chi.
- Lý Nguyên Bạch sư bá và Tư Mã Trường Bạch sư thúc đều xếp trong Bắc phong lục kiếm tiên, danh hiệu hai người một là Thùy Mộ Kiếm Tiên, một là Đại Nhật Kiếm Tiên. Bây giờ đúng là xứng với cái tên, Lý sư bá đã sắp xuống mồ, Tư Mã Trường Bạch sư thúc thì như mặt trời ban trưa, khó mà đối kháng.
Kỳ thực năm đó Lý Nguyên Bạch gọi là Thùy Mộ Kiếm Tiên ý nói kiếm pháp của ông tựa như xế chiều, rơi vào kiếm thế của ông sẽ cảm thấy bốn phía tối đen, không có ánh sáng, âm trầm tử khí do kiếm toát ra.
Tư Mã Trường Bạch tên gọi Đại Nhật Kiếm Tiên là vì kiếm pháp của gã một khi thi triển liền có lửa phụ trợ, tùy kiếm chiêu thi triển mặt trên nhiệt độ ngày càng cao, đến cuối cùng, kiếm sẽ nóng tựa như có mặt trời, khiến kẻ địch cực kỳ khổ sợ, cho nên mới được gọi là Đại Nhật Kiếm Tiên.
Năm đó danh hiệu hai người đặt tên theo kiếm pháp, không ngờ bây giờ danh hiệu lại không khác gì tình thế, một người sắp xuống mồ, một như mặt trời ban trưa, không biết là trùng hợp hay ý trời đây.
- Đáng tiếc, Tư Mã Trường Bạch sư thúc làm vậy có chút thất đức. Bây giờ Lý sư bá còn chưa chết đã mưu đồ sản nghiệp của sư bá.
- Cái này cũng là không có cách nào. Đại Tấn quốc thiếu thốn tài nguyên, mọi người không phải không biết. Lý sư bá danh nghĩa có không ít sản nghiệp, ví dụ như dược điền, như là vị trí thập đại đệ tử chân truyền của Lục Nguyên, đều là thứ khiến người muốn cướp. Nếu là bình thường thì tất nhiên không ai dám cướp, nhưng Lý sư bá hắn không còn sống bao lâu, khối thịt mỡ ai không muốn đi tới trên đầu cắn một miếng đâu?
- Đúng thế.
- Phải rồi, Tư Mã Hạo đó có thực lực khiêu chiến với Lục Nguyên không?
- Nghe nói Tư Mã Hạo từ nhỏ đã được Tư Mã Trường Bạch sư thúc mang theo bên người, thực lực bản lĩnh không tệ.
- Lục Nguyên thì nghe nói mới vào núi sáu năm, hơn nữa là đồ lười, luôn làm biếng, chỉ sợ không học được bao nhiêu tiên công của Lý sư bá. Bình thường thực lực của hắn xếp trong thập đại đệ tử chân truyền tuyệt đối áp chót.
- Lại nói tình thế bây giờ đã quá rõ ràng. Tư Mã Trường Bạch sư thúc muốn đấu với Lý Nguyên Bạch sư bá, không bao nhiêu người chịu giúp Lý Nguyên Bạch sư bá cả. Dù sao vì một người sắp xuống mồ, tuổi thọ không bao lâu như Lý sư bá đi đắc tội với Tư Mã sư thúc như mặt trời ban trưa là không khôn ngoan.
- Đúng vậy, lần này vị trí thập đại đệ tử chân truyền của Lục Nguyên chắc chắn bị Tư Mã Hạo cướp rồi.
Lục Nguyên đi trên đường định mua hoàng tửu.
Nướng vàng con thỏ, uống hoàng tửu là mỹ vị nhân sinh.
Lại nói bản tính Lục Nguyên liền thích ăn uống rượu.
Nhưng trên đường đi mua rượu hắn nghe thấy thảo luận ầm ĩ.
Ai, xem ra không ai xem trọng mình, đa số cho rằng Tư Mã Trường Bạch thắng, đều nói Tư Mã Hạo thắng chắc rồi. Hết cách, bây giờ sư phụ thân thể có vấn đề, cộng thêm hình tượng lười biếng hằng ngày của mình khiến mọi người cảm giác như thế. Nhưng mà…khóe miệng Lục Nguyên cong lên lộ nụ cười khẩy.
Tư Mã Trường Bạch, ngươi muốn cướp sản nghiệp của sư phụ không dễ vậy đâu.
Tư Mã Hạo, muốn cướp đi vị trí thập đại đệ tử chân truyền cũng không phải chuyện dễ.
Bây giờ thực lực của ta đã có bước tiến lớn.
Nghĩ muốn lấy cũng được thôi, tới đại tái trong phong, mình nhất định phải thật mạnh vả vào mặt Tư Mã Hạo, Tư Mã Trường Bạch.
Nhất định phải vả mặt Tư Mã Trường Bạch, Tư Mã Hạo sưng húp lên.
Bình thường ta là đồ lười.
Nhưng kẻ nào đối địch với ta thì ta chưa bao giờ mềm lòng.
Bất giác hắn đã đi tới tiệm rượu, mua hoàng tửu xong lắc lư đi hướng Trường Xuân Cư.
Gió thu thổi lá cây, bất giác nổi lên sát khí.
Đại tái trong phong, sắp đến rồi. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
Hoàng tửu ấm áp, uống trong gió thu lá rụng cũng không tệ đâu.
Mười lăm tháng mười.
Mặt trời mới mọc, ánh sáng vạn dặm.
Hoa Sơn tiên môn liên miên xa xăm, mấy chục ngọn núi. Trong đó năm phong lớn nhất là Đông phong Triêu Dương Phong, Nam phong Lạc Nhạn Phong, Tây phong Liên Hoa Phong, Trung phong Ngọc Nữ Phong, Bắc phong Vân Đài Phong, tổng cộng năm chi chia nhau sắp đặt trong năm phong này. Ngũ phong có truyền thừa, công pháp, thế lực riêng.
Hiện tại trên đỉnh Bắc phong có một chuông cổ to lớn. Chuông cổ to cỡ một tòa nhà, màu vàng rực nhưng bởi vì năm tháng trôi qua, mặt trên để lại nhiều dấu vết thời gian, loang lổ xanh đồng.
Chuông này tên là Chấn Bắc Chung, do đệ nhị đại tổ sư Bắc phong để lại.
Nghe nói đệ nhị đại tổ sư Bắc phong từng khuất phục tất cả môn phái Đại Tấn, là đệ nhất tông sư trong tu tiên giả Đại Tấn thuở ấy, rất được hậu bối tôn sùng. Lão lập nên Chấn Bắc Chung truyền đến bây giờ. Bất cứ đời nào, chuông vang ba tiến thì là Bắc phong đại tái. Chuông vang năm tiếng là ngũ phong đại tái. Chuông vang chín tiếng là có tình huống nguy cấp, cả phong cảnh giới.
Lúc này tiếng chuông du dương vang trên đỉnh Bắc phong, truyền khắp núi.
*Đinh- - - *
Qua thật lâu, lại là một tiếng:
*Đinh- - - *
Sau, lại một tiếng:
*Đinh- - - *
Tiếng chuông vang quanh quẩn trong sơn cốc ngọn núi, vô cùng du dương.
Chuông ngân ba tiếng, Bắc phong đại tái.
Theo ba tiếng chuông vang, biểu thị lần này Bắc phong từ trên xuống dưới chuẩn bị dài lâu, năm năm một lần Bắc phong đại tái rốt cuộc bắt đầu.
Cuối cùng sắp bắt đầu.
Mọi người chờ đã rất lâu.
Lúc này bốn phong khác như Đông phong Triêu Dương Phong, Nam phong Lạc Nhạn Phong, Tây phong Liên Hoa Phong, Trung phong Ngọc Nữ Phong đều có vài kiếm quang bay thẳng đến nơi này. Những kiếm quang hoặc đỏ hoặc lam hoặc xanh, các màu sắc hoặc hòa lẫn lại hoặc cực kỳ tinh thuần như nước, rạch phá không trung thẳng hướng Bắc phong.
Kiếm quang như nước, thế tới rào rạt.
Hiện tại là sáng sớm.
Ánh sáng rực rỡ, mây tía rạng rỡ, nhưng những kiếm quang dù dưới mây tía vẫn không kém sắc chút nào. Nhiều kiếm quang bay tới chiếu Bắc phong không giống trần gian.
Lúc này các đệ tử Bắc phong trong lòng có hâm mộ, đều là một số tiền bối có thể ngự kiếm phi hành. Muốn ngự kiếm phi hành không phải chuyện dễ, phải đến cảnh giới luyện thể kỳ. Đợi bọn họ đến luyện thể kỳ không biết mất bao lâu.
Vân Cốc.
Cốc này là một sơn cốc khá đặc biệt trong Bắc phong. Nghe nói Vân Cốc là nơi năm đó đệ nhị đại tổ sư luyện kiếm, đệ nhị đại tổ sư có thể vô địch Đại Tấn quốc có chút liên quan đến chỗ này. Nghe nói năm đó Vân Cốc mây mù dày đặc, đệ nhị đại tổ sư tại đây sáng chế ra Vân Long Tâm Pháp và Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm. Đương nhiên nghe nói này là đồn bậy, nơi đệ nhị đại tổ sư sáng tạo Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm và Vân Long Tâm Pháp thật sự chính là Cuồng Phong Liễu Lâm. Chẳng qua theo năm ngàn năm trôi qua, các loại xưa kia đều chìm theo thời gian.
Bây giờ Vân Cốc sớm không có mây, chỉ là một sơn cốc bình thường cực kỳ nổi tiếng thôi.
Mỗi lần Bắc phong đại tái đều dựng ở Vân Cốc.
Lúc này đã sắp xếp xong hội trường Bắc phong đại hội. Đài chủ tịch đặt ghế cho Bắc phong lục kiếm tiên cùng nhiều trưởng lão. Tay trái đài chủ tịch bày vị trí cho quý khách xem lễ. Đại tái trong phong đương niên bốn phong khác sẽ phái người đến xem lễ, dù sao cũng là một môn trong Hoa Sơn ngũ phong.
Tay phải là vị trí thập đại đệ tử chân truyền. Thập đại đệ tử chân truyền, thân phận những đệ tử này khác với đệ tử bình thường. Không nói đến các loại đãi ngộ tốt, tương lai lục kiếm tiên sợ rằng sẽ ra từ thập đại đệ tử chân truyền mà ra. Chính vì quyền lợi lớn, địa vị cao cho nên vị trí thập đại đệ tử chân truyền khiến người hâm mộ, mới có chuyện Tư Mã Hạo muốn cướp vị trí của Lục Nguyên.
Còn đệ tử bình thường thì không có chỗ ngồi.
Lúc này mọi người vào sân.
Bắc phong lục kiếm tiên người đi trước là chủ Bắc phong Nguyên Nguyên Thượng Nhân. Nguyên Nguyên Thượng Nhân là một ông lão tiên phong đạo cốt, nhìn sâu không lường được. Năm kiếm tiên khác đều đã gặp qua, Quân Tử Kiếm Phương Nho vẻ mặt chính trực. Viên Dung Kiếm Tiên Diệp Dương Dung là người đàn ông trung niên béo mặt đầy tươi cười, nhìn giống như thương nhân. Đại Nhật Kiếm Tiên Tư Mã Trường Bạch là lão mặt trắng ra vẻ ta đây, có chút giống Tư Mã Hạo. Thùy Mộ Kiếm Tiên Lý Nguyên Bạch lên đài ngẫu nhiên ho khục khặc. Cô Tâm Kiếm Tiên Độc Cô Diệp là người đàn bà như thâm cốc u lan, thoạt trông khoảng hai mươi tuổi, kỳ thực tuổi khá lớn. Đương nhiên tại tu tiên giới hỏi tuổi nữ tu sĩ là hành vi không lễ phép.
Bắc phong lục kiếm tiên, toàn bộ vào sân.
Khách từ phong khác đến thì không có mấy người quen mặt.
Rốt cuộc, đến phiên thập đại đệ tử chân truyền.
……..
Lục Nguyên lười biếng đứng đó, nhìn, rõ ràng cảm giác tinh thần, mặt mày Diệp Phương và Diệp Viên có chút khác, xem ra họ đặc huấn có hiệu quả. Hắn thầm nghĩ trong lòng, chợt nghe một giọng nói vang lên.
- Ồ, đây chẳng phải là lục sư đệ ư?
Nghe đến giọng ồn ào quen thuộc, Lục Nguyên không cần ngoái đầu cũng biết đó là ai.
Người này chính là lão ngũ trong thập đại đệ tử chân truyền, Tư Mã Bạch, cũng chính là trưởng tôn của Tư Mã Trường Bạch, huynh trưởng của Tư Mã Hạo. Bởi vì gã sinh ra sớm nên được nhét vào thập đại đệ tử chân truyền, còn Tư Mã Hạo sinh ra trễ, thêm vào đủ chuyện nên xếp trong thập đại đệ tử chân truyền hàng thứ đệ thập nhất, vị trí khiến người tan nát cõi lòng. Thấy bên Thùy Mộ Kiếm Tiên dễ khi dễ thì mưu đồ đoạt vị trí của Lục Nguyên.
Tư Mã Bạch châm chọc nói:
- Nghe nói lục sư đệ về đạo trù nghệ khá cao, nếu xuống núi mở tiệm cơm thì chắc chắn làm ăn rất tốt. Nhưng lần đại tái trong phong này hy vọng trù nghệ của lục sư đệ có thể mang chút may mắn cho ngươi, đừng thua quá thảm.
Tư Mã Bạch quả nhiên là huynh trưởng của Tư Mã Hạo, nói chuyện cùng một câu.
Lục Nguyên quay đầu lại.
Vốn nếu là người ngoài châm chọc như vậy thì hắn bỏ qua, không đáng bực bội người dưng. Nhưng Tư Mã Bạch thì khác. Tư Mã Bạch là trưởng tôn của Tư Mã Trường Bạch, là huynh trưởng của Tư Mã Hạo. Dòng giống Tư Mã Trường Bạch đã khi dễ tới cửa rồi, hắn không thể lùi nữa, không còn đường lùi.
Đương nhiên Lục Nguyên không thể bỏ qua, lòng máy động, nảy ra một kế.
Hắn quay đầu nhìn khuôn mặt huênh hoang của Tư Mã Bạch, nói:
- Ồ, thì ra là ngũ sư huynh, xem ra ngũ sư huynh cực kỳ tin tưởng lệnh đệ nhỉ. Như vậy đi, ngũ sư huynh, chúng ta đánh cuộc đi? Cược ta lần này có thể giữ vị trí thập đại đệ tử chân truyền không. Nếu giữ được coi như ngũ sư huynh thua, nếu như ta không thể giữ vị trí thì là thua ngũ sư huynh.
- Tiền đặt cược thì ta lấy Dưỡng Ngô kiếm của ta bỏ thêm bốn mươi viên linh thạch hạ phẩm. Còn ngũ sư huynh ngươi lấy Trường Hồng kiếm cộng bốn mươi viên linh thạch, thấy sao?
Lời vừa thốt ra, thập đại đệ tử chân truyền xung quanh tập thể kinh ngạc.
Tiền đặt cược này rất lớn.
Phi kiếm trong tu tiên giới là rất hiếm có.
Tài liệu tu tiên giới cực kỳ hiếm hoi, cửu u huyền thiết rất quý giá, hơn nữa cửu u huyền thiết chưa khó kiếm, chủ yếu là luyện phi kiếm cần phải lấy tinh huyết bổn mệnh của đại cao thủ luyện thể kỳ phun ra ngụm máu đó mới luyện thành. Phun ra một ngụm bổn mệnh tinh huyết sẽ tổn thương nguyên khí, coi như là đỉnh cao luyện thể kỳ cũng không ai chịu luyện nhiều phi kiếm, vì thế phi kiếm mới cực kỳ quý giá.
Thập đại đệ tử chân truyền giống như Lục Nguyên có sư phụ Lý Nguyên Bạch tốt cho một thanh Dưỡng Ngô kiếm.
Tư Mã Bạch có Tư Mã Trường Bạch tổ phụ cũng là thập đại đệ tử chân truyền, mới được thanh Trường Hồng kiếm, có thể thấy phi kiếm quý giá.
Còn linh thạch hạ phẩm, thập đại đệ tử chân truyền giống như Lục Nguyên một năm được mười hạ phẩm linh thạch. Tức là nói thập đại đệ tử chân truyền như Lục Nguyên muốn tích góp bốn mươi viên linh thạch là cần lâu đến bốn năm.
Tiền đặt cược này không chỉ lớn mà là vô cùng to lớn.
Lớn cực kỳ.
Cá cược giữa trưởng lão không biết thế nào nhưng đây là ván cược lớn nhất trong đệ thập đại đệ tử chân truyền.
Không sai, lần này Lục Nguyên muốn thắng mạnh Tư Mã Trường Bạch, Tư Mã Hạo.
Chỉ đánh sưng mặt hai người này còn chưa đủ, phải thắng được vật chất, cho nên mới có đợt cá cược này. Hai người kia khi dễ đến trước mặt mình, leo lên đầu sư phụ rồi, mình không mạnh mẽ đánh trả thì coi sao được. Muốn đối phó kẻ địch thì phải diệt kẻ đó thật độc vào.
Muốn đánh kẻ địch thua cả tinh thần lẫn vật chất.
Bình thường mình lười biếng, rất ít đối phó người.
Nhưng khi đối phó người thì thủ đoạn là thế đó.
Một khi đối địch với mình, vậy sẽ khiến ngươi triệt để hối hận đã đối đầu với ta.
Tư Mã Bạch nghe tiền đặt cược lớn đến thế thì biền sắc. Đặt cược quá lớn, lớn đến gã hơi giật mình, đích thực gã có chút chùn tay. Nhưng nhiều người vây quanh nhìn, nếu gã không dám cược thì chẳng phải là khiến người cười nhạo, sau này mất hết mặt trong thập đại đệ tử chân truyền.
Gã cắn răng nói:
- Được, ta cược!
- Tốt!
Nghe Tư Mã Bạch đồng ý, Lục Nguyên cười thầm trong bụng. Tư Mã Bạch tự đưa lên cửa không thể trách hắn được, tất nhiên mặt ngoài hắn không lộ vẻ gì.
Ván cược đến đây chính thức thành lập.
Lúc này người bên cạnh cũng hăng lên.
Không ngờ trò hay thăng cấp.
Tư Mã Trường Bạch và Lý Nguyên Bạch minh đấu ám đấu, cuộc đấu tranh thập đại đệ tử chân truyền giữa Tư Mã Hạo và Lục Nguyên, cá cược giữa Lục Nguyên và Tư Mã Bạch, vốn là có ích lợi thập đại đệ tử chân truyền bên trong, bây giờ cộng thêm ván ván cược lớn thì càng đặc sắc. Nhưng người Bắc phong không hiểu rõ Lục Nguyên cơ bản là thua chắc rồi, tại sao hắn đề ra tiền đặt cược như vậy?
Hoa Sơn Bắc phong.
Ánh sáng ngày càng rực rỡ, chiếu Bắc phong sáng ngời.
Lúc này Bắc phong đại tái đã chính thức bắt đầu.
Bắc phong lục kiếm tiên, Nguyên Nguyên Thượng Nhân, Đại Nhật Kiếm Tiên Tư Mã Trường Bạch, Thùy Mộ Kiếm Tiên Lý Nguyên Bạch, Viên Dung Kiếm Tiên Diệp Dương Dung, Quân Tử Kiếm Phương Nho, Cô Tâm Kiếm Tiên Độc Cô Diệp đều vào vị trí. Thập đại đệ tử chân truyền cũng ngồi vào chỗ của mình.
Kỳ thực Bắc phong đại tái chân chính so đấu là thập đại đệ tử chân truyền.
Dù sao thập đại đệ tử chân truyền mới là trọng tâm bồi dưỡng thật sự của Bắc phong.
Bắc phong đại tái cơ bản là xếp hạng thập đại đệ tử chân truyền.
Màn chính của Bắc phong đại tái là cuộc chiến giữa thập đại đệ tử chân truyền.
Đương nhiên mọi người chuẩn bị xem đã mắt là đại sư huynh Vân Dật, nhị sư huynh Vân Bình chiến đấu. Quý khách bốn phong khác trong Hoa Sơn tiên môn tiến đến đa số chỉ trỏ, nhìn đại sư huynh Vân Dật, nhị sư huynh Vân Bình. Họ xì xầm hai ngôi sao sáng của Hoa Sơn Bắc phong, bàn luận vị nào sẽ là Nguyên Nguyên Thượng Nhân tương lai.
Đương nhiên giống Lục Nguyên, luôn ở chốt cuối thập đại đệ tử chân truyền không chút hấp dẫn người.
Màn kịch hay đều đặt ở phía sau, là vở kịch chính của Bắc phong đại tái.
Nhân vật chính phải ra sân vào phút cuối cùng, vở kịch lớn phải mở màn vào lúc cuối, đều là đạo lý đó.
Bắc phong đại tái mở đầu luôn là đệ tử bình thường so đấu, giai đoạn này là buồn chán nhất. Đệ tử bình thường đa số là trình độ luyện khí kỳ nhất tầng, nhị tầng, không có công pháp tốt lại nhập môn không lâu, tất nhiên không khả năng luyện cường đại bao nhiêu. Bọn họ không học được công pháp cường đại như Vân Long Tâm Pháp, Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm.
Giai đoạn thứ hai là thập đại đệ tử chân truyền chỉ điểm cho các đệ tử bình thường. Bình thường bất cứ ai trong thập đại đệ tử chân truyền cần phải chỉ dẫn năm đệ tử bình thường, đây là lúc rèn luyện ánh mắt thập đại đệ tử chân truyền. Thập đại đệ tử chân truyền dù là người nào sau này đều sẽ đảm đương một phía.
Tu tiên giới quan trọng nhất là truyền thừa.
Thập đại đệ tử chân truyền sau này phải gánh trọng trách, đương nhiên phải biết dạy người, chỉ ra sai lầm trong kiếm pháp của đệ tử khác, vậy sẽ có lợi cho truyền thừa môn phái.
Tầng thứ ba là màn kịch chính, chiến đấu giữa thập đại đệ tử chân truyền.
Trải qua đoạn thứ nhất đệ tử bình thường tỷ thí buồn chán.
Rốt cuộc đến đoạn thứ hai.
Kỳ thực đoạn thứ hai cũng khá chán.
Mọi người đều ngáp dài, người xem cũng không mấy hứng thú.
Do lão thập Diệp Viên trong thập đại đệ tử chân truyền bắt đầu chỉ điểm năm đệ tử bình thường. Giai đoạn chỉ điểm này là các đệ tử bình thường tự chọn. Ngươi sùng bái sư huynh nào, hoặc ngươi cảm thấy sư huynh nào lợi hại, có thể giải quyết thắc mắc lâu dài của ngươi thì có thể hỏi vị đó trong thập đại đệ tử chân truyền.
Mỗi lần đều là đệ tử bình thường xin đại sư huynh Vân Dật, nhị sư huynh Vân Bình chỉ điểm nhiều nhất, ai bảo hai người này nổi tiếng cao.
Tất nhiên không thiếu người xin tam sư tỷ Lăng Ngọc Châu chỉ dạy. Mỹ sư tỷ thôi, ai mà không động tâm?
Lão thập Diệp Viên lớn lên mập mạp đương nhiên không bao nhiêu người thích, nhưng dù sao cũng là trong thập đại đệ tử chân truyền, tất nhiên không lo không gom đủ năm người xin gã chỉ dẫn. Cái gọi là chỉ điểm cơ bản là quyết đấu, trong quyết đấu chỉ ra khuyết điểm, chỉ ra cách nhìn, rèn luyện ánh mắt của thập đại đệ tử chân truyền.
Thập đại đệ tử chân truyền không chỉ phải mạnh mẽ còn có ánh mắt tốt.
Tiến hành bình tĩnh không có gì lạ.
Cho đến lượt lão lục, Lục Nguyên.
Danh sách năm người xin Lục Nguyên chỉ dạy đã đi ra.
Tư Đồ Tả, Tư Đồ Hữu, Tư Mã Ôn, Tư Mã Viêm, Tư Mã Hạo.
Danh sách năm người vừa ra, tất cả lấy làm kỳ.
Năm người này…
Không ngờ là năm người đó xin Lục Nguyên chỉ dạy.
Trong đệ tử bình thường không phải không có cao thủ, không phải chỉ thập đại đệ tử chân truyền mới có cao thủ. Giống như Bắc phong lục kiếm tiên nhiều vị đều bồi dưỡng một ít cao thủ, đặc biệt như Đại Nhật Kiếm Tiên Tư Mã Trường Bạch, thế lực bản thân ngày càng lớn. Gã có dã tâm hừng hực, trong đệ tử bình thường bồi dưỡng không ít cao thủ.
Tư Đồ Tả, Tư Đồ Hữu nghe nói là tán tu tu tiên giới Đại Tấn quốc. Hai người một tinh thông kiếm thuật tay trái, một tinh thông kiếm thuật tay phải. Hơn nữa hai người này đều có pháp lực luyện khí kỳ tứ tầng, khá là ghê gớm, bị Tư Mã Trường Bạch thu lấy.
Tư Mã Ôn, Tư Mã Viêm đều là Tư Mã Trường Bạch bồi dưỡng ra, cùng là luyện khí tam tầng, bị gã dạy Đại Nhật kiếm pháp của bản thân. Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm vô cùng thâm ảo, nhưng Bắc phong có môn quy, không phải thập đại đệ tử chân truyền thì không thể tập, tất nhiên gã không dám dạy cho đệ tử.
Tư Mã Hạo là thứ tôn gã trọng điểm bồi dưỡng ra, pháp lực luyện khí kỳ tứ tầng, nghe nói tinh thông Đại Nhật kiếm pháp của Tư Mã Trường Bạch.
Không ngờ là năm người này xin Lục Nguyên chỉ điểm.
Bình thường chỉ điểm đơn giản là chỉ dạy mà thôi. Đệ tử bình thường đối với thập đại đệ tử chân truyền luôn là sùng bái, kính sợ, có thể được chỉ điểm thì rất vui mừng.
Bây giờ xin Lục Nguyên chỉ điểm là Tư Đồ Tả, Tư Đồ Hữu, Tư Mã Ôn, Tư Mã Viêm, Tư Mã Hạo. Này đâu phải là chỉ điểm gì, căn bản là khiêu chiến, trần trụi khiêu khích. Lại nghĩ đến lúc trước lan truyền tin đồn trong Bắc phong, nói là Tư Mã Trường Bạch muốn cướp sản nghiệp của Lý Nguyên Bạch, Tư Mã Hạo muốn đoạt vị trí thập đại đệ tử chân truyền của Lục Nguyên, người hiểu chuyện đều ngẫm ra ý định thực sự lần này là gì.