Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 642: Kiếm văn tự (hạ)

Còn chữ đốn này, là văn tự có thể kết hợp với chữ ngộ. Hai văn tự này một khi kết hợp lại, sẽ phát huy uy lực cực lớn, mạnh hơn rất nhiều so với chữ ngộ đơn thuần. Kiếm chi tử vẫn luôn đi tìm kiếm chữ này, đáng tiếc chữ này trong tay ta, Kiếm chi tử có bản lĩnh ngất trời tới đâu, cũng đừng nghĩ đoạt được nó từ trong tay ta.

Chữ này, không truyền cho Kiếm Linh Đế Cơ, vì với giới tính của nó, chỉ e không thể đoạt được chữ ngộ trong tay Kiếm chi tử. Tuy nhiên hôm nay truyền cho ngươi.

Pháp Thánh Đế Tử cười hắc hắc:

- Cố gắng hạ gục Kiếm chi tử, lấy được chữ ngộ của ngươi ta, kết quả ngươi sẽ có được hai chữ ngộ đốn.

Chữ đốn này từ trong tay ông ta, đánh qua hư không tới, Lục Nguyên đỡ lấy, lúc này đương nhiên không thể khách sáo. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Đây là kiếm đạo văn tự thứ hai của mình, đều là nhị đại văn tự, vốn khó sánh kịp với sự sắc sảo của sơ đại văn tự. Nhưng trong nhị đại văn tự, cũng coi là khá hữu dụng.

Pháp Thánh Đế Tử lại giương một tay lên, ném tới một tấm Phong linh bài:

- Nghe nói ngươi luyện vân hệ linh thú, liền tặng ngươi năm mươi linh thú cấp truyền thuyết.

Chậc chậc, linh thú cấp truyền thuyết, hiện nay Lục Nguyên cũng không có bao nhiêu. Còn vị Pháp Thánh Đế Tử này thật đúng là ra tay hào phóng. Một khi đã tặng là tặng đến năm mươi con, tuy nhiên xét về địa vị thân phận của ông ta, cũng dễ hiểu thôi.

Pháp Thánh Đế Tử lại ném tới một sự vật:

- Thiên pháp tửu tứ muội tặng ngươi ta đã giở chút thủ đoạn, kỳ thật không có thiên pháp tửu, bị ta sắp xếp vào không gian của ta, bây giờ ta tặng ngươi một ngàn cân.

Ông ta hô một tiếng, đã ném tới một bình rượu, bình rượu này không lớn, Lục Nguyên thuận tay đỡ lấy, ánh mắt tỏa sáng.

Người có thể sẽ thành muội rể này, thật đúng là tích rượu. Nhìn thấy rượu mắt liền sáng lên, tuy nhiên đàn ông thích rượu thì cũng chẳng sao.

Pháp Thánh Đế Tử nói:

- Lễ vật cũng tặng xong rồi, lễ vật này của ta, cũng không quá nhẹ đấy chứ. Haha. Nếu ngươi có thể thực sự thành muội rể, lễ vật càng lớn hơn.

Ông ta cười ha ha một tiếng, tuy nhiên sắc mặt lập tức trở nên rất chăm chú:

- Tuy nhiên, ngươi ngàn vạn lần không được chủ quan. Muốn lấy muội muội của ta, thật ra rất khó. Cũng bởi vì muội muội có chút thích ngươi, cho nên ta mới hào phòng với ngươi một chút. Ngươi đã qua khảo hạch của ta. Nhưng, ngàn vạn lần không được coi thường những đối thủ cạnh tranh kia. Nghiêm thiên pháp, về tạo nghệ của pháp thuật, ngươi ta được gọi là gần bằng Pháp chi tử.


Vũ Sinh Đế Tử, vũ học tạo tỉnh của ngươi ta, khá cao, được gọi là đệ tử có tiềm lực nhất của Vũ Xa Văn Minh. Thiên Hoang Đế Tử, đây là đế tử được Hồng Hoang đại trạch công nhận. trong Hoang cổ văn minh, một khi được Hồng Hoang đại trạch công nhận, có nghĩa là gì, có thể ngươi không rõ, nhưng ngươi về tìm hiểu chút tài liệu, hẳn sẽ rõ. Phong Nhị Thập Tứ, tốc độ của ngươi ta nhanh tới cực điểm, được gọi là Phong Chi văn minh, nhân vật nhanh nhất trong số thế hệ người trẻ.

Pháp Thánh Đế Tử nhìn về phía Lục Nguyên, rất nghiêm túc nói:

- Lần này, những người ngươi đánh bại, là bốn người ta dựa vào thủ đoạn Tạo vật cảnh đại thần thông để tạo ra. Bản thân bốn người bọn họ, mạnh hơn rất nhiều. Nếu coi thường bọn họ, chính là sẽ chết.

Cố gắng trở nên mạnh mẽ, haha.

Phân thân của Pháp Thánh Đế Tử đột nhiên biến mất.

Còn ở nơi thâm sâu của Pháp Cổ Văn Minh, bên trong tiểu thiên thế giới của Pháp cổ văn minh, cửu trọng thiên chi thượng, có một tòa cung điện vàng son lộng lẫy, mà bên trong tòa cung điện này, có một người cực kỳ tôn quý đứng ở đó. Luận trong toàn bộ trung ương thiên triều, có thể liệt vào năm mươi Pháp cổ chi tử đứng đầu, haha cười nói:

- Không tồi, tiểu tử này cũng không tệ.

Tuy nhiên.

Pháp Cổ thánh tử vuốt vuốt cằm:

- Tuy nhiên, nghĩ tới muội muội mình, sẽ bị tiểu tử này lừa gạt, thật sự có chút không cam lòng.

Pháp Cổ Thánh tử lầu bầu nói, mà cô gái phong hoa tuyết nguyệt bên cạnh Pháp Cổ Thánh Tử, hoàn toàn không hiểu, một nhân vật quyền lực như thiên đại này, đột nhiên lại lầu bầu một mình làm gì. Hơn nữa, tiểu tử này, rút cục là nhân vật nào. Phải biết rằng trong trung ương thiên triều, có thể được nhân vật như Pháp Cổ Thánh tử nhắc tới mấy lần, cũng là một việc khá khó.

Còn lúc này, bên trong Pháp cổ tiểu thiên thế giới, Phó Trùng vẫn đang miệt mài nịnh nọt, nịnh được một vị đế tử không nhiều quyền lực lắm trong 100 vị. Trong lòng ngươi ta thầm nghĩ, Lục Nguyên, sớm muộn cũng có một ngày, ta sẽ giẫm nát bàn chân ngươi. Nếu ngươi ta mà biết Pháp Cổ Thánh Tử rất vừa ý với Lục Nguyên, có khi còn có thể thổ huyết nữa.

Lục Nguyên đương nhiên không biết chuyện của pháp cổ văn minh tiểu thiên thế giới cách đây mấy trăm đại châu.

Được rồi, phân thân của Pháp Thánh Đế Tử đi vào, quả thật có chút lạ lùng.

Tuy nhiên, không để ý.

Bởi vì lúc này mình cũng không lý giải nổi tâm trạng này, mà trong lúc không lý giải nổi tâm trạng, thì trước tiên hãy để sang một bên đã.


Bây giờ, uống rượu đã.

Thiên pháp tửu, rượu được phối ra từ ngàn loại pháp thuật.

Lục Nguyên cầm bình rượu lên uống một ngụm. Uống hết một ngụm này, mới phát hiện ngụm này vào bụng, vô số mùi vị trong lòng, vốn dĩ một bình rượu mấy chục hương vị chưa chắc đã là chuyện hay, nhưng lại có nhiều hương vị như vậy, dùng một phương pháp kỳ lạ kết hợp lại, biến thành một việc rất hài hòa cân đối.

Lục Nguyên uống một ngụm, sau đó rất lâu, mới quát một tiếng dài:

- Rượu ngon.

Đúng là rượu ngon.

Bản thân đã uống qua đủ mọi loại rượu, nhưng chưa từng gặp loại rượu ngon như vậy.

Ngàn pháp tửu, quả nhiên danh bất hư truyền.

Ngày tháng này trôi qua rất thoải mái, tuy nhiên mình cũng phải nghĩ cách, sớm ngày đạt được Hỗn Động cảnh tam trọng thiên, cắt rời trời đất.

Kiếm chi tử, Kiếm ngục, Kiễm ma, Kiếm tuệ, Kiễm tham, những người này đều đang không ngừng tiến về phía trước.

Ngày hôm nay, mây đen sấm chớp, mật vũ đánh úp.

Từng tầng mây đen cuồn cuộn kéo tới, che đầy bầu trời.

Hạt mưa ở đây, có hạt to thô như thùng nước.

Đây thật sự không phải là khoa trương, mà thực sự là có loại hạt mưa như vậy.

Ở trung ương thiên triều, mưa đột nhiên biến hóa thành yêu thú, đây cũng là việc khá bình thường. Lục Nguyên phát hiện sau khi mình đạt được Kiếm tu tinh thần, thần kinh rất không ổn định. Không có cách nào, ở trong đủ mọi hoàn cảnh thiên biến vạn hóa của trung ương thiên triều, ngươi muốn thần kinh ổn định cũng không được.

Lục Nguyên rất không thích thời tiết như vậy, nhưng cũng không làm gì được, thời tiết như vậy, lẽ nào chính mình có thể sửa thành không thế. Cũng chỉ có đạt được Hỗn Động cảnh mới có thể sống được dưới thời tiết của trung ương thiên triều. Còn phàn nàn gì nữa. Yến Thu Nguyệt bên cạnh nói:

- Kỳ thật với kiếm tu tinh thần chúng ta, thời tiết ác liệt nhất, vẫn là đêm sương mù.

Đêm sương mù? Đây là cái gì?

Lục Nguyên đang định hỏi về đêm sương mù, trong chốc lát, từ trên bầu trời, truyền đến một khí thế cực kỳ mạnh mẽ.

Đây là một kiếm khí cực kỳ mạnh mẽ.

Sự mạnh mẽ của kiếm khí này, so với sư huynh Thái Sử Bi, còn mạnh hơn nhiều.