Lục Nguyên cười ha ha nhìn Tống Địa, nói:
- Ta nói thắng ngươi liền sẽ thắng, ngươi ngoan ngoãn chịu thua cho ta.
Sắc mặt Tống Địa rầu rĩ, trắng bệch. Gã không bao giờ ngờ nổi mình thua thảm như thế. Yến Thương Thiên, Yến Thương Thiên, tại sao ta không bằng ngươi, vĩnh viễn không bằng, bây giờ ngay cả kẻ ngươi dạy ra cũng không bằng.
Vốn đến đây thì Tống Địa đã thua, Lục Nguyên thắng, nên kết thúc mới đúng.
Nhưng Lục Nguyên hỏi người bên cạnh:
- Yến sư tỷ, sáng tạo kiếm pháp cấp tinh thần được bao nhiêu điểm?
Yến Thu Nguyệt giới thiệu:
- Kiếm pháp cấp tinh thần, là kiếm pháp khá quan trọng với Vô Thượng Đại Giáo, cho nên một khi sáng tạo ra kiếm pháp cấp tinh thần ít nhất được năm ngàn điểm, tối đa là một vạn điểm. Lục sư đệ, không lẽ ngươi muốn sáng tạo kiếm pháp cấp tinh thần? Nhưng nguyên kiếm tu tinh thần, chưa có ai sáng tạo kiếm pháp cấp tinh thần được.
Lục Nguyên vô cùng hòa sảng nói
- Họ không sáng tạo ra được là việc của ta, ta muốn sáng tạo ra một bộ.
Lục Nguyên nói ra câu này chấn người bên cạnh. Thái Sử Bi, Tống Địa, Yến Thu Nguyệt đều rung động. Kiếm pháp cấp tinh thần, Lục Nguyên lại muốn sáng tạo kiếm pháp cấp tinh thần. Kiếm pháp cấp tinh thần không dễ tạo ra, có phải là bọn họ nghe lầm rồi không? Nhưng không khả năng tập thể nghe sai.
Dù là bốn huynh đệ họ Cát bình thường ngơ ngơ ngẩn ngẩn cũngcamr thấy có phải mình nghe sai.
Cát Vô Thương nói:
- Chắc chắn nghe lộn rồi.
Lão nhị Cát Vô Thống thói quen phản đối lão đại:
- Lỗ tai ngươi ngày hôm qua mới dùng nước gừng tẩy, sao mà nghe lộn được.
Lão tam Cát Vô Bệnh nói:
- Ảo giác, chắc chắn là ảo giác. Kiếm pháp cấp tinh thần, dù là bốn huynh đệ ta anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong, đẹp trai toàn vũ trụ, cũng không thể sáng tạo kiếm pháp cấp tinh thần được.
Lão tứ Cát Vô Tai nói:
- Không đúng, bốn chúng ta khinh thường chiêu thức, nếu không thì cái gì kiếm pháp cấp thế giới có thể sáng tạo ra hết.
Bốn huynh đệ này mới rồi còn bị rung động, giờ lập tức là bộ dáng đắc ý khoe khoang, dường như họ thật sự có thể sáng tạo kiếm pháp cấp thế giới, Lục Nguyên chỉ bình thường thôi.
Tất nhiên dù có bốn huynh đệ họ Cát chen ngang nhưng không khí vẫn kỳ kỳ.
Lục Nguyên không ngừng uống rượu, một bình lại một bình, uống đến mắt lờ đờ mê ly. Uống gần xong Lục Nguyên ngừng uống rượu, dùng bút ở trên giấy vẽ kiếm pháp. Những người khác nhìn sang, cứ tưởng Lục Nguyên sẽ sáng tạo ra kiếm pháp gì kinh thế hãi tục lắm, nhưng thấy thì thất vọng.
Giờ Lục Nguyên vẽ ra kiếm pháp trên giấy tối đa là kiếm pháp cấp sáu.
Không sai, tối đa là cấp sáu.
Bây giờ Lục Nguyên có thể tùy tay sáng tạo kiếm pháp cấp chín, tại sao vẽ ra lại là kiếm pháp cấp sáu? Đám người chẳng hiểu gì cả, không hiểu tại sao Lục Nguyên sáng chế ra kiếm pháp cấp sáu. Không lẽ vì mới rồi sáng tạo mấy bộ kiếm pháp mệt mỏi quá, nên mới sáng tạo ra bộ kiếm pháp cấp sáu tuột tiêu chuẩn?
Lục Nguyên ở trên giấy vẽ xong bộ kiếm pháp đó, viết xuống tên kiếm chiêu này.
Dưỡng Ngô kiếm pháp.
Không sai, chính là Dưỡng Ngô kiếm pháp.
Năm đó hắn thắng các đầu lĩnh ma đạo, sắp rời khỏi Hoa Sơn tham gia Đại Dung quốc thử thách trăm quốc thì vì Hoa Sơn sáng tạo ra bộ Dưỡng Ngô kiếm pháp. Nhưng khi đó tu vi kiếm pháp bản thân chỉ là đỉnh cao kiếm vương mà thôi, vậy nên sáng tạo ra là kiếm pháp cấp sáu, đó là bộ kiếm pháp thứ nhất mình sáng tạo trong đời.
Bây giờ mình đã là kiếm thánh, vượt qua hai đại cảnh giới kiếm vương.
Vậy hoàn thiện kiếm chiêu này đi, để bộ kiếm pháp đến cấp tinh thần.
Lục Nguyên bắt đầu suy tư. Bộ Dưỡng Ngô kiếm pháp này kiếm chiêu từng cái xẹt qua óc, thực ra muốn đem Dưỡng Ngô kiếm pháp biến thành kiếm pháp cấp chín không khó, nhưng muốn biến nó thành kiếm pháp cấp tinh thần thì khiêu chiến Lục Nguyên. Lục Nguyên không sốt ruột, nghiêm túc suy ngẫm, nếu có thể sáng tạo ra bộ kiếm pháp cấp tinh thần thứ nhất thì kiếm pháp của mình sẽ có bước tiến lớn.
Muốn sáng tạo kiếm pháp cấp tinh thần không phải chuyện dễ dàng.
Kiếm pháp cấp tinh thần so với kiếm pháp cấp chín kỳ thực là tăng trên diện rộng.
Tại Tấn quốc, kiếm pháp trấn phái như Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm, hay Triêu Dương Nhất Khí Kiếm thật ra đều là kiếm pháp cấp tám, còn kiếm pháp cấp tinh thần chân chính của Tấn quốc chỉ có một bộ, đó là Thái Cực kiếm pháp. Trong ngoại vực cũng lưu lạc một ít kiếm pháp cấp tinh thần, nhưng bản thân kiếm pháp không có ai sử dụng ra được, rất nhiều người đều là bản uy lực bị cắt giảm. Nếu như Võ Đang tiên môn thật sự ra một nhân vật có thể dùng Thái Cực kiếm pháp bản hoàn toàn thì Nhâm Độc làm sao dám đi diệt Võ Đang.
Ở ngoại vực có thể luyện thành kiếm pháp trấn thế, nơi này trấn thế tức là nói kiếm pháp cấp tinh thần, chính là việc kinh thế hãi tục.
Bây giờ Lục Nguyên phải làm không là luyện thành cấp trấn thế mà là sáng tạo, khó khăn trong đó đủ kinh hãi tất cả.
Lục Nguyên tiêu trừ tất cả tạp niệm.
Rồi bắt đầu một mình múa kiếm.
Kiếm trong tay, ta tự múa kiếm.
Trong múa kiếm đi tìm cảm giác, kiếm chiêu của Dưỡng Ngô kiếm pháp, từng chiêu sử dụng, mỗi chiêu đều ngay ngắn có mùi cương trực công chính.
Lục Nguyên múa kiếm, chiêu thức bộ Dưỡng Ngô kiếm pháp dần dần lột ra, đang nhanh chóng từ kiếm pháp cấp sáu biến thành kiếm pháp cấp chín. Nhưng dù là kiếm pháp cấp chín thì cách kiếm pháp cấp tinh thần có chênh lệch rất lớn. Cấp tinh thần và cấp chín khoảng cách khá xa.
Lục Nguyên ngừng múa kiếm, rơi vào suy tư.
Dường như có cửa ai chặn mình sáng tạo kiếm pháp vậy.
Lục Nguyên suy ngẫm tròn ba ngày.
Trong ba ngày này vô số kiếm chiêu xẹt qua đầu, vô số suy nghĩ tinh hoa tràn trong óc. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
Rốt cuộc, khoảnh khắc này, Lục Nguyên tìm đến cảm giác.
Đúng vậy, đã hiểu mình sáng tạo kiếm pháp thiếu cái gì.
Dưỡng Ngô linh kiếm dùng Dưỡng Ngô kiếm pháp cần là dưỡng ngô hạo nhiên chính khí, mà bây giờ mình dựa vào tài hoa sáng tạo ra bộ kiếm pháp kia, lại thiếu đi linh hồn. Thì ra kiếm pháp cấp tinh thần là có linh hồn kiếm pháp của mình.
Nghĩ thông điểm này, Lục Nguyên nhanh chóng ra tay.
- Thiên địa có chính khí, tạp nhiên phú lưu hình. Hạ tức là hà nhạc, thượng tức là nhật tinh. Cho nên viết hạo nhiên, bái hồ tắứ thương minh
Theo ngâm thơ, Lục Nguyên nhanh chóng múa kiếm. Kiếm pháp lần này đã có hồn, trong kiếm chiêu có mùi chính khí ngang nhiên.
- Hoặc vi kích tặc hốt, nghịch thụ đầu phá liệt. Thị khí sở bàng bạc, lẫm liệt vạn cổ tồn. Đương kỳ quán nhật nguyệt, sinh tử an túc luận.
Lục Nguyên lại đánh ra vài kiếm, vài kiếm này xé gió, có sinh tử kiếm ý bên trong, lại có mùi không màng sống chết, quyết tuyệt coi rẻ sinh tử.
- Du du ta tâm bi, thương thiên hạt hữu cực. Triết nhân nhật dĩ viễn, hình phạt bình thường tại túc tích. Phong diêm triển thư độc, cổ đạo chiếu nhan sắc.
Kiếm pháp trong tay Lục Nguyên như quyển sách, lại như trời xanh êm đềm, lúc này kiếm pháp không sắc bén mà giống thánh hiền.
Không sai, là thánh hiền.
Kiếm pháp như vậy đối với ma đạo chắc sẽ có tác dụng khắc chế khá lơn.
Thái Sử Bi ở một bên giật nảy mình. Tống Địa bị Yến Thương Thiên khiến tâm ma kiềm chế, trong đám người có thể đọc hiểu kiếm pháp Lục Nguyên chỉ có Thái Sử Bi.