Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 616: Khí vận ngang bằng (hạ)

Đây là một con quái vật sơn phong, con này màu xanh, lấp lóe huỳnh quang xanh, đôi mắt như hai viên cầu to lớn tỏa ánh sáng quái dị nhìn đám mười người Lục Nguyên.

Hơn ngàn trượng, gần hai ngàn! Đây là thiên cấp yêu thú.

Tại Tấn quốc cơ hội gặp gỡ quái vật rất ít, chỗ đó linh khí mỏng manh vô cùng, căn bản không có điều kiện sinh ra nhiều quái vật, ngẫu nhiên mới có chút yêu vật xuất hiện. Lúc Lục Nguyên ở Tấn quốc rất hiếm khi thấy các loại yêu vật, đến trung ương thiên triều mới phát hiện nhiều yêu vật như vậy.

Yêu vật chia cấp là như thế này, bình thường mấy chục trượng gọi là chân cấp, mấy trăm trượng xưng là địa cấp, mấy ngàn trượng là thiên cấp, mấy vạn trượng là thần cấp, mấy chục vạn trượng là thượng cổ thần cấp, mấy trăm vạn trượng là hồng hoang cấp. Thân hình đến mấy trăm vạn trượng, yêu thú ở trung ương thiên triều trình độ lợi hại đã không thể dùng thể tích cân đo.

Bình thường địa cấp lợi hại hơn chân cấp, thiên cấp lợi hại hơn địa cấp, cứ thế.

Tất niên cùng cấp bậc, cùng thể tích thì sức chiến đấu của rồng cao hơn một số yêu thú khác, trừ phi là một ít thượng cổ dị chủng. Đụng phải thượng cổ dị chủng thì dù là long cũng bó tay.

Thế mà giờ xuất hiện yêu thú thiên cấp, loại yêu thú này căn bản không phải hỗn động cảnh nhị tầng đối phó nổi.

Bích Sơn Oa gần hai ngàn trượng há mồm, phút chốc như một hố đen loại nhỏ đánh đến, lực hút to lớn vô cùng, Lục Nguyên suýt bị hút vào trong. Hiên Viên Lệnh là thê thảm nhất, trực tiếp bay theo lực hút to lớn chui vào miệng Bích Sơn Oa.

Bích Sơn Oa bỗng giơ lên đầu lưỡi, cái lưỡi đỏ thắm qua mấy trăm trượng bắn đến, nhanh như tia chớp. Cùng đường có Lục Nguyên và Kiếm Tú, hai người tự ra tay nhưng không địch lại Bích Sơn Oa. Chớp mắt, trên người Hiên Viên Thập Nhị tỏa ra kiếm khí kinh người. Bích Sơn Oa bỗng phát hiện Hiên Viên Thập Nhị, bất giác lắc đầu xoay chuyển, như tia chớp bắn đi, nhanh chóng bỏ trốn. Bích Sơn Oa thật gian xảo, phát hiện nơi này có kẻ nó địch không lại là lập tức bỏ trốn, không chút dừng lại.

Hiên Viên Thập Nhị nói:

- Mới rồi con Bích Sơn Oa đó chỉ là cho các ngươi biết tại kiếm tu tinh thần này khác với kiếm môn tinh thần, có lẽ gặp các loại nguy hiểm, có khả năng mất mạng. Kiếm môn tinh thần là tuyệt đối ác toàn, cá ngươi đã đến đây phải có giác ngộ chết đi.

- Bây giờ ta mang các ngươi đến nơi cư ngụ.

Hiên Viên Thập Nhị dẫn mười người bay nhanh, không bay bao xa thì thấy đến một gốc cây cao vạn trượng, đó là loại cây cao cỡ nào chứ. Loại cây to lớn này cả đời Lục Nguyên e rằng không thấy qua, nó không chỉ cao mà còn to. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Chỉ gốc cây này đã không nhỏ hơn Hoa Sơn.

Gốc cây từ dưới đất lên trời, không biết to bao nhiêu.

- Đây chính là Kiếm Đạo Thụ, nơi quan trọng nhất của kiếm tu tinh thần. Yêu thú bình thường sẽ không đến gần Kiếm Đạo Thụ, cơ bản tất cả đệ tử trung tâm đều ở trên cây.


Hiên Viên Thập Nhị nói:

- Mà các ngươi đến từ môn hạ chí tôn nào thì ở tầng nấy. Kiếm Đạo Thụ có tổng cộng chín tầng, cư ngụ tầng trên nhất là môn hạ Hiên Viên chí tôn, ở tầng cao nhất có không nhỏ ích lợi, ví dụ trên nhất bách linh nhất Đế Tử sẽ kết ra Kiếm Đạo Thụ quả. Loại Kiếm Đạo Thụ quả này hiệu quả dù không bằng Thiên Ngộ Thạch nhưng không kém bao nhiêu.

- Tầng thứ hai là môn hạ Thượng Quan chí tôn ở. Trong tầng thứ hai tuy không có Kiếm Đạo Thụ quả nhưng có kiếm đạo diệp trấp, tác dụng rất lớn.

- Còn nếu là môn hạ chí tôn nào khác thì ở tầng thứ chín, tức là tầng chót nhất.

Hiên Viên Thập Nhị giới thiệu nói.

Lần này toàn bộ hỏi Hiên Viên Thập Nhị tự đi tầng của mình. Như Kiếm Linh Đế Cơ thì nên đi tầng thứ chín, nhưng nàng là con gái chủ pháp cổ văn minh, hộ vệ của nàng sớm ở tầng trên nhất xây một nơi để nàng cư ngụ.

Kiếm Tú là môn hạ Thượng Quan chí tôn thì đương nhiên đi tầng thứ hai.

Tới Lục Nguyên hỏi, Hiên Viên Thập Nhị đáp:

- Ngươi là tầng thứ tám.

Lục Nguyên ngây ra:

- Tầng thứ tám, chẳng phải là tầng kém nhất sao? Không so với không có chí tôn làm chỗ dựa ở tầng thứ chín tốt hơn bao nhiêu.

Hiên Viên Thập Nhị gật đầu nói:

- Không sai, bây giờ môn hạ Thái Sử chí tôn là ở tầng kém nhất. Nơi này mỗi cách một thời gian sẽ tiến hành tranh đoạt thụ, tranh số tầng trên Kiếm Đạo Thụ, càng lên trên càng tốt. Môn hạ Thái Sử chí tôn năm đó về việc Yến Thương Thiên hao tổn mấy người, sau đó bị đè ép, lại không có một ai trong kiếm đạo bát cực, cho nên ở tầng thứ tám. Nhưng ngươi muốn lên trên ở cũng rất đơn giản, cố gắng vào cuộc chiến đoạt thụ là được.

Hình như tại kiếm tu tinh thần này sư môn của mình cũng là bị đè ép, nhưng nếu đã có cuộc chiến đoạt thụ thì chẳng sao.

Kiếm Tú cười giễu nói:

- Lục Nguyên, lần này để ngươi hơi thắng một bậc, nhưng không sao, ta tu hành ở tầng thứ hai Kiếm Đạo Thụ, ngươi ở tầng tám, lần sau gặp lại ngươi sẽ bị ta đánh bại!


Lục Nguyên nhìn Kiếm Tú, nói:

- Ta phát hiện ngươi miệng lưỡi lợi hại, trừ đó ra chẳng có tác dụng gì.

Kiếm Linh Đế Cơ nhìn hướng Lục Nguyên, nói:

- Thiên pháp tửu, ta nhất định sẽ đưa tặng ngươi.

Đến đây thì mỗi người tự đi tầng của mình, tất cả bay hướng Kiếm Đạo Thụ.

Kiếm Đạo Thụ to lớn đập vòa mắt, ở trước mặt Lục Nguyên bày ra nó thần bí và vĩ đại.

Lục Nguyên bay thẳng hướng Kiếm Đạo Thụ.

Gốc Kiếm Đạo Thụ to lạ lùng.

Hơn nữa cây này chỗ đang sợ nhất là dù là cành, lá, thân đều chẳng chút gấp khúc, cây khác nhiều ít hơi cong nhưng gốc cây này thì không. Cây thẳng tắp hướng lên trên một vạn trượng, không cong chút nào. Cành cũng như vậy, lá cũng như vậy, tựa từng thanh phi kiếm loại nhỏ, cứng rắn. Nếu như phàm nhân ở trên gốc cây này thì e rằng sẽ dễ dàng bị cắt thương.

Gốc cây dường như càng lên trên thì linh khí càng nồng.

Tất niên dù ở dưới thì linh khí cũng tươi tốt, so với linh khí trên kiếm môn tinh thần tươi tốt hơn chút.

Thật ra tinh thần này chỉ có Kiếm Đạo Thụ là tươi tốt chút, chỗ khác không có linh khí giống vậy.

Hơn nữa Kiếm Đạo Thụ sẽ kết ra Kiếm Đạo Thụ quả, và kiếm đạo diệp trấp, các loại kỳ hiệu khó mà nói rõ.

Kiếm Đạo Thụ này mỗi cách một ngàn trượng là có một giao điểm lớn.

Đem Kiếm Đạo Thụ thiên nhiên chia làm mười tầng.

Kỳ thực tầng dưới chót nhất, tầng thứ mười là trống trơn, chín tầng trên thì có người ở, cho nên Hiên Viên Thập Nhị giới thiệu chín phần.

Cái gọi là tầng thứ tám cũng dễ nhận ra. Lục Nguyên bay thẳng đến tầng thứ tám, phát hiện phạm vi rất lớn, cao ngàn trượng, cây cối rậm rạp cỡ vạn trượng. Nhưng dường như mọi người không sinh hoạt trên lá cây, Lục Nguyên một đường bay qua, rất nhanh tìm thấy một cánh cửa.

Cánh cửa cao cỡ ba trượng, rộng bốn trượng, những cái này không là gì, Lục Nguyên có thấy qua ngàn vạn cửa, có cửa nhà bình thường, có cửa cung điện thành trì, có cửa các loại động phủ, nhưng chưa từng thấy trên hốc cây dựng một cánh cửa lớn như vậy, đúng là có sáng kiến!

Đương nhiên nhận định này có lẽ vì kiến thức mình nông cạn. Chậc chậc, thật là không phục không được, trung ương thiên triều, ngọa hổ tàng long, khác với mọi người.

Lục Nguyên ngự kiếm bay đến đằng trước, gõ cửa.

Lập tức cửa bị mở ra.