Lúc này một kiếm quang sắc bén lóe lên, đó là kiếm quang bình thường vô cùng, nhưng kiếm quang bình thường như vậy khiến huyền quy to lớn gần mười vạn trượng bị chém thành hai nửa từ đầu đến chân.
Một người đàn ông trẻ tuổi áo trắng xuất hiện ở mặt gương.
Người đàn ông trẻ tuổi áo trắng vô cùng tuấn tú, khuôn mặt góc cạnh như điêu khắc, anh tuấn tràn ngập sáng sủa. Toàn thân gã có khí chất phi phàm, phong thái lãnh tụ phi phàm tuyệt luân, người như vậy trời sinh chính là lãnh đạo không ai sánh bằng.
Người đàn ông trẻ tuổi áo trắng nhàn nhạt chào:
- A, đệ đệ.
- Huynh trưởng!
Tuy biết dùng cách truyền tin đặc biệt nhưng dù cách xa thì Kiếm Văn Hào vẫn hơi căng thẳng. Ở trước mặt huynh trưởng hoàn mỹ vô khuyết như vậy, gã không thể kiềm chế hồi hộp.
Kiếm Chi Tử lạnh nhạt hỏi:
- Có chuyện gì?
- Là thế này, huynh trưởng, thì Kiếm Môn chúng ta có một người mới đó?
Kiếm Văn Hào ngập ngừng một lúc, nói:
- Người đó tên gọi Lục Nguyên, cùng ta nhập môn, gần đây hắn đến khiêu chiến thành, trong khiêu chiến lâu liên tục thắng ba vạn, đánh phá kỷ lục của huynh trưởng ngươi.
Kiếm Văn Hào bị kinh sợ, gã chưa từng tưởng tượng huynh trưởng hoàn mỹ vô khuyết sẽ bị ai phá kỷ lục. Lục Nguyên đánh vỡ kỷ lục, tạo thành ảnh hưởng lớn không thể tưởng với tâm hồn gã.
Cho nên gã lấy truyền tin đặc biệt huynh trưởng để lại liên lạc ngay.
- Liên tục thắng ba vạn, phải không?
Trên mặt Kiếm Chi Tử nở nụ cười khẽ:
- Người mới không tệ.
Nói xong Kiếm Chi Tử dường như lại tập trung trong chiến đấu.
Kiếm Văn Hào sốt ruột nói:
- Huynh trưởng, hắn đánh vỡ kỷ lục của ngươi, người như vậy không cần đặc biệt chú ý ư?
- Nếu là chí tôn khác thì đích thực cần đặc biệt chú ý người mới này.
Kiếm Chi Tử hời hợt nói:
- Đáng tiếc, muốn ta đặc biệt chú ý thì không cần. Chỉ là một con kiến bình thường mà thôi, chẳng qua ngẫu nhiên may mắn đến cực điểm mới chạm đến kỷ lục chẳng đáng gì năm đó ta để lại.
Kiếm Chi Tử lạnh nhạt nói:
- Đợi lúc hắn đến hỗn động cảnh mới có tư cách đứng dưới chân ta. Bây giờ con kiến tên Lục Nguyên không có cả tư cách đứng dưới chân ta.
Lời của Kiếm Chi Tử không phải cuồng ngạo.
Đích thực không phải cứng miệng, đó chỉ là sự thật.
Kiếm Văn Hào thế mới chú ý đến huynh trưởng ở không phải đường lớn mà là nơi nguyên thủy hồng hoang hiểm ác. Nhưng dù là nơi nguyên thủy hồng hoang vô cùng hiểm ác thì Kiếm Chi Tử vẫn chẳng thèm để ý, rất là tùy tiện.
Kiếm Chi Tử, mạnh nhất kiếm đạo khí vận.
Rất nhanh đoàn người Đông Dã Thương xuất phát quay về Kiếm Môn. Lúc đến là truyền tống trận, lúc trở về tất nhiên cũng là truyền tống trận. Trải qua một đoạn thời gian truyền tống không dài lắm, lần thứ hai về Kiếm Môn, mới đến thì bị hù nhảy dựng. Trừ phái Hiên Viên chí tôn ra, người khác dù là trung lập hay phái Thái Sử Không, nhiều đệ tử trung tâm còn có không ít trưởng lão bình thường đều cố ý đến đây.
Một đệ tử trung tâm hỏi:
- Ai là Lục Nguyên liên tục thắng ba vạn?
Một đệ tử trung tâm biết mặt Lục Nguyên đáp:
- A, là người đó đó.
Một nữ đệ tử chân truyền tuổi trẻ xinh đẹp mê mẩn nói:
- Trông đẹp trai ghê, nếu hắn thích ta thì tốt biết mấy.
Một trưởng lão vuốt râu nói:
- Xem ra tiềm lực rất sâu, tiểu tử này, có tiền đồ.
Một ông lão rất là cảm thán nói:
- Năm đó ta liên tục thắng ba ngàn, tiểu tử này lại là liên tục thắng ba vạn, ha ha, Kiếm Môn chúng ta thật là sinh ra nhân tài.
Tuy nhiên trong câu nói đối với việc năm đó mình liên tục thắng ba ngàn trận cũng rất tự hào. Tại khiêu chiến lâu liên tục thắng ba ngàn trận là khá lắm rồi.
- Đây đúng là tuyệt thế thiên tài của chúng ta. Nhân vật như vậy mà không đặc biệt bồi dưỡng, cao tầng Kiếm Môn bị mù mắt rồi.
Đây là một trưởng lão nổi danh tính tình nóng nảy, luôn dám nói dám làm.
Đám người này đều đến xem Lục Nguyên, chiến tích liên tục thắng ba vạn đích thực quá xuất sắc.
Chỉ dựa vào chiến tích này phải đến xem Lục Nguyên rốt cuộc là người thế nào.
Hơn nữa Lục Nguyên liên tục thắng ba vạn, danh tiếng Kiếm Môn bởi vậy tăng lên rất nhiều. Đối với một Vô Thượng Đại Giáo, tăng danh tiếng rất hữu dụng.
Thấy đã đến Kiếm Môn, Đông Dã Thương la một tiếng giải tiếng liền rời đi, gã phải tìm Kiếm Chủ.
Mọi người đều cho rằng Kiếm Chủ vì năm đó trọng thương giờ đang bế quan dưỡng thương, cũng vì như vậy nên Hiên Viên Vọng mới dám muốn đoạt quyền. Nhưng Đông Dã Thương biết sự việc không phải vậy, chân thật bên trong hơi rắc rối.
Tuy nhiên, Đông Dã Thương không định để ý nhiều, mặc kệ là nội đấu gì Đông Dã Thương đều không có chút hứng thú. Kiếm Chủ ủy thác nhiệm vụ thì phải nhận rồi, Đông Dã Thương phải giao kết quả lần kiểm tra này cho Kiếm Chủ.
Giao cho Kiếm Chủ xong là mình có thể tự do chiến đấu rồi. Đông Dã Thương chỉ có hứng thú với tự do chiến đấu.
Đông Dã Thương đã kêu giải tán thì mọi người tất nhiên ai về nhà nấy, tự về sơn của mình. Lục Nguyên, Tần Sương Thành, Chu Nộ Trì muốn bay đi gặp phải sư huynh đệ khác, một hàng chín người bay về Không Chi Sơn. Trong quá trình bay về đề tài trò chuyện luôn là liên tục thắng ba vạn của Lục Nguyên.
Tần Sương Thành, Chu Nộ Trì có dùng từ kính thuật ghi lại một ít. Lúc hai người thấy Lục Nguyên đánh nhau có ghi lại, cùng sư huynh đệ khác xem, lúc xem có chỗ nào không rõ hỏi hắn, rất nhiều chiêu thức của Lục Nguyên vượt qua phạm vi lý giải của họ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Lục Nguyên thuân miệng giải thích, mỗi giải đáp đều khiến đám sư huynh Tần Sương Thành được lợi rất nhiều. Trong lúc nói cười bước đi đã đến Không Chi Sơn. Trở lại Không Chi Sơn tất nhiên phải trước đi chào sư phụ Thái Sử chí tôn.
Không Chi Sơn, Càn Khôn cung.
Thái Sử Không ngồi giang chân ra, cầm bình rượu nói:
- Lần này ngươi làm không tệ, liên tục thắng ba vạn, ha ha, ha ha, chắc chắn cái tên Hiên Viên Vọng tức đến sắp hộc máu. Tuy mặt ngoài hắn giả bộ bình tĩnh nhưng ta trông thấy mặt hắn có chút biểu tình khác lạ. Ha ha ha ha, chút biểu tình khác lạ này quá thú vị.
Thái Sử Không nói:
- Vốn lần này có thể cho ngươi tranh thủ lưu trình bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài nhưng vẫn bị Hiên Viên Vọng. Tuy nhiên, dù không giành được lưu trình bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài cho ngươi, cũng có tranh được một phúc lợi khác. Đó là tài nguyên thăng đại đạo cảnh thập tầng đại viên mãn, do môn phái cung cấp.
Lục Nguyên hỏi:
- Thăng đại đạo cảnh thập tầng đại viên mãn cần nhiều tài nguyên lắm sao?
- Người bình thường tất nhiên không cần nhiều tài nguyên, bởi vì đại viên mãn là như thế này, tại đại đạo cảnh thập tầng đại viên mãn, làm chuẩn bị cho trùng kích hỗn động cảnh. Tại hỗn động cảnh phải xây dựng một không gian hỗn động, khi đó cần năng lượng mỗi mặt. Ví dụ mặt thần hồn, mặt thân thể, mặt pháp lực.
- Cho nên muốn thăng lên đại đạo cảnh thập tầng, được thôi, phải trước đem ba mặt thần hồn, thân thể, pháp lực đều lên tới trạng thái cực độ viên mãn thì mới có thể tốt đẹp trùng kích hỗn động cảnh.
- Nói đơn giản là bây giờ thần hồn ngươi càng cường thì cần tài nguyên về mặt thần hồn càng nhiều.